Chương 177: Tìm Tôn Tử Ngươi
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
09/08/2021
“Lần này … Đích thật là ta không tốt.”
“Nhưng ta làm như vậy, hết thảy đều là vì giúp Cữu Tử Mặc sư huynh có thể mau chóng Trúc cơ nha! Trong chúng đệ tử, hắn có thiên tư tốt nhất, cũng chỉ hắn có hy vọng lớn nhất dẫn chúng ta … giết ra vòng vây.”
Nhìn không trung bên trên Trúc Uyển phía xa xa, khuôn mặt nhóc con Bắc Tam Tam toát ra vẻ tha thiết chờ mong con trai mình thành rồng thành phượng của người cha già.
Gần đây Cữu sư huynh vô tình nhận được một truyền thừa đỉnh cấp, cho nên hy vọng có thể rời khỏi tuyệt cảnh của mọi người trong Phi Long Quan, đều đặt trên người một mình hắn!
Không phải chỉ là chút cá sấu yêu sao?
Lão tổ tông cá sấu yêu còn ở trong yếm ta đây.
Bản cô nương sẽ sợ?
Phi!
Chân Tiểu Tiểu cầm răng nanh cá sấu yêu, tùy tay vật ngửa một con cá sấu chặn đường, nhanh chóng biến mất giữa biển thú mênh mang.
Đệ tử Phi Long Quan tuy nhiều, quy mô gấp hơn mười lần so với Thất Diệp Cốc, nhưng cương vực tông môn cũng lớn. Các đệ tử Ngưng khí kỳ có tốp năm tốp ba, có đơn độc chiến đấu, phân tán khắp vô số dãy núi của Phi Long Quan, cho nên căn bản không có tác dụng gì đáng kể.
Thực nhanh Chân Tiểu Tiểu đã đi đến một khu vực không người, trước mắt xuất hiện rất nhiều lão đại cá sấu yêu Ngưng khí tầng năm thậm chí tầng sáu, chúng nó đồng loạt ném ánh mắt nôn nóng rục rịch về phía nàng.
Có đồ ăn!
Nhìn thấy người kia là tu sĩ Phi Long Quan bị lạc đàn, lại còn non non mềm mềm, cả người thơm ngào ngạt, nhóm cá sấu yêu không khỏi hoan hô nhảy nhót.
Quá tuyệt vời! Đã lâu không được nếm mùi vị người sống!
Lập tức, chín con cá sấu yêu giáp xanh to bằng cái cối xay, chảy nước miếng nhào tới Chân Tiểu Tiểu.
Dùng Hương Nhị Đan sao?
Chân Tiểu Tiểu do dự đôi chút, mặc dù vừa luyện thêm không ít ở Dược Các Thất Diệp Cốc, nhưng số lượng tích trữ Hương Nhị Đan cơ hồ bị Tiểu Thấu Minh tiêu hao gần hết khi chiến một trận với Cừu Hận Thủy. Hiện tại nguyên liệu luyện đan lại cực kỳ thiếu thốn, muốn dùng phương thức biến toàn bộ cá sấu yêu thành khói để rời khỏi Phi Long Quan, hiển nhiên không thực tế.
Huống chi từ trên người Tiểu Thấu Minh, nàng đã nhận ra một đạo lý.
Đó chính là, yêu thú hóa thành khói rồi sẽ chỉ ở nhờ trong Thú Linh Thạch, tuy rằng sẽ không chủ động đả thương thạch chủ, có điều cũng thường xuyên không nghe sai phái.
Nếu Hương Nhị Đan khan hiếm, vậy lãng phí của cải trên người nhóm tiểu lâu la không đáng tin kia làm cái gì?
Tiền phải tiêu tiết kiệm.
Kẹp viên đan dược trân quý, Chân Tiểu Tiểu ấn nó trên Thú Linh Thạch.
“Ra ngoài, tìm tôn tử ngươi.” Quát lạnh một tiếng.
Tiếng chưa dứt, một Thú vương cá sấu yêu thật lớn, thể tích còn to hơn mười cá sấu con cộng lại, thình lình xuất hiện trên đất bằng!
Có đồ ăn!
Tiểu Thấu Minh ngâm nước sông đến phát phì tựa hồ đã quên, lúc trước là ai nói sẽ hung hăng cự tuyệt Chân Tiểu Tiểu. Đan hương thơm ngào ngạt kia cướp đi tất cả tôn nghiêm của một vị lão đại như nó, khiến nó quỳ rạp dưới chân Chân Tiểu Tiểu, dâng lên vẻ mặt lấy lòng nịnh nọt.
Bỗng nhiên cảm nhận được uy áp của Thú vương, chín con cá sấu con đang giương nanh múa vuốt lập tức rùng mình cụp đuôi dài, sợ tới mức cuống cuồng lăn về phía sau.
Chúng nó lăn lộn chừng một trăm thước, lúc này mới quỳ sát đất, bốn chân run lẩy bẩy không ngừng.
Trời ạ!
Lão lão … đại! Nắm tay còn lớn hơn lão đại vùng đầm lầy chúng ta!
Cùng chủng tộc, sự áp chế huyết mạch của cá sấu ẩn huyết đối với đám cá sấu con sẽ càng mạnh mẽ. Thế cho nên, hiện tại hai mắt nhóm cá sấu con đầy núi đồng loạt chảy máu, hoá đá trong gió.
Ơ?
Nghe tiếng động lạ, bấy giờ cá sấu ẩn huyết mới lười nhác nâng đầu. Sau đó nó khiếp sợ nhìn thấy, khắp núi khắp đồi, đều là miệng rộng giống hệt mình!
Hả?
Lần này con cái xông vào ổ cá sấu con?
Nhanh chóng thu hồi bộ dáng chó săn liếm đan của mình, cá sấu ẩn huyết lập tức dùng móng bẻ đôi gai nhọn trên đầu, rồi mở to miệng rộng, hung ác gầm gừ với đám cá sấu yêu lúc trước đe doạ Chân Tiểu Tiểu.
Trận gió tanh hôi chưa đến, mới chịu vương uy nghiền ép, đối phương đã phun mật xanh mật vàng, trợn trắng mắt hôn mê dưới đất.
Ha ha ha ha!
Địa phương tốt nha!
Cá sấu ẩn huyết nhếch miệng cười to, bị Chân Tiểu Tiểu khi dễ quá lâu, thế cho nên nó gần như quên mất, mình mới là Đại vương trong vương chân chính!
_NL_
Cảm giác, sắp tới Tiểu Thấu Minh sẽ đắc ý thật sự nha ~
“Nhưng ta làm như vậy, hết thảy đều là vì giúp Cữu Tử Mặc sư huynh có thể mau chóng Trúc cơ nha! Trong chúng đệ tử, hắn có thiên tư tốt nhất, cũng chỉ hắn có hy vọng lớn nhất dẫn chúng ta … giết ra vòng vây.”
Nhìn không trung bên trên Trúc Uyển phía xa xa, khuôn mặt nhóc con Bắc Tam Tam toát ra vẻ tha thiết chờ mong con trai mình thành rồng thành phượng của người cha già.
Gần đây Cữu sư huynh vô tình nhận được một truyền thừa đỉnh cấp, cho nên hy vọng có thể rời khỏi tuyệt cảnh của mọi người trong Phi Long Quan, đều đặt trên người một mình hắn!
Không phải chỉ là chút cá sấu yêu sao?
Lão tổ tông cá sấu yêu còn ở trong yếm ta đây.
Bản cô nương sẽ sợ?
Phi!
Chân Tiểu Tiểu cầm răng nanh cá sấu yêu, tùy tay vật ngửa một con cá sấu chặn đường, nhanh chóng biến mất giữa biển thú mênh mang.
Đệ tử Phi Long Quan tuy nhiều, quy mô gấp hơn mười lần so với Thất Diệp Cốc, nhưng cương vực tông môn cũng lớn. Các đệ tử Ngưng khí kỳ có tốp năm tốp ba, có đơn độc chiến đấu, phân tán khắp vô số dãy núi của Phi Long Quan, cho nên căn bản không có tác dụng gì đáng kể.
Thực nhanh Chân Tiểu Tiểu đã đi đến một khu vực không người, trước mắt xuất hiện rất nhiều lão đại cá sấu yêu Ngưng khí tầng năm thậm chí tầng sáu, chúng nó đồng loạt ném ánh mắt nôn nóng rục rịch về phía nàng.
Có đồ ăn!
Nhìn thấy người kia là tu sĩ Phi Long Quan bị lạc đàn, lại còn non non mềm mềm, cả người thơm ngào ngạt, nhóm cá sấu yêu không khỏi hoan hô nhảy nhót.
Quá tuyệt vời! Đã lâu không được nếm mùi vị người sống!
Lập tức, chín con cá sấu yêu giáp xanh to bằng cái cối xay, chảy nước miếng nhào tới Chân Tiểu Tiểu.
Dùng Hương Nhị Đan sao?
Chân Tiểu Tiểu do dự đôi chút, mặc dù vừa luyện thêm không ít ở Dược Các Thất Diệp Cốc, nhưng số lượng tích trữ Hương Nhị Đan cơ hồ bị Tiểu Thấu Minh tiêu hao gần hết khi chiến một trận với Cừu Hận Thủy. Hiện tại nguyên liệu luyện đan lại cực kỳ thiếu thốn, muốn dùng phương thức biến toàn bộ cá sấu yêu thành khói để rời khỏi Phi Long Quan, hiển nhiên không thực tế.
Huống chi từ trên người Tiểu Thấu Minh, nàng đã nhận ra một đạo lý.
Đó chính là, yêu thú hóa thành khói rồi sẽ chỉ ở nhờ trong Thú Linh Thạch, tuy rằng sẽ không chủ động đả thương thạch chủ, có điều cũng thường xuyên không nghe sai phái.
Nếu Hương Nhị Đan khan hiếm, vậy lãng phí của cải trên người nhóm tiểu lâu la không đáng tin kia làm cái gì?
Tiền phải tiêu tiết kiệm.
Kẹp viên đan dược trân quý, Chân Tiểu Tiểu ấn nó trên Thú Linh Thạch.
“Ra ngoài, tìm tôn tử ngươi.” Quát lạnh một tiếng.
Tiếng chưa dứt, một Thú vương cá sấu yêu thật lớn, thể tích còn to hơn mười cá sấu con cộng lại, thình lình xuất hiện trên đất bằng!
Có đồ ăn!
Tiểu Thấu Minh ngâm nước sông đến phát phì tựa hồ đã quên, lúc trước là ai nói sẽ hung hăng cự tuyệt Chân Tiểu Tiểu. Đan hương thơm ngào ngạt kia cướp đi tất cả tôn nghiêm của một vị lão đại như nó, khiến nó quỳ rạp dưới chân Chân Tiểu Tiểu, dâng lên vẻ mặt lấy lòng nịnh nọt.
Bỗng nhiên cảm nhận được uy áp của Thú vương, chín con cá sấu con đang giương nanh múa vuốt lập tức rùng mình cụp đuôi dài, sợ tới mức cuống cuồng lăn về phía sau.
Chúng nó lăn lộn chừng một trăm thước, lúc này mới quỳ sát đất, bốn chân run lẩy bẩy không ngừng.
Trời ạ!
Lão lão … đại! Nắm tay còn lớn hơn lão đại vùng đầm lầy chúng ta!
Cùng chủng tộc, sự áp chế huyết mạch của cá sấu ẩn huyết đối với đám cá sấu con sẽ càng mạnh mẽ. Thế cho nên, hiện tại hai mắt nhóm cá sấu con đầy núi đồng loạt chảy máu, hoá đá trong gió.
Ơ?
Nghe tiếng động lạ, bấy giờ cá sấu ẩn huyết mới lười nhác nâng đầu. Sau đó nó khiếp sợ nhìn thấy, khắp núi khắp đồi, đều là miệng rộng giống hệt mình!
Hả?
Lần này con cái xông vào ổ cá sấu con?
Nhanh chóng thu hồi bộ dáng chó săn liếm đan của mình, cá sấu ẩn huyết lập tức dùng móng bẻ đôi gai nhọn trên đầu, rồi mở to miệng rộng, hung ác gầm gừ với đám cá sấu yêu lúc trước đe doạ Chân Tiểu Tiểu.
Trận gió tanh hôi chưa đến, mới chịu vương uy nghiền ép, đối phương đã phun mật xanh mật vàng, trợn trắng mắt hôn mê dưới đất.
Ha ha ha ha!
Địa phương tốt nha!
Cá sấu ẩn huyết nhếch miệng cười to, bị Chân Tiểu Tiểu khi dễ quá lâu, thế cho nên nó gần như quên mất, mình mới là Đại vương trong vương chân chính!
_NL_
Cảm giác, sắp tới Tiểu Thấu Minh sẽ đắc ý thật sự nha ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.