Chương 412: Vả Mặt 'bạch Bạch'
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
28/10/2021
Tên của Thiếu tông nhà mình tức khắc nghẹn cứng trong cổ họng, thiếu chút thì Lý Phong sặc chết.
Bạch bạch bạch bạch!
Nháy mắt, mặt hắn như bị quất mười bạt tai, hồng rực mười phần, tỏa sáng trong gió!
Nhìn chòng chọc nam tử ăn mặc hoa lệ đang gây sự ở cách đó không xa, đôi mắt Lý Phong toé máu.
Thiếu tông oa……
Ngươi liền không thể an phận chút hay sao? Hoặc là muộn mấy ngày, hoặc là sớm mấy ngày, một hai phải dạy dỗ hạ nhân vào thời điểm mấu chốt này?
“Chân … Chân trưởng lão, Thiếu tông nhà ta còn ghét ác như thù, nếu gặp chuyện bất bình, chắc chắn sẽ rút đao tương trợ……”
Nỗ lực cứu vớt chút hình tượng cuối cùng cho Thiếu tông, Lý Phong quay đầu nhìn lại, Chân trưởng lão bên cạnh mình đã không thấy đâu nữa.
Thiên Hải Cốc, Chân long Thiếu tông … Tu sĩ Khai quang kỳ …… Ha hả ha hả!
Chăm chú đánh giá dáng vẻ đắc ý của Tống Thiên Hữu, dường như có máu ứa ra bên khoé mắt Kỷ Thanh Y, hắn cười thảm ba tiếng.
Tuy rằng mình trải qua trăm cay ngàn đắng dựng nên Nguyệt Vọng Cơ Đài, song xét tốc độ tu luyện, vẫn thua kém thiên kiêu của tông môn cấp hai nửa bước!
Sớm biết như vậy, hắn tuyệt không ôm chấp niệm Nguyệt Vọng, hoàn thành Trúc cơ từ rất nhiều năm trước thì hiện tại sẽ không mặc người đắn đo thế này.
Vị thiếu tông Thiên Hải Cốc trước mắt rõ ràng là lấy mình ra xả giận, mà điều máu chó nhất chính là, hắn thậm chí không biết mình làm gì chọc tới đối phương?
Hôm nay mình cùng La Uy tiến đến doanh kỳ chữ "Thiên" bái phỏng, phát hiện đệ tử trưởng lão của Cự Thần Tông và Phi Long Quan đều không ở trong trướng, vừa định cáo từ lại bị Tống Thiên Hữu lệnh cho thuộc hạ chặn đường, tùy ý tìm cái cớ đập nhừ tử một trận.
Thủy Hoặc Chi Thể, lực lượng từ trong ra ngoài, ngọn nguồn cũng không ở đôi mắt, nhưng hắn ta hùng hổ doạ người một hai bắt mình phải khoét mắt tạ tội!
Đau quá!
Cảm giác ngón tay của Tống Thiên Hữu đang đâm nhói hai mắt, mơ hồ có máu trào ra từ hốc mắt, đáy lòng Kỷ Thanh Y là một mảnh tuyệt vọng.
Linh dược trên đời có thể chữa trị vết thương do đao kiếm, thậm chí gãy tay đứt chân còn có thể lành lặn, tuy nhiên thị lực là quan trọng nhất trong ngũ cảm, nếu mất đi hai mắt, chỉ sợ cả đời này của mình sẽ bị phế bỏ!
Cả La Uy nữa, sư đệ vừa mới hoàn thành dung hợp với Thị Huyết Viêm Lang, chú sói con kia lại bị một kiếm của Tống Thiên Hữu chém vào mặt, hiện tại không rõ sống chết.
Phải biết rằng … để giúp La Uy thành công Trúc cơ, sư môn đã vất vả thế nào mới tìm được cho hắn một chiến thú khế ước phù hợp công pháp!
Hôm nay, là chính mình liên lụy huynh đệ.
Hận!
Ngay lúc Kỷ Thanh Y cắn môi dưới đến bật máu, bên tai hắn thình lình vang lên một trận xé gió.
Không có bất kỳ dấu hiệu gì báo trước, một bàn tay trắng như phấn đánh thẳng tới mặt Tống Thiên Hữu.
Mặc dù một quyền này chỉ có uy áp Trúc cơ Sơ kỳ, yếu hơn tu vi Khai quang Trung kỳ của Tống Thiên Hữu rất nhiều, không thể tạo nên một chút ảnh hưởng nào.
Chẳng qua bàn tay trắng như phấn đó lại tấn công với tốc độ cực nhanh, góc độ cực xảo quyệt, khiến Tống Thiên Hữu lơ là phòng bị không thể không nghiêng đầu tránh sang phải.
“Ai nha trời ạ!”
Bỗng dưng phát hiện người biến mất bên cạnh đã vọt đến trước mặt Thiếu tông nhà mình, Lý Phong tức khắc sợ tới mức môi trắng bệch tay chân lạnh lẽo.
Trăm triệu không ngờ được, người thích bênh vực kẻ yếu chân chính, là trưởng lão Phi Long Quan Chân Tiểu Tiểu.
“Chân trưởng lão xử sự khiêm tốn như vậy, xuống tay, hẳn sẽ không nặng lắm!”
“Đúng vậy, hơn nữa nàng chỉ có tu vi Trúc cơ, nhất định không thể thương tổn Thiếu tông!”
“Thiếu tông tuyệt không làm ác, ờ! Hiểu lầm lập tức được hoá giải!”
Biểu tình trên mặt sáu đệ tử Thiên Hải Cốc một người so với một người càng kiên nghị vững tin.
Nhưng mà giây tiếp theo!
Trước người Chân Tiểu Tiểu đột nhiên xuất hiện một con cá sấu yêu Khai quang cảnh vô cùng to lớn.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, cá sấu khổng lồ và Chân Tiểu Tiểu đã hoàn thành dung hợp thú uy.
Phanh!
Sau tiếng vang lớn ầm ĩ, cái mũi Tống Thiên Hữu tức khắc nổ tung, vật ngửa ra sau!
Một luồng máu mũi dài thật dài phun ra, viết một chữ "thảm" to thật to giữa không trung……
Tuy rằng thân thể lún sâu vào mặt cỏ, song hai chân vẫn giơ cao cao, không ngừng cựa quậy trong gió.
Gió lạnh, hung hăng tát lên mặt Lý Phong, khiến tứ chi hắn chết lặng, linh hồn xuất khiếu!
Thiếu tông……
Bị đánh.
Ừm, bị đánh đến … Thật thảm!
Quỷ mới biết một nữ tu Trúc cơ kỳ, khế thú thế nhưng đạt tới Khai quang?
Bạch bạch bạch bạch!
Nháy mắt, mặt hắn như bị quất mười bạt tai, hồng rực mười phần, tỏa sáng trong gió!
Nhìn chòng chọc nam tử ăn mặc hoa lệ đang gây sự ở cách đó không xa, đôi mắt Lý Phong toé máu.
Thiếu tông oa……
Ngươi liền không thể an phận chút hay sao? Hoặc là muộn mấy ngày, hoặc là sớm mấy ngày, một hai phải dạy dỗ hạ nhân vào thời điểm mấu chốt này?
“Chân … Chân trưởng lão, Thiếu tông nhà ta còn ghét ác như thù, nếu gặp chuyện bất bình, chắc chắn sẽ rút đao tương trợ……”
Nỗ lực cứu vớt chút hình tượng cuối cùng cho Thiếu tông, Lý Phong quay đầu nhìn lại, Chân trưởng lão bên cạnh mình đã không thấy đâu nữa.
Thiên Hải Cốc, Chân long Thiếu tông … Tu sĩ Khai quang kỳ …… Ha hả ha hả!
Chăm chú đánh giá dáng vẻ đắc ý của Tống Thiên Hữu, dường như có máu ứa ra bên khoé mắt Kỷ Thanh Y, hắn cười thảm ba tiếng.
Tuy rằng mình trải qua trăm cay ngàn đắng dựng nên Nguyệt Vọng Cơ Đài, song xét tốc độ tu luyện, vẫn thua kém thiên kiêu của tông môn cấp hai nửa bước!
Sớm biết như vậy, hắn tuyệt không ôm chấp niệm Nguyệt Vọng, hoàn thành Trúc cơ từ rất nhiều năm trước thì hiện tại sẽ không mặc người đắn đo thế này.
Vị thiếu tông Thiên Hải Cốc trước mắt rõ ràng là lấy mình ra xả giận, mà điều máu chó nhất chính là, hắn thậm chí không biết mình làm gì chọc tới đối phương?
Hôm nay mình cùng La Uy tiến đến doanh kỳ chữ "Thiên" bái phỏng, phát hiện đệ tử trưởng lão của Cự Thần Tông và Phi Long Quan đều không ở trong trướng, vừa định cáo từ lại bị Tống Thiên Hữu lệnh cho thuộc hạ chặn đường, tùy ý tìm cái cớ đập nhừ tử một trận.
Thủy Hoặc Chi Thể, lực lượng từ trong ra ngoài, ngọn nguồn cũng không ở đôi mắt, nhưng hắn ta hùng hổ doạ người một hai bắt mình phải khoét mắt tạ tội!
Đau quá!
Cảm giác ngón tay của Tống Thiên Hữu đang đâm nhói hai mắt, mơ hồ có máu trào ra từ hốc mắt, đáy lòng Kỷ Thanh Y là một mảnh tuyệt vọng.
Linh dược trên đời có thể chữa trị vết thương do đao kiếm, thậm chí gãy tay đứt chân còn có thể lành lặn, tuy nhiên thị lực là quan trọng nhất trong ngũ cảm, nếu mất đi hai mắt, chỉ sợ cả đời này của mình sẽ bị phế bỏ!
Cả La Uy nữa, sư đệ vừa mới hoàn thành dung hợp với Thị Huyết Viêm Lang, chú sói con kia lại bị một kiếm của Tống Thiên Hữu chém vào mặt, hiện tại không rõ sống chết.
Phải biết rằng … để giúp La Uy thành công Trúc cơ, sư môn đã vất vả thế nào mới tìm được cho hắn một chiến thú khế ước phù hợp công pháp!
Hôm nay, là chính mình liên lụy huynh đệ.
Hận!
Ngay lúc Kỷ Thanh Y cắn môi dưới đến bật máu, bên tai hắn thình lình vang lên một trận xé gió.
Không có bất kỳ dấu hiệu gì báo trước, một bàn tay trắng như phấn đánh thẳng tới mặt Tống Thiên Hữu.
Mặc dù một quyền này chỉ có uy áp Trúc cơ Sơ kỳ, yếu hơn tu vi Khai quang Trung kỳ của Tống Thiên Hữu rất nhiều, không thể tạo nên một chút ảnh hưởng nào.
Chẳng qua bàn tay trắng như phấn đó lại tấn công với tốc độ cực nhanh, góc độ cực xảo quyệt, khiến Tống Thiên Hữu lơ là phòng bị không thể không nghiêng đầu tránh sang phải.
“Ai nha trời ạ!”
Bỗng dưng phát hiện người biến mất bên cạnh đã vọt đến trước mặt Thiếu tông nhà mình, Lý Phong tức khắc sợ tới mức môi trắng bệch tay chân lạnh lẽo.
Trăm triệu không ngờ được, người thích bênh vực kẻ yếu chân chính, là trưởng lão Phi Long Quan Chân Tiểu Tiểu.
“Chân trưởng lão xử sự khiêm tốn như vậy, xuống tay, hẳn sẽ không nặng lắm!”
“Đúng vậy, hơn nữa nàng chỉ có tu vi Trúc cơ, nhất định không thể thương tổn Thiếu tông!”
“Thiếu tông tuyệt không làm ác, ờ! Hiểu lầm lập tức được hoá giải!”
Biểu tình trên mặt sáu đệ tử Thiên Hải Cốc một người so với một người càng kiên nghị vững tin.
Nhưng mà giây tiếp theo!
Trước người Chân Tiểu Tiểu đột nhiên xuất hiện một con cá sấu yêu Khai quang cảnh vô cùng to lớn.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, cá sấu khổng lồ và Chân Tiểu Tiểu đã hoàn thành dung hợp thú uy.
Phanh!
Sau tiếng vang lớn ầm ĩ, cái mũi Tống Thiên Hữu tức khắc nổ tung, vật ngửa ra sau!
Một luồng máu mũi dài thật dài phun ra, viết một chữ "thảm" to thật to giữa không trung……
Tuy rằng thân thể lún sâu vào mặt cỏ, song hai chân vẫn giơ cao cao, không ngừng cựa quậy trong gió.
Gió lạnh, hung hăng tát lên mặt Lý Phong, khiến tứ chi hắn chết lặng, linh hồn xuất khiếu!
Thiếu tông……
Bị đánh.
Ừm, bị đánh đến … Thật thảm!
Quỷ mới biết một nữ tu Trúc cơ kỳ, khế thú thế nhưng đạt tới Khai quang?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.