Vạn Thú Triều Hoàng

Chương 18: Xư Lí Thần Quang, Khách Từ Bắc Nham

Vũ Phiến Hoạ Thuỷ

21/06/2021

Chân Tiểu Tiểu nhảy vào núi thí luyện của Thất Diệp Cốc không bao lâu, lại một bóng người vụt ra từ trong rừng, tốc độ so với thiếu nữ lúc trước chỉ có hơn chứ không kém.

Vẻ ngoài người này kỳ dị, rất nhanh đã trở thành mục tiêu cho đám người vây xem nhìn chằm chằm.

“Ôi trời ạ, người này bị thương thật nặng! Là bị lửa thiêu sao?”

“Xấu kinh! Ha ha ha ha! Thật sự quá mất mặt xấu hổ, trên đời làm sao lại có tên xấu xí như vậy?! Các ngươi xem, hắn có giống heo hay không?”

“Một trăm lượng, hắn cũng trước mười!”

Lần này, không đợi nhà cái hỏi, Lý công tử ăn chơi trác táng đã ném trăm lượng bạc ròng xuống bàn đánh cược.

Dân chúng xung quanh một lần nữa sôi trào, lại lần nữa bị sự hào phóng của Lý công tử làm mới tam quan, bọn họ vô cùng kinh ngạc và tán thán, đều quăng ánh mắt ghen ghét tới nhà cái.

Tên may mắn này, cả buổi sáng vẫn chưa làm gì, đã dễ dàng kiếm được hai trăm lượng bạc, bấy nhiêu đó cũng bằng thu nhập mấy năm của gia đình bình thường nha!

“Đa tạ Lý công tử! Đa tạ Lý công tử!” Nhà cái mừng đến mức cái trán ứa mỡ, sắc mặt hồng rực.

“Đáng chết! Bổn thiếu cũng cược một trăm lượng bạc ròng! Đánh cược biểu ca Việt Hồng Quang của ta trước mười!”

“Ta cũng vậy! Một trăm năm mươi lượng!”

Đám cậu ấm của Việt gia không nhịn được nữa đều ra tay, hôm nay bọn họ có hơn trăm người đến đây, tất cả tới để trợ oai cho Việt Hồng Quang, nhưng tên Lý Trọng Quang chết tiệt, chỉ cược cho rác rưởi, không cược thiên tài, rõ ràng là muốn đối ngịch với bọn họ.

“Đối nghịch?”



Xư Lí Thần Quang lắc lắc đầu, hắn không có ý nghĩ so sánh với ai, là do gần đây thích lãng phí bạc mà thôi.

Ở Bắc Nham, thứ kim loại màu vừa mềm vừa nhẹ này không thể đúc kiếm, chỉ có thể xây nhà, không nghĩ tới khi đến Đông Linh, lại có thể mua đồ ăn, mua việc vui, mua nữ nhân, mua mạng người, thật sự rất tiện dụng.

Nghĩ đến đó, đáy mắt của vị Thế tử Bắc Nham dùng tên giả đến xem lễ bỗng nhiên lập loè sự sắc bén, sóng ngầm mãnh liệt.

Không biết gia gia đã lặng lẽ đoạt xá người nọ chưa? Qua đoạn thời gian này, sẽ trở nên bận rộn rồi.

Còn có, quẻ tượng đã ám chỉ ta có tình kiếp, không biết tình kiếp ở nơi nào?

Xư Lí Thần Quang đưa mắt nhìn bốn phía, xung quanh đều là dạng phấn son thô tục, mà phần lớn những người đang thí luyện ở đây cũng xuất thân hương dã, linh căn hỗn tạp, rốt cuộc chỉ là tông môn cấp ba thí luyện thu đồ đệ, sao có thể xuất hiện nhân vật xuất chúng?

Vô cùng mất hứng, Xư Lí Thần Quang không nhịn được, tiếp tục thầm khinh bỉ nữ tử của Đông Linh chỉ biết bôi son trét phấn, uốn éo kiểu cách trong lòng.

Lại nghĩ tới đám muội tử nóng bỏng ở quê nhà, liếm mũi đao uống rượu mạnh, ngực lớn mông cong, hắn cảm thấy tám phần là do linh khí ở Đông Linh và Bắc Nham khác biệt, mới ảnh hưởng tới chỉ dẫn của quẻ tượng.

Lúc này, Tiểu Chúc Chúc đến tìm Chân cơm chủ Chân Tiểu Tiểu.

Phớt lờ mọi người đang chỉ trỏ bàn tán, hắn nhanh chóng đi tới cửa vào núi thí luyện.

Nhưng ở khoảnh khắc chân trái chạm đất, Thất Diệp dược đỉnh khuất dưới đất đột nhiên rung động ầm ầm, phun ra từng đám mây tía nồng đậm hương dược, đồng thời bay lên từ trong đất, trong bụng đỉnh vang lên âm thanh réo rắt!

“Sao lại thế này? Các ngươi xem, hình như có cái nồi to bay lên trong núi?” Mọi người bị cảnh tượng kỳ lạ hấp dẫn, tức khắc quên luôn không khí gay gắt giữa Việt gia và công tử Lý Thần Quang trên bàn cược.



“Là các tiên nhân nhắc nhở chúng ta nên ăn cơm sao? Thật sự rất chu đáo nha!”

Dân chúng xung quanh lập tức lấy ra lương khô từ túi vải, cười ha hả rồi bắt đầu gặm.

Trong lúc nhất thời, hương cơm thơm toả khắp bình nguyên, tất cả thanh âm đều là tiếng bẹp bẹp mọi người nhai thức ăn.

Chỉ có năm vị tiên trưởng trên đỉnh núi thí luyện mù sương là rớt cằm trên đất, Cốc chủ nhảy lên từ giường ngọc, vẻ mặt sợ hãi.

Đan duyên thật mạnh!

Năm đó, khi sư tổ khai sơn của Thất Diệp Cốc nhận được đỉnh này, thì tử khí đông lai, hương thuốc toả khắp núi, cảnh tượng bảo đỉnh thăng thiên xuất hiện, mà nay, nam nhân bị sét đánh kia lại có thể kêu gọi bốn tầng dị tượng, khiến Thất Diệp bảo đỉnh vang lên từng trận tiên âm!

So với Cốc chủ, Hoàng Dược lão càng kích động hơn nhiều, hắn hưng phấn đập bay một góc tay ghế!

“Người này là của ta! Cả tiểu nha đầu xinh đẹp lúc trước, tất cả đều là đệ tử của ta!”

“Nhanh! Nhanh gửi tin cho lão thất phu vênh váo hống hách ở Liên Sơn Phái kia, nói hắn biết lão phu cũng thu đồ đệ, tư chất xuất sắc, chắc chắn sẽ đè bẹp đệ tử mới Tử Hoàn của hắn! Oa ha ha ha ha ha ha!”

_NL_

Đám nhóc con giơ bảng! Xư Lí Thần Quang (Dấm Thần Quang), dự báo, người này vẫn luôn bơi trong dấm, đến cuối cũng không thể lật mình. Chương này ám chỉ Tử Hoàn sắp lên sân khấu, cướp đi hào quang mong manh lác đác vốn của dấm Thần Quang kia. Chính là như vậy, tuyệt đối không viết sai, việc này nói cho chúng ta biết một đạo lý sâu sắc, bắt cóc tác giả, là phải trả giá nghiêm trọng! Giờ phút này, khóe mắt long lanh ==+

Kim phiếu, ném ta lên trời, kêu khẩu hiệu cùng ta ~

Cái Mao lòng dạ hiểm độc, không lòng dạ hiểm độc! Là tiểu thiên sứ đẹp nhất thiên hạ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Thú Triều Hoàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook