Chương 1157: Truy Tìm Nguồn Gốc
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
27/11/2022
Sưu hồn!
Căn bản không muốn lãng phí thời gian và tinh lực nói nhiều một câu, sau khi gặp được một hỏa tu, Bỉ Ngạn hỏa tổ mặt mày xanh mét liền trực tiếp sử dụng đại pháp sưu hồn lật xem toàn bộ ký ức của nữ tử mười ngày gần đây.
Bởi tinh thần lực quá mức cuồng bạo, trong khi sưu hồn cũng căng nứt đầu đối phương.
Vẩy đi máu đen trên đầu ngón tay, ném thi thể xuống biển tùy ý như ném rác, bóng dáng của Bỉ Ngạn hỏa tổ chợt lóe trong gió lại tiếp tục tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
Bởi vì từ trên người người đầu tiên, Bỉ Ngạn không thấy bất kỳ manh mối gì liên quan tới Dương Hân Nhi.
“Ta cảm giác … Không khí có chút khô nóng.”
Tai chưởng hỏa dẫn theo bốn đệ tử nhanh chân bước đi trên Hỏa Luyện Hải, bọn họ chỉ còn cách đường bờ biển một khoảng không xa.
Ngẩng đầu nhìn xung quanh, yết hầu khát khô khó nhịn, nhưng đúng lúc này, một trận cuồng phong đột nhiên xẹt qua đỉnh đầu, sóng nhiệt tràn ngập trong gió vô tình xốc ngã năm người họ xuống đất, thiếu chút nữa thì trực tiếp rơi vào biển lửa Hỏa Luyện Hải sôi trào!
Xảy ra chuyện gì?
Tai chưởng hỏa bò dậy, không vội kiểm tra thương thế của mình và các đệ tử mà ngơ ngẩn nhìn ra phương xa. Nhạy cảm phát giác, cỗ lực lượng kia ẩn chứa khí tức huyết tinh rất nồng, sát uy như muốn xé rách linh hồn!
“Mau! Chạy mau!” Lắp bắp, Tai chưởng hỏa vội vã thúc giục các đệ tử phía sau nhanh chóng lên đường.
Kiến hôi!
Khoảnh khắc lướt qua đỉnh đầu Tai chưởng hỏa, Bỉ Ngạn hỏa tổ thậm chí đến một cái liếc mắt cũng không muốn hào phóng bố thí cho năm người này.
Bọn chúng chẳng qua là vài con tốt Ngưng khí, Khai quang cảnh, căn bản không có khả năng thâm nhập vùng cấm Hỏa Luyện Hải, càng không có cơ hội lưu giữ bất cứ ký ức gì về Dương Hân Nhi trong thức hải.
Bởi vì tu vi quá yếu, đám người Tai chưởng hỏa may mắn tránh được một kiếp.
Nhưng Linh Tỏa Nhi dẫn muội muội của mình rời khỏi vùng cấm thì không may mắn như vậy.
Trong lúc hai người tỷ muội Linh thị đang nhỏ giọng thảo luận vì sao quang diễm Thánh nữ mãi vẫn chưa tỏa ra, trước mắt lại bỗng dưng xuất hiện một bóng dáng không thể tưởng tượng!
Người tới sôi trào nộ diễm, sát sinh tuyến giữa mày hết sức yêu tà, toàn thân tản ra uy nghiêm vô thượng khuất phục chúng sinh.
“Tham … Tham tham tham … Tham kiến hỏa tổ đại nhân!”
Linh thị, cùng hai họ Dương và Viêm là quý tộc nhất đẳng ở Hỏa Đỉnh Thành, ngày thường vốn cũng thường xuyên được chiêm ngưỡng bức họa của các hỏa tổ và hỏa mẫu nên khoảnh khắc nhìn thấy Bỉ Ngạn hỏa tổ, tỷ muội họ lập tức nhận ra, thình thịch một tiếng quỳ rạp xuống đất kích động mà thành kính hành lễ.
Tuy nhiên Linh Tỏa Nhi vừa cúi đầu, một bàn tay nóng rực lại bất ngờ đè xuống đỉnh đầu nàng!
Oanh!
Một giây sau, ý thức Linh Tỏa Nhi tan rã, da mặt vấy máu và óc trắng ởn nhất thời bắn đầy mặt muội muội nàng.
“Tỷ……” Run cầm cập, ánh mắt Linh Yêu Nhi hoảng loạn nhìn thi thể mất đầu của tỷ tỷ chậm rãi rơi vào biển lửa.
Hình ảnh đáng sợ kích thích mãnh liệt thần kinh của nàng.
“A a a a!”
Cuồng loạn thét chói tai, Linh Yêu Nhi phẫn nộ nhảy dựng lên rút ra một đôi Tề Mi Chùy trên eo nhào tới Bỉ Ngạn hỏa tổ.
“Đồ điên! Tại sao ngươi lại giết người? Tỷ tỷ của ta đâu có đắc tội ngươi!”
Bỉ Ngạn hỏa tổ không thèm trả lời mà tiến về phía trước một bước, trực tiếp dùng hỏa uy đốt thiếu nữ to gan dám nghỗ nghịch quyền uy của mình thành tro bụi.
“Hân Nhi vận dụng Tử U Lôi Hỏa … Dẫn lực lượng thiên lôi làm gì vậy?”
Căn bản không để việc giết người trong lòng, Bỉ Ngạn hỏa tổ dừng chân tay vân vê cằm.
“Không thích hợp … Rất không thích hợp.”
“Với bí pháp bản tôn truyền thụ cho nàng, chỉ cần dùng uế vật vấy bẩn Phật Liên hỏa lực của nó sẽ suy yếu phần lớn, tại sao Hân Nhi còn cần sử dụng lôi hỏa? Là ai ép nàng phải dùng?”
Căn bản không muốn lãng phí thời gian và tinh lực nói nhiều một câu, sau khi gặp được một hỏa tu, Bỉ Ngạn hỏa tổ mặt mày xanh mét liền trực tiếp sử dụng đại pháp sưu hồn lật xem toàn bộ ký ức của nữ tử mười ngày gần đây.
Bởi tinh thần lực quá mức cuồng bạo, trong khi sưu hồn cũng căng nứt đầu đối phương.
Vẩy đi máu đen trên đầu ngón tay, ném thi thể xuống biển tùy ý như ném rác, bóng dáng của Bỉ Ngạn hỏa tổ chợt lóe trong gió lại tiếp tục tìm kiếm mục tiêu tiếp theo.
Bởi vì từ trên người người đầu tiên, Bỉ Ngạn không thấy bất kỳ manh mối gì liên quan tới Dương Hân Nhi.
“Ta cảm giác … Không khí có chút khô nóng.”
Tai chưởng hỏa dẫn theo bốn đệ tử nhanh chân bước đi trên Hỏa Luyện Hải, bọn họ chỉ còn cách đường bờ biển một khoảng không xa.
Ngẩng đầu nhìn xung quanh, yết hầu khát khô khó nhịn, nhưng đúng lúc này, một trận cuồng phong đột nhiên xẹt qua đỉnh đầu, sóng nhiệt tràn ngập trong gió vô tình xốc ngã năm người họ xuống đất, thiếu chút nữa thì trực tiếp rơi vào biển lửa Hỏa Luyện Hải sôi trào!
Xảy ra chuyện gì?
Tai chưởng hỏa bò dậy, không vội kiểm tra thương thế của mình và các đệ tử mà ngơ ngẩn nhìn ra phương xa. Nhạy cảm phát giác, cỗ lực lượng kia ẩn chứa khí tức huyết tinh rất nồng, sát uy như muốn xé rách linh hồn!
“Mau! Chạy mau!” Lắp bắp, Tai chưởng hỏa vội vã thúc giục các đệ tử phía sau nhanh chóng lên đường.
Kiến hôi!
Khoảnh khắc lướt qua đỉnh đầu Tai chưởng hỏa, Bỉ Ngạn hỏa tổ thậm chí đến một cái liếc mắt cũng không muốn hào phóng bố thí cho năm người này.
Bọn chúng chẳng qua là vài con tốt Ngưng khí, Khai quang cảnh, căn bản không có khả năng thâm nhập vùng cấm Hỏa Luyện Hải, càng không có cơ hội lưu giữ bất cứ ký ức gì về Dương Hân Nhi trong thức hải.
Bởi vì tu vi quá yếu, đám người Tai chưởng hỏa may mắn tránh được một kiếp.
Nhưng Linh Tỏa Nhi dẫn muội muội của mình rời khỏi vùng cấm thì không may mắn như vậy.
Trong lúc hai người tỷ muội Linh thị đang nhỏ giọng thảo luận vì sao quang diễm Thánh nữ mãi vẫn chưa tỏa ra, trước mắt lại bỗng dưng xuất hiện một bóng dáng không thể tưởng tượng!
Người tới sôi trào nộ diễm, sát sinh tuyến giữa mày hết sức yêu tà, toàn thân tản ra uy nghiêm vô thượng khuất phục chúng sinh.
“Tham … Tham tham tham … Tham kiến hỏa tổ đại nhân!”
Linh thị, cùng hai họ Dương và Viêm là quý tộc nhất đẳng ở Hỏa Đỉnh Thành, ngày thường vốn cũng thường xuyên được chiêm ngưỡng bức họa của các hỏa tổ và hỏa mẫu nên khoảnh khắc nhìn thấy Bỉ Ngạn hỏa tổ, tỷ muội họ lập tức nhận ra, thình thịch một tiếng quỳ rạp xuống đất kích động mà thành kính hành lễ.
Tuy nhiên Linh Tỏa Nhi vừa cúi đầu, một bàn tay nóng rực lại bất ngờ đè xuống đỉnh đầu nàng!
Oanh!
Một giây sau, ý thức Linh Tỏa Nhi tan rã, da mặt vấy máu và óc trắng ởn nhất thời bắn đầy mặt muội muội nàng.
“Tỷ……” Run cầm cập, ánh mắt Linh Yêu Nhi hoảng loạn nhìn thi thể mất đầu của tỷ tỷ chậm rãi rơi vào biển lửa.
Hình ảnh đáng sợ kích thích mãnh liệt thần kinh của nàng.
“A a a a!”
Cuồng loạn thét chói tai, Linh Yêu Nhi phẫn nộ nhảy dựng lên rút ra một đôi Tề Mi Chùy trên eo nhào tới Bỉ Ngạn hỏa tổ.
“Đồ điên! Tại sao ngươi lại giết người? Tỷ tỷ của ta đâu có đắc tội ngươi!”
Bỉ Ngạn hỏa tổ không thèm trả lời mà tiến về phía trước một bước, trực tiếp dùng hỏa uy đốt thiếu nữ to gan dám nghỗ nghịch quyền uy của mình thành tro bụi.
“Hân Nhi vận dụng Tử U Lôi Hỏa … Dẫn lực lượng thiên lôi làm gì vậy?”
Căn bản không để việc giết người trong lòng, Bỉ Ngạn hỏa tổ dừng chân tay vân vê cằm.
“Không thích hợp … Rất không thích hợp.”
“Với bí pháp bản tôn truyền thụ cho nàng, chỉ cần dùng uế vật vấy bẩn Phật Liên hỏa lực của nó sẽ suy yếu phần lớn, tại sao Hân Nhi còn cần sử dụng lôi hỏa? Là ai ép nàng phải dùng?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.