Chương 1314: Trảm!
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
08/01/2023
Nghe Liên Tử Trạc mạnh mẽ ra lệnh, đám người Cữu Tử Mặc, Sầm Nguyên Thanh kết trận ngồi xếp bằng phía sau Vẫn Thần Sơn lập tức từ đan điền tế ra thánh kiếm và ma đao của mình!
Trác Vĩnh Tư đứng trong trận đã không khác người chết, cơ thể dâng lên một đôi kiếm bạc!
Lúc này, trên toàn bộ Vẫn Thần Sơn chỉ có những đệ tử của Phượng gia còn chưa khôi phục thể lực, hơn một nghìn võ sĩ Chiến Thần Điện, cộng thêm Vạn Thủy Dung và Vân Trì lão tổ dẫn Nhận tử, Tử Hoàn, Chu Châu đến trước.
Đối diện với man tổ Hóa thần Bắc Nham đầu tiên phá giới bích và đại quân man thú mênh mông cuồn cuộn hắn suất lĩnh, Liên Tử Trạc đành phải dùng Trảm Thần Nhận không hoàn chỉnh thử một lần!
Tranh!
Chợt nghe tiếng kim loại cọ xát vang lên lanh lảnh……
Năm đạo kiếm khí và ba đạo đao ý nhanh chóng ngưng tụ thành thần nhận trên không trung!
Bởi Chân Tiểu Tiểu vắng mặt nên bộ dạng thanh kiếm có phần khác với lúc trước, khi ở Hoàn Sơn chuôi của nó là khô lâu khảm chín ngọn lửa, lưỡi là hàn băng trắng bạc sắc lạnh.
Xương trên chuôi kiếm nhạt đi thành kim ngọc, mũi kiếm vẫn trắng tinh thần thánh, cực kỳ giống bộ dáng hạo nhiên ngự thế của chí tôn Vô Cương!
Tám nhận hợp nhất!
Đại địa liên tục run rẩy, tầng tầng mây mù trên trời cao nứt ra một khe hở, ánh dương qua đó rọi xuống trực tiếp chiếu vào mũi kiếm bén nhọn của vũ khí siêu đỉnh cực này!
Nếu nó hoàn chỉnh thì sẽ thật sự trở về với hình thức ban đầu của một vũ khí Đệ tam cảnh!
“Trời đất! Hoá ra là như thế! Hoá ra mười nhận có ý nghĩa như thế!”
Các đệ tử Phượng gia hò hét kinh hãi không ngừng, trên mặt tràn ngập khiếp sợ và cuồng nhiệt.
“Kiếm khí quá cường đại! Tuyệt đối không phải linh bảo tầm thường! Đây mới là kiếm chí tôn chân chính!”
Trước đây bọn họ cũng không phải thập phần chờ mong vào mười nhận Thần Ma, thậm chí trong lòng còn ẩn giấu một tia tiếc nuối và không phục.
Những người này, dù nói là đệ tử kế thừa đạo thống của hai đại chí tôn Vô Cương và Lập Tuyết, nhưng chiến tranh Bắc Đông đến quá nhanh, trong số tám vị Nhận tử ngoại trừ Trác Vĩnh Tư bị Liên Tử Trạc vứt bỏ thì không ai thành công bước vào Nguyên anh cảnh, ở cuộc chiến tàn khốc sắp tới không thể nào phát huy được giá trị quyết định thắng bại.
Tuy nhiên, mãi đến hiện tại các tu sĩ Đông Linh chưa biết về chân tướng của huyết tế Hoàn Sơn mới hoàn toàn tỉnh ngộ.
Nhận tử……
Chính là nhận!
Trảm Thần Chi Nhận đáng sợ ra sao! Không liên quan đến tu vi của bọn họ, mà là trong cơ thể bọn họ uẩn dưỡng lực lượng … Đủ để huỷ trời diệt đất, xoay chuyển càn khôn!
Tin tức được giấu thật kỹ!
Mười nhận thì ra là vậy!
Cho tới bây giờ Liên Tử Trạc mới báo cho thế nhân! Trước đó, ngay cả các võ sĩ Chiến Thần Điện thân cận với hắn nhất cũng hoàn toàn không biết gì cả!
Ha ha ha ha! Đây chính là nội tình thâm sâu vô cùng mà Đông Linh che giấu!
“Đừng nhìn vào mũi kiếm, ta cảm giác mắt sắp mù luôn rồi!”
“Chịu chết đi! Người Bắc Nham!”
Bởi kiếm uy mênh mông cuồn cuộn, tất cả mọi người dường như nhận được sự khích lệ ủng hộ to lớn.
Nhìn thanh kiếm này, trên gương mặt người Đông Linh đều là cuồng nhiệt, chỉ có ba vị tôn giả từng chứng kiến huyết tế Hoàn Sơn và sáu Nhận tử vẫn luôn dùng linh khí trong cơ thể mình uẩn dưỡng kiếm khí và đao ý là lộ vẻ xúc cảm bi thương.
Lồng ngực Cữu Tử Mặc kích động một cỗ rung động nói không nên lời, bởi vì vũ khí đang bị Liên Tử Trạc nắm trong tay kia có thiên ti vạn lũ liên hệ với đan điền của hắn.
Tay phải giơ cao, nắm chặt chuôi kiếm còn vương vấn độ ấm nhàn nhạt, giây phút này, Liên Tử Trạc mới là người có tâm trạng phức tạp nhất.
Đây là sứ mệnh hai vị sư tôn lấy sinh mệnh ra làm cái giá đắt để giao vào tay mình, mình tuyệt đối không được … Phụ lòng bọn họ!
“Trảm!”
Từ tế kiếm đến ngưng kiếm, lại đến chuôi kiếm nằm trong tay Liên Tử Trạc chẳng qua chỉ là một cái nháy mắt chớp nhoáng.
Uy áp Hóa thần được rót vào kiếm, mũi kiếm tức khắc bạo trướng gấp trăm lần, trực tiếp hóa thành một trụ quang diễm đâm thủng cả màn trời cao!
Trác Vĩnh Tư đứng trong trận đã không khác người chết, cơ thể dâng lên một đôi kiếm bạc!
Lúc này, trên toàn bộ Vẫn Thần Sơn chỉ có những đệ tử của Phượng gia còn chưa khôi phục thể lực, hơn một nghìn võ sĩ Chiến Thần Điện, cộng thêm Vạn Thủy Dung và Vân Trì lão tổ dẫn Nhận tử, Tử Hoàn, Chu Châu đến trước.
Đối diện với man tổ Hóa thần Bắc Nham đầu tiên phá giới bích và đại quân man thú mênh mông cuồn cuộn hắn suất lĩnh, Liên Tử Trạc đành phải dùng Trảm Thần Nhận không hoàn chỉnh thử một lần!
Tranh!
Chợt nghe tiếng kim loại cọ xát vang lên lanh lảnh……
Năm đạo kiếm khí và ba đạo đao ý nhanh chóng ngưng tụ thành thần nhận trên không trung!
Bởi Chân Tiểu Tiểu vắng mặt nên bộ dạng thanh kiếm có phần khác với lúc trước, khi ở Hoàn Sơn chuôi của nó là khô lâu khảm chín ngọn lửa, lưỡi là hàn băng trắng bạc sắc lạnh.
Xương trên chuôi kiếm nhạt đi thành kim ngọc, mũi kiếm vẫn trắng tinh thần thánh, cực kỳ giống bộ dáng hạo nhiên ngự thế của chí tôn Vô Cương!
Tám nhận hợp nhất!
Đại địa liên tục run rẩy, tầng tầng mây mù trên trời cao nứt ra một khe hở, ánh dương qua đó rọi xuống trực tiếp chiếu vào mũi kiếm bén nhọn của vũ khí siêu đỉnh cực này!
Nếu nó hoàn chỉnh thì sẽ thật sự trở về với hình thức ban đầu của một vũ khí Đệ tam cảnh!
“Trời đất! Hoá ra là như thế! Hoá ra mười nhận có ý nghĩa như thế!”
Các đệ tử Phượng gia hò hét kinh hãi không ngừng, trên mặt tràn ngập khiếp sợ và cuồng nhiệt.
“Kiếm khí quá cường đại! Tuyệt đối không phải linh bảo tầm thường! Đây mới là kiếm chí tôn chân chính!”
Trước đây bọn họ cũng không phải thập phần chờ mong vào mười nhận Thần Ma, thậm chí trong lòng còn ẩn giấu một tia tiếc nuối và không phục.
Những người này, dù nói là đệ tử kế thừa đạo thống của hai đại chí tôn Vô Cương và Lập Tuyết, nhưng chiến tranh Bắc Đông đến quá nhanh, trong số tám vị Nhận tử ngoại trừ Trác Vĩnh Tư bị Liên Tử Trạc vứt bỏ thì không ai thành công bước vào Nguyên anh cảnh, ở cuộc chiến tàn khốc sắp tới không thể nào phát huy được giá trị quyết định thắng bại.
Tuy nhiên, mãi đến hiện tại các tu sĩ Đông Linh chưa biết về chân tướng của huyết tế Hoàn Sơn mới hoàn toàn tỉnh ngộ.
Nhận tử……
Chính là nhận!
Trảm Thần Chi Nhận đáng sợ ra sao! Không liên quan đến tu vi của bọn họ, mà là trong cơ thể bọn họ uẩn dưỡng lực lượng … Đủ để huỷ trời diệt đất, xoay chuyển càn khôn!
Tin tức được giấu thật kỹ!
Mười nhận thì ra là vậy!
Cho tới bây giờ Liên Tử Trạc mới báo cho thế nhân! Trước đó, ngay cả các võ sĩ Chiến Thần Điện thân cận với hắn nhất cũng hoàn toàn không biết gì cả!
Ha ha ha ha! Đây chính là nội tình thâm sâu vô cùng mà Đông Linh che giấu!
“Đừng nhìn vào mũi kiếm, ta cảm giác mắt sắp mù luôn rồi!”
“Chịu chết đi! Người Bắc Nham!”
Bởi kiếm uy mênh mông cuồn cuộn, tất cả mọi người dường như nhận được sự khích lệ ủng hộ to lớn.
Nhìn thanh kiếm này, trên gương mặt người Đông Linh đều là cuồng nhiệt, chỉ có ba vị tôn giả từng chứng kiến huyết tế Hoàn Sơn và sáu Nhận tử vẫn luôn dùng linh khí trong cơ thể mình uẩn dưỡng kiếm khí và đao ý là lộ vẻ xúc cảm bi thương.
Lồng ngực Cữu Tử Mặc kích động một cỗ rung động nói không nên lời, bởi vì vũ khí đang bị Liên Tử Trạc nắm trong tay kia có thiên ti vạn lũ liên hệ với đan điền của hắn.
Tay phải giơ cao, nắm chặt chuôi kiếm còn vương vấn độ ấm nhàn nhạt, giây phút này, Liên Tử Trạc mới là người có tâm trạng phức tạp nhất.
Đây là sứ mệnh hai vị sư tôn lấy sinh mệnh ra làm cái giá đắt để giao vào tay mình, mình tuyệt đối không được … Phụ lòng bọn họ!
“Trảm!”
Từ tế kiếm đến ngưng kiếm, lại đến chuôi kiếm nằm trong tay Liên Tử Trạc chẳng qua chỉ là một cái nháy mắt chớp nhoáng.
Uy áp Hóa thần được rót vào kiếm, mũi kiếm tức khắc bạo trướng gấp trăm lần, trực tiếp hóa thành một trụ quang diễm đâm thủng cả màn trời cao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.