Chương 931: Người Quan Trọng Hơn Bất Kỳ Thứ Gì
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
26/07/2022
Về phần Hổ Tranh, phong tuyết, vách tường Thần Phong khổng lồ, thậm chí cả bầu không khí ba người đối ẩm hài hoà vui vẻ.
Chân Tiểu Tiểu vốn là mượn từ ngọn núi tuyết Lập Tuyết sư tôn cô độc đả toạ, cùng Lục Vân Sơn và Hải Đông Ca thưởng thức lẫn nhau.
Ngoài thị cảm, không khí và tâm tình … Toàn bộ đều trong thật có giả, trong giả giấu thật, cho dù là sưu hồn sư với kinh nghiệm cực kỳ phong phú như Dục đại sư cũng khó có thể tự thoát khỏi giấc mộng, khó mà phát hiện những gì mình thấy hoàn toàn không phải ký ức chân chính trong thức hải.
Trong cái bẫy săn này, diệu nhất chính là hiện tại Trường Ngư Yến Sơn đã chết, hơn nữa còn chết vô cùng kỳ quặc, tới bây giờ tộc trưởng Trường Ngư gia Bắc Nham vẫn không thể tỏa định vị trí hắn gặp nạn.
Nhóm hỏa tu Nam Đỉnh chắc chắn sẽ nói bóng nói gió dò la tung tích của Trường Ngư Yến Sơn, thậm chí lập mưu tính kế bắt cóc Trường Ngư Yến Sơn một lần nữa soát hồn.
Tuy nhiên lúc các nàng từ miệng người Bắc Nham biết Trường Ngư Yến Sơn đã mất tích nhiều ngày, nguyên nhân không rõ thì……
Chỉ còn biết vội vã tăng mạnh tâm đề phòng và cảnh giác tu sĩ Bắc Nham!
Vô luận là ai, kể cả Liên Tử Trạc phái Chân Tiểu Tiểu tới Tây Kỳ cũng tuyệt không ngờ được, nàng vậy mà có thể dựa vào một cơ hội nho nhỏ quấy vũng nước sâu đục ngầu lên như thế!
Mặc dù không đến mức khiến tu sĩ hai giới lập tức công khai trở mặt, nhưng hạt giống hoài nghi đã được gieo.
Một khi có người tiếp tục quạt gió thêm củi thì nhất định, lượng đổi chất sẽ đổi!
Mấy ngày dệt mộng, Chân Tiểu Tiểu đã tốn không ít công sức. Dạy các loại kỹ thuật diễn cho hai người Quý Đồng và Lương Bằng giả vờ thần thức bị xâm lấn lại càng hao tổn tâm huyết.
Chân Tiểu Tiểu thi triển những bản lĩnh đặc thù đó, bọn họ thực sự đã được mở rộng tầm mắt. Có điều, sự bội phục và khiếp sợ trước đây đều không khiến cảm xúc bọn họ dao động mãnh liệt bằng ngay lúc này, cái khoảng khắc thấy Chân Tiểu Tiểu xuất hiện trước mặt bọn họ!
Không hổ là đệ tử truyền thừa của Sư Tâm Phong!
Thực lực ngoài dự đoán mọi người!
Vậy mà trực tiếp đối đầu chính diện với Sa Chi Điệp.
'Lách cách' hai tiếng.
Thắng!!!
“Chân… Chân sư tỷ…… Tội gì phải làm khổ mình?”
Nhìn Chân Tiểu Tiểu dần dần đến gần Lương Bằng không khỏi cười khổ, ngoài miệng không phải cảm kích trái lại oán trách.
“Chúng ta không sợ chết!”
“Chỉ khi chúng ta thuận lợi chết trong tay Sa Chi Điệp hoặc những lão thái bà đó của Nam Đỉnh, kế hoạch mới thật sự kín kẽ trót lọt!”
“Hiện tại, vì cứu hai người chúng ta mà ngươi đã bại lộ trước mặt Huyền Hỏa Thánh Nữ Nam Đỉnh, hơn nữa còn phải lo lắng che lấp rất nhiều sơ hở mới không để lại điểm đáng ngờ, phủi sạch mọi dính dáng tới sự mất tích của nàng ta. Nếu mấy lão bà kia phục hồi tinh thần rồi đi truy cứu, vậy chẳng phải bẫy rập chúng ta vất vả bày ra sẽ bị vạch trần, chính ngươi cũng sẽ gặp rắc rối hay sao?!”
Khác Lương Bằng chỉ cười khổ, cảm xúc của Quý Đồng càng nghiêng về kích động.
Bởi vì, trước đó rõ ràng Chân Tiểu Tiểu đã ra sức thề thốt.
Hết thảy thuận theo tự nhiên.
Nếu Sa Chi Điệp nguyện ý tiếp tục nuôi hai người “mất hồn”, thì bọn họ lại nghĩ biện pháp chạy trốn khác.
Còn nếu sau khi có kết quả sưu hồn tu sĩ Nam Đỉnh muốn hủy diệt chứng cứ, vô luận cuối cùng xảy ra chuyện gì nàng cũng tuyệt không được xen vào.
Nhưng lúc này Chân Tiểu Tiểu đột nhiên xuất hiện, thậm chí chưa từng thương lượng với bọn họ!
“Ta nói … Hai người các ngươi sao cứ muốn chết như thế chứ? Sống không phải sẽ tốt hơn sao?”
Chân Tiểu Tiểu nhìn bộ dáng quật cường của bọn họ vừa tức giận vừa buồn cười, cúi người bắt đầu dùng dao phay 'bạch bạch' chém đứt xích sắt.
“Cho dù kế hoạch lần này thất bại thì ta vẫn có thể nghĩ ra vô vàn cách khác chọc phá mối liên minh giữa Nam Đỉnh và Bắc Nham. Nhưng nếu người đã chết, vậy hoàn toàn không còn cơ hội cứu vãn nữa rồi.”
“So với kế hoạch hay gì đó, ta cảm thấy hai người các ngươi quan trọng hơn.”
Nghe thanh âm ôn nhu của Chân Tiểu Tiểu, nhìn nàng ra sức phá gông xiềng……
Trong lòng Lương Bằng và Quý Đồng chảy qua dòng nước ấm, cuối cùng không thể nói thêm bất kỳ lời nào phản bác.
Chân Tiểu Tiểu vốn là mượn từ ngọn núi tuyết Lập Tuyết sư tôn cô độc đả toạ, cùng Lục Vân Sơn và Hải Đông Ca thưởng thức lẫn nhau.
Ngoài thị cảm, không khí và tâm tình … Toàn bộ đều trong thật có giả, trong giả giấu thật, cho dù là sưu hồn sư với kinh nghiệm cực kỳ phong phú như Dục đại sư cũng khó có thể tự thoát khỏi giấc mộng, khó mà phát hiện những gì mình thấy hoàn toàn không phải ký ức chân chính trong thức hải.
Trong cái bẫy săn này, diệu nhất chính là hiện tại Trường Ngư Yến Sơn đã chết, hơn nữa còn chết vô cùng kỳ quặc, tới bây giờ tộc trưởng Trường Ngư gia Bắc Nham vẫn không thể tỏa định vị trí hắn gặp nạn.
Nhóm hỏa tu Nam Đỉnh chắc chắn sẽ nói bóng nói gió dò la tung tích của Trường Ngư Yến Sơn, thậm chí lập mưu tính kế bắt cóc Trường Ngư Yến Sơn một lần nữa soát hồn.
Tuy nhiên lúc các nàng từ miệng người Bắc Nham biết Trường Ngư Yến Sơn đã mất tích nhiều ngày, nguyên nhân không rõ thì……
Chỉ còn biết vội vã tăng mạnh tâm đề phòng và cảnh giác tu sĩ Bắc Nham!
Vô luận là ai, kể cả Liên Tử Trạc phái Chân Tiểu Tiểu tới Tây Kỳ cũng tuyệt không ngờ được, nàng vậy mà có thể dựa vào một cơ hội nho nhỏ quấy vũng nước sâu đục ngầu lên như thế!
Mặc dù không đến mức khiến tu sĩ hai giới lập tức công khai trở mặt, nhưng hạt giống hoài nghi đã được gieo.
Một khi có người tiếp tục quạt gió thêm củi thì nhất định, lượng đổi chất sẽ đổi!
Mấy ngày dệt mộng, Chân Tiểu Tiểu đã tốn không ít công sức. Dạy các loại kỹ thuật diễn cho hai người Quý Đồng và Lương Bằng giả vờ thần thức bị xâm lấn lại càng hao tổn tâm huyết.
Chân Tiểu Tiểu thi triển những bản lĩnh đặc thù đó, bọn họ thực sự đã được mở rộng tầm mắt. Có điều, sự bội phục và khiếp sợ trước đây đều không khiến cảm xúc bọn họ dao động mãnh liệt bằng ngay lúc này, cái khoảng khắc thấy Chân Tiểu Tiểu xuất hiện trước mặt bọn họ!
Không hổ là đệ tử truyền thừa của Sư Tâm Phong!
Thực lực ngoài dự đoán mọi người!
Vậy mà trực tiếp đối đầu chính diện với Sa Chi Điệp.
'Lách cách' hai tiếng.
Thắng!!!
“Chân… Chân sư tỷ…… Tội gì phải làm khổ mình?”
Nhìn Chân Tiểu Tiểu dần dần đến gần Lương Bằng không khỏi cười khổ, ngoài miệng không phải cảm kích trái lại oán trách.
“Chúng ta không sợ chết!”
“Chỉ khi chúng ta thuận lợi chết trong tay Sa Chi Điệp hoặc những lão thái bà đó của Nam Đỉnh, kế hoạch mới thật sự kín kẽ trót lọt!”
“Hiện tại, vì cứu hai người chúng ta mà ngươi đã bại lộ trước mặt Huyền Hỏa Thánh Nữ Nam Đỉnh, hơn nữa còn phải lo lắng che lấp rất nhiều sơ hở mới không để lại điểm đáng ngờ, phủi sạch mọi dính dáng tới sự mất tích của nàng ta. Nếu mấy lão bà kia phục hồi tinh thần rồi đi truy cứu, vậy chẳng phải bẫy rập chúng ta vất vả bày ra sẽ bị vạch trần, chính ngươi cũng sẽ gặp rắc rối hay sao?!”
Khác Lương Bằng chỉ cười khổ, cảm xúc của Quý Đồng càng nghiêng về kích động.
Bởi vì, trước đó rõ ràng Chân Tiểu Tiểu đã ra sức thề thốt.
Hết thảy thuận theo tự nhiên.
Nếu Sa Chi Điệp nguyện ý tiếp tục nuôi hai người “mất hồn”, thì bọn họ lại nghĩ biện pháp chạy trốn khác.
Còn nếu sau khi có kết quả sưu hồn tu sĩ Nam Đỉnh muốn hủy diệt chứng cứ, vô luận cuối cùng xảy ra chuyện gì nàng cũng tuyệt không được xen vào.
Nhưng lúc này Chân Tiểu Tiểu đột nhiên xuất hiện, thậm chí chưa từng thương lượng với bọn họ!
“Ta nói … Hai người các ngươi sao cứ muốn chết như thế chứ? Sống không phải sẽ tốt hơn sao?”
Chân Tiểu Tiểu nhìn bộ dáng quật cường của bọn họ vừa tức giận vừa buồn cười, cúi người bắt đầu dùng dao phay 'bạch bạch' chém đứt xích sắt.
“Cho dù kế hoạch lần này thất bại thì ta vẫn có thể nghĩ ra vô vàn cách khác chọc phá mối liên minh giữa Nam Đỉnh và Bắc Nham. Nhưng nếu người đã chết, vậy hoàn toàn không còn cơ hội cứu vãn nữa rồi.”
“So với kế hoạch hay gì đó, ta cảm thấy hai người các ngươi quan trọng hơn.”
Nghe thanh âm ôn nhu của Chân Tiểu Tiểu, nhìn nàng ra sức phá gông xiềng……
Trong lòng Lương Bằng và Quý Đồng chảy qua dòng nước ấm, cuối cùng không thể nói thêm bất kỳ lời nào phản bác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.