Chương 934: Một Kích Vạn Trượng
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
26/07/2022
Nhưng những tướng quân đó vừa hùng hùng hổ hổ bay ra từ trong trướng liền lập tức khiếp sợ tột độ, một nam tử đứng thẳng trên bầu trời, hắn đeo mặt nạ màu vàng khắc kim long uốn lượn, người mặc áo bào trắng, bên eo quấn chín cái đuôi báo.
'Thình thịch' một tiếng.
Bọn họ thiếu chút nữa quỳ rạp.
Bộ tộc Xư Lí, Tông sư … Bặc tính!
Truyền thuyết kể rằng, dòng họ này sở hữu Tử Thần Chi Nhãn đáng sợ và khả năng biết trước tương lai!
“Đi mau! Tất cả đi mau!”
Khoảnh khắc vạt áo trắng xuất hiện, các tu sĩ Bắc Nham tức khắc xôn xao rối loạn, lại thấy Bách Hoa Thánh Nữ Nam Đỉnh Lôi Nhụy đã đếm ngược đến ba, bọn họ không còn chần chừ nữa cuống cuồng lao qua tưởng thành ra ngoài.
“Hai……”
Trên mặt không có bất luận biểu tình gì, Lôi Nhụy vẫn tiếp tục đếm.
Cứ nhìn những gương mặt kinh ngạc đi theo phía sau nàng là biết, đây tuyệt đối là hành động mang tính cá nhân chưa từng bàn bạc hay thông báo cho một người nào khác.
“Chết tiệt!”
Cảm giác được sự uy hiếp khủng bố.
Thân là thống lĩnh quân Bắc Nham ở Tây Kỳ, rốt cuộc Hạ Bạt Man vẫn phải nghiến răng nghiến lợi điều khiển chiến thú dưới chân bay ra khỏi ranh giới Hải Hoàng Thành.
“Một!”
Môi đỏ khẽ bật ra chữ “Một”.
Cùng lúc đó, đột nhiên một tay Lôi Nhụy đập lên phía trên tường thành của thành pháp tệ, tay kia thì chỉ thẳng đại địa!
Hào quang loá mắt lập tức phát ra từ toà thành pháp tệ, ánh sáng như thác nước thổi quét trời cao nhuộm đẫm mặt đất, tại khoảnh khắc này không biết đã thiêu cháy đôi mắt bao người!
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên bốn phía, có người thét chói tai vội vàng bịt kín mắt nhưng vẫn có máu tươi tràn ra qua các kẽ tay.
“Trời ạ!” Càng có vô số tu sĩ hai đầu gối run lẩy bẩy, dưới uy áp cường đại bất ngờ phóng thích trong không gian thân thể không chịu khống chế mà quỳ rạp xuống đất.
“Không sợ.”
Một giây trước khi ánh lửa bừng lên, Tiểu Chúc Chúc chợt kéo Chân Tiểu Tiểu ôm vào lòng, áp đầu nàng trước ngực mình.
Vì vậy Chân Tiểu Tiểu không nhìn thấy gì cả, nàng chỉ có cảm giác cảnh trước mắt lóe lên, linh khí trong không khí điên cuồng bạo tẩu, sau đó tiếng nổ đáng sợ lập tức đập thẳng xuống đầu như một chiếc búa lớn!
Oanh!
Tất cả các tu sĩ đều ngã vật trên mặt đất, tay vẫn đang bịt mắt nhưng hai bên tai lại chảy ra dòng máu đỏ tươi.
Bọn họ há hốc miệng, mà không ai dám phát ra bất kỳ thanh âm nào.
Giật mình bừng tỉnh, cứ ngỡ rằng mình vừa trải qua thuở hỗn độn sơ khai, chứng kiến một kích khai thiên lập địa của Bàn Cổ!
Mãi đến khi khoảng một chén trà nhỏ trôi qua ánh sáng chói lóa trước mắt mới biến mất, có người gan lớn lặng lẽ mở mắt.
Đại địa khói bay lượn lờ.
Dư chấn còn chưa ngừng lại, đá vụn và cát bụi tán loạn.
Từng sừng sững trên trời, thành trì pháp tệ kim bích huy hoàng kia biến mất không thấy đâu, trong không trung có vụn kim loại nhỏ mịn lưu loát bay lượn.
Hải Hoàng Thành cũng không thấy.
Thậm chí là cả những bức tường thành khổng lồ sót lại giữa cát vàng, lặng lẽ phác họa ra phồn vinh mơ hồ ngày xưa cũng không thấy.
Hết thảy đều tiêu biến, chỉ còn một cái hố lớn bị Bách Hoa Địa Hỏa thiêu thành màu đen sì!
Tia lửa rực rỡ vẫn đang chớp loé bên miệng hố.
Có người lớn mật lảo đảo ngự không bay lên không trung để đánh giá toàn cảnh phía dưới. Lập tức biểu tình dại ra cứ thế đứng đực người trên không, mặt mũi chấn kinh.
Một kích … Vạn trượng!
Dấu vết khai thác của tất cả tu sĩ Nam Đỉnh và Bắc Nham trước đây biến mất toàn bộ.
Bách Hoa Thánh Nữ Nam Đỉnh Lôi Nhụy triệu tập linh khí từ một thành pháp tệ ngưng ra thần thông thuộc hỏa đạo Bách Hoa, trực tiếp đào sâu vào lòng quặng khoáng.
Mắt thường cũng có thể thấy được.
Nơi vạn trượng dưới nền đất xuất hiện những đường hầm hang trống tung hoành đan xen, và cả ánh xanh rực rỡ loé ra qua kẽ đất khe đá!
Tiếng rên rỉ thống khổ truyền đến từ dưới chân thống quân Bắc Nham Hạ Bạt Man, lão nhân gia hắn cúi đầu liền thấy, đuôi chiến thú của mình đã bị lửa Lôi Nhụy ngưng ra chém ngang ở khoảnh khắc rút lui khỏi thành vừa rồi!
Có điều, hiện tại hắn cũng không còn tâm trí nào đi truy cứu việc này.
Bởi vì, hết thảy phát sinh trước mắt đã vượt xa cực hạn mà toàn thể tu sĩ Bắc Nham có thể nghĩ tới.
'Thình thịch' một tiếng.
Bọn họ thiếu chút nữa quỳ rạp.
Bộ tộc Xư Lí, Tông sư … Bặc tính!
Truyền thuyết kể rằng, dòng họ này sở hữu Tử Thần Chi Nhãn đáng sợ và khả năng biết trước tương lai!
“Đi mau! Tất cả đi mau!”
Khoảnh khắc vạt áo trắng xuất hiện, các tu sĩ Bắc Nham tức khắc xôn xao rối loạn, lại thấy Bách Hoa Thánh Nữ Nam Đỉnh Lôi Nhụy đã đếm ngược đến ba, bọn họ không còn chần chừ nữa cuống cuồng lao qua tưởng thành ra ngoài.
“Hai……”
Trên mặt không có bất luận biểu tình gì, Lôi Nhụy vẫn tiếp tục đếm.
Cứ nhìn những gương mặt kinh ngạc đi theo phía sau nàng là biết, đây tuyệt đối là hành động mang tính cá nhân chưa từng bàn bạc hay thông báo cho một người nào khác.
“Chết tiệt!”
Cảm giác được sự uy hiếp khủng bố.
Thân là thống lĩnh quân Bắc Nham ở Tây Kỳ, rốt cuộc Hạ Bạt Man vẫn phải nghiến răng nghiến lợi điều khiển chiến thú dưới chân bay ra khỏi ranh giới Hải Hoàng Thành.
“Một!”
Môi đỏ khẽ bật ra chữ “Một”.
Cùng lúc đó, đột nhiên một tay Lôi Nhụy đập lên phía trên tường thành của thành pháp tệ, tay kia thì chỉ thẳng đại địa!
Hào quang loá mắt lập tức phát ra từ toà thành pháp tệ, ánh sáng như thác nước thổi quét trời cao nhuộm đẫm mặt đất, tại khoảnh khắc này không biết đã thiêu cháy đôi mắt bao người!
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên bốn phía, có người thét chói tai vội vàng bịt kín mắt nhưng vẫn có máu tươi tràn ra qua các kẽ tay.
“Trời ạ!” Càng có vô số tu sĩ hai đầu gối run lẩy bẩy, dưới uy áp cường đại bất ngờ phóng thích trong không gian thân thể không chịu khống chế mà quỳ rạp xuống đất.
“Không sợ.”
Một giây trước khi ánh lửa bừng lên, Tiểu Chúc Chúc chợt kéo Chân Tiểu Tiểu ôm vào lòng, áp đầu nàng trước ngực mình.
Vì vậy Chân Tiểu Tiểu không nhìn thấy gì cả, nàng chỉ có cảm giác cảnh trước mắt lóe lên, linh khí trong không khí điên cuồng bạo tẩu, sau đó tiếng nổ đáng sợ lập tức đập thẳng xuống đầu như một chiếc búa lớn!
Oanh!
Tất cả các tu sĩ đều ngã vật trên mặt đất, tay vẫn đang bịt mắt nhưng hai bên tai lại chảy ra dòng máu đỏ tươi.
Bọn họ há hốc miệng, mà không ai dám phát ra bất kỳ thanh âm nào.
Giật mình bừng tỉnh, cứ ngỡ rằng mình vừa trải qua thuở hỗn độn sơ khai, chứng kiến một kích khai thiên lập địa của Bàn Cổ!
Mãi đến khi khoảng một chén trà nhỏ trôi qua ánh sáng chói lóa trước mắt mới biến mất, có người gan lớn lặng lẽ mở mắt.
Đại địa khói bay lượn lờ.
Dư chấn còn chưa ngừng lại, đá vụn và cát bụi tán loạn.
Từng sừng sững trên trời, thành trì pháp tệ kim bích huy hoàng kia biến mất không thấy đâu, trong không trung có vụn kim loại nhỏ mịn lưu loát bay lượn.
Hải Hoàng Thành cũng không thấy.
Thậm chí là cả những bức tường thành khổng lồ sót lại giữa cát vàng, lặng lẽ phác họa ra phồn vinh mơ hồ ngày xưa cũng không thấy.
Hết thảy đều tiêu biến, chỉ còn một cái hố lớn bị Bách Hoa Địa Hỏa thiêu thành màu đen sì!
Tia lửa rực rỡ vẫn đang chớp loé bên miệng hố.
Có người lớn mật lảo đảo ngự không bay lên không trung để đánh giá toàn cảnh phía dưới. Lập tức biểu tình dại ra cứ thế đứng đực người trên không, mặt mũi chấn kinh.
Một kích … Vạn trượng!
Dấu vết khai thác của tất cả tu sĩ Nam Đỉnh và Bắc Nham trước đây biến mất toàn bộ.
Bách Hoa Thánh Nữ Nam Đỉnh Lôi Nhụy triệu tập linh khí từ một thành pháp tệ ngưng ra thần thông thuộc hỏa đạo Bách Hoa, trực tiếp đào sâu vào lòng quặng khoáng.
Mắt thường cũng có thể thấy được.
Nơi vạn trượng dưới nền đất xuất hiện những đường hầm hang trống tung hoành đan xen, và cả ánh xanh rực rỡ loé ra qua kẽ đất khe đá!
Tiếng rên rỉ thống khổ truyền đến từ dưới chân thống quân Bắc Nham Hạ Bạt Man, lão nhân gia hắn cúi đầu liền thấy, đuôi chiến thú của mình đã bị lửa Lôi Nhụy ngưng ra chém ngang ở khoảnh khắc rút lui khỏi thành vừa rồi!
Có điều, hiện tại hắn cũng không còn tâm trí nào đi truy cứu việc này.
Bởi vì, hết thảy phát sinh trước mắt đã vượt xa cực hạn mà toàn thể tu sĩ Bắc Nham có thể nghĩ tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.