Chương 94: Nàng, Ngươi Không Thể Đụng Vào!
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
10/07/2021
Kỳ thật từ sớm đã biết đệ tử trông rừng họ Chân tên Tiểu Tiểu, dù sao ngày Cốc chủ rời tông từng trịnh trọng dặn dò chính mình, phải bảo vệ nàng này an toàn trong cuộc săn thú.
Lúc ấy chỉ nghĩ là sư phụ có ý định thu đồ đệ.
Hiện tại xem ra……
Ông trời nha! Vẫn là sư phụ tri kỷ nhất, quan tâm bản thân tỉ mỉ đến thế, quan tâm tới tận hậu viện!
Nháy mắt, trong lòng Kỷ Thanh Y đã tặng sư phụ tốt của mình một vạn không trăm tám mươi sáu ngón tay cái!
“Để cho một tiểu mỹ nhân yêu kiều mềm mại như vậy sống một mình tại cái nơi quỷ quái sói đói khắp nơi thế này, Hoàng sư thúc thực có chút tàn nhẫn.”
Rũ xuống mi mắt, trên khuôn mặt anh tuấn của Kỷ Thanh Y lộ ra vẻ thương tiếc.
“Có điều, Chân sư muội, ngươi không cần phải sợ hãi, bởi vì từ nay về sau, ta sẽ bảo vệ ngươi.”
Cho dù Thủy Hoặc Chi Thể không có tác dụng, Kỷ Thanh Y cũng không hề lo lắng cho mị lực của mình chút nào. Xét thân phận, hắn là đệ tử đứng đầu danh sách truyền thừa của chủ mạch, xét dung mạo, nhìn khắp Thất Diệp Cốc không một ai có thể sánh bằng hắn.
Có hai ưu thế lớn này, hơn nữa thêm vài câu lời ngon tiếng ngọt, đã đủ để dỗ bất kỳ nữ tử nào đến mức không phân rõ nam bắc tây đông.
Khóe miệng Chân Tiểu Tiểu run rẩy.
Nếu không biết tính tình Kỷ Thanh Y, quả thực sẽ nghĩ hắn là một quân tử khiêm nhường, nhưng có những lời tố cáo đẫm máu và nước mắt của Dương Cốc Vũ, người này rõ ràng là cái sắc lang lòng dạ hiểm độc!
Không sao, đức hạnh càng thối càng tốt, càng phù hợp với tiêu chuẩn chọn mục tiêu để đạp nát của Chân Tiểu Tiểu.
Tướng quân Kỷ Thanh Y chưa từng biết thua, dạo qua vạn bụi hoa, thân không dính mảnh lá nào có nghĩ tới, trong khi hắn đang tính kế biến người khác trở thành lô đỉnh thượng giai, thì bản thân ở trong mắt đối phương, cũng đã là một khối thịt ba chỉ béo ngậy sắp vào chảo dầu chiên.
“Vậy … Cung kính không bằng tuân mệnh.” Hai má lúm đồng tiền của Chân Tiểu Tiểu sâu hút, làm ra bộ dáng ngoan ngoãn.
Thấy Chân Tiểu Tiểu cười ngọt đến vậy, cõi lòng Kỷ Thanh Y rung động, duỗi tay muốn ôm eo nàng.
“Đừng nha! Làm sao Kỷ sư huynh lại coi trọng nha đầu bị phạt này?”
“Đừng bị sắc đẹp mê hoặc! Nàng này là độc phụ, truyền thuyết kể tháng trước nàng dùng mấy viên độc đan, hạ gục vô số đệ tử Dược Các! Còn san bằng một tầng lầu của Dược Các!”
“Sư huynh, ngươi không nhớ Vân Nhi ven hồ Đại Minh sao?”
Vừa vào rừng đã thấy Kỷ sư huynh biểu lộ hảo cảm với Chân Tiểu Tiểu, cả đám nữ tử Thất Diệp Cốc đặc biệt trang điểm chải chuốt vì hôm nay lập tức khóc trời khóc đất, đồng loạt bắn tới Chân Tiểu Tiểu những ánh mắt căm hận ghen ghét.
Ghen ghét cái rắm nhá?
Sắc lang ghê tởm!
Thấy Kỷ Thanh Y sắp đáp móng heo xuống eo mình, Chân Tiểu Tiểu chán ghét chau mày, vừa định trốn tránh, một lưỡi hái lớn đột nhiên bay đến từ giữa không trung!
Oanh!
Bụi đất bay lên!
Nó chém ngang giữa Chân Tiểu Tiểu và Kỷ Thanh Y, lưỡi hái sắc bén cắm một nửa vào bùn đất, một nửa tắm trong nắng sớm, phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo lập loè.
Trận gió mạnh khuếch tán, ngay cả Kỷ Thanh Y cũng không thể không lùi sau mấy bước!
Trước nay chưa từng gặp phải loại tình huống này, hiếm thấy vẻ mặt của vị thiên kiêu Kỷ Thanh Y nứt toạc một giây, sau đó hắn tức giận rít gào!
“La Uy! Ngươi tìm chết!”
Một nam tử biểu tình nghiêm nghị đạp lá khô nhanh chóng đi tới từ ngoài rừng, nhịp chân đều đặn, lá xanh trên cành phủ xuống bóng râm, khiến chữ "川" (xuyên) giữa mày hắn có vẻ càng sâu.
“Nàng, ngươi không thể đụng vào!”
Người tới quả nhiên là La Uy, chỉ thấy hắn nhìn chòng chọc vào cánh tay phải Kỷ Thanh Y còn duỗi ở không trung, gằn từng chữ từng chữ.
“Tê! Sư huynh! Ngươi điên rồi sao? Kia… Kia chính là Kỷ Thanh Y!”
Thấy đại sư huynh nhà mình thình lình tấn công đệ tử truyền thừa của chủ mạch, năm người đi sau La Uy đều sợ chết khiếp, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, nuốt nước miếng liên tục.
Từ khi nào La sư huynh cũng thích chõ mũi vào chuyện người khác rồi? Với tính tình cứng nhắc chất phác của hắn… Chắc sẽ không vì một nữ nhân mà đánh nhau với Kỷ Thanh Y đâu nhỉ? Vậy thì quá vớ vẩn!
_NL_
Mọi người đều nhìn lầm rồi, La Uy không chất phác chút nào, tin tưởng ta, thật thật ~
Tới tới tới, bình luận để lại suy đoán, La Uy có thuộc tính kỳ dị gì? Không phải thuộc tính ngũ hành, là thuộc tính tính cách, ai đoán đúng đầu tiên, có thưởng ~~
Lúc ấy chỉ nghĩ là sư phụ có ý định thu đồ đệ.
Hiện tại xem ra……
Ông trời nha! Vẫn là sư phụ tri kỷ nhất, quan tâm bản thân tỉ mỉ đến thế, quan tâm tới tận hậu viện!
Nháy mắt, trong lòng Kỷ Thanh Y đã tặng sư phụ tốt của mình một vạn không trăm tám mươi sáu ngón tay cái!
“Để cho một tiểu mỹ nhân yêu kiều mềm mại như vậy sống một mình tại cái nơi quỷ quái sói đói khắp nơi thế này, Hoàng sư thúc thực có chút tàn nhẫn.”
Rũ xuống mi mắt, trên khuôn mặt anh tuấn của Kỷ Thanh Y lộ ra vẻ thương tiếc.
“Có điều, Chân sư muội, ngươi không cần phải sợ hãi, bởi vì từ nay về sau, ta sẽ bảo vệ ngươi.”
Cho dù Thủy Hoặc Chi Thể không có tác dụng, Kỷ Thanh Y cũng không hề lo lắng cho mị lực của mình chút nào. Xét thân phận, hắn là đệ tử đứng đầu danh sách truyền thừa của chủ mạch, xét dung mạo, nhìn khắp Thất Diệp Cốc không một ai có thể sánh bằng hắn.
Có hai ưu thế lớn này, hơn nữa thêm vài câu lời ngon tiếng ngọt, đã đủ để dỗ bất kỳ nữ tử nào đến mức không phân rõ nam bắc tây đông.
Khóe miệng Chân Tiểu Tiểu run rẩy.
Nếu không biết tính tình Kỷ Thanh Y, quả thực sẽ nghĩ hắn là một quân tử khiêm nhường, nhưng có những lời tố cáo đẫm máu và nước mắt của Dương Cốc Vũ, người này rõ ràng là cái sắc lang lòng dạ hiểm độc!
Không sao, đức hạnh càng thối càng tốt, càng phù hợp với tiêu chuẩn chọn mục tiêu để đạp nát của Chân Tiểu Tiểu.
Tướng quân Kỷ Thanh Y chưa từng biết thua, dạo qua vạn bụi hoa, thân không dính mảnh lá nào có nghĩ tới, trong khi hắn đang tính kế biến người khác trở thành lô đỉnh thượng giai, thì bản thân ở trong mắt đối phương, cũng đã là một khối thịt ba chỉ béo ngậy sắp vào chảo dầu chiên.
“Vậy … Cung kính không bằng tuân mệnh.” Hai má lúm đồng tiền của Chân Tiểu Tiểu sâu hút, làm ra bộ dáng ngoan ngoãn.
Thấy Chân Tiểu Tiểu cười ngọt đến vậy, cõi lòng Kỷ Thanh Y rung động, duỗi tay muốn ôm eo nàng.
“Đừng nha! Làm sao Kỷ sư huynh lại coi trọng nha đầu bị phạt này?”
“Đừng bị sắc đẹp mê hoặc! Nàng này là độc phụ, truyền thuyết kể tháng trước nàng dùng mấy viên độc đan, hạ gục vô số đệ tử Dược Các! Còn san bằng một tầng lầu của Dược Các!”
“Sư huynh, ngươi không nhớ Vân Nhi ven hồ Đại Minh sao?”
Vừa vào rừng đã thấy Kỷ sư huynh biểu lộ hảo cảm với Chân Tiểu Tiểu, cả đám nữ tử Thất Diệp Cốc đặc biệt trang điểm chải chuốt vì hôm nay lập tức khóc trời khóc đất, đồng loạt bắn tới Chân Tiểu Tiểu những ánh mắt căm hận ghen ghét.
Ghen ghét cái rắm nhá?
Sắc lang ghê tởm!
Thấy Kỷ Thanh Y sắp đáp móng heo xuống eo mình, Chân Tiểu Tiểu chán ghét chau mày, vừa định trốn tránh, một lưỡi hái lớn đột nhiên bay đến từ giữa không trung!
Oanh!
Bụi đất bay lên!
Nó chém ngang giữa Chân Tiểu Tiểu và Kỷ Thanh Y, lưỡi hái sắc bén cắm một nửa vào bùn đất, một nửa tắm trong nắng sớm, phản chiếu ánh sáng lạnh lẽo lập loè.
Trận gió mạnh khuếch tán, ngay cả Kỷ Thanh Y cũng không thể không lùi sau mấy bước!
Trước nay chưa từng gặp phải loại tình huống này, hiếm thấy vẻ mặt của vị thiên kiêu Kỷ Thanh Y nứt toạc một giây, sau đó hắn tức giận rít gào!
“La Uy! Ngươi tìm chết!”
Một nam tử biểu tình nghiêm nghị đạp lá khô nhanh chóng đi tới từ ngoài rừng, nhịp chân đều đặn, lá xanh trên cành phủ xuống bóng râm, khiến chữ "川" (xuyên) giữa mày hắn có vẻ càng sâu.
“Nàng, ngươi không thể đụng vào!”
Người tới quả nhiên là La Uy, chỉ thấy hắn nhìn chòng chọc vào cánh tay phải Kỷ Thanh Y còn duỗi ở không trung, gằn từng chữ từng chữ.
“Tê! Sư huynh! Ngươi điên rồi sao? Kia… Kia chính là Kỷ Thanh Y!”
Thấy đại sư huynh nhà mình thình lình tấn công đệ tử truyền thừa của chủ mạch, năm người đi sau La Uy đều sợ chết khiếp, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, nuốt nước miếng liên tục.
Từ khi nào La sư huynh cũng thích chõ mũi vào chuyện người khác rồi? Với tính tình cứng nhắc chất phác của hắn… Chắc sẽ không vì một nữ nhân mà đánh nhau với Kỷ Thanh Y đâu nhỉ? Vậy thì quá vớ vẩn!
_NL_
Mọi người đều nhìn lầm rồi, La Uy không chất phác chút nào, tin tưởng ta, thật thật ~
Tới tới tới, bình luận để lại suy đoán, La Uy có thuộc tính kỳ dị gì? Không phải thuộc tính ngũ hành, là thuộc tính tính cách, ai đoán đúng đầu tiên, có thưởng ~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.