Chương 96: Lén Lút "Mật Báo" Cho Long Võ Học Phủ
Lão Ưng Cật Tiểu Kê
20/02/2021
"Không có." Lão phủ trưởng nghe quan viên của Dục Cường Thự hỏi vậy bèn lắc đầu, nhưng Liễu Văn Ngạn vốn trước đó vẫn luôn không mở miệng, giờ phút này lại xen vào nói: "Ta có vấn đề, Tô Vũ và Lưu Nguyệt là danh ngạch do Bạch Phong của Văn Minh học phủ đề cử, dựa theo quy củ, hai người này không tính là thuộc danh sách của Nam Nguyên, Nam Nguyên có thể tuyển chọn hai học viên kém hơn một chút không?"
Nghiên cứu viên Hoàng ngồi đối diện ngẩng đầu lần nữa, "Liễu chấp giáo, dựa theo quy củ là có thể, nhưng hằng năm dạng học viên đưa lên tương tự cơ hồ đều bị đào thải, lãng phí thời gian, phí cuộc đời, Liễu chấp giáo hà tất chậm trễ tương lai những người kia."
Liễu Văn Ngạn bình tĩnh nói: "Ít nhiều cũng cho cơ hội, cá chép hóa rồng cũng cần thời cơ."
"Vậy cứ theo ý Liễu chấp giáo, bất quá Tô Vũ và Lưu Nguyệt đã có Bạch Phong đề cử, vậy cũng phải qua được sát hạch, nhất định phải trên 180 điểm, Liễu chấp giáo không có ý kiến gì chứ?"
"Không có."
Liễu Văn Ngạn không ý kiến, với thành tích của Tô Vũ cùng Lưu Nguyệt, kiểm tra như thường đều có thể thông qua chứ đừng nói là đã hạ điểm xét tuyển.
Nghiên cứu viên Hoàng cũng không nói thêm gì nữa, tiếp tục xem sách, trên thực tế, thứ anh ta đang coi không phải là thư tịch, mà là danh sách tập hợp các học viên ở Nam Nguyên sẽ sát hạch lần này.
Mà hiện tại, tờ giấy anh ta lật ra chính là thông tin về Tô Vũ.
Tô Vũ, Khai Nguyên ngũ trọng, Vạn Tộc ngữ 18 môn, điểm công huân tích lũy 21 điểm, tổng hợp cho kết quả 300 điểm, trung hạ.
Đây là tư liệu từ hơn một tháng trước, đến nay vẫn chưa thay mới.
Anh ta nhìn ra ngoài một hồi, lật lại, trên mặt nở nụ cười, cũng không nói gì.
Tư liệu từ một tháng trước đến bây giờ còn chưa thay mới, Nam Nguyên bên này chuẩn bị tới phút chót mới đẩy lên sao?
Không có ý nghĩa gì!
Nam Nguyên quá nhỏ, bọn họ dù có giấu lợi hại hơn nữa thì đến Đại Hạ phủ cũng chỉ là bình thường mà thôi.
"Bạch Phong sớm thu học viên sao? Hi vọng có chút đặc biệt."
Thanh niên thầm nghĩ, tên nhóc Tô Vũ này còn chưa nhập học đã khiến cho không ít người quan tâm, trước khi tới, không ít người nhờ mình nhìn một chút, xem xem rốt cục có chỗ nào đặc biệt hay không.
Bạch Phong mặc dù sớm nhận học trò, cũng không đại biểu là không có cách nào chuyển thành những người khác.
Học viên tự muốn chuyển đi, chẳng lẽ Bạch Phong còn có thể có ý kiến?
Tô Vũ là thiên tài không được phát hiện hay là Bạch Phong chỉ tùy tiện thu nhận, nhìn một chút liền biết.
Nếu chỉ tầm thường, vậy coi như chuyện tiếu lâm.
Nếu là thiên tài, chỉ sợ không thiếu người muốn ra tay đào chân tường.
Phía trên, Tôn trưởng phòng thấy không ai đưa ra ý kiến nữa bèn mở miệng: "Vậy thì chuẩn bị một chút, chờ đợi ngày sát hạch! Nam Nguyên thành phụ trách vấn đề an toàn, thí sinh hội tụ, cần phòng ngừa Vạn Tộc giáo tập kích!"
"Vâng!"
Phía dưới, thành vệ quân thống lĩnh đồng loạt đáp lại.
Tôn trưởng phòng khẽ gật đầu, vừa nhìn về phía Hạ Binh vừa cười nói: "Hạ thập trưởng, Long Võ vệ bên này cũng phải phối hợp với Nam Nguyên làm tốt công tác bảo an."
"Được!"
Hạ Binh cũng không nhiều lời, y không nhìn vị Tôn trưởng phòng kia mà là khẽ gật đầu với lão sư chiêu sinh tới từ Long Võ học phủ đối diện.
Long Võ vệ cùng Long Võ học phủ có quan hệ chặt chẽ, lão sư của Long Võ học phủ rất nhiều người đều là quân nhân Long Võ vệ xuất ngũ.
Hai người đã quen biết từ trước, giờ phút này lão sư Long Võ học phủ thấy thế cũng khẽ gật đầu.
Rất nhanh, hội nghị tan cuộc.
Mọi người đồng loạt rời đi.
Hạ Binh đi sau một bước, lão sư của Long Võ học phủ cũng chậm rãi rơi lại đằng sau.
"Lão Hạ, mấy năm này ở Nam Nguyên có được không?"
"Bình thường, ngoại trừ trước đó Vạn Tộc giáo đột kích có chút thú vị, lúc khác đều nhàn rỗi vô cùng!"
Hạ Binh có chút bị đè nén, rất nhanh lại nói: "Không nói những viện đó nữa, Nam Nguyên bên này có mấy mầm mống tốt, ngươi chú ý một chút. Nhất là Tô Vũ, thực lực mạnh, can đảm cẩn trọng, vài ngày trước còn làm chuyện lớn, Liễu Văn Ngạn một lòng muốn đưa hắn đi Văn Minh học phủ, giấu giếm không nói ra, may mắn ta có biết chút ít nội tình."
"Chuyện lớn gì?"
"Phối hợp với Tập Phong tiểu đội giết một tên Vạn Thạch!" Hạ Binh nói rất nhỏ, "Việc này cần giữ bí mật, Long Võ học phủ chúng ta biết thế là được, truyền ra ngoài... ngươi và ta đều gặp xui xẻo, đây là làm sai quy củ. Cũng là vì người một nhà, ta mới nói cho ngươi. Ngươi nghĩ biện pháp, tuyển tiểu tử đó về!"
Lão sư chiêu sinh hơi kinh ngạc, "Phối hợp? Tập Phong đường thế mà còn cần Khai Nguyên phối hợp?"
"Hắn không đơn thuần là Khai Nguyên, hắn đã phác hoạ ra được thần văn!” Hạ Binh nhỏ giọng thì thầm, "Lần trước Bạch Phong tới, sao chép ý chí chi văn cho hắn, hắn đã có thể phác họa ra thần văn hoàn chỉnh, bằng không sẽ không có cách nào vận dụng uy lực của thần văn."
Lời này vừa nói ra, ánh mắt vị lão sư kia liền sáng như tuyết, "Thật à? Bạch Phong tới đây cũng đã hai tháng rồi? Cậu ta chỉ sao chép một lần ý chí chi văn mà tên nhóc kia liền phác họa ra thần văn, không đến hai tháng đã hoàn thành thần văn hoàn chỉnh?"
"Có lẽ là vậy, dĩ nhiên, có khả năng là trước đó Liễu Văn Ngạn cũng dạy qua một chút cơ sở."
"Thế thì cũng là thiên tài!"
Lão sư chiêu sinh tỏ vẻ hưng phấn, không phải là ông chưa từng gặp qua thiên tài, mà là tới Nam Nguyên vốn không chuẩn bị tuyển nhận thiên tài gì, bỗng nhiên lại xuất hiện một người, có thể không kích động sao?
"Lão Hạ, đa tạ ngươi, yên tâm, việc này ta tuyệt sẽ không truyền ra ngoài làm khó huynh đệ ngươi!" Lão sư chiêu sinh hứa hẹn, có chút hưng phấn nói: "Long Võ vệ chúng ta vẫn luôn muốn bồi dưỡng Văn minh sư của riêng mình, Long Võ học phủ cũng mở lớp Văn Minh sư rồi, kết quả chết sống không dạy ra nhân tài nào, đều là Đại Hạ Văn Minh học phủ hớt hết tay trên, lần này chúng ta phải phản kích một lần!"
Thiên tài phác hoạ ra thần văn!
Lại còn là thần văn hoàn chỉnh!
Nếu đặt tại Đại Hạ phủ thì người này sớm đã bị Đại Hạ Văn Minh học phủ biết, cũng sớm đã được tuyển chọn.
Đương nhiên, Tô Vũ kỳ thật cũng giống vậy.
Nhưng cái tên Bạch Phong kia, sợ người khác đoạt học sinh của anh ta, nên mới im ỉm không nói gì.
Hạ Binh thấy y hưng phấn, suy nghĩ một chút mới nói: "Lão Tạ, chiêu sinh thì chiêu sinh, ta kỳ thật cũng không muốn làm khó tiểu tử đó, tình hình lớp Văn minh sư ở Long Võ học phủ như thế nào thì ta cũng biết. Ta nghĩ là Tô Vũ nếu thật sự có thiên phú bậc này, thân thể tu luyện tự chúng ta tới là được, còn về tu luyện Văn Minh sư... Ngươi xem bên học phủ có thể để cho mấy vị nghiên cứu viên trung - cao cấp của Long Võ vệ trở về dạy bảo một chút được không?"
"Cái này không cần ngươi nói!” Lão Tạ cười ha ha: "Triệu tướng quân lần này nổi giận, náo động với Vạn phủ trưởng đến tối mày tối mặt! Vạn phủ trưởng muốn dùng Văn Minh sư chèn ép chúng ta, Triệu tướng quân nói năm nay Long Võ học phủ tăng cường bồi dưỡng Văn Minh sư, những Văn Minh sư trong quân hiện tại lại không có chuyện làm, tiếp theo đều sẽ tới Long Võ học phủ để chỉ dạy."
"Thật ư?" Hạ Binh mừng rỡ, "Vậy không thành vấn đề! Đúng rồi, khi ngươi tiếp xúc với tiểu tử kia nhớ nhắc tới phụ thân hắn, phụ thân hắn là Tô Long, lão binh của Trấn Ma quân, trước đó không lâu đã được triệu tập trở về."
"Người của Trấn Ma quân?" Lời này vừa nói ra, lão Tạ bỗng nhiên mắng to: "Trấn Ma quân là địa bàn của chúng ta, Liễu Văn Ngạn quá đáng lắm rồi, thế mà dám đoạt người của chúng ta!"
Long Võ vệ, Trấn Ma quân, phủ quân, ba cơ cấu quân sự lớn này đều xem như người một nhà.
Con em bộ đội nhà mình thế mà bị Văn Minh học phủ để mắt tới, giờ phút này lão Tạ hết sức nổi nóng!
Hạ Binh ho nhẹ một tiếng, không đáp lời.
Nói là nói như vậy, Long Võ học phủ mở lớp Văn Minh sư là cái dạng gì thì tâm lý tự biết, người ta tới học ở Văn Minh học phủ mới bình thường, hắn chỉ là có chút tư tâm, muốn kéo tiểu tử kia về Long Võ vệ mà thôi.
"Ta còn phải đi trực, không nói nữa, tiểu tử đó ngươi nhớ để tâm thêm, ở Nam Nguyên mà đi đến mức độ này, ta cảm thấy không thể thua kém gì đám học viên Khai Nguyên cửu trọng của Đại hạ phủ đâu, thậm chí còn mạnh hơn nhiều, đúng rồi, Tô Vũ cũng đã là Khai Nguyên bát trọng!"
"..."
Lời này vừa nói ra, hai mắt lão Tạ sáng như tuyết, "Vậy còn tu văn minh đạo làm gì, mau tới tu Chiến giả đi! Văn Minh sư đến đỉnh cấp cũng chưa chắc mạnh bằng Chiến giả chúng ta!"
"Chính ngươi tự xem mà xử lý đi."
Hạ Binh còn có nhiệm vụ, hắn cũng không có thời gian để nhiều lời, cấp tốc rời đi.
...
Bên ngoài phòng họp.
Liễu Văn Ngạn quay đầu nhìn thoáng qua sau lưng, thấy được hai nhân ảnh đang thậm thụt trò chuyện ở đằng xa xa, ông chỉ cười khẽ chẳng thèm ngó tới!
Nghĩ gì thế!
Tiểu tử kia làm sao lại có thể tới Long Võ học phủ được, lão tử tự thân dạy dỗ nhiều năm như vậy, tiểu tử kia nếu chuyển sang Chiến Tranh học phủ, ta... ta sẽ bắt hắn bồi thường Lôi Nguyên đao cho ta, tiểu tử kia có đủ tiền bồi thường chắc?
Nghiên cứu viên Hoàng ngồi đối diện ngẩng đầu lần nữa, "Liễu chấp giáo, dựa theo quy củ là có thể, nhưng hằng năm dạng học viên đưa lên tương tự cơ hồ đều bị đào thải, lãng phí thời gian, phí cuộc đời, Liễu chấp giáo hà tất chậm trễ tương lai những người kia."
Liễu Văn Ngạn bình tĩnh nói: "Ít nhiều cũng cho cơ hội, cá chép hóa rồng cũng cần thời cơ."
"Vậy cứ theo ý Liễu chấp giáo, bất quá Tô Vũ và Lưu Nguyệt đã có Bạch Phong đề cử, vậy cũng phải qua được sát hạch, nhất định phải trên 180 điểm, Liễu chấp giáo không có ý kiến gì chứ?"
"Không có."
Liễu Văn Ngạn không ý kiến, với thành tích của Tô Vũ cùng Lưu Nguyệt, kiểm tra như thường đều có thể thông qua chứ đừng nói là đã hạ điểm xét tuyển.
Nghiên cứu viên Hoàng cũng không nói thêm gì nữa, tiếp tục xem sách, trên thực tế, thứ anh ta đang coi không phải là thư tịch, mà là danh sách tập hợp các học viên ở Nam Nguyên sẽ sát hạch lần này.
Mà hiện tại, tờ giấy anh ta lật ra chính là thông tin về Tô Vũ.
Tô Vũ, Khai Nguyên ngũ trọng, Vạn Tộc ngữ 18 môn, điểm công huân tích lũy 21 điểm, tổng hợp cho kết quả 300 điểm, trung hạ.
Đây là tư liệu từ hơn một tháng trước, đến nay vẫn chưa thay mới.
Anh ta nhìn ra ngoài một hồi, lật lại, trên mặt nở nụ cười, cũng không nói gì.
Tư liệu từ một tháng trước đến bây giờ còn chưa thay mới, Nam Nguyên bên này chuẩn bị tới phút chót mới đẩy lên sao?
Không có ý nghĩa gì!
Nam Nguyên quá nhỏ, bọn họ dù có giấu lợi hại hơn nữa thì đến Đại Hạ phủ cũng chỉ là bình thường mà thôi.
"Bạch Phong sớm thu học viên sao? Hi vọng có chút đặc biệt."
Thanh niên thầm nghĩ, tên nhóc Tô Vũ này còn chưa nhập học đã khiến cho không ít người quan tâm, trước khi tới, không ít người nhờ mình nhìn một chút, xem xem rốt cục có chỗ nào đặc biệt hay không.
Bạch Phong mặc dù sớm nhận học trò, cũng không đại biểu là không có cách nào chuyển thành những người khác.
Học viên tự muốn chuyển đi, chẳng lẽ Bạch Phong còn có thể có ý kiến?
Tô Vũ là thiên tài không được phát hiện hay là Bạch Phong chỉ tùy tiện thu nhận, nhìn một chút liền biết.
Nếu chỉ tầm thường, vậy coi như chuyện tiếu lâm.
Nếu là thiên tài, chỉ sợ không thiếu người muốn ra tay đào chân tường.
Phía trên, Tôn trưởng phòng thấy không ai đưa ra ý kiến nữa bèn mở miệng: "Vậy thì chuẩn bị một chút, chờ đợi ngày sát hạch! Nam Nguyên thành phụ trách vấn đề an toàn, thí sinh hội tụ, cần phòng ngừa Vạn Tộc giáo tập kích!"
"Vâng!"
Phía dưới, thành vệ quân thống lĩnh đồng loạt đáp lại.
Tôn trưởng phòng khẽ gật đầu, vừa nhìn về phía Hạ Binh vừa cười nói: "Hạ thập trưởng, Long Võ vệ bên này cũng phải phối hợp với Nam Nguyên làm tốt công tác bảo an."
"Được!"
Hạ Binh cũng không nhiều lời, y không nhìn vị Tôn trưởng phòng kia mà là khẽ gật đầu với lão sư chiêu sinh tới từ Long Võ học phủ đối diện.
Long Võ vệ cùng Long Võ học phủ có quan hệ chặt chẽ, lão sư của Long Võ học phủ rất nhiều người đều là quân nhân Long Võ vệ xuất ngũ.
Hai người đã quen biết từ trước, giờ phút này lão sư Long Võ học phủ thấy thế cũng khẽ gật đầu.
Rất nhanh, hội nghị tan cuộc.
Mọi người đồng loạt rời đi.
Hạ Binh đi sau một bước, lão sư của Long Võ học phủ cũng chậm rãi rơi lại đằng sau.
"Lão Hạ, mấy năm này ở Nam Nguyên có được không?"
"Bình thường, ngoại trừ trước đó Vạn Tộc giáo đột kích có chút thú vị, lúc khác đều nhàn rỗi vô cùng!"
Hạ Binh có chút bị đè nén, rất nhanh lại nói: "Không nói những viện đó nữa, Nam Nguyên bên này có mấy mầm mống tốt, ngươi chú ý một chút. Nhất là Tô Vũ, thực lực mạnh, can đảm cẩn trọng, vài ngày trước còn làm chuyện lớn, Liễu Văn Ngạn một lòng muốn đưa hắn đi Văn Minh học phủ, giấu giếm không nói ra, may mắn ta có biết chút ít nội tình."
"Chuyện lớn gì?"
"Phối hợp với Tập Phong tiểu đội giết một tên Vạn Thạch!" Hạ Binh nói rất nhỏ, "Việc này cần giữ bí mật, Long Võ học phủ chúng ta biết thế là được, truyền ra ngoài... ngươi và ta đều gặp xui xẻo, đây là làm sai quy củ. Cũng là vì người một nhà, ta mới nói cho ngươi. Ngươi nghĩ biện pháp, tuyển tiểu tử đó về!"
Lão sư chiêu sinh hơi kinh ngạc, "Phối hợp? Tập Phong đường thế mà còn cần Khai Nguyên phối hợp?"
"Hắn không đơn thuần là Khai Nguyên, hắn đã phác hoạ ra được thần văn!” Hạ Binh nhỏ giọng thì thầm, "Lần trước Bạch Phong tới, sao chép ý chí chi văn cho hắn, hắn đã có thể phác họa ra thần văn hoàn chỉnh, bằng không sẽ không có cách nào vận dụng uy lực của thần văn."
Lời này vừa nói ra, ánh mắt vị lão sư kia liền sáng như tuyết, "Thật à? Bạch Phong tới đây cũng đã hai tháng rồi? Cậu ta chỉ sao chép một lần ý chí chi văn mà tên nhóc kia liền phác họa ra thần văn, không đến hai tháng đã hoàn thành thần văn hoàn chỉnh?"
"Có lẽ là vậy, dĩ nhiên, có khả năng là trước đó Liễu Văn Ngạn cũng dạy qua một chút cơ sở."
"Thế thì cũng là thiên tài!"
Lão sư chiêu sinh tỏ vẻ hưng phấn, không phải là ông chưa từng gặp qua thiên tài, mà là tới Nam Nguyên vốn không chuẩn bị tuyển nhận thiên tài gì, bỗng nhiên lại xuất hiện một người, có thể không kích động sao?
"Lão Hạ, đa tạ ngươi, yên tâm, việc này ta tuyệt sẽ không truyền ra ngoài làm khó huynh đệ ngươi!" Lão sư chiêu sinh hứa hẹn, có chút hưng phấn nói: "Long Võ vệ chúng ta vẫn luôn muốn bồi dưỡng Văn minh sư của riêng mình, Long Võ học phủ cũng mở lớp Văn Minh sư rồi, kết quả chết sống không dạy ra nhân tài nào, đều là Đại Hạ Văn Minh học phủ hớt hết tay trên, lần này chúng ta phải phản kích một lần!"
Thiên tài phác hoạ ra thần văn!
Lại còn là thần văn hoàn chỉnh!
Nếu đặt tại Đại Hạ phủ thì người này sớm đã bị Đại Hạ Văn Minh học phủ biết, cũng sớm đã được tuyển chọn.
Đương nhiên, Tô Vũ kỳ thật cũng giống vậy.
Nhưng cái tên Bạch Phong kia, sợ người khác đoạt học sinh của anh ta, nên mới im ỉm không nói gì.
Hạ Binh thấy y hưng phấn, suy nghĩ một chút mới nói: "Lão Tạ, chiêu sinh thì chiêu sinh, ta kỳ thật cũng không muốn làm khó tiểu tử đó, tình hình lớp Văn minh sư ở Long Võ học phủ như thế nào thì ta cũng biết. Ta nghĩ là Tô Vũ nếu thật sự có thiên phú bậc này, thân thể tu luyện tự chúng ta tới là được, còn về tu luyện Văn Minh sư... Ngươi xem bên học phủ có thể để cho mấy vị nghiên cứu viên trung - cao cấp của Long Võ vệ trở về dạy bảo một chút được không?"
"Cái này không cần ngươi nói!” Lão Tạ cười ha ha: "Triệu tướng quân lần này nổi giận, náo động với Vạn phủ trưởng đến tối mày tối mặt! Vạn phủ trưởng muốn dùng Văn Minh sư chèn ép chúng ta, Triệu tướng quân nói năm nay Long Võ học phủ tăng cường bồi dưỡng Văn Minh sư, những Văn Minh sư trong quân hiện tại lại không có chuyện làm, tiếp theo đều sẽ tới Long Võ học phủ để chỉ dạy."
"Thật ư?" Hạ Binh mừng rỡ, "Vậy không thành vấn đề! Đúng rồi, khi ngươi tiếp xúc với tiểu tử kia nhớ nhắc tới phụ thân hắn, phụ thân hắn là Tô Long, lão binh của Trấn Ma quân, trước đó không lâu đã được triệu tập trở về."
"Người của Trấn Ma quân?" Lời này vừa nói ra, lão Tạ bỗng nhiên mắng to: "Trấn Ma quân là địa bàn của chúng ta, Liễu Văn Ngạn quá đáng lắm rồi, thế mà dám đoạt người của chúng ta!"
Long Võ vệ, Trấn Ma quân, phủ quân, ba cơ cấu quân sự lớn này đều xem như người một nhà.
Con em bộ đội nhà mình thế mà bị Văn Minh học phủ để mắt tới, giờ phút này lão Tạ hết sức nổi nóng!
Hạ Binh ho nhẹ một tiếng, không đáp lời.
Nói là nói như vậy, Long Võ học phủ mở lớp Văn Minh sư là cái dạng gì thì tâm lý tự biết, người ta tới học ở Văn Minh học phủ mới bình thường, hắn chỉ là có chút tư tâm, muốn kéo tiểu tử kia về Long Võ vệ mà thôi.
"Ta còn phải đi trực, không nói nữa, tiểu tử đó ngươi nhớ để tâm thêm, ở Nam Nguyên mà đi đến mức độ này, ta cảm thấy không thể thua kém gì đám học viên Khai Nguyên cửu trọng của Đại hạ phủ đâu, thậm chí còn mạnh hơn nhiều, đúng rồi, Tô Vũ cũng đã là Khai Nguyên bát trọng!"
"..."
Lời này vừa nói ra, hai mắt lão Tạ sáng như tuyết, "Vậy còn tu văn minh đạo làm gì, mau tới tu Chiến giả đi! Văn Minh sư đến đỉnh cấp cũng chưa chắc mạnh bằng Chiến giả chúng ta!"
"Chính ngươi tự xem mà xử lý đi."
Hạ Binh còn có nhiệm vụ, hắn cũng không có thời gian để nhiều lời, cấp tốc rời đi.
...
Bên ngoài phòng họp.
Liễu Văn Ngạn quay đầu nhìn thoáng qua sau lưng, thấy được hai nhân ảnh đang thậm thụt trò chuyện ở đằng xa xa, ông chỉ cười khẽ chẳng thèm ngó tới!
Nghĩ gì thế!
Tiểu tử kia làm sao lại có thể tới Long Võ học phủ được, lão tử tự thân dạy dỗ nhiều năm như vậy, tiểu tử kia nếu chuyển sang Chiến Tranh học phủ, ta... ta sẽ bắt hắn bồi thường Lôi Nguyên đao cho ta, tiểu tử kia có đủ tiền bồi thường chắc?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.