Chương 385: Khắc Tức Ti Nam, Châm Chỉ Dưới Chân
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
13/10/2021
Ai có thể tưởng tượng, chủ nhân của lầu gỗ lại là một người như vậy?
Ở trước mặt khách nhân thì cố gắng lý luận với Dương Diễm, dùng mạng sống bảo vệ điểm mấu chốt, thắng được sự kính nể và ca ngợi. Ở trước mặt Dương Diễm thì ton hót a dua, không tiếc lấy giá chỉ là mấy vạn pháp tệ bán đứng danh dự của mình.
Ngay cả bên phía Chân Tiểu Tiểu … cũng không quên chu toàn, thậm chí còn âm thầm lo nghĩ cho nàng.
Thấy Dương Diễm và đồng bạn hắn một lần nữa bước vào lầu gỗ, lực chú ý của Chân Tiểu Tiểu bị phân tán, mặc cho tên thần côn túm góc áo nàng không chịu buông tay kia lải nhải bên tai.
“Mẹ nó! Phúc duyên đâu! Trong mệnh số sắc đỏ đại thịnh. Giống như có được trọng bảo, hơn nữa một, hai, ba, bốn…”
“Mẹ nó, ít nhất bốn loại!”
“Chết tiệt! Mệnh làm sao mà tốt như vậy? Chẳng lẽ được thiên đạo chiếu cố? Vận may bao phủ, khí vận vô cùng nồng đậm, ngay cả bản tiên cũng phải ghen ghét nha!”
Ngón tay vừa bay loạn vèo vèo, tiên sinh đoán mệnh vừa kích động tới dậm chân, trên mặt đích xác toát ra vẻ cực kỳ hâm mộ.
Khóe mắt hắn không ngừng trộm liếc gương mặt Chân Tiểu Tiểu, tuy nhiên lúc này, trước mặt nàng có một tầng khăn che mặt dày nặng, thật sự là không thấy rõ dung mạo thật.
Phốc!
Nhìn bộ dáng hưng phấn đến mức vò đầu bứt tai của thần côn, Chân Tiểu Tiểu âm thầm buồn cười. Nghĩ tới người ta làm cái nghề đoán mệnh cũng không dễ dàng, vì kiếm nhiều hơn chút bạc, cũng không biết đã soạn ra bao nhiêu lời dễ nghe.
Được pháp bảo?
Ờ, trong tay mình đích xác có trứng Băng Điệp, chẳng qua chỉ là một viên mà thôi.
Một ngày nhận bốn loại bảo vật, da trâu này, thổi có chút quá khoa trương rồi.
“Nguy to!”
Ngay lúc khóe miệng Chân Tiểu Tiểu dần cong lên, ngón tay tên đoán mệnh kia tiếp tục véo véo vào không khí, ngoài dự đoán mọi người, hắn đột nhiên hoảng sợ kêu to lên.
“Mẹ kiếp!”
“Trắc trở, toàn bộ đều là trắc trở, sau mỗi một kiện pháp bảo, thế nhưng đều ẩn núp huyết quang tai ương……”
“Chậc chậc chậc chậc? Đây đâu phải là con cưng của trời? Rõ ràng là Thiên Sát Cô Tinh nha, sao có thể thảm tới vậy? Nhân quả ngoài thân còn nồng đậm như thế?”
“Nha nha nha nha! Bản tiên hiện tại không hâm mộ ngươi một chút nào, quá đáng thương, thật sự quá đáng thương. Mệnh xui xẻo bực này, thật sự nhìn không nổi!”
Lắc đầu như cái trống bỏi, vẻ mặt tên thần côn thương tiếc, không hề có giác ngộ sắp bị ăn đánh.
Uy!
Ngươi nói chuyện kiểu gì đó?
Chân Tiểu Tiểu vừa muốn nổi bão, bất chợt lòng có sở cảm, nhìn lên chỗ cao.
Khoảnh khắc ngẩng đầu, lại thấy Dương Diễm và nữ từ đi cùng hắn một lần nữa bước ra lầu gỗ, nhanh chóng được các tùy tùng chờ đợi bên ngoài tháp tùng trái phải!
Hiện tại, hai người đứng sừng sững trong gió, cũng không lập tức rời đi, mà cầm một vật nhỏ trong tay đánh giá mọi nơi. Ánh mắt oán độc thình lình quét tới khu lều màu sắc rực rỡ.
“Khắc Tức Ti Nam này, kim đồng hồ thế nhưng chỉ xuống dưới chân!”
Mày rậm của Dương Diễm nhướn cao cao.
“Nguyên lai là con tiểu hồ ly, để pháp bảo ngự không lao nhanh ra xa, bản tôn lại ẩn thân ở phụ cận!”
Như bừng tỉnh đại ngộ, Sa Chi Điệp nháy mắt bừng tỉnh.
Tuy rằng các nàng đều thấy ánh sáng mông lung của pháp bảo ngự không, song không ai có thể chắc chắn, bên trên thật sự có người.
Hiện tại đã xác minh, người ở chỗ này!
Hai người tức giận đến mức toàn thân run rẩy.
Nghĩ tới chủ nhân mua được trứng Băng Điệp kia năm lần bảy lượt lừa gạt mình, bây giờ chỉ sợ còn đang ngồi ở nơi cách mình không xa âm thầm cười trộm, liền cảm thấy đã bị sỉ nhục vô cùng nghiêm trọng.
Bọn họ đường đường là Chân long Thiếu tông, Chân hoàng tiên tử, đặt ở nơi nào mà không phải là sự tồn tại vạn người chú mục, hôm nay lại vì một thứ đồ chơi mà bị người xem thường!
Không trả thù, bọn họ thực sự nuốt không xuôi cục tức trong lòng.
Bọn họ……
Đang nhìn ta!
Trong đầu đột nhiên hiện lên một câu như vậy, nháy mắt máu toàn thân Chân Tiểu Tiểu chảy ngược chiều, phẫn nộ nhìn về phía lầu gỗ, ánh mắt tựa như có thể phun ra liệt hỏa!
Ở trước mặt khách nhân thì cố gắng lý luận với Dương Diễm, dùng mạng sống bảo vệ điểm mấu chốt, thắng được sự kính nể và ca ngợi. Ở trước mặt Dương Diễm thì ton hót a dua, không tiếc lấy giá chỉ là mấy vạn pháp tệ bán đứng danh dự của mình.
Ngay cả bên phía Chân Tiểu Tiểu … cũng không quên chu toàn, thậm chí còn âm thầm lo nghĩ cho nàng.
Thấy Dương Diễm và đồng bạn hắn một lần nữa bước vào lầu gỗ, lực chú ý của Chân Tiểu Tiểu bị phân tán, mặc cho tên thần côn túm góc áo nàng không chịu buông tay kia lải nhải bên tai.
“Mẹ nó! Phúc duyên đâu! Trong mệnh số sắc đỏ đại thịnh. Giống như có được trọng bảo, hơn nữa một, hai, ba, bốn…”
“Mẹ nó, ít nhất bốn loại!”
“Chết tiệt! Mệnh làm sao mà tốt như vậy? Chẳng lẽ được thiên đạo chiếu cố? Vận may bao phủ, khí vận vô cùng nồng đậm, ngay cả bản tiên cũng phải ghen ghét nha!”
Ngón tay vừa bay loạn vèo vèo, tiên sinh đoán mệnh vừa kích động tới dậm chân, trên mặt đích xác toát ra vẻ cực kỳ hâm mộ.
Khóe mắt hắn không ngừng trộm liếc gương mặt Chân Tiểu Tiểu, tuy nhiên lúc này, trước mặt nàng có một tầng khăn che mặt dày nặng, thật sự là không thấy rõ dung mạo thật.
Phốc!
Nhìn bộ dáng hưng phấn đến mức vò đầu bứt tai của thần côn, Chân Tiểu Tiểu âm thầm buồn cười. Nghĩ tới người ta làm cái nghề đoán mệnh cũng không dễ dàng, vì kiếm nhiều hơn chút bạc, cũng không biết đã soạn ra bao nhiêu lời dễ nghe.
Được pháp bảo?
Ờ, trong tay mình đích xác có trứng Băng Điệp, chẳng qua chỉ là một viên mà thôi.
Một ngày nhận bốn loại bảo vật, da trâu này, thổi có chút quá khoa trương rồi.
“Nguy to!”
Ngay lúc khóe miệng Chân Tiểu Tiểu dần cong lên, ngón tay tên đoán mệnh kia tiếp tục véo véo vào không khí, ngoài dự đoán mọi người, hắn đột nhiên hoảng sợ kêu to lên.
“Mẹ kiếp!”
“Trắc trở, toàn bộ đều là trắc trở, sau mỗi một kiện pháp bảo, thế nhưng đều ẩn núp huyết quang tai ương……”
“Chậc chậc chậc chậc? Đây đâu phải là con cưng của trời? Rõ ràng là Thiên Sát Cô Tinh nha, sao có thể thảm tới vậy? Nhân quả ngoài thân còn nồng đậm như thế?”
“Nha nha nha nha! Bản tiên hiện tại không hâm mộ ngươi một chút nào, quá đáng thương, thật sự quá đáng thương. Mệnh xui xẻo bực này, thật sự nhìn không nổi!”
Lắc đầu như cái trống bỏi, vẻ mặt tên thần côn thương tiếc, không hề có giác ngộ sắp bị ăn đánh.
Uy!
Ngươi nói chuyện kiểu gì đó?
Chân Tiểu Tiểu vừa muốn nổi bão, bất chợt lòng có sở cảm, nhìn lên chỗ cao.
Khoảnh khắc ngẩng đầu, lại thấy Dương Diễm và nữ từ đi cùng hắn một lần nữa bước ra lầu gỗ, nhanh chóng được các tùy tùng chờ đợi bên ngoài tháp tùng trái phải!
Hiện tại, hai người đứng sừng sững trong gió, cũng không lập tức rời đi, mà cầm một vật nhỏ trong tay đánh giá mọi nơi. Ánh mắt oán độc thình lình quét tới khu lều màu sắc rực rỡ.
“Khắc Tức Ti Nam này, kim đồng hồ thế nhưng chỉ xuống dưới chân!”
Mày rậm của Dương Diễm nhướn cao cao.
“Nguyên lai là con tiểu hồ ly, để pháp bảo ngự không lao nhanh ra xa, bản tôn lại ẩn thân ở phụ cận!”
Như bừng tỉnh đại ngộ, Sa Chi Điệp nháy mắt bừng tỉnh.
Tuy rằng các nàng đều thấy ánh sáng mông lung của pháp bảo ngự không, song không ai có thể chắc chắn, bên trên thật sự có người.
Hiện tại đã xác minh, người ở chỗ này!
Hai người tức giận đến mức toàn thân run rẩy.
Nghĩ tới chủ nhân mua được trứng Băng Điệp kia năm lần bảy lượt lừa gạt mình, bây giờ chỉ sợ còn đang ngồi ở nơi cách mình không xa âm thầm cười trộm, liền cảm thấy đã bị sỉ nhục vô cùng nghiêm trọng.
Bọn họ đường đường là Chân long Thiếu tông, Chân hoàng tiên tử, đặt ở nơi nào mà không phải là sự tồn tại vạn người chú mục, hôm nay lại vì một thứ đồ chơi mà bị người xem thường!
Không trả thù, bọn họ thực sự nuốt không xuôi cục tức trong lòng.
Bọn họ……
Đang nhìn ta!
Trong đầu đột nhiên hiện lên một câu như vậy, nháy mắt máu toàn thân Chân Tiểu Tiểu chảy ngược chiều, phẫn nộ nhìn về phía lầu gỗ, ánh mắt tựa như có thể phun ra liệt hỏa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.