Chương 231: Tiểu Gấu Nâu
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
23/08/2021
Từ ái xoa xoa đầu Cữu Tử Mặc, lại thả Bắc Tam Tam xuống đất, lão hán một mắt vội vàng quay người trở vào trong núi.
Bóng dáng của hắn câu lũ, có thể đoán được, đã ngỗ nghịch Đường chủ, sau khi lão đầu nhi hồi tông sẽ phải đối mặt với điều gì.
Nhưng cho dù áp lực trên vai có lớn bao nhiêu, hắn vẫn làm việc mình muốn làm.
Bởi vì có một số người, sẽ không bởi vì thời gian trôi đi, mà đánh mất lương tâm.
Thẳng đến khi không còn nhìn thấy tấm lưng kia nữa, mở ra tay nải Hùng bá đưa, hầu kết Cữu Tử Mặc bắt đầu điên cuồng lăn lăn.
Lúc trước, gánh chịu vô số khinh miệt và chửi bới, hắn cũng chưa từng có xúc động muốn rơi lệ, nhưng mà giờ phút này, nhìn một nhóc gấu nâu mới sinh trong tay nải, lại khiến nam tử ý chí kiên nghị như hắn tuôn nước mắt như suối.
Hồn thú chủ chiến của Hùng bá chính là một con Khiếu Thiên Nguyệt Hùng, thực lực ở Trúc cơ Trung kỳ, là một tinh thú có huyết mạch hiếm có. Bình thường chỉ sinh con non ở thời kỳ riêng biệt, hơn nữa sau khi sinh con xong sẽ tiến vào trạng thái suy yếu dài tới một năm.
Trước mắt không phải là thời kỳ tốt nhất để Nguyệt Hùng sinh sản, gấu con ngủ say trong lòng ngực rõ ràng rất nhỏ bé gầy yếu.
Chứng minh tinh thú Khiếu Thiên Nguyệt Hùng kia, là nghe theo yêu cầu của thú chủ, mạnh mẽ thúc giục ra nhóc gấu con này.
Có mẫu thân tu vi Trúc cơ, Tiểu Gấu Nâu cũng có tiềm năng đạt đến tu vi Trúc cơ.
Hiện tại nó bị linh khí phong ấn, ngoan ngoãn đắm chìm trong mộng đẹp, bởi vì là con non mới sinh, nên không cần thuần hóa, bất luận kẻ nào đều có thể trực tiếp khế ước thu vào đan điền.
Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu trở nên ôn nhu, nhìn mảnh trăng lưỡi liềm trắng muốt trước ngực Tiểu Gấu Nâu, cảm thấy thập phần đáng yêu.
Trên đời này, ác luôn trừ bất tận.
Nhưng làm ác phải chịu phạt, làm việc thiện nhất định sẽ được báo đáp.
Nàng hy vọng, lẽ trời thuận lòng người.
Nhìn xa xa về phía đất trời đông nam, tầm mắt Chân Tiểu Tiểu tựa hồ lại về tới Thất Diệp Cốc, nhìn thấy bóng dáng của Đại trưởng lão Nguyên Phong.
Không biết lão nhân gia hắn đã đột phá bình cảnh chưa? Chờ làm xong mọi việc trong tay, nàng chắc chắn sẽ trở về một chuyến.
Tuy rằng sớm chuẩn bị cho hắn rất nhiều bó Nhân Sâm đặt trong túi trữ vật, có điều ngày ấy quá vội vã đuổi theo Hoàng mũi to, vẫn chưa có cơ hội đưa tặng.
“Khiếu Thiên Nguyệt Hùng! Sư huynh! Khế nó! Khế nó, giết ngược lại!” Ánh mắt Bắc Tam Tam chấn động, nghiến răng nghiến lợi.
Trước ngực Tiểu Gấu Nâu có dấu ấn minh nguyệt, là minh chứng tốt nhất cho thấy huyết mạch thuần khiết! Nếu thể chất mạnh hơn một chút, ngày sau tuyệt đối có thể xưng bá một phương!
“Không.” Giọt lệ tan biến trong mắt Cữu Tử Mặc, hóa thành vẻ kiên cường.
“Ta muốn sau khi Trúc cơ mới khế ước nó!”
Nếu chưa Trúc Cơ mà mạnh mẽ khế ước tinh thú có huyết mạch cường đại, sẽ tổn hại tới căn cơ và căn nguyên của tinh thú. Nhưng nếu thú chủ đã tăng lên tu vi, thì không còn vấn đề này nữa.
Đây là nguyên nhân Thú tộc cường đại không muốn bị tu sĩ cùng giai cưỡng bách, lại nguyện ý dựa vào cường giả.
Có cốt khí!
Đỗ Nhược Phi khen ngợi gật đầu.
Hôm nay, hắn cơ hồ tức đến nổ phổi, càng không cần nói Cữu Tử Mặc bị thanh mai trúc mã vứt bỏ chạy theo người.
Một cái tát này, sớm hay muộn cũng sẽ trả lại, tuy nhiên hiện tại thực lực của mọi người quá yếu, tuyệt đối không phải thời cơ tốt, không thể hành động theo cảm tính.
“Không! Ta không muốn! Chân Tiểu Tiểu! Chân tỷ tỷ! Chân trưởng lão! Bắc Tam Tam ta tình nguyện nấu cơm cho ngươi cả đời, cầu ngươi đập nát cái Phục Hổ Đường chết tiệt kia đi!”
Khuôn mặt nhỏ đột nhiên quay ra nhìn Chân Tiểu Tiểu vẫn luôn trầm mặc không nói lời nào, Bắc Tam Tam nhào lên, lập tức bám chặt đùi nàng giống khối thuốc cao bôi trên da chó, một đôi mắt nhỏ lập loè vẻ ủy khuất và xin giúp đỡ.
Người khác không ai có năng lực này, nhưng Bắc Tam Tam vô cùng tin tưởng, chỉ cần Chân Tiểu Tiểu muốn ra tay, thì tên Vũ Võ đáng chết nhất định phải phun máu tới ngỏm thì thôi!
“Bắc Tam Tam, không được hồ nháo!”
Cữu Tử Mặc một tay ôm gấu con, một tay phẫn nộ xách Bắc Tam Tam từ trên đùi Chân Tiểu Tiểu lên.
Bóng dáng của hắn câu lũ, có thể đoán được, đã ngỗ nghịch Đường chủ, sau khi lão đầu nhi hồi tông sẽ phải đối mặt với điều gì.
Nhưng cho dù áp lực trên vai có lớn bao nhiêu, hắn vẫn làm việc mình muốn làm.
Bởi vì có một số người, sẽ không bởi vì thời gian trôi đi, mà đánh mất lương tâm.
Thẳng đến khi không còn nhìn thấy tấm lưng kia nữa, mở ra tay nải Hùng bá đưa, hầu kết Cữu Tử Mặc bắt đầu điên cuồng lăn lăn.
Lúc trước, gánh chịu vô số khinh miệt và chửi bới, hắn cũng chưa từng có xúc động muốn rơi lệ, nhưng mà giờ phút này, nhìn một nhóc gấu nâu mới sinh trong tay nải, lại khiến nam tử ý chí kiên nghị như hắn tuôn nước mắt như suối.
Hồn thú chủ chiến của Hùng bá chính là một con Khiếu Thiên Nguyệt Hùng, thực lực ở Trúc cơ Trung kỳ, là một tinh thú có huyết mạch hiếm có. Bình thường chỉ sinh con non ở thời kỳ riêng biệt, hơn nữa sau khi sinh con xong sẽ tiến vào trạng thái suy yếu dài tới một năm.
Trước mắt không phải là thời kỳ tốt nhất để Nguyệt Hùng sinh sản, gấu con ngủ say trong lòng ngực rõ ràng rất nhỏ bé gầy yếu.
Chứng minh tinh thú Khiếu Thiên Nguyệt Hùng kia, là nghe theo yêu cầu của thú chủ, mạnh mẽ thúc giục ra nhóc gấu con này.
Có mẫu thân tu vi Trúc cơ, Tiểu Gấu Nâu cũng có tiềm năng đạt đến tu vi Trúc cơ.
Hiện tại nó bị linh khí phong ấn, ngoan ngoãn đắm chìm trong mộng đẹp, bởi vì là con non mới sinh, nên không cần thuần hóa, bất luận kẻ nào đều có thể trực tiếp khế ước thu vào đan điền.
Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu trở nên ôn nhu, nhìn mảnh trăng lưỡi liềm trắng muốt trước ngực Tiểu Gấu Nâu, cảm thấy thập phần đáng yêu.
Trên đời này, ác luôn trừ bất tận.
Nhưng làm ác phải chịu phạt, làm việc thiện nhất định sẽ được báo đáp.
Nàng hy vọng, lẽ trời thuận lòng người.
Nhìn xa xa về phía đất trời đông nam, tầm mắt Chân Tiểu Tiểu tựa hồ lại về tới Thất Diệp Cốc, nhìn thấy bóng dáng của Đại trưởng lão Nguyên Phong.
Không biết lão nhân gia hắn đã đột phá bình cảnh chưa? Chờ làm xong mọi việc trong tay, nàng chắc chắn sẽ trở về một chuyến.
Tuy rằng sớm chuẩn bị cho hắn rất nhiều bó Nhân Sâm đặt trong túi trữ vật, có điều ngày ấy quá vội vã đuổi theo Hoàng mũi to, vẫn chưa có cơ hội đưa tặng.
“Khiếu Thiên Nguyệt Hùng! Sư huynh! Khế nó! Khế nó, giết ngược lại!” Ánh mắt Bắc Tam Tam chấn động, nghiến răng nghiến lợi.
Trước ngực Tiểu Gấu Nâu có dấu ấn minh nguyệt, là minh chứng tốt nhất cho thấy huyết mạch thuần khiết! Nếu thể chất mạnh hơn một chút, ngày sau tuyệt đối có thể xưng bá một phương!
“Không.” Giọt lệ tan biến trong mắt Cữu Tử Mặc, hóa thành vẻ kiên cường.
“Ta muốn sau khi Trúc cơ mới khế ước nó!”
Nếu chưa Trúc Cơ mà mạnh mẽ khế ước tinh thú có huyết mạch cường đại, sẽ tổn hại tới căn cơ và căn nguyên của tinh thú. Nhưng nếu thú chủ đã tăng lên tu vi, thì không còn vấn đề này nữa.
Đây là nguyên nhân Thú tộc cường đại không muốn bị tu sĩ cùng giai cưỡng bách, lại nguyện ý dựa vào cường giả.
Có cốt khí!
Đỗ Nhược Phi khen ngợi gật đầu.
Hôm nay, hắn cơ hồ tức đến nổ phổi, càng không cần nói Cữu Tử Mặc bị thanh mai trúc mã vứt bỏ chạy theo người.
Một cái tát này, sớm hay muộn cũng sẽ trả lại, tuy nhiên hiện tại thực lực của mọi người quá yếu, tuyệt đối không phải thời cơ tốt, không thể hành động theo cảm tính.
“Không! Ta không muốn! Chân Tiểu Tiểu! Chân tỷ tỷ! Chân trưởng lão! Bắc Tam Tam ta tình nguyện nấu cơm cho ngươi cả đời, cầu ngươi đập nát cái Phục Hổ Đường chết tiệt kia đi!”
Khuôn mặt nhỏ đột nhiên quay ra nhìn Chân Tiểu Tiểu vẫn luôn trầm mặc không nói lời nào, Bắc Tam Tam nhào lên, lập tức bám chặt đùi nàng giống khối thuốc cao bôi trên da chó, một đôi mắt nhỏ lập loè vẻ ủy khuất và xin giúp đỡ.
Người khác không ai có năng lực này, nhưng Bắc Tam Tam vô cùng tin tưởng, chỉ cần Chân Tiểu Tiểu muốn ra tay, thì tên Vũ Võ đáng chết nhất định phải phun máu tới ngỏm thì thôi!
“Bắc Tam Tam, không được hồ nháo!”
Cữu Tử Mặc một tay ôm gấu con, một tay phẫn nộ xách Bắc Tam Tam từ trên đùi Chân Tiểu Tiểu lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.