Chương 1087: Kính Lễ Cao Nhất
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
16/10/2022
Chân Tiểu Tiểu vốn tưởng cái chết luôn đáng sợ và dữ tợn.
Nhưng nhìn Hôi chưởng hỏa và Chung chưởng hỏa nương tựa vào nhau, lần đầu tiên nàng phát hiện dáng vẻ của người chết cũng có thể an tường như thế.
Nàng lại nghĩ tới Chung chưởng hỏa điên cuồng phá Đoạn Long Môn trong cơ thể hành hình giả, lại nghĩ tới những lời thúc giục và mắng chửi của Hôi chưởng hỏa lúc bị vây trong dung nham.
Các nàng không thể nhìn thấy thời khắc đệ tử của mình thành công sống sót, tuy nhiên khi tử vong tiến đến, linh hồn các nàng đã được thanh thản siêu thoát.
Bi thương nảy lên trong lòng.
Chân Tiểu Tiểu kéo Đại Linh Tử vẫn không ngừng thút thít nặng nề quỳ xuống đất, thành kính dập đầu hành lễ trước tám vị chưởng hỏa đại nhân đã mất.
Bọn họ không có ân với nàng, song trong lòng Chân Tiểu Tiểu lại quanh quẩn một dòng nước ấm nói không nên lời.
Ở Nam Đỉnh Giới, bọn họ chẳng qua là những hỏa tu bình thường trong hỏa mạch hoàng giai, tuy nhiên thân là chưởng hỏa, bọn họ xứng đáng được tất cả cường giả của giới này kính nể từ thâm tâm.
Ai nói hỏa đạo chỉ biết hủy diệt?
Không hiểu bảo vệ?
Ác ma, cũng không phải liệt diễm, mà là nhân tâm.
Mẫu Đơn hỏa mẫu đứng sau lưng Chân Tiểu Tiểu, đôi mắt xám trắng bao phủ một tầng ánh nước mờ nhạt. Cõi lòng vốn đã hoàn toàn tuyệt vọng với thế giới này, phảng phất lại sinh ra chờ mong mới. Đây là điều nàng không nghĩ tới trong khi âm thầm nghênh đón đại nạn đang đến rất gần của mình.
Đối diện tám người dưới đất, nàng nhẹ nhàng khom lưng, hành một đại lễ trang nghiêm như yết kiến hỏa tổ.
“Tê!”
Thấy vậy nhóm hỏa tu đồng loạt lộ ra biểu tình sợ hãi, cấp bậc hỏa giai ở Nam Đỉnh nghiêm ngặt, trong tài liệu lịch sử chưa bao giờ có tiền lệ hỏa mẫu hạ mình kính chào hỏa tu hoàng giai!
Tai chưởng hỏa hai mắt đẫm lệ.
Chín vị chưởng hỏa chạy trốn cùng Chân Tiểu Tiểu thì chỉ có Tai chưởng hỏa trẻ tuổi nhất, trong quá trình hiến tế dương thọ cho Tùng Quan may mắn còn sống. Lúc này trông nàng già hơn trước không ít, chẳng những bước chân tập tễnh mà hai mắt cũng vẩn đục, khí tức toàn thân đều thập phần suy yếu.
“Chung tỷ tỷ, Hôi tỷ tỷ … Tiểu Tiểu đã trở lại rồi, còn báo cáo Mẫu Đơn hỏa mẫu khiển trách Sa gia nữa, ta sẽ tiếp tục chăm nom lũ trẻ trưởng thành, các ngươi … Hãy yên tâm an giấc.” Nàng âm thầm an ủi các tỷ muội đã đi xa dưới đáy lòng.
Sau khi khóc thương dập đầu, mọi người cùng nhau liệm thi thể của tám vị chưởng hỏa chuẩn bị đưa các nàng về cố hương mai táng.
Bầu không khí đau thương nhanh chóng biến mất từ lúc Chân Tiểu Tiểu trở về, đặc biệt nàng lại mời được một vị hỏa mẫu tới hỗ trợ!
Nghe nói lão tổ Sa gia và cả đám hỏa tu cuối cùng của Sa gia đều chết sạch trong tay Mẫu Đơn hỏa mẫu, mọi người hết sức hả giận.
“Nói thật, lần này chúng ta thực sự rất may mắn, vốn dĩ Phao Phao không chống đỡ được lâu như thế cũng không biết Sa gia làm ra cái thứ rách nát gì, Phao Phao ngâm trong dung nham không bao lâu thì toàn thân tôn hành hình giả đã nứt từ trên xuống dưới chia thành hai nửa!”
Lăng La vội vàng thuật lại tình hình trước mặt Chân Tiểu Tiểu.
“Động đất phun chúng ta ra ngoài qua phần giáp lưng nát vụn, còn đè chết mấy tên họ Sa!”
“Đúng! Đè dẹp lép luôn!” Thấy Lăng La nói quá đơn giản sơ sài, bên cạnh lập tức có người phụ họa hình dung thảm trạng tử vong của đệ tử Sa gia. Xem ra, nỗi hận với Sa gia thật sự đã ngấm vào xương cốt.
“Phao Phao lơ lửng trên dung nham, khắc văn kháng hỏa và băng tức kết hợp giảm bớt hơn phân nửa nhiệt lực, chúng ta đang bàn bạc nên làm thế nào để bay ra khu vực an toàn thì các ngươi đã tới rồi……” miêu tả đại khái. Mọi người không hề hay biết, người một đao bổ đôi hành hình giả 'rách nát' chính là Chân Tiểu Tiểu.
Đao pháp, băng tức, Lạc Thạch Khắc Văn Đạo……
Thiếu một thứ cũng không được.
Đây là may mắn, càng là sự bao dung và chúc phúc của Nam Đỉnh Giới.
Nhưng nhìn Hôi chưởng hỏa và Chung chưởng hỏa nương tựa vào nhau, lần đầu tiên nàng phát hiện dáng vẻ của người chết cũng có thể an tường như thế.
Nàng lại nghĩ tới Chung chưởng hỏa điên cuồng phá Đoạn Long Môn trong cơ thể hành hình giả, lại nghĩ tới những lời thúc giục và mắng chửi của Hôi chưởng hỏa lúc bị vây trong dung nham.
Các nàng không thể nhìn thấy thời khắc đệ tử của mình thành công sống sót, tuy nhiên khi tử vong tiến đến, linh hồn các nàng đã được thanh thản siêu thoát.
Bi thương nảy lên trong lòng.
Chân Tiểu Tiểu kéo Đại Linh Tử vẫn không ngừng thút thít nặng nề quỳ xuống đất, thành kính dập đầu hành lễ trước tám vị chưởng hỏa đại nhân đã mất.
Bọn họ không có ân với nàng, song trong lòng Chân Tiểu Tiểu lại quanh quẩn một dòng nước ấm nói không nên lời.
Ở Nam Đỉnh Giới, bọn họ chẳng qua là những hỏa tu bình thường trong hỏa mạch hoàng giai, tuy nhiên thân là chưởng hỏa, bọn họ xứng đáng được tất cả cường giả của giới này kính nể từ thâm tâm.
Ai nói hỏa đạo chỉ biết hủy diệt?
Không hiểu bảo vệ?
Ác ma, cũng không phải liệt diễm, mà là nhân tâm.
Mẫu Đơn hỏa mẫu đứng sau lưng Chân Tiểu Tiểu, đôi mắt xám trắng bao phủ một tầng ánh nước mờ nhạt. Cõi lòng vốn đã hoàn toàn tuyệt vọng với thế giới này, phảng phất lại sinh ra chờ mong mới. Đây là điều nàng không nghĩ tới trong khi âm thầm nghênh đón đại nạn đang đến rất gần của mình.
Đối diện tám người dưới đất, nàng nhẹ nhàng khom lưng, hành một đại lễ trang nghiêm như yết kiến hỏa tổ.
“Tê!”
Thấy vậy nhóm hỏa tu đồng loạt lộ ra biểu tình sợ hãi, cấp bậc hỏa giai ở Nam Đỉnh nghiêm ngặt, trong tài liệu lịch sử chưa bao giờ có tiền lệ hỏa mẫu hạ mình kính chào hỏa tu hoàng giai!
Tai chưởng hỏa hai mắt đẫm lệ.
Chín vị chưởng hỏa chạy trốn cùng Chân Tiểu Tiểu thì chỉ có Tai chưởng hỏa trẻ tuổi nhất, trong quá trình hiến tế dương thọ cho Tùng Quan may mắn còn sống. Lúc này trông nàng già hơn trước không ít, chẳng những bước chân tập tễnh mà hai mắt cũng vẩn đục, khí tức toàn thân đều thập phần suy yếu.
“Chung tỷ tỷ, Hôi tỷ tỷ … Tiểu Tiểu đã trở lại rồi, còn báo cáo Mẫu Đơn hỏa mẫu khiển trách Sa gia nữa, ta sẽ tiếp tục chăm nom lũ trẻ trưởng thành, các ngươi … Hãy yên tâm an giấc.” Nàng âm thầm an ủi các tỷ muội đã đi xa dưới đáy lòng.
Sau khi khóc thương dập đầu, mọi người cùng nhau liệm thi thể của tám vị chưởng hỏa chuẩn bị đưa các nàng về cố hương mai táng.
Bầu không khí đau thương nhanh chóng biến mất từ lúc Chân Tiểu Tiểu trở về, đặc biệt nàng lại mời được một vị hỏa mẫu tới hỗ trợ!
Nghe nói lão tổ Sa gia và cả đám hỏa tu cuối cùng của Sa gia đều chết sạch trong tay Mẫu Đơn hỏa mẫu, mọi người hết sức hả giận.
“Nói thật, lần này chúng ta thực sự rất may mắn, vốn dĩ Phao Phao không chống đỡ được lâu như thế cũng không biết Sa gia làm ra cái thứ rách nát gì, Phao Phao ngâm trong dung nham không bao lâu thì toàn thân tôn hành hình giả đã nứt từ trên xuống dưới chia thành hai nửa!”
Lăng La vội vàng thuật lại tình hình trước mặt Chân Tiểu Tiểu.
“Động đất phun chúng ta ra ngoài qua phần giáp lưng nát vụn, còn đè chết mấy tên họ Sa!”
“Đúng! Đè dẹp lép luôn!” Thấy Lăng La nói quá đơn giản sơ sài, bên cạnh lập tức có người phụ họa hình dung thảm trạng tử vong của đệ tử Sa gia. Xem ra, nỗi hận với Sa gia thật sự đã ngấm vào xương cốt.
“Phao Phao lơ lửng trên dung nham, khắc văn kháng hỏa và băng tức kết hợp giảm bớt hơn phân nửa nhiệt lực, chúng ta đang bàn bạc nên làm thế nào để bay ra khu vực an toàn thì các ngươi đã tới rồi……” miêu tả đại khái. Mọi người không hề hay biết, người một đao bổ đôi hành hình giả 'rách nát' chính là Chân Tiểu Tiểu.
Đao pháp, băng tức, Lạc Thạch Khắc Văn Đạo……
Thiếu một thứ cũng không được.
Đây là may mắn, càng là sự bao dung và chúc phúc của Nam Đỉnh Giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.