Chương 139: Ta Muốn Luyện Đan!
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
20/07/2021
Chân Tiểu Tiểu đứng trong đan thất, trái tim nhảy thịch thịch thịch kinh hoàng, dường như sắp phá tung lồng ngực.
“Trời cũng giúp ta!”
“Mong đan thất này đủ vững chắc, ngăn cản Hoàng mũi to mấy ngày, ta nhất định có thể lật bàn!”
Cùng Tiểu Chúc Chúc trốn vào đây chỉ là kế hoãn binh.
Hoàng Dược lão chắc chắn đang mưu tính gì đó, có điều Chân Tiểu Tiểu không đoán được bẫy rập ở nơi nào.
Vốn dĩ còn có chút trông chờ vào Đại trưởng lão, nhưng lão nhân gia hắn trùng kích Khai quang, không rõ sống chết. Cốc chủ ra ngoài nhiều ngày chưa trở về, ngay cả Kỷ Thanh Y và La Uy cũng bế quan tu luyện.
Yêu thú trong rừng thì không khác gì gà rù, mặc dù tất cả đều đã âm thầm hoá thành đoàn khói núp vào Thú Linh Thạch, nhưng chúng nó chịu sự áp chế tu vi của Lưu Hỏa Trận, vẫn đang suy yếu, trong khoảng một hai tháng không thể chiến đấu.
Dưới tình huống như vậy, đành phải ôm đùi của chính mình thôi.
“Ta muốn luyện đan!”
Chân Tiểu Tiểu quan sát đan thất, hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định.
Tuy rằng, hiện tại trong tay chỉ có một đan phương duy nhất là Hương Nhị Đan, có điều nàng còn chưa luyện được đan dược phẩm chất Vô hà.
Cho dù chưa thể chứng thực, nhưng Chân Tiểu Tiểu vẫn luôn mơ hồ cảm thấy, chỉ cần Hương Nhị Đan đột phá phẩm chất Nhất nứt, Thú Linh Thạch sẽ có sự biến hóa.
Hơn nữa, nếu lúc đó Thú Linh Thạch vẫn không thay đổi gì, thì nàng có thể cầm Hương Nhị Đan Vô hà đi lừa gạt cá sấu yêu mà!
Một khi cá sấu yêu thần phục, một hay năm tên Hoàng mũi to, cũng bị xử lí!
Ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía.
Đan thất hình vuông, dài rộng hai trượng, một ngọn địa hỏa được dẫn tới trung ương, bên cạnh đặt ba dược đỉnh.
Mà trên bức tường đối diện cửa vào, xác thực có ô cửa ngầm như lời Tương sư huynh nói, mở ra, trong đó có bút và giấy.
“Phải viết lên đây những nguyên liệu mình cần?”
Chân Tiểu Tiểu chớp chớp mắt, nhanh chóng tách chủ dược của Hương Nhị Đan thành hai phần, trên hai tờ giấy còn viết thêm tên của rất nhiều dược liệu linh tinh, để lẫn lộn tầm mắt người khác.
Cứ như vậy, cho dù sau này có người tinh mắt phát hiện ra chữ của mình, thì cũng tuyệt đối không đoán được nàng luyện cái gì.
Nhét trang giấy vào ô cửa, qua chốc lát, âm thanh bánh răng cọ xát vang lên, đan phương biến mất, tiếp đó một hộp gỗ chất đầy thảo dược lăn ra.
Tuy rằng đã thu hoạch dược liệu được Thất Diệp Cốc tích luỹ hàng trăm năm ở rừng rậm Hắc Điền, nhưng toàn bộ đều là kỳ hoa dị thảo, những thứ thường thấy như Thổ Thảo Trùng, vân vân, lại hoàn toàn không có.
Trái ngược, kho thuốc của Dược Các thì……
Cần Nhân Sâm? Nghèo đến mức không mò ra nổi nửa cái rễ. Cần Trúc Trung Thạch, Thổ Thảo Trùng sao, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Cẩn thận chọn ra những dược liệu hữu dụng, không dùng đến thì nhét hết vào Thú Linh Thạch, Chân Tiểu Tiểu một cước đá văng ba cái dược đỉnh tàn tạ đã sắp thủng đáy, lôi ra một chiếc đỉnh hoa văn lá xanh từ trong Thú Linh Thạch, đặt lên ngọn lửa.
Nếu có người nhìn thấy một màn này, chắc chắn sẽ phát điên!
Thất Diệp Đỉnh nha! Thất Diệp Đỉnh!
Bảo vật trấn tông của Thất Diệp Cốc, không ai có thể ngờ tới, nó đã tìm thấy chủ nhân mới!
Đương nhiên, Chân Tiểu Tiểu cũng không có giác ngộ mình nhận được truyền thừa của sư tổ khai sơn. Chỉ do cái đỉnh xanh này là thứ duy nhất mà Thú Linh Thạch có thể cất chứa ngoại trừ linh dược và yêu thú, nên nàng dùng.
Còn những đồ dùng sinh hoạt của nàng, thậm chí dược đỉnh và Tiêu Dao Phiến lấy từ Đồng Chiến, đều đặt trong túi Phong Tuyết Hành Thuyền của Tiểu Chúc Chúc.
Điều chỉnh địa hỏa đến nhiệt độ mình quen thuộc, Chân Tiểu Tiểu bắt đầu cẩn thận thả dược liệu vào Thất Diệp Đỉnh.
Một lò, hai lò, ba lò……
Quên đi thời gian, cũng quên chính mình, toàn tâm toàn ý đắm chìm trong đan đạo.
Ba ngày sau, hai mắt Chân Tiểu Tiểu đỏ ngầu nhìn chằm chằm nắp đỉnh, đan dược Nhất nứt được luyện chế ra chất thành núi ở bên cạnh.
Phẩm chất “Vô hà” là một ngưỡng cửa. Giống như tu sĩ từ Ngưng khí lên Trúc cơ, cũng không phải muốn phá thì có thể phá.
Số dược liệu Dược Các cung cấp trước đó đã sớm dùng hết, trong những ngày qua, Chân Tiểu Tiểu lại bỏ ra một cây Phật Hoa Diệp ba mươi năm nhỏ bé yếu ớt, đổi nguyên liệu với dược quầy tiếp tục luyện đan.
Kinh nghiệm dày dặn, giúp nàng càng ngày càng tới gần thành công.
_NL_
Thế giới này tôn thờ Thú pháp và Đan đạo. Ban đầu Tiểu Tiểu sẽ lấy Đan pháp phụ trợ Thú pháp.
“Trời cũng giúp ta!”
“Mong đan thất này đủ vững chắc, ngăn cản Hoàng mũi to mấy ngày, ta nhất định có thể lật bàn!”
Cùng Tiểu Chúc Chúc trốn vào đây chỉ là kế hoãn binh.
Hoàng Dược lão chắc chắn đang mưu tính gì đó, có điều Chân Tiểu Tiểu không đoán được bẫy rập ở nơi nào.
Vốn dĩ còn có chút trông chờ vào Đại trưởng lão, nhưng lão nhân gia hắn trùng kích Khai quang, không rõ sống chết. Cốc chủ ra ngoài nhiều ngày chưa trở về, ngay cả Kỷ Thanh Y và La Uy cũng bế quan tu luyện.
Yêu thú trong rừng thì không khác gì gà rù, mặc dù tất cả đều đã âm thầm hoá thành đoàn khói núp vào Thú Linh Thạch, nhưng chúng nó chịu sự áp chế tu vi của Lưu Hỏa Trận, vẫn đang suy yếu, trong khoảng một hai tháng không thể chiến đấu.
Dưới tình huống như vậy, đành phải ôm đùi của chính mình thôi.
“Ta muốn luyện đan!”
Chân Tiểu Tiểu quan sát đan thất, hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định.
Tuy rằng, hiện tại trong tay chỉ có một đan phương duy nhất là Hương Nhị Đan, có điều nàng còn chưa luyện được đan dược phẩm chất Vô hà.
Cho dù chưa thể chứng thực, nhưng Chân Tiểu Tiểu vẫn luôn mơ hồ cảm thấy, chỉ cần Hương Nhị Đan đột phá phẩm chất Nhất nứt, Thú Linh Thạch sẽ có sự biến hóa.
Hơn nữa, nếu lúc đó Thú Linh Thạch vẫn không thay đổi gì, thì nàng có thể cầm Hương Nhị Đan Vô hà đi lừa gạt cá sấu yêu mà!
Một khi cá sấu yêu thần phục, một hay năm tên Hoàng mũi to, cũng bị xử lí!
Ngẩng đầu nhìn quanh bốn phía.
Đan thất hình vuông, dài rộng hai trượng, một ngọn địa hỏa được dẫn tới trung ương, bên cạnh đặt ba dược đỉnh.
Mà trên bức tường đối diện cửa vào, xác thực có ô cửa ngầm như lời Tương sư huynh nói, mở ra, trong đó có bút và giấy.
“Phải viết lên đây những nguyên liệu mình cần?”
Chân Tiểu Tiểu chớp chớp mắt, nhanh chóng tách chủ dược của Hương Nhị Đan thành hai phần, trên hai tờ giấy còn viết thêm tên của rất nhiều dược liệu linh tinh, để lẫn lộn tầm mắt người khác.
Cứ như vậy, cho dù sau này có người tinh mắt phát hiện ra chữ của mình, thì cũng tuyệt đối không đoán được nàng luyện cái gì.
Nhét trang giấy vào ô cửa, qua chốc lát, âm thanh bánh răng cọ xát vang lên, đan phương biến mất, tiếp đó một hộp gỗ chất đầy thảo dược lăn ra.
Tuy rằng đã thu hoạch dược liệu được Thất Diệp Cốc tích luỹ hàng trăm năm ở rừng rậm Hắc Điền, nhưng toàn bộ đều là kỳ hoa dị thảo, những thứ thường thấy như Thổ Thảo Trùng, vân vân, lại hoàn toàn không có.
Trái ngược, kho thuốc của Dược Các thì……
Cần Nhân Sâm? Nghèo đến mức không mò ra nổi nửa cái rễ. Cần Trúc Trung Thạch, Thổ Thảo Trùng sao, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!
Cẩn thận chọn ra những dược liệu hữu dụng, không dùng đến thì nhét hết vào Thú Linh Thạch, Chân Tiểu Tiểu một cước đá văng ba cái dược đỉnh tàn tạ đã sắp thủng đáy, lôi ra một chiếc đỉnh hoa văn lá xanh từ trong Thú Linh Thạch, đặt lên ngọn lửa.
Nếu có người nhìn thấy một màn này, chắc chắn sẽ phát điên!
Thất Diệp Đỉnh nha! Thất Diệp Đỉnh!
Bảo vật trấn tông của Thất Diệp Cốc, không ai có thể ngờ tới, nó đã tìm thấy chủ nhân mới!
Đương nhiên, Chân Tiểu Tiểu cũng không có giác ngộ mình nhận được truyền thừa của sư tổ khai sơn. Chỉ do cái đỉnh xanh này là thứ duy nhất mà Thú Linh Thạch có thể cất chứa ngoại trừ linh dược và yêu thú, nên nàng dùng.
Còn những đồ dùng sinh hoạt của nàng, thậm chí dược đỉnh và Tiêu Dao Phiến lấy từ Đồng Chiến, đều đặt trong túi Phong Tuyết Hành Thuyền của Tiểu Chúc Chúc.
Điều chỉnh địa hỏa đến nhiệt độ mình quen thuộc, Chân Tiểu Tiểu bắt đầu cẩn thận thả dược liệu vào Thất Diệp Đỉnh.
Một lò, hai lò, ba lò……
Quên đi thời gian, cũng quên chính mình, toàn tâm toàn ý đắm chìm trong đan đạo.
Ba ngày sau, hai mắt Chân Tiểu Tiểu đỏ ngầu nhìn chằm chằm nắp đỉnh, đan dược Nhất nứt được luyện chế ra chất thành núi ở bên cạnh.
Phẩm chất “Vô hà” là một ngưỡng cửa. Giống như tu sĩ từ Ngưng khí lên Trúc cơ, cũng không phải muốn phá thì có thể phá.
Số dược liệu Dược Các cung cấp trước đó đã sớm dùng hết, trong những ngày qua, Chân Tiểu Tiểu lại bỏ ra một cây Phật Hoa Diệp ba mươi năm nhỏ bé yếu ớt, đổi nguyên liệu với dược quầy tiếp tục luyện đan.
Kinh nghiệm dày dặn, giúp nàng càng ngày càng tới gần thành công.
_NL_
Thế giới này tôn thờ Thú pháp và Đan đạo. Ban đầu Tiểu Tiểu sẽ lấy Đan pháp phụ trợ Thú pháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.