Chương 149: Hoàng Mũi To, Ta Chơi Chết Ngươi Nha!
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
27/07/2021
"Hoàng mũi to chết tiệt, xem ta có thiên đao vạn quả ngươi hay không?"
Gào một tiếng quái dị, Cừu Thiên vác Chân Tiểu Tiểu, chân đạp ba cái khô lâu phun lửa bay vút lên không trung.
Gió thanh thanh, thái dương rực rỡ, chim ríu rít hò reo trong nắng sớm!
Phiêu … Phiêu … Phiêu……
Chân Tiểu Tiểu bị dây thừng trói chặt hưng phấn quan sát trái phải, chỉ thấy một đôi mắt quả thực không đủ dùng.
Đây vẫn là lần đầu tiên nàng bay trên trời đó, nhìn sương mù lướt qua người, ánh mặt trời xuyên qua từng rặng mây, nhìn núi xanh và sông dài dưới chân vừa mảnh vừa nhỏ, nàng cảm giác còn vui sướng hơn nhiều so với cưỡi Tiểu Hắc Mao lao nhanh trong rừng rậm Hắc Điền!
Nếu không phải tình huống hiện tại có chút đặc biệt, nàng thật sự muốn vỗ cái đầu to của Cừu Thiên, nhiệt tình khen ngợi hai câu.
Bay thực ổn định, vừa nhìn chính là tiểu đệ đạt tiêu chuẩn!
Xa xa đã thấy bóng dáng ngự kiếm của Hoàng Dược lão, Cừu Thiên ném Chân Tiểu Tiểu vào một đống cỏ khô giữa rừng, còn mình thì đạp khô lâu, hạ xuống từ không trung!
"Họ Hoàng, ta chơi chết ngươi nha, mấy năm nay lão tử đối đãi với ngươi không tệ, ngươi lại ở sau lưng tính kế ta! Hôm nay không để đầu lại, thì ngươi đừng hòng tiến thêm một bước!" Cừu Thiên thê lương gào thét.
Thình lình, trước mắt đột nhiên bay lên tầng tầng bụi đất, mấy gốc đại thụ bị gió dữ âm tà chém đứt đoạn bay thẳng tới mặt mình. Giờ phút này, suy nghĩ của Hoàng Dươc lão vẫn còn chìm đắm trong cảm xúc hạnh phúc sau khi trở thành thủ tịch đan sư của Tà Long Tông, thiếu chút nữa bị dọa hết hồn rớt xuống khỏi phi kiếm.
Đến lúc Hoàng Dược lão thấy rõ, người đứng ở trước mặt mình thế nhưng chính là "Hảo huynh đệ" Cừu Thiên thì run một cái, vô cùng bất ngờ.
"Cừu lão đệ … Cừu trưởng lão, sao đột nhiên ngươi lại đến đây, giữa chúng ta, lẽ nào có hiểu lầm gì sao?" Hoàng Dược lão lui về phía sau một bước, cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm tản ra trên người Cừu Thiên.
"Hiểu lầm? Chuyện tới bây giờ mà ngươi còn muốn giả vờ! Mẹ kiếp! Không có thiên lý, rốt cuộc Thất Diệp Cốc các ngươi là Tà Tông, hay Tà Long Tông chúng ta là Tà Tông? Diễn xuất cỡ này, tại hạ tự thẹn không bằng!"
Nếu nước miếng có thể giết người, thì nước miếng văng ra từ miệng Cừu Thiên đã ghim Hoàng Dược lão thành tổ ong vò vẽ rồi!
"Cái gì … Diễn cái gì?"
Đầu Hoàng Dược lão đầy mồ hôi, không hiểu sao, trước mắt đột nhiên hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Chân Tiểu Tiểu.
Chắc chắn là chuyện tốt của họa tinh ranh ma kia!
Khó trách lúc trước vẫn ngậm miệng không nói, lão phu còn cho là bị dọa sợ mất mật, hiện tại nghĩ lại. . . cái bụng nha đầu thối đó chắc chắn đang ủ mưu thâm độc!
Đáng chết nha nha nha!
Chỉ là một phàm nhân chưa từng gặp Cừu Thiên, bản lĩnh lớn đến mức nào … mới có thể bức cho một cường giả ma đạo điên thành như thế?
Nghĩ vậy, Hoàng Dược lão cuống quít mở miệng.
"Không! Cừu lão đệ, dù sao chúng ta đã qua lại hơn sáu mươi năm, chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ, lão phu cảm thấy, nhất định là nghiệt đồ kia của ta, bịa đặt linh tinh gì đó với ngươi …"
Không nhắc tới Chân Tiểu Tiểu thì thôi, nói ra Cừu Thiên càng tức điên!
Đúng!
Đúng thế!
Tin tức đúng là nàng khai ra.
Nhưng đó là Sưu Hồn Thuật!
Muốn lừa gạt cũng không có cửa!
"Vậy ngươi có dám để ta sưu hồn không?"
Cắt ngang lời biện bạch của Hoàng Dược lão, Cừu Thiên cho Hoàng mũi to một cơ hội cuối cùng, cho tình hữu nghị lâu năm của bọn họ một điểm kết thúc.
"Mẹ nó! Sưu hồn? Ngươi điên rồi sao?"
Hoàng Dược lão cũng nổi giận, sưu cái gì hồn? Xâm nhập thức hải? Tám chín phần mười, người bị tinh thần trùng kích sẽ biến thành tên ngớ ngẩn, hắn không ngu không muốn bước theo vết xe đổ của Trọng Tử Hưng.
"Ta chính là điên rồi!"
Thấy Hoàng Dược lão có thái độ như thế, Cừu Thiên càng chắc chắc nhận định của mình là đúng, đạp xuống ba cái khô lâu dưới chân, lập tức lao thẳng về phía Hoàng Dược lão!
"Không … Không thể nói lý! Một khi đã như vậy, lão phu ắt không thể ngồi chờ chết!"
Cảm giác đối phương hoàn toàn đánh mất lý trí, vì tránh cho không may mất mạng, Hoàng Dược lão đành rút ra phất trần, bị buộc ứng chiến.
_NL_
Cảm thấy Mao lòng dạ hiểm độc càng đi càng xa trên trên con đường quỷ súc …… Khụ khụ…… Tiểu Tiểu không hoàn toàn chỉ biết hố người, nàng cũng có thể chiến đấu, thật sự, xem đôi mắt chân thành của ta ==+
Gào một tiếng quái dị, Cừu Thiên vác Chân Tiểu Tiểu, chân đạp ba cái khô lâu phun lửa bay vút lên không trung.
Gió thanh thanh, thái dương rực rỡ, chim ríu rít hò reo trong nắng sớm!
Phiêu … Phiêu … Phiêu……
Chân Tiểu Tiểu bị dây thừng trói chặt hưng phấn quan sát trái phải, chỉ thấy một đôi mắt quả thực không đủ dùng.
Đây vẫn là lần đầu tiên nàng bay trên trời đó, nhìn sương mù lướt qua người, ánh mặt trời xuyên qua từng rặng mây, nhìn núi xanh và sông dài dưới chân vừa mảnh vừa nhỏ, nàng cảm giác còn vui sướng hơn nhiều so với cưỡi Tiểu Hắc Mao lao nhanh trong rừng rậm Hắc Điền!
Nếu không phải tình huống hiện tại có chút đặc biệt, nàng thật sự muốn vỗ cái đầu to của Cừu Thiên, nhiệt tình khen ngợi hai câu.
Bay thực ổn định, vừa nhìn chính là tiểu đệ đạt tiêu chuẩn!
Xa xa đã thấy bóng dáng ngự kiếm của Hoàng Dược lão, Cừu Thiên ném Chân Tiểu Tiểu vào một đống cỏ khô giữa rừng, còn mình thì đạp khô lâu, hạ xuống từ không trung!
"Họ Hoàng, ta chơi chết ngươi nha, mấy năm nay lão tử đối đãi với ngươi không tệ, ngươi lại ở sau lưng tính kế ta! Hôm nay không để đầu lại, thì ngươi đừng hòng tiến thêm một bước!" Cừu Thiên thê lương gào thét.
Thình lình, trước mắt đột nhiên bay lên tầng tầng bụi đất, mấy gốc đại thụ bị gió dữ âm tà chém đứt đoạn bay thẳng tới mặt mình. Giờ phút này, suy nghĩ của Hoàng Dươc lão vẫn còn chìm đắm trong cảm xúc hạnh phúc sau khi trở thành thủ tịch đan sư của Tà Long Tông, thiếu chút nữa bị dọa hết hồn rớt xuống khỏi phi kiếm.
Đến lúc Hoàng Dược lão thấy rõ, người đứng ở trước mặt mình thế nhưng chính là "Hảo huynh đệ" Cừu Thiên thì run một cái, vô cùng bất ngờ.
"Cừu lão đệ … Cừu trưởng lão, sao đột nhiên ngươi lại đến đây, giữa chúng ta, lẽ nào có hiểu lầm gì sao?" Hoàng Dược lão lui về phía sau một bước, cảm giác được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm tản ra trên người Cừu Thiên.
"Hiểu lầm? Chuyện tới bây giờ mà ngươi còn muốn giả vờ! Mẹ kiếp! Không có thiên lý, rốt cuộc Thất Diệp Cốc các ngươi là Tà Tông, hay Tà Long Tông chúng ta là Tà Tông? Diễn xuất cỡ này, tại hạ tự thẹn không bằng!"
Nếu nước miếng có thể giết người, thì nước miếng văng ra từ miệng Cừu Thiên đã ghim Hoàng Dược lão thành tổ ong vò vẽ rồi!
"Cái gì … Diễn cái gì?"
Đầu Hoàng Dược lão đầy mồ hôi, không hiểu sao, trước mắt đột nhiên hiện lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Chân Tiểu Tiểu.
Chắc chắn là chuyện tốt của họa tinh ranh ma kia!
Khó trách lúc trước vẫn ngậm miệng không nói, lão phu còn cho là bị dọa sợ mất mật, hiện tại nghĩ lại. . . cái bụng nha đầu thối đó chắc chắn đang ủ mưu thâm độc!
Đáng chết nha nha nha!
Chỉ là một phàm nhân chưa từng gặp Cừu Thiên, bản lĩnh lớn đến mức nào … mới có thể bức cho một cường giả ma đạo điên thành như thế?
Nghĩ vậy, Hoàng Dược lão cuống quít mở miệng.
"Không! Cừu lão đệ, dù sao chúng ta đã qua lại hơn sáu mươi năm, chuyện gì cũng từ từ, chuyện gì cũng từ từ, lão phu cảm thấy, nhất định là nghiệt đồ kia của ta, bịa đặt linh tinh gì đó với ngươi …"
Không nhắc tới Chân Tiểu Tiểu thì thôi, nói ra Cừu Thiên càng tức điên!
Đúng!
Đúng thế!
Tin tức đúng là nàng khai ra.
Nhưng đó là Sưu Hồn Thuật!
Muốn lừa gạt cũng không có cửa!
"Vậy ngươi có dám để ta sưu hồn không?"
Cắt ngang lời biện bạch của Hoàng Dược lão, Cừu Thiên cho Hoàng mũi to một cơ hội cuối cùng, cho tình hữu nghị lâu năm của bọn họ một điểm kết thúc.
"Mẹ nó! Sưu hồn? Ngươi điên rồi sao?"
Hoàng Dược lão cũng nổi giận, sưu cái gì hồn? Xâm nhập thức hải? Tám chín phần mười, người bị tinh thần trùng kích sẽ biến thành tên ngớ ngẩn, hắn không ngu không muốn bước theo vết xe đổ của Trọng Tử Hưng.
"Ta chính là điên rồi!"
Thấy Hoàng Dược lão có thái độ như thế, Cừu Thiên càng chắc chắc nhận định của mình là đúng, đạp xuống ba cái khô lâu dưới chân, lập tức lao thẳng về phía Hoàng Dược lão!
"Không … Không thể nói lý! Một khi đã như vậy, lão phu ắt không thể ngồi chờ chết!"
Cảm giác đối phương hoàn toàn đánh mất lý trí, vì tránh cho không may mất mạng, Hoàng Dược lão đành rút ra phất trần, bị buộc ứng chiến.
_NL_
Cảm thấy Mao lòng dạ hiểm độc càng đi càng xa trên trên con đường quỷ súc …… Khụ khụ…… Tiểu Tiểu không hoàn toàn chỉ biết hố người, nàng cũng có thể chiến đấu, thật sự, xem đôi mắt chân thành của ta ==+
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.