Chương 1035: Không Hổ Là Lang Sói
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
02/10/2022
Ối má nó!
Huyết Dạ Cơ!
Thánh nữ Lăng La nuốt nước miếng đứng đực tại chỗ, sai khi phát hiện ra biểu hiện bất thường của Huyết Dạ Cơ trực tiếp bị sét đánh trong sống ngoài khét, da đầu tê dại!
Nàng vốn tưởng mình sớm đã nhìn thấu nữ tử này, nhẫn tâm tặng Ngọc Đường cho mình đã là giới hạn thoái nhượng của Huyết Dạ Cơ!
Trăm triệu không nghĩ tới, nữ nhân lòng dạ hiểm độc đó vì leo lên Sa gia mà có thể bóp méo hoàn toàn gu thẩm mỹ cá nhân, ngay cả hạng rác rưởi nhị đẳng như Sa Thất gia cũng có thể hạ thủ được!
Không hổ là lang sói!
Tàn nhẫn với người khác không coi là tàn nhẫn, chỉ khi thật sự tàn nhẫn với chính mình mới đáng được nể sợ từ tận tâm can!
Loại nữ nhân tàn nhẫn với bản thân đến mức này quả thực khiến người ta sởn tóc gáy!
Qúa quá quá quá quá đẹp!
Mặt hàng đỉnh cấp!
Bị gọi lại vốn dĩ trong lòng Sa Thất gia còn có chút phẫn nộ, nhưng quay đầu thì thấy một mỹ nhân đang chậm rãi bước về phía mình, mày đẹp như khói ánh mắt mông lung, hắn tức khắc sửng sốt.
“Tiểu nữ tử vừa thấy Thất gia liền có cảm giác tựa hồ đã gặp ngài ở nơi nào rồi, không biết thời trẻ Thất gia có từng đi qua Phủ Châu hoặc là Thang Châu hay chưa?” Chân Tiểu Tiểu hơi hơi nghiêng đầu, tóc mai phất qua trán toát lên vẻ quyến rũ trí mạng.
Trên đời đâu ra nhất kiến như cố? Mẹ nó đều là kịch bản!
Bí pháp từ cấp thấp nhất đến đại thành, đời đời vô số nam nữ dùng lần nào trúng lần đấy. Thành công không ở đối phương có cảm thấy chiêu này cũ rích hay không mà ở nhan sắc của người nói và độ dày của mặt.
“A, có khả năng đi, tuy rằng ta, ta trước nay không……”
Sa Thất gia từ nhỏ đã thành thật nghe vậy run run, hưng phấn tới tiếp chuyện cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.
Thật kích động!
Khó trách các ca ca đều nói ra ngoài rất vui!
Mình ở Hỏa Đỉnh Thành, mặc dù có thân phận đệ tử Sa gia nhưng bởi vì không thể tu hỏa nên cơ hồ không khác phế vật, nhóm mỹ nhân quý tộc đó mắt chỉ nhìn chằm chằm Sa Chi Hàn anh tuấn tiêu sái thực lực không tầm thường, khướt mới đến phiên mình?
Trăm triệu không nghĩ tới, lần đầu tiên ra ngoài làm nhiệm vụ mình đã được một đóa đào hoa diễm lệ như thế đập trúng!
Ha ha ha ha!
Trong lòng đang định cuồng tiếu ngực Sa Thất gia lại đột nhiên lạnh toát, mặt mày lập tức tái xanh như tàu lá!
Mẹ kiếp … Nhiệm vụ!
Còn không rời đi, mạng nhỏ cũng không có!
Người vừa gọi mình lão Thất chỉ sợ đã là đệ tử Sa gia cuối cùng rút khỏi đường hầm này!
“Ta … Ta chưa từng đi qua nơi nào cả!”
Liều mạng giãy giụa thoát khỏi dục vọng nội tâm, Sa Thất Gia nghẹn một búng máu trước ngực nghiêm mặt quát Chân Tiểu Tiểu.
“Được được rồi … Làm việc, qua mấy ngày gia … Gia lại đến tìm ngươi!”
Tâm đau quá oa!
“Huyết Dạ Cơ! Trở về! Ngươi phụ trách khắc văn!”
Phát hiện Chân Tiểu Tiểu đang làm phiền Sa Thất gia, Chung chưởng hỏa lập tức trầm mặt lớn tiếng trách cứ Chân Tiểu Tiểu.
Đã sớm bất mãn với Huyết Dạ Cơ, đặc biệt là từ khi nàng rời Tây Kỳ trở lại Địa Viêm liền như biến thành một người khác, không tu hành trong sào tháp mà suốt ngày nhận mấy nhiệm vụ vớ vẩn linh tinh ở bên ngoài.
Nếu không phải dáng vẻ giống y như đúc Huyết Dạ Cơ trước kia, nếu không phải vận dụng tự nhiên mồi lửa Giáng Sa, nếu không phải có Tai chưởng hỏa che chở, nếu không phải về hoả mạch cũng không gây ra chuyện gì quá phận, Chung chưởng hỏa thật sự muốn hoài nghi thân phận của nàng!
Bị Chung chưởng hỏa quát mắng, Chân Tiểu Tiểu lạnh lùng quay đầu.
Hàn quang loé lên trong con ngươi của nàng khiến Chung chưởng hỏa đang nổi nóng bỗng khựng lại, giọng nói tràn ngập lửa giận bất ngờ im bặt.
Trong lúc Chung chưởng hỏa ngơ ngác trước ánh mắt uy hiếp của Chân Tiểu Tiểu, trên má nàng lại đột nhiên hiện ra hai lúm đồng tiền xinh đẹp, đôi mắt cong cong, cười ngọt như hoa anh túc.
Giây tiếp theo nàng rút ra loan đao bên hông, không chút do dự một đao trực tiếp chém lên đùi Sa Thất gia!
Huyết Dạ Cơ!
Thánh nữ Lăng La nuốt nước miếng đứng đực tại chỗ, sai khi phát hiện ra biểu hiện bất thường của Huyết Dạ Cơ trực tiếp bị sét đánh trong sống ngoài khét, da đầu tê dại!
Nàng vốn tưởng mình sớm đã nhìn thấu nữ tử này, nhẫn tâm tặng Ngọc Đường cho mình đã là giới hạn thoái nhượng của Huyết Dạ Cơ!
Trăm triệu không nghĩ tới, nữ nhân lòng dạ hiểm độc đó vì leo lên Sa gia mà có thể bóp méo hoàn toàn gu thẩm mỹ cá nhân, ngay cả hạng rác rưởi nhị đẳng như Sa Thất gia cũng có thể hạ thủ được!
Không hổ là lang sói!
Tàn nhẫn với người khác không coi là tàn nhẫn, chỉ khi thật sự tàn nhẫn với chính mình mới đáng được nể sợ từ tận tâm can!
Loại nữ nhân tàn nhẫn với bản thân đến mức này quả thực khiến người ta sởn tóc gáy!
Qúa quá quá quá quá đẹp!
Mặt hàng đỉnh cấp!
Bị gọi lại vốn dĩ trong lòng Sa Thất gia còn có chút phẫn nộ, nhưng quay đầu thì thấy một mỹ nhân đang chậm rãi bước về phía mình, mày đẹp như khói ánh mắt mông lung, hắn tức khắc sửng sốt.
“Tiểu nữ tử vừa thấy Thất gia liền có cảm giác tựa hồ đã gặp ngài ở nơi nào rồi, không biết thời trẻ Thất gia có từng đi qua Phủ Châu hoặc là Thang Châu hay chưa?” Chân Tiểu Tiểu hơi hơi nghiêng đầu, tóc mai phất qua trán toát lên vẻ quyến rũ trí mạng.
Trên đời đâu ra nhất kiến như cố? Mẹ nó đều là kịch bản!
Bí pháp từ cấp thấp nhất đến đại thành, đời đời vô số nam nữ dùng lần nào trúng lần đấy. Thành công không ở đối phương có cảm thấy chiêu này cũ rích hay không mà ở nhan sắc của người nói và độ dày của mặt.
“A, có khả năng đi, tuy rằng ta, ta trước nay không……”
Sa Thất gia từ nhỏ đã thành thật nghe vậy run run, hưng phấn tới tiếp chuyện cũng không nói được một câu hoàn chỉnh.
Thật kích động!
Khó trách các ca ca đều nói ra ngoài rất vui!
Mình ở Hỏa Đỉnh Thành, mặc dù có thân phận đệ tử Sa gia nhưng bởi vì không thể tu hỏa nên cơ hồ không khác phế vật, nhóm mỹ nhân quý tộc đó mắt chỉ nhìn chằm chằm Sa Chi Hàn anh tuấn tiêu sái thực lực không tầm thường, khướt mới đến phiên mình?
Trăm triệu không nghĩ tới, lần đầu tiên ra ngoài làm nhiệm vụ mình đã được một đóa đào hoa diễm lệ như thế đập trúng!
Ha ha ha ha!
Trong lòng đang định cuồng tiếu ngực Sa Thất gia lại đột nhiên lạnh toát, mặt mày lập tức tái xanh như tàu lá!
Mẹ kiếp … Nhiệm vụ!
Còn không rời đi, mạng nhỏ cũng không có!
Người vừa gọi mình lão Thất chỉ sợ đã là đệ tử Sa gia cuối cùng rút khỏi đường hầm này!
“Ta … Ta chưa từng đi qua nơi nào cả!”
Liều mạng giãy giụa thoát khỏi dục vọng nội tâm, Sa Thất Gia nghẹn một búng máu trước ngực nghiêm mặt quát Chân Tiểu Tiểu.
“Được được rồi … Làm việc, qua mấy ngày gia … Gia lại đến tìm ngươi!”
Tâm đau quá oa!
“Huyết Dạ Cơ! Trở về! Ngươi phụ trách khắc văn!”
Phát hiện Chân Tiểu Tiểu đang làm phiền Sa Thất gia, Chung chưởng hỏa lập tức trầm mặt lớn tiếng trách cứ Chân Tiểu Tiểu.
Đã sớm bất mãn với Huyết Dạ Cơ, đặc biệt là từ khi nàng rời Tây Kỳ trở lại Địa Viêm liền như biến thành một người khác, không tu hành trong sào tháp mà suốt ngày nhận mấy nhiệm vụ vớ vẩn linh tinh ở bên ngoài.
Nếu không phải dáng vẻ giống y như đúc Huyết Dạ Cơ trước kia, nếu không phải vận dụng tự nhiên mồi lửa Giáng Sa, nếu không phải có Tai chưởng hỏa che chở, nếu không phải về hoả mạch cũng không gây ra chuyện gì quá phận, Chung chưởng hỏa thật sự muốn hoài nghi thân phận của nàng!
Bị Chung chưởng hỏa quát mắng, Chân Tiểu Tiểu lạnh lùng quay đầu.
Hàn quang loé lên trong con ngươi của nàng khiến Chung chưởng hỏa đang nổi nóng bỗng khựng lại, giọng nói tràn ngập lửa giận bất ngờ im bặt.
Trong lúc Chung chưởng hỏa ngơ ngác trước ánh mắt uy hiếp của Chân Tiểu Tiểu, trên má nàng lại đột nhiên hiện ra hai lúm đồng tiền xinh đẹp, đôi mắt cong cong, cười ngọt như hoa anh túc.
Giây tiếp theo nàng rút ra loan đao bên hông, không chút do dự một đao trực tiếp chém lên đùi Sa Thất gia!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.