Chương 110: Thần Đan Thập Toàn Đại Bổ!
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
13/07/2021
Sau khi ăn vào thuốc trị thương, đôi mày nhíu chặt của Kỷ Thanh Y mới chậm rãi giãn ra.
Là người trong cuộc, hắn nhìn rõ hơn những người khác nhiều.
Nếu quan sát kỹ chút sẽ không khó để phát hiện ra, tử khí nhàn nhạt ẩn sâu trong đáy mắt nhện hoàng.
Nó không phải thần, cũng không bất tử.
Chỉ là cố vực dậy tinh thần kiên cường chống đỡ, để mình trông có vẻ bừng bừng sức sống, hù doạ đối thủ, rồi giành lấy chốc lát thở dốc.
Được! Ngươi đã muốn chết như một vị dũng sĩ.
Ta thành toàn ngươi!
Kỷ Thanh Y phán đoán tình thế thật sự quá tinh chuẩn, hắn đang muốn bắt thủ quyết, bên tai lại đột nhiên vang lên một âm thanh khó tin!
"Súc sinh chết tiệt! Ngươi có biết thân thể Kỷ sư huynh cao quý nhường nào không hả? Dám làm bẩn áo choàng của Kỷ sư huynh, Chân Tiểu Tiểu ta phải liều mạng với ngươi!"
Nhìn cảnh tượng Chân Tiểu Tiểu cưỡi tên ngốc lao ra chiến trường, thần kinh yếu ớt của mọi người quả thực đã chịu chà đạp và tàn phá vô cùng dã man.
"Trời ạ! Nàng!" Đồng Chiến kinh ngạc đến mức tròng mắt muốn rớt ra ngoài.
Ngón tay thi thuật của Kỷ Thanh Y cứng đờ giữa không trung.
Mà Chân Tiểu Tiểu thì cứ mắt điếc tai ngơ, mới chớp mắt mà nhảy vọt tới trước cái miệng rộng đầy răng nanh của nhện hoàng rồi, nhanh nhẹn nhặt lên một cây gậy gỗ còn lớn hơn người mình.
"Ta đánh ngươi!"
Không chờ mọi người phục hồi tinh thần lại từ nỗi kinh hoàng, Chân Tiểu Tiểu lập tức ra sức vung vẩy gậy lớn trong tay, hung hăng đập vào răng Bát Nhãn Tri Chu.
Răng rắc! Răng rắc!
Gậy gỗ vỡ vụn, tro bụi phủ một lớp dày lên mặt Chân Tiểu Tiểu.
"Ha ha!"
Nhìn một màn này, Hồng Loan nhịn không được cười ra tiếng .
Thật sự quá buồn cười, đúng là con kiến hôi không biết tự lượng sức mình! Ngu xuẩn đến vậy, rõ ràng muốn làm điểm tâm trước lúc chết cho nhện hoàng mà!
Đáng tiếc tiếng cười còn chưa kịp khuếch tán trong gió, sắc mặt Hồng Loan đã trắng bệch như tờ giấy.
Bởi vì nàng lơ đãng liếc tới khuôn mặt Thiếu tông, giờ phút này biểu cảm của Kỷ Thanh Y cực kỳ cổ quái.
Tay phải hắn bắt thủ quyết vẫn giơ lên, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào bóng dáng nhảy lên nhảy xuống của Chân Tiểu Tiểu, sâu trong con ngươi dâng lên một loại. . . một loại cảm xúc gì đó rất khó tả!
Thậm chí chính bản thân Kỷ Thanh Y cũng không nhận ra tình cảm vi diệu đó đang nẩy mầm.
Trong ấn tượng của hắn, nữ tử đều là vật phẩm thuộc sở hữu của nam nhân.
Các nàng yếu ớt, mong manh, phiền toái, ngu dốt. Ngay cả Hồng Loan đi theo mình nhiều năm, vào sinh ra tử vô số lần, ở dưới sự uy hiếp cưỡng ép của Bát Nhãn Tri Chu còn sợ sệt run rẩy, đánh mất chiến tâm, cần chính mình bảo vệ mới có thể sống sót.
Mà cái tiểu lô đỉnh này lại dũng mãnh như vậy. . .
Nguy nan thấy chân tình!
Nhìn sợi tóc Chân Tiểu Tiểu tung bay trong gió, nhìn bóng dáng xinh đẹp của nàng.
Bất tri bất giác, khóe mắt Kỷ Thanh Y không khỏi tràn ra ý cười ôn nhu.
Chân Tiểu Tiểu thì thực sự không biết hành động của mình đã khiến nỗi lòng mọi người dao động không ngừng, nàng mượn bả vai rộng lớn củaTiểu Chúc Chúc ngăn cản tầm mắt của Kỷ Thanh Y, nhanh chóng nhét một bao đồ vật gì đó vào miệng Tiểu Bát Nhãn.
"Ô ô ô ô, ngay cả ngươi cũng đánh ta! Người ta không muốn sống nữa!"
Tiểu Bát Nhãn ù ù cạc cạc không biết nguyên do, đang ủy khuất sắp khóc luôn rồi. Giấy tiếp theo lại nín tịt sợ ngây người, một mùi thơm lạ lùng chảy vào cổ họng, sau đó mỗi tấc xương cốt bắt đầu không ngừng run rẩy!
Cái gì? Ăn cái thứ đồ tốt gì rồi?
Có hương vị của viên thuốc nhỏ, còn có trái cây, dây mây, rễ cây, lá cây. . .
Má má má ơi, ta phun máu mũi!
Phốc!
Hai dòng máu đỏ tươi phụt ra từ xoang mũi Bát Nhãn Tri Chu, hoa hoa lệ lệ chấn kinh quần chúng ăn dưa.
"Mẹ kiếp! Lão tử đánh lâu như vậy còn chưa thể khiến nhện hoàng chảy tí máu nào, một gậy kia, lợi hại đến vậy sao? Người đàn bà hung hãn nha!" Cằm Đồng Chiến rớt xuống đất.
Mọi người không biết, vài viên Hương Nhị Đan, cộng thêm Chu Quả trăm năm, Linh Tham, Thất Thương Quả, Ngưng Lộ Thảo, Phật Hoa Diệp. . . Tổng cộng hơn mười loại dược liệu trị thương giá trị liên thành không cần ngưng luyện trong đỉnh hoả, cứ thế đã bị Chân Tiểu Tiểu phung phí của trời mà nhét vào bụng Tiểu Bát Nhãn.
Tuy rằng dùng dược liệu trực tiếp như vậy hiệu quả sẽ giảm đi phân nửa, nhưng cũng không ảnh hưởng gì, ai bảo những thứ này đều là linh dược trăm năm hiếm có khó tìm nha!
_NL_
Cảm giác, Tiểu Bát Nhãn là bổ quá mà phun máu mũi~~
Là người trong cuộc, hắn nhìn rõ hơn những người khác nhiều.
Nếu quan sát kỹ chút sẽ không khó để phát hiện ra, tử khí nhàn nhạt ẩn sâu trong đáy mắt nhện hoàng.
Nó không phải thần, cũng không bất tử.
Chỉ là cố vực dậy tinh thần kiên cường chống đỡ, để mình trông có vẻ bừng bừng sức sống, hù doạ đối thủ, rồi giành lấy chốc lát thở dốc.
Được! Ngươi đã muốn chết như một vị dũng sĩ.
Ta thành toàn ngươi!
Kỷ Thanh Y phán đoán tình thế thật sự quá tinh chuẩn, hắn đang muốn bắt thủ quyết, bên tai lại đột nhiên vang lên một âm thanh khó tin!
"Súc sinh chết tiệt! Ngươi có biết thân thể Kỷ sư huynh cao quý nhường nào không hả? Dám làm bẩn áo choàng của Kỷ sư huynh, Chân Tiểu Tiểu ta phải liều mạng với ngươi!"
Nhìn cảnh tượng Chân Tiểu Tiểu cưỡi tên ngốc lao ra chiến trường, thần kinh yếu ớt của mọi người quả thực đã chịu chà đạp và tàn phá vô cùng dã man.
"Trời ạ! Nàng!" Đồng Chiến kinh ngạc đến mức tròng mắt muốn rớt ra ngoài.
Ngón tay thi thuật của Kỷ Thanh Y cứng đờ giữa không trung.
Mà Chân Tiểu Tiểu thì cứ mắt điếc tai ngơ, mới chớp mắt mà nhảy vọt tới trước cái miệng rộng đầy răng nanh của nhện hoàng rồi, nhanh nhẹn nhặt lên một cây gậy gỗ còn lớn hơn người mình.
"Ta đánh ngươi!"
Không chờ mọi người phục hồi tinh thần lại từ nỗi kinh hoàng, Chân Tiểu Tiểu lập tức ra sức vung vẩy gậy lớn trong tay, hung hăng đập vào răng Bát Nhãn Tri Chu.
Răng rắc! Răng rắc!
Gậy gỗ vỡ vụn, tro bụi phủ một lớp dày lên mặt Chân Tiểu Tiểu.
"Ha ha!"
Nhìn một màn này, Hồng Loan nhịn không được cười ra tiếng .
Thật sự quá buồn cười, đúng là con kiến hôi không biết tự lượng sức mình! Ngu xuẩn đến vậy, rõ ràng muốn làm điểm tâm trước lúc chết cho nhện hoàng mà!
Đáng tiếc tiếng cười còn chưa kịp khuếch tán trong gió, sắc mặt Hồng Loan đã trắng bệch như tờ giấy.
Bởi vì nàng lơ đãng liếc tới khuôn mặt Thiếu tông, giờ phút này biểu cảm của Kỷ Thanh Y cực kỳ cổ quái.
Tay phải hắn bắt thủ quyết vẫn giơ lên, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào bóng dáng nhảy lên nhảy xuống của Chân Tiểu Tiểu, sâu trong con ngươi dâng lên một loại. . . một loại cảm xúc gì đó rất khó tả!
Thậm chí chính bản thân Kỷ Thanh Y cũng không nhận ra tình cảm vi diệu đó đang nẩy mầm.
Trong ấn tượng của hắn, nữ tử đều là vật phẩm thuộc sở hữu của nam nhân.
Các nàng yếu ớt, mong manh, phiền toái, ngu dốt. Ngay cả Hồng Loan đi theo mình nhiều năm, vào sinh ra tử vô số lần, ở dưới sự uy hiếp cưỡng ép của Bát Nhãn Tri Chu còn sợ sệt run rẩy, đánh mất chiến tâm, cần chính mình bảo vệ mới có thể sống sót.
Mà cái tiểu lô đỉnh này lại dũng mãnh như vậy. . .
Nguy nan thấy chân tình!
Nhìn sợi tóc Chân Tiểu Tiểu tung bay trong gió, nhìn bóng dáng xinh đẹp của nàng.
Bất tri bất giác, khóe mắt Kỷ Thanh Y không khỏi tràn ra ý cười ôn nhu.
Chân Tiểu Tiểu thì thực sự không biết hành động của mình đã khiến nỗi lòng mọi người dao động không ngừng, nàng mượn bả vai rộng lớn củaTiểu Chúc Chúc ngăn cản tầm mắt của Kỷ Thanh Y, nhanh chóng nhét một bao đồ vật gì đó vào miệng Tiểu Bát Nhãn.
"Ô ô ô ô, ngay cả ngươi cũng đánh ta! Người ta không muốn sống nữa!"
Tiểu Bát Nhãn ù ù cạc cạc không biết nguyên do, đang ủy khuất sắp khóc luôn rồi. Giấy tiếp theo lại nín tịt sợ ngây người, một mùi thơm lạ lùng chảy vào cổ họng, sau đó mỗi tấc xương cốt bắt đầu không ngừng run rẩy!
Cái gì? Ăn cái thứ đồ tốt gì rồi?
Có hương vị của viên thuốc nhỏ, còn có trái cây, dây mây, rễ cây, lá cây. . .
Má má má ơi, ta phun máu mũi!
Phốc!
Hai dòng máu đỏ tươi phụt ra từ xoang mũi Bát Nhãn Tri Chu, hoa hoa lệ lệ chấn kinh quần chúng ăn dưa.
"Mẹ kiếp! Lão tử đánh lâu như vậy còn chưa thể khiến nhện hoàng chảy tí máu nào, một gậy kia, lợi hại đến vậy sao? Người đàn bà hung hãn nha!" Cằm Đồng Chiến rớt xuống đất.
Mọi người không biết, vài viên Hương Nhị Đan, cộng thêm Chu Quả trăm năm, Linh Tham, Thất Thương Quả, Ngưng Lộ Thảo, Phật Hoa Diệp. . . Tổng cộng hơn mười loại dược liệu trị thương giá trị liên thành không cần ngưng luyện trong đỉnh hoả, cứ thế đã bị Chân Tiểu Tiểu phung phí của trời mà nhét vào bụng Tiểu Bát Nhãn.
Tuy rằng dùng dược liệu trực tiếp như vậy hiệu quả sẽ giảm đi phân nửa, nhưng cũng không ảnh hưởng gì, ai bảo những thứ này đều là linh dược trăm năm hiếm có khó tìm nha!
_NL_
Cảm giác, Tiểu Bát Nhãn là bổ quá mà phun máu mũi~~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.