Chương 145: Nguyên Do Nhóm Nữ Đệ Tử Mất Tích
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
27/07/2021
“Đâu chỉ xinh đẹp? Quả thực dung mạo khuynh thành được chứ?!”
Tiếp lời của Cừu Thiên, Hoàng Dược lão tấm tắc.
Đã sớm ngứa mắt họa tinh Chân Tiểu Tiểu này, tám phần là nàng phát hiện ra Chu Châu mất tích, mới một mạch đuổi theo chính mình.
Ha ha!
Như vậy càng tốt, trong tông môn có rất nhiều tai mắt của Cổ Nhược Khinh, căn bản không dễ xuống tay, hiện tại nàng tự mình đưa tới cửa, đúng lúc làm một khoản mua bán!
“Thể chất nàng siêu việt người thường, Cừu lão đệ, vừa rồi ngươi cũng tận mắt nhìn thấy tốc độ của nàng rồi đó!”
“Cực phẩm bực này, nhất định có thể chịu được ngươi ngày ngày nhiệt tình, không như mấy đệ tử trước của lão phu, hai ba ngày đã bị chơi chết.”
“Huống chi … ”
Cố ý kéo dài âm cuối gợi lên sự hứng thú của Cừu Thiên, Hoàng Dược lão vô cùng đắc ý đang muốn vê râu, nhưng vừa nâng tay lên lại buồn bực phát hiện, râu dài của mình đâu còn, bị đốt trụi từ mấy ngày trước rồi.
Cho nên hắn chỉ đành ho khan hai tiếng, cố gắng khiến vẻ mặt mình trông càng thêm nghiêm túc: “Khụ khụ, huống chi linh căn của nha đầu này đạt tới Chân linh hỏa tám trượng!”
Đệch!
Bán heo ngoài chợ sao? Còn đánh giá, cò kè mặc cả?
Lúc này mới biết rõ nguyên nhân vì sao trong môn hạ của Hoàng mũi to luôn có người mất tích, Chân Tiểu Tiểu ghê tởm muốn ói.
Súc sinh! Hãm hại đệ tử như thế, uổng danh sư phụ, đáng chết!
Chân Tiểu Tiểu cắn chặt răng, nhìn xa xa về phía rừng sâu, chờ mong cảnh tượng cá sấu yêu hóa khói bay đến.
Ở khoảnh khắc bước ra khỏi sơn môn của Thất Diệp Cốc, nàng đã vứt Hương Nhị Đan phẩm chất Vô hà xuống mặt đất, lúc này con cá sấu yêu miệng rộng tu vi Trúc cơ Hậu kỳ kia, chính là át chủ bài lớn nhất của nàng.
“Chân … Chân … Chân linh hỏa … tám trượng?”
Đột nhiên nghe được tin tức kinh người, hai mắt Cừu Thiên trợn trừng như chuông đồng, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp. Tầm mắt hắn nóng rực, hận không thể chọc ra hai cái lỗ trên người Hoàng Dược lão.
“Ông trời nha, Hoàng lão ca ca gạt người đi, đệ tử như thế nếu mất tích khỏi Thất Diệp Cốc, Cổ Nhược Khinh còn không nhắm mũi ngươi mà hỏi?”
Cừu Thiên cũng coi như là con cáo già, sao có thể dễ dàng bị dăm ba câu của Hoàng Dược lão lừa dối?
Trong tông môn cấp ba, mỗi một đệ tử có Chân linh căn Thượng phẩm, gần như đều là người gánh vác truyền thừa, bất kỳ ai không may chết đi, Tông chủ và tất cả trưởng lão chắc chắn sẽ phát điên.
Tuy rằng trước kia mình quả thực từng chơi một ít đệ tử Dược Các của Thất Diệp Cốc, có điều những nữ nhân đó chỉ có dung nhan, còn thiên phú linh căn thì tầm thường mà thôi. Làm sao lại chưa từng mơ ước đặt thiên kiêu ở dưới khố, lấy thân thể Chân linh căn tẩm bổ tu vi của mình?
“Nếu đổi thành ngày thường, thực sự là không nỡ bán cho ngươi, dù sao nuôi thêm mấy năm, nhất định sẽ trổ mã càng thêm yêu kiều quyến rũ. Đến lúc đó, e là lão ca ca Tả hộ pháp Tà Long Tông kia của ngươi, cũng muốn sở hữu.”
Vẻ mặt Hoàng Dược lão đau xót, câu này là lời nói thật.
Tu vi Cừu Thiên ở Trúc cơ Sơ kỳ, nhưng lão ca hắn, Cừu Hận Thủy lại là cường giả Khai quang của Tà Long Tông, ma đạo cực kỳ vững chắc.
“Chỉ tiếc, lão phu không chịu nổi ở Thất Diệp Cốc nữa, đang chuẩn bị vứt bỏ tông môn đến nhờ cậy ngươi, cho nên hiện tại ngập tràn thành ý, đặc biệt bán rẻ nha đầu này cho ngươi.”
“Ngươi … không lừa ta?”
Lý do như vậy ngược lại càng khiến người ta tin tưởng, nếu Hoàng Dược lão thật sự vạch mặt với Cổ Nhược Khinh, vậy cần một cây đại thụ khác cư trú.
“Ta dám lừa ngươi?” Hoàng Dược lão nhướn đuôi lông mày, dùng giọng điệu chất vấn.
Hai tên ác nhân liếc nhau, tiếp đó đồng thời ngửa mặt lên trời cười to.
Ha ha ha ha! Ha ha ha ha!
Tiếng cười man rợn quanh quẩn, quạ đen khắp rừng sợ tới mức kêu loạn vội bay, Thanh Nhãn Sồ Ưng trước đó đã bị Hoàng Dược lão bóp bẹp vo tròn, hiện nằm trên mặt đất run bần bật, hai con ngươi bé bằng viên trân châu đảo loạn trong hốc mắt.
Nha nha nha!
Lại chọn sai đội, lần này chết chắc.
Làm xao đây, ta mới là ưng bảo bảo thôi oa!
Tiếp lời của Cừu Thiên, Hoàng Dược lão tấm tắc.
Đã sớm ngứa mắt họa tinh Chân Tiểu Tiểu này, tám phần là nàng phát hiện ra Chu Châu mất tích, mới một mạch đuổi theo chính mình.
Ha ha!
Như vậy càng tốt, trong tông môn có rất nhiều tai mắt của Cổ Nhược Khinh, căn bản không dễ xuống tay, hiện tại nàng tự mình đưa tới cửa, đúng lúc làm một khoản mua bán!
“Thể chất nàng siêu việt người thường, Cừu lão đệ, vừa rồi ngươi cũng tận mắt nhìn thấy tốc độ của nàng rồi đó!”
“Cực phẩm bực này, nhất định có thể chịu được ngươi ngày ngày nhiệt tình, không như mấy đệ tử trước của lão phu, hai ba ngày đã bị chơi chết.”
“Huống chi … ”
Cố ý kéo dài âm cuối gợi lên sự hứng thú của Cừu Thiên, Hoàng Dược lão vô cùng đắc ý đang muốn vê râu, nhưng vừa nâng tay lên lại buồn bực phát hiện, râu dài của mình đâu còn, bị đốt trụi từ mấy ngày trước rồi.
Cho nên hắn chỉ đành ho khan hai tiếng, cố gắng khiến vẻ mặt mình trông càng thêm nghiêm túc: “Khụ khụ, huống chi linh căn của nha đầu này đạt tới Chân linh hỏa tám trượng!”
Đệch!
Bán heo ngoài chợ sao? Còn đánh giá, cò kè mặc cả?
Lúc này mới biết rõ nguyên nhân vì sao trong môn hạ của Hoàng mũi to luôn có người mất tích, Chân Tiểu Tiểu ghê tởm muốn ói.
Súc sinh! Hãm hại đệ tử như thế, uổng danh sư phụ, đáng chết!
Chân Tiểu Tiểu cắn chặt răng, nhìn xa xa về phía rừng sâu, chờ mong cảnh tượng cá sấu yêu hóa khói bay đến.
Ở khoảnh khắc bước ra khỏi sơn môn của Thất Diệp Cốc, nàng đã vứt Hương Nhị Đan phẩm chất Vô hà xuống mặt đất, lúc này con cá sấu yêu miệng rộng tu vi Trúc cơ Hậu kỳ kia, chính là át chủ bài lớn nhất của nàng.
“Chân … Chân … Chân linh hỏa … tám trượng?”
Đột nhiên nghe được tin tức kinh người, hai mắt Cừu Thiên trợn trừng như chuông đồng, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp. Tầm mắt hắn nóng rực, hận không thể chọc ra hai cái lỗ trên người Hoàng Dược lão.
“Ông trời nha, Hoàng lão ca ca gạt người đi, đệ tử như thế nếu mất tích khỏi Thất Diệp Cốc, Cổ Nhược Khinh còn không nhắm mũi ngươi mà hỏi?”
Cừu Thiên cũng coi như là con cáo già, sao có thể dễ dàng bị dăm ba câu của Hoàng Dược lão lừa dối?
Trong tông môn cấp ba, mỗi một đệ tử có Chân linh căn Thượng phẩm, gần như đều là người gánh vác truyền thừa, bất kỳ ai không may chết đi, Tông chủ và tất cả trưởng lão chắc chắn sẽ phát điên.
Tuy rằng trước kia mình quả thực từng chơi một ít đệ tử Dược Các của Thất Diệp Cốc, có điều những nữ nhân đó chỉ có dung nhan, còn thiên phú linh căn thì tầm thường mà thôi. Làm sao lại chưa từng mơ ước đặt thiên kiêu ở dưới khố, lấy thân thể Chân linh căn tẩm bổ tu vi của mình?
“Nếu đổi thành ngày thường, thực sự là không nỡ bán cho ngươi, dù sao nuôi thêm mấy năm, nhất định sẽ trổ mã càng thêm yêu kiều quyến rũ. Đến lúc đó, e là lão ca ca Tả hộ pháp Tà Long Tông kia của ngươi, cũng muốn sở hữu.”
Vẻ mặt Hoàng Dược lão đau xót, câu này là lời nói thật.
Tu vi Cừu Thiên ở Trúc cơ Sơ kỳ, nhưng lão ca hắn, Cừu Hận Thủy lại là cường giả Khai quang của Tà Long Tông, ma đạo cực kỳ vững chắc.
“Chỉ tiếc, lão phu không chịu nổi ở Thất Diệp Cốc nữa, đang chuẩn bị vứt bỏ tông môn đến nhờ cậy ngươi, cho nên hiện tại ngập tràn thành ý, đặc biệt bán rẻ nha đầu này cho ngươi.”
“Ngươi … không lừa ta?”
Lý do như vậy ngược lại càng khiến người ta tin tưởng, nếu Hoàng Dược lão thật sự vạch mặt với Cổ Nhược Khinh, vậy cần một cây đại thụ khác cư trú.
“Ta dám lừa ngươi?” Hoàng Dược lão nhướn đuôi lông mày, dùng giọng điệu chất vấn.
Hai tên ác nhân liếc nhau, tiếp đó đồng thời ngửa mặt lên trời cười to.
Ha ha ha ha! Ha ha ha ha!
Tiếng cười man rợn quanh quẩn, quạ đen khắp rừng sợ tới mức kêu loạn vội bay, Thanh Nhãn Sồ Ưng trước đó đã bị Hoàng Dược lão bóp bẹp vo tròn, hiện nằm trên mặt đất run bần bật, hai con ngươi bé bằng viên trân châu đảo loạn trong hốc mắt.
Nha nha nha!
Lại chọn sai đội, lần này chết chắc.
Làm xao đây, ta mới là ưng bảo bảo thôi oa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.