Chương 187: Thân Nhân Quan Tâm
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
13/08/2021
“Không sao!”
Nhanh chóng cắt ngang lời Đỗ Nhược Phi còn chưa ra khỏi miệng, vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu vô cùng chính trực.
“Ngươi là khách hàng đầu tiên của ta, chiến công thiếu, ngày sau lại bù, trước đổi một phần máu để cho ta luyện đan là được.”
Đỗ Nhược Phi bị cướp lời, càng nhìn biểu tình Chân Tiểu Tiểu càng thấy không thích hợp, ánh mắt hắn đảo qua gương mặt phấn chấn của đám người xung quanh, hai con ngươi đột nhiên co rụt, cuối cùng cũng rõ ràng ý đồ thật sự của Chân Tiểu Tiểu khi cố tình cường điệu số lượng chiến công và đan dược.
Nàng tuyệt không hồ đồ.
Hoàn toàn tương phản, tiểu nha đầu này quả thực quá khôn khéo được không!
Trên gò má tái nhợt của Đỗ Nhược Phi hiện lên một nụ cười nhạt hiếm có, sau đó ngắm khuôn mặt nhỏ của Chân Tiểu Tiểu lúc nói những lời lẽ chính đáng, chợt cảm thấy sao nàng lại đáng yêu như thế?
“Tốc độ của ta cực nhanh, đi một chút sẽ trở về.”
Gọi phi kiếm, nháy mắt Đỗ Nhược Phi đã biến mất trong tầm mắt của mọi người. Bởi vì lo lắng một mình Chân Tiểu Tiểu phải chờ đợi ở nơi đầm rồng hang hổ, tứ cố vô thân, tốc độ ngự không của hắn chưa bao giờ mau lẹ tới vậy!
Chớp nhoáng kiếm quang xẹt qua trời xanh, chỉ kịp bắt được một đạo tàn ảnh giữa tầng tầng mây trắng!
Mẹ nó!
Nói là không mang thù, nhưng xem Chân sư muội đối xử với tên Đỗ Nhược Phi kia thế nào đi, tốt hơn chúng ta nhiều! Rõ ràng đã yết giá mua bán sòng phẳng, hắn còn có thể khất nợ!
Nhìn bóng dáng Đỗ Nhược Phi đi xa, trong mắt mọi người đứng trên gò đất cao là các loại hâm mộ ghen ghét hối hận.
Trách thì trách chính mình không sớm nhận rõ cục diện, đứng sai phe, nếu như quan tâm Chân sư muội như huynh trưởng, săn sóc như tỷ muội ngay từ đầu, nói không chừng sẽ có thể đào được càng nhiều chỗ tốt từ trên người nàng!
Đường Lương đáng đánh!
Chỉ nói có người bán đan, lại chưa nói rõ người đó xuất thân đan tông!
Ánh mắt dừng trên người Đường Lương, tức khắc khiến hắn không rét mà run.
“Đỗ Nhược Phi, ngươi từ từ chờ ta nha, ta cũng phải đi đổi máu với Bắc Tam Tam sư huynh!”
“Đệch! Họ Đỗ càng nhanh hơn thường ngày, nhất định là muốn đoạt công đầu a a a! Bình thường thấy hắn trầm mặc ít lời, làm sao lúc hành động thì giảo hoạt như thế? Các huynh đệ, lần này chúng ta tuyệt đối không thể bại bởi hắn!”
Cảm thấy mình rất nhanh sẽ thua Đỗ Nhược Phi thêm lần nữa, mọi người lập tức sục sôi ý chí chiến đấu, một cái tiếp một cái ngự không bay lên, đạp kiếm lao vào trời cao.
“Chân muội muội, tỷ tỷ đi một chút rồi trở lại, ngươi cầm vật này ngoan ngoãn chờ đợi, chớ bị cá sấu yêu ăn mất.”
Thầm nghĩ đám nam nhân thúi ngu ngốc đều không có tâm tư kín đáo như mình, không biết lo nghĩ trước sau, nhét một pháp bảo phòng ngự vào trong tay Chân Tiểu Tiểu, Thải Hà tiên tử cho rằng bản thân đã thành công hòa một ván.
“Cao ca ca không giỏi nói lời hay, chẳng qua có phối kiếm của Cao mỗ tại đây, cá sấu Ngưng khí cảnh tuyệt không dám tiến đến tổn thương sư muội một cọng tóc!”
Học theo Thải Hà tiên tử, 'phanh phanh phanh' Cao Hiên tung ra thanh kiếm loang lổ vết máu sau lưng mình, cắm xuống hai tảng đá bên cạnh Chân Tiểu Tiểu.
Hai kiếm kết trận, lập tức tán phóng uy áp độc thuộc về cường giả Nửa bước Trúc cơ ra tứ phương. Đáng tiếc, nhóm cá sấu con khắp núi vì e sợ khí tức trên răng nanh của cá sấu yêu mà rời xa Chân Tiểu Tiểu, cũng không lại tiếp tục lui một bước khi kiếm trận xuất hiện.
Làm xong hết thảy, một đợt đệ tử Phi Long Quan cuối cùng đã có thể yên tâm ngự không bay lên, vội vã đi tìm Bắc Tam Tam đổi máu chim ưng.
Chỉ duy nhất Đường Lương không đủ công huân không đi đổi còn đứng ở sườn núi phía xa xa, do dự có nên tới xin lỗi Chân Tiểu Tiểu hay không.
Nhìn những thân ảnh xẹt qua trời cao như diều hâu.
Chân Tiểu Tiểu treo vẻ mặt cô độc của bậc cao thủ.
“Đệ tử Phi Long Quan chỉ thường thôi, tất cả tranh công đến vỡ đầu chảy máu, trợ cường giả đạp thiên Chân Tiểu Tiểu thử đan thành công.”
Về phần Ngưng Khí Đan sao……
Đương nhiên là tuyệt đối không luyện!
Huống chi, cho dù đan phương có đặt ở trước mắt, tám chín phần mười đan dược Chân Tiểu Tiểu luyện ra cũng là độc đan!
_NL_
“Tương sư huynh! Theo lời ngươi, ta vẫn luôn kiên trì với đan đạo của ta!” Khoanh tay đứng trên đỉnh núi của Phi Long Quan, Chân Tiểu Tiểu treo vẻ mặt tang thương của cao nhân……
Nhanh chóng cắt ngang lời Đỗ Nhược Phi còn chưa ra khỏi miệng, vẻ mặt Chân Tiểu Tiểu vô cùng chính trực.
“Ngươi là khách hàng đầu tiên của ta, chiến công thiếu, ngày sau lại bù, trước đổi một phần máu để cho ta luyện đan là được.”
Đỗ Nhược Phi bị cướp lời, càng nhìn biểu tình Chân Tiểu Tiểu càng thấy không thích hợp, ánh mắt hắn đảo qua gương mặt phấn chấn của đám người xung quanh, hai con ngươi đột nhiên co rụt, cuối cùng cũng rõ ràng ý đồ thật sự của Chân Tiểu Tiểu khi cố tình cường điệu số lượng chiến công và đan dược.
Nàng tuyệt không hồ đồ.
Hoàn toàn tương phản, tiểu nha đầu này quả thực quá khôn khéo được không!
Trên gò má tái nhợt của Đỗ Nhược Phi hiện lên một nụ cười nhạt hiếm có, sau đó ngắm khuôn mặt nhỏ của Chân Tiểu Tiểu lúc nói những lời lẽ chính đáng, chợt cảm thấy sao nàng lại đáng yêu như thế?
“Tốc độ của ta cực nhanh, đi một chút sẽ trở về.”
Gọi phi kiếm, nháy mắt Đỗ Nhược Phi đã biến mất trong tầm mắt của mọi người. Bởi vì lo lắng một mình Chân Tiểu Tiểu phải chờ đợi ở nơi đầm rồng hang hổ, tứ cố vô thân, tốc độ ngự không của hắn chưa bao giờ mau lẹ tới vậy!
Chớp nhoáng kiếm quang xẹt qua trời xanh, chỉ kịp bắt được một đạo tàn ảnh giữa tầng tầng mây trắng!
Mẹ nó!
Nói là không mang thù, nhưng xem Chân sư muội đối xử với tên Đỗ Nhược Phi kia thế nào đi, tốt hơn chúng ta nhiều! Rõ ràng đã yết giá mua bán sòng phẳng, hắn còn có thể khất nợ!
Nhìn bóng dáng Đỗ Nhược Phi đi xa, trong mắt mọi người đứng trên gò đất cao là các loại hâm mộ ghen ghét hối hận.
Trách thì trách chính mình không sớm nhận rõ cục diện, đứng sai phe, nếu như quan tâm Chân sư muội như huynh trưởng, săn sóc như tỷ muội ngay từ đầu, nói không chừng sẽ có thể đào được càng nhiều chỗ tốt từ trên người nàng!
Đường Lương đáng đánh!
Chỉ nói có người bán đan, lại chưa nói rõ người đó xuất thân đan tông!
Ánh mắt dừng trên người Đường Lương, tức khắc khiến hắn không rét mà run.
“Đỗ Nhược Phi, ngươi từ từ chờ ta nha, ta cũng phải đi đổi máu với Bắc Tam Tam sư huynh!”
“Đệch! Họ Đỗ càng nhanh hơn thường ngày, nhất định là muốn đoạt công đầu a a a! Bình thường thấy hắn trầm mặc ít lời, làm sao lúc hành động thì giảo hoạt như thế? Các huynh đệ, lần này chúng ta tuyệt đối không thể bại bởi hắn!”
Cảm thấy mình rất nhanh sẽ thua Đỗ Nhược Phi thêm lần nữa, mọi người lập tức sục sôi ý chí chiến đấu, một cái tiếp một cái ngự không bay lên, đạp kiếm lao vào trời cao.
“Chân muội muội, tỷ tỷ đi một chút rồi trở lại, ngươi cầm vật này ngoan ngoãn chờ đợi, chớ bị cá sấu yêu ăn mất.”
Thầm nghĩ đám nam nhân thúi ngu ngốc đều không có tâm tư kín đáo như mình, không biết lo nghĩ trước sau, nhét một pháp bảo phòng ngự vào trong tay Chân Tiểu Tiểu, Thải Hà tiên tử cho rằng bản thân đã thành công hòa một ván.
“Cao ca ca không giỏi nói lời hay, chẳng qua có phối kiếm của Cao mỗ tại đây, cá sấu Ngưng khí cảnh tuyệt không dám tiến đến tổn thương sư muội một cọng tóc!”
Học theo Thải Hà tiên tử, 'phanh phanh phanh' Cao Hiên tung ra thanh kiếm loang lổ vết máu sau lưng mình, cắm xuống hai tảng đá bên cạnh Chân Tiểu Tiểu.
Hai kiếm kết trận, lập tức tán phóng uy áp độc thuộc về cường giả Nửa bước Trúc cơ ra tứ phương. Đáng tiếc, nhóm cá sấu con khắp núi vì e sợ khí tức trên răng nanh của cá sấu yêu mà rời xa Chân Tiểu Tiểu, cũng không lại tiếp tục lui một bước khi kiếm trận xuất hiện.
Làm xong hết thảy, một đợt đệ tử Phi Long Quan cuối cùng đã có thể yên tâm ngự không bay lên, vội vã đi tìm Bắc Tam Tam đổi máu chim ưng.
Chỉ duy nhất Đường Lương không đủ công huân không đi đổi còn đứng ở sườn núi phía xa xa, do dự có nên tới xin lỗi Chân Tiểu Tiểu hay không.
Nhìn những thân ảnh xẹt qua trời cao như diều hâu.
Chân Tiểu Tiểu treo vẻ mặt cô độc của bậc cao thủ.
“Đệ tử Phi Long Quan chỉ thường thôi, tất cả tranh công đến vỡ đầu chảy máu, trợ cường giả đạp thiên Chân Tiểu Tiểu thử đan thành công.”
Về phần Ngưng Khí Đan sao……
Đương nhiên là tuyệt đối không luyện!
Huống chi, cho dù đan phương có đặt ở trước mắt, tám chín phần mười đan dược Chân Tiểu Tiểu luyện ra cũng là độc đan!
_NL_
“Tương sư huynh! Theo lời ngươi, ta vẫn luôn kiên trì với đan đạo của ta!” Khoanh tay đứng trên đỉnh núi của Phi Long Quan, Chân Tiểu Tiểu treo vẻ mặt tang thương của cao nhân……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.