Chương 272: Tiểu Chúc Chúc Bị Người Đánh Cướp?
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
03/09/2021
Đường về thoải mái hơn rất nhiều, Phục Hổ Đường và Cự Thần Tông cách nhau cũng không xa, hơn nữa Tuyết Viên nện bước uyển chuyển nhẹ nhàng, tốc độ cực nhanh.
Chỉ tốn thời gian một ngày, Chân Tiểu Tiểu đã phát hiện hoàn cảnh trước mắt có sự biến hóa.
Khác hoàn toàn với đá núi kỳ quặc lởm chởm, cỏ cây héo úa kéo dài, bụi cây thấp liên miên của Phục Hổ Đường, càng tới gần Cự Thần Tông, cây cối bốn phía càng cao lớn vững chắc.
Từ chạy thành nhảy.
Tuyết Viên níu vào dây mây rủ xuống dày đặc trong rừng, linh hoạt đu qua một mảnh lại một mảnh sơn cốc. Ven đường thường thường bắt gặp các cành cao cây lớn chi chít quả, dưới mặt đất thủ nhỏ nhảy nhót, có con nai rừng tò mò ló đầu ra từ sau lá cây đánh giá mọi người, chẳng qua nhiều nhất vẫn là khỉ.
Đỏ vàng trắng đen……
Màu sắc khác nhau, dáng người bất đồng, một đàn một đàn ngồi xổm trên cây, đùa giỡn hi ha hái quả, rất có linh tính, thậm chí có con còn tản ra khí tức của Ngưng khí đỉnh hoặc Trúc cơ.
“Oa! Cảm giác phong mạo Cự Thần Tông không giống các tông môn cấp ba khác nha!” Chân Tiểu Tiểu túm lấy lông mao mềm xốp trên lưng Tuyết Viên, nhìn dáo dác mà không khỏi tỏa sáng hai mắt.
Linh khí nơi đây nồng đậm hơn mấy lần so với Phục Hổ Đường, hơn nữa trong rừng ánh mặt trời chiếu rọi, cỏ cây um tùm, cây lớn thành vùng, chỉ xem số lượng và phẩm chất tinh thú sinh hoạt hoang dại bên ngoài tông, là có thể thấy được một góc nội tình của Cự Thần Tông.
“Ha ha ha ha, ánh mắt Chân tiểu hữu thật tốt. Cự Thần Tông ta đích thật là sự tồn tại đặc thù trong các môn phái cấp ba trên Đông Linh.” Thời điểm nói lời này, khóe mắt Phòng trưởng lão không giấu được vẻ tự hào.
Không nói gì khác, riêng việc chỉ Cự Thần Tông có Truyền Tống Trận Đài, đã không một tông môn nào so được rồi.”
“Tông chủ chúng ta, Luyện Hỏa lão nhân, chính là một vị tông sư luyện khí, rất nhiều cường giả trong các tông môn cấp hai đều mộ danh mà đến, bỏ số tiền lớn mua sắm pháp khí, nhưng Tông chủ đại nhân cũng không phải gặp người liền luyện nha!”
“Tu vi Tông chủ chúng ta ở Khai quang Hậu kỳ, nếu dung hợp hồn thú chủ chiến thì đủ sức chiến một trận với tu sĩ Kết đan kỳ!”
“Trên núi tông ta còn có vô số dược thảo, Thất Diệp Cốc, Liên Sơn Phái, Mai Hoa Bảo, mỗi năm đều sẽ phái đan sư tới tông ta lấy thuốc!”
“Trong bí cảnh Tiểu Động Thiên của tông ta có một dòng linh tuyền, hơn nữa một vị cường tôn vô danh thời thượng cổ từng lưu lại Tụ Linh Trận ở đó, giúp cho tu sĩ tu luyện tại đây có thể làm ít công to!”
“Đệ tử chủ mạch mới nhập môn của tông ta, Lý sư huynh, chính là nhân trung long phượng, tuy rằng không đạt được mười nhận truyền thừa, nhưng phong độ tu vi tuyệt không kém hơn mười Nhận tử!”
Phòng trưởng lão nói vừa mới nói xong, lập tức có đệ tử của Cự Thần Tông ở bên ngươi một câu ta một câu bổ sung.
Bọn họ nói đến tâm Chân Tiểu Tiểu ngứa ngáy khó nhịn, hận không thể lập tức bước vào sơn môn Cự Thần Tông, thật cẩn thận thể hội khí thế của đại phái.
Biểu tình Chân Tiểu Tiểu vô cùng kích động, trái lại Tiểu Chúc Chúc vẫn rất chuyên tâm, rút ra một con cá khô chưng Ngưng Lộ Thảo từ trong túi, ngậm trong miệng như đồ ăn vặt.
“Tinh thú tông ta, vô luận là nuôi dưỡng trong tông, hay là sinh sống ngoài tông, tất cả đều linh tính mười phần, thông hiểu nhân tính, đặc biệt gần gũi với tu sĩ, thậm chí sẽ chắp tay thi lễ như người.”
Một đệ tử mặt đỏ còn chưa nói xong, một vệt sắc xám chợt nghiêng nghiêng bay tới từ trong rừng, tốc độ của nó cực nhanh khiến người ta kinh ngạc cảm thán.
Chớp nhoáng, xẹt qua trước mặt Tiểu Chúc Chúc……
Ơ?
Đột nhiên cắn phải đầu lưỡi, khuôn mặt anh tuấn vô song của Tiểu Chúc Chúc tức khắc nhăn nhó.
Cá khô của ta đâu?
Cá khô ngậm trong miệng biến mất, Tiểu Chúc Chúc bỗng dưng ngẩng đầu, nhìn theo phương hướng sắc xám dừng lại ở xa xa.
Một con khỉ xấu đau đớn chỉ lớn bằng Bắc Tam Tam đang ngồi xổm trên cây, một tay nắm cá khô, một tay chổng cái mông đỏ chót về phía mọi người vỗ 'bạch bạch bạch'!
Trên cổ nó còn quấn vài vòng lông đỏ thật dài, trang điểm mình đến rất là thời thượng.
_NL_
Cái gì? Ngay cả loại nắm đấm trùm sò tuyệt thế như Tiểu Chúc Chúc này, cũng sẽ bị người đánh cướp?
Chỉ tốn thời gian một ngày, Chân Tiểu Tiểu đã phát hiện hoàn cảnh trước mắt có sự biến hóa.
Khác hoàn toàn với đá núi kỳ quặc lởm chởm, cỏ cây héo úa kéo dài, bụi cây thấp liên miên của Phục Hổ Đường, càng tới gần Cự Thần Tông, cây cối bốn phía càng cao lớn vững chắc.
Từ chạy thành nhảy.
Tuyết Viên níu vào dây mây rủ xuống dày đặc trong rừng, linh hoạt đu qua một mảnh lại một mảnh sơn cốc. Ven đường thường thường bắt gặp các cành cao cây lớn chi chít quả, dưới mặt đất thủ nhỏ nhảy nhót, có con nai rừng tò mò ló đầu ra từ sau lá cây đánh giá mọi người, chẳng qua nhiều nhất vẫn là khỉ.
Đỏ vàng trắng đen……
Màu sắc khác nhau, dáng người bất đồng, một đàn một đàn ngồi xổm trên cây, đùa giỡn hi ha hái quả, rất có linh tính, thậm chí có con còn tản ra khí tức của Ngưng khí đỉnh hoặc Trúc cơ.
“Oa! Cảm giác phong mạo Cự Thần Tông không giống các tông môn cấp ba khác nha!” Chân Tiểu Tiểu túm lấy lông mao mềm xốp trên lưng Tuyết Viên, nhìn dáo dác mà không khỏi tỏa sáng hai mắt.
Linh khí nơi đây nồng đậm hơn mấy lần so với Phục Hổ Đường, hơn nữa trong rừng ánh mặt trời chiếu rọi, cỏ cây um tùm, cây lớn thành vùng, chỉ xem số lượng và phẩm chất tinh thú sinh hoạt hoang dại bên ngoài tông, là có thể thấy được một góc nội tình của Cự Thần Tông.
“Ha ha ha ha, ánh mắt Chân tiểu hữu thật tốt. Cự Thần Tông ta đích thật là sự tồn tại đặc thù trong các môn phái cấp ba trên Đông Linh.” Thời điểm nói lời này, khóe mắt Phòng trưởng lão không giấu được vẻ tự hào.
Không nói gì khác, riêng việc chỉ Cự Thần Tông có Truyền Tống Trận Đài, đã không một tông môn nào so được rồi.”
“Tông chủ chúng ta, Luyện Hỏa lão nhân, chính là một vị tông sư luyện khí, rất nhiều cường giả trong các tông môn cấp hai đều mộ danh mà đến, bỏ số tiền lớn mua sắm pháp khí, nhưng Tông chủ đại nhân cũng không phải gặp người liền luyện nha!”
“Tu vi Tông chủ chúng ta ở Khai quang Hậu kỳ, nếu dung hợp hồn thú chủ chiến thì đủ sức chiến một trận với tu sĩ Kết đan kỳ!”
“Trên núi tông ta còn có vô số dược thảo, Thất Diệp Cốc, Liên Sơn Phái, Mai Hoa Bảo, mỗi năm đều sẽ phái đan sư tới tông ta lấy thuốc!”
“Trong bí cảnh Tiểu Động Thiên của tông ta có một dòng linh tuyền, hơn nữa một vị cường tôn vô danh thời thượng cổ từng lưu lại Tụ Linh Trận ở đó, giúp cho tu sĩ tu luyện tại đây có thể làm ít công to!”
“Đệ tử chủ mạch mới nhập môn của tông ta, Lý sư huynh, chính là nhân trung long phượng, tuy rằng không đạt được mười nhận truyền thừa, nhưng phong độ tu vi tuyệt không kém hơn mười Nhận tử!”
Phòng trưởng lão nói vừa mới nói xong, lập tức có đệ tử của Cự Thần Tông ở bên ngươi một câu ta một câu bổ sung.
Bọn họ nói đến tâm Chân Tiểu Tiểu ngứa ngáy khó nhịn, hận không thể lập tức bước vào sơn môn Cự Thần Tông, thật cẩn thận thể hội khí thế của đại phái.
Biểu tình Chân Tiểu Tiểu vô cùng kích động, trái lại Tiểu Chúc Chúc vẫn rất chuyên tâm, rút ra một con cá khô chưng Ngưng Lộ Thảo từ trong túi, ngậm trong miệng như đồ ăn vặt.
“Tinh thú tông ta, vô luận là nuôi dưỡng trong tông, hay là sinh sống ngoài tông, tất cả đều linh tính mười phần, thông hiểu nhân tính, đặc biệt gần gũi với tu sĩ, thậm chí sẽ chắp tay thi lễ như người.”
Một đệ tử mặt đỏ còn chưa nói xong, một vệt sắc xám chợt nghiêng nghiêng bay tới từ trong rừng, tốc độ của nó cực nhanh khiến người ta kinh ngạc cảm thán.
Chớp nhoáng, xẹt qua trước mặt Tiểu Chúc Chúc……
Ơ?
Đột nhiên cắn phải đầu lưỡi, khuôn mặt anh tuấn vô song của Tiểu Chúc Chúc tức khắc nhăn nhó.
Cá khô của ta đâu?
Cá khô ngậm trong miệng biến mất, Tiểu Chúc Chúc bỗng dưng ngẩng đầu, nhìn theo phương hướng sắc xám dừng lại ở xa xa.
Một con khỉ xấu đau đớn chỉ lớn bằng Bắc Tam Tam đang ngồi xổm trên cây, một tay nắm cá khô, một tay chổng cái mông đỏ chót về phía mọi người vỗ 'bạch bạch bạch'!
Trên cổ nó còn quấn vài vòng lông đỏ thật dài, trang điểm mình đến rất là thời thượng.
_NL_
Cái gì? Ngay cả loại nắm đấm trùm sò tuyệt thế như Tiểu Chúc Chúc này, cũng sẽ bị người đánh cướp?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.