Chương 423: Ngươi Vẫn Còn Át Chủ Bài?
Lão Ưng Cật Tiểu Kê
23/02/2021
Tô Vũ không nói gì nữa, trong lòng thì thầm mắng một tiếng!
Họ Trịnh, chờ xem!
Tên hỗn đản kia, không niệm ân tình gì cả, lần trước uổng công lão tử còn giúp ngươi kiếm lời mấy vạn công huân, ngươi quay đầu liền quên, thậm chí còn dám đem ta đẩy ra đầu ngọn sóng gió để hấp dẫn hỏa lực thay ngươi, đúng là đồ xấu xa!
Lần sau có cơ hội, đánh chết tên hỗn đản đó!
...
Bên trong bí cảnh.
Thân ảnh của Tô Vũ cùng Trương Hào đồng loạt hiển hiện.
"Bạo!"
Tô Vũ vừa chế tạo ra một cái huyễn cảnh thì bỗng ầm ầm một tiếng, huyễn cảnh phá toái!
Trương Hào nở một nụ cười nhạt.
Thần văn chữ "Bạo" lần nữa bay thẳng về phía Tô Vũ.
Tô Vũ cũng rất nghiêm túc, lập tức cho thần văn chiến kỹ xuất hiện!
Năm cái thần văn hợp lực, một đao lăng không bổ ra.
"Bạo!"
Lại một lần nổ tung chấn động, Tô Vũ cau mày, thần văn của đối phương vừa mới chém nát chùm sáng của hắn.
"Đây rốt cuộc là thần văn gì?"
Tô Vũ thật sự kinh ngạc, hắn cảm giác thần văn đều phát nổ hết rồi, sao lại còn có nữa?
Vừa nghĩ tới đây, trên không trung có vô số thần văn chữ "Bạo" lại xuất hiện!
Ầm ầm!
Tô Vũ chỉ cảm giác mình tê cả da đầu, đây là cái quái gì?
Thần phù ư?
Mẹ nó, hắn đối diện với thứ quái thai gì vậy?
Thần văn làm thần phù để dùng?
Đối diện, Trương Hào chân chính biểu hiện ra năng lực của Thần Phù sư, y cũng không tới gần Tô Vũ, mỗi lần Tô Vũ muốn đánh tới đều có vô số chữ "Bạo" nổ tung!
Hư không chấn động!
Tô Vũ không ngừng gặp phải trùng kích, thân thể lay động, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Trường đao của hắn bay ra.
Lôi đình bùng nổ!
Nhưng mà Trương Hào chỉ cần dùng một chiêu liền làm nổ mọi thứ.
Nổ liền xong rồi!
Trường đao bay đến nửa đường liền bị vô số chữ "Bạo" bắn nổ tung, rung chuyển bất định, Tô Vũ không thể không triệu hồi thần văn chiến kỹ.
Sau một khắc, Tô Vũ thở gấp hổn hển.
Bỗng nhiên thần văn chiến kỹ hóa thành một chiếc áo giáp, bọc trên thân Tô Vũ, hắn xếp bằng ngồi dưới đất không nhúc nhích!
Quyết tâm làm một con rùa!
Lão tử xem như ngươi lợi hại, không phải chỉ là so về tiêu hao thôi sao?
Ta cũng không tin ngươi có thể nổ chết ta!
Ngươi nổ tung nhiều như vậy mà không tiêu hao ý chí lực chắc?
...
Đối diện, ánh mắt Trương Hào lóe lên một cái, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Cũng là phương thức để ứng đối khá tốt!
Đáng tiếc, ngươi thật sự đua ý chí lực qua nổi ta sao?
Tô Vũ và Trịnh Hoành luận bàn thì y đã nhìn ở trong mắt, biết Tô Vũ có thể chịu đựng được, thế nhưng ngươi có thể chịu qua nổi ta ư?
Thần Phù sư là cái gì?
Chính là không ngừng chế tạo thần văn dùng một lần, phong ấn, làm thành chiến kỹ để dùng.
Ý chí lực không mạnh, không thâm hậu, vậy cũng không có cách nào chế tạo ra nhiều thần phù như vậy.
Mấy chục chữ "Bạo" xoáy xung quanh bốn phía Tô Vũ, không ngừng nổ tung.
...
Bên ngoài.
Màu vàng kim cố thủ, màu đỏ thì xâm nhập.
Hai bên lâm vào tình trạng quyết chiến.
Ý chí lực của cả hai đều không ngừng tràn vào bí cảnh, kéo dài không ngừng, đều là những kẻ có ý chí lực thâm hậu.
Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ...
Thời gian trôi qua liên tục.
Những người khác yên lặng quan sát, đám yêu nghiệt này quả nhiên đều không tầm thường, bình thường nếu chỉ là dưỡng tính đánh 3 - 5 phút đồng hồ thì có lẽ sẽ chẳng thể tiếp tục kéo dài.
Hai tên này thì ngược lại, nhất là Tô Vũ!
Giờ phút này, vị trung niên của Đúc Binh hệ càng xem càng thấy kinh ngạc!
Có thể chịu đựng đến mức ấy?
Vào thời khắc này, thân thể Tô Vũ khẽ run lên, mọi người nhìn vậy thì không khỏi thấy tiếc nuối thay Tô Vũ, hắn sắp thua sao?
Vừa nghĩ tới đó, Tô Vũ bỗng nhiên khẽ quát một tiếng!
Thân thể xuất hiện phản ứng!
Ý chí lực phát ra sắp gãy mất phảng phất như khởi tử hồi sinh, hồi quang phản chiếu, ào ạt tuôn ra một lần nữa!
Kéo dài không ngừng!
Trong biển ý chí, ý chí lực của Tô Vũ vốn đã tiêu hao hầu như không còn, giờ phút này lại cấp tốc sản sinh ra ý chí lực mới.
...
Co đầu rút cổ!
Bên trong bí cảnh.
Tô Vũ bất động như núi, ngồi xếp bằng ở chính giữa mặc cho những thần văn có tính bạo tạc duy nhất một lần kia nổ tung.
Bên ngoài, thân thể Trương Hào đã dần dần trở nên hư ảo.
Y nhìn về phía Tô Vũ, tràn đầy nghi ngờ không thôi.
Tình huống như thế nào đây?
Đến mức này mà vẫn chưa nổ tung được?
Tô Vũ tiếp tục không để ý tới y, hắn lấy phòng thủ làm chủ, ý chí lực không ngừng tuôn ra.
Luận về khôi phục, tốc độ của hắn còn nhanh hơn Trương Hào nhiều lắm.
Thứ nhất là do hắn thường xuyên tiêu hao, cho nên quen với việc khôi phục nhanh.
Thứ hai là sách họa màu vàng kim có tác dụng gia tăng tốc độ khôi phục.
Thứ ba là xương của yên diệt thú cũng có công dụng gia tăng khả năng khôi phục, mặt khác chính là ý chí lực của hắn vốn yếu hơn một chút, hiện tại chủ trương phòng thủ nên tiêu hao không lớn bằng Trương Hào, khôi phục dĩ nhiên cũng nhanh hơn so với đối phương.
Hai người đều biết, thời gian đã tiếp cận mười phút đồng hồ.
Dựa theo quy tắc trước đó, đến mười phút đồng hồ, người nào có màu sắc bao trùm nhiều hơn thì người đó giành chiến thắng.
Mặc dù không nhìn thấy tình huống bên ngoài, bất quá Tô Vũ và Trương Hào đều hiểu, đến lúc đó, người nào còn lại ý chí lực nhiều hơn thì liền có thể chiếm giữ càng nhiều khu vực.
Trương Hào khẽ nhíu mày, y tiêu hao ý chí lực cũng không hề ít.
Cái tên Tô Vũ này giỏi chịu đựng hơn nhiều so với y tưởng tượng.
Suy nghĩ một chút, Trương Hào bỗng nhiên vung tay lên, tất cả thần văn tan biến hoàn toàn, trong bí cảnh khôi phục vẻ an tĩnh.
Tô Vũ nhìn Trương Hào, y cũng nhìn Tô Vũ.
Trương Hào chợt bật cười, bỗng nhiên không để ý đến Tô Vũ nữa, y cũng xếp bằng ngồi xuống dưới đất, giống như đang khôi phục ý chí lực.
Xem ai có thể thắng!
Trên không xuất hiện một hàng chữ —— Sơn Hải Tầm U Thiếp!
Hiện tại thắng bại khó phân, Tô Vũ, không phải ngươi muốn Sơn Hải Tầm U Thiếp sao?
Đợi chút nữa thật sự phán định ngươi thua, ngươi có thể sẽ không giữ được.
Tô Vũ khẽ nhíu mày, một lát sau, trên không cũng xuất hiện một hàng chữ —— ta muốn ra tuyệt chiêu, ý chí lực bị hao tổn, chớ trách!
Trương Hào thấy vậy thì nghi ngờ không thôi.
Tuyệt chiêu?
Cái tên kia còn chưa hao tổn át chủ bài ư?
Tuyệt chiêu gì chứ?
Thần văn chiến kỹ đều đã tung ra, tên này còn có chiêu bài gì?
...
Bên ngoài.
Ý chí lực của Tô Vũ bỗng nhiên thối lui ra khỏi một bộ phận, bên trên bí cảnh, ánh sáng màu vàng kim trong nháy mắt lui đi hơn phân nửa.
Các học viên dồn dập mở to hai mắt nhìn qua đó.
Tô Vũ thua rồi sao?
Ý chí lực lui về hơn phân nửa, Tô Vũ cảm nhận được thân thể hơi chấn động, hắn quyết đoán cắn nát một giọt tinh huyết trong miệng!
Khí tức tinh huyết lóe lên một cái rồi biến mất.
Vài vị nghiên cứu viên dồn dập nhìn qua chỗ Tô Vũ, chỉ thấy màu vàng kim đại biểu cho ý chí lực của Tô Vũ đã bao phủ bí cảnh, chiếm cứ hơn một nửa phạm vi rõ rệt.
"Tinh huyết?" Có người kinh ngạc thốt lên: "Hắn đang làm cái gì vậy?"
Đây cũng đâu phải giao chiến bằng thân thể, tinh huyết làm gì có trợ giúp đối với ý chí lực?
"Là thiên phú tinh huyết sao?" Lưu Hồng ngây ngẩn phán đoán: "Rốt cuộc là tinh huyết gì? Là thiên phú tinh huyết am hiểu sử dụng ý chí lực để chém giết ư?"
Lời này vừa nói ra, không ít người lập tức kinh ngạc!
Có thiên phú tinh huyết phương diện ý chí lực sao?
Nếu là có, vậy đối với Văn Minh sư mà nói, thật đúng là chí bảo.
Trước đó thiên phú tinh huyết, tỉ như Hỏa Đồn, tỉ như Thiết Dực điểu đều là thiên phú kỹ áp dụng cho thân thể, chẳng lẽ trung tâm nghiên cứu Văn Đàm còn làm ra thiên phú kỹ phương diện ý chí lực?
"Kỳ thật thiên phú kỹ phương diện ý chí lực vốn cũng có, tỉ như Hỏa Nha nhất tộc, phun ra hỏa diễm có khả năng làm tổn thương thức hải!"
"Tam nhãn hồng quang của Thiên Nhãn thần tộc cũng có thể đánh tan năng lực của biển ý chí!"
"Năng lực mị hoặc của Bạch Ly tộc còn tỏa ra chất dẫn mê hoặc ý chí lực nữa kìa..."
Vài vị nghiên cứu viên ngươi một lời, ta một câu, trong nháy mắt đã liệt kê ra mấy chủng tộc có thiên phú kỹ phương diện ý chí lực.
Họ Trịnh, chờ xem!
Tên hỗn đản kia, không niệm ân tình gì cả, lần trước uổng công lão tử còn giúp ngươi kiếm lời mấy vạn công huân, ngươi quay đầu liền quên, thậm chí còn dám đem ta đẩy ra đầu ngọn sóng gió để hấp dẫn hỏa lực thay ngươi, đúng là đồ xấu xa!
Lần sau có cơ hội, đánh chết tên hỗn đản đó!
...
Bên trong bí cảnh.
Thân ảnh của Tô Vũ cùng Trương Hào đồng loạt hiển hiện.
"Bạo!"
Tô Vũ vừa chế tạo ra một cái huyễn cảnh thì bỗng ầm ầm một tiếng, huyễn cảnh phá toái!
Trương Hào nở một nụ cười nhạt.
Thần văn chữ "Bạo" lần nữa bay thẳng về phía Tô Vũ.
Tô Vũ cũng rất nghiêm túc, lập tức cho thần văn chiến kỹ xuất hiện!
Năm cái thần văn hợp lực, một đao lăng không bổ ra.
"Bạo!"
Lại một lần nổ tung chấn động, Tô Vũ cau mày, thần văn của đối phương vừa mới chém nát chùm sáng của hắn.
"Đây rốt cuộc là thần văn gì?"
Tô Vũ thật sự kinh ngạc, hắn cảm giác thần văn đều phát nổ hết rồi, sao lại còn có nữa?
Vừa nghĩ tới đây, trên không trung có vô số thần văn chữ "Bạo" lại xuất hiện!
Ầm ầm!
Tô Vũ chỉ cảm giác mình tê cả da đầu, đây là cái quái gì?
Thần phù ư?
Mẹ nó, hắn đối diện với thứ quái thai gì vậy?
Thần văn làm thần phù để dùng?
Đối diện, Trương Hào chân chính biểu hiện ra năng lực của Thần Phù sư, y cũng không tới gần Tô Vũ, mỗi lần Tô Vũ muốn đánh tới đều có vô số chữ "Bạo" nổ tung!
Hư không chấn động!
Tô Vũ không ngừng gặp phải trùng kích, thân thể lay động, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Trường đao của hắn bay ra.
Lôi đình bùng nổ!
Nhưng mà Trương Hào chỉ cần dùng một chiêu liền làm nổ mọi thứ.
Nổ liền xong rồi!
Trường đao bay đến nửa đường liền bị vô số chữ "Bạo" bắn nổ tung, rung chuyển bất định, Tô Vũ không thể không triệu hồi thần văn chiến kỹ.
Sau một khắc, Tô Vũ thở gấp hổn hển.
Bỗng nhiên thần văn chiến kỹ hóa thành một chiếc áo giáp, bọc trên thân Tô Vũ, hắn xếp bằng ngồi dưới đất không nhúc nhích!
Quyết tâm làm một con rùa!
Lão tử xem như ngươi lợi hại, không phải chỉ là so về tiêu hao thôi sao?
Ta cũng không tin ngươi có thể nổ chết ta!
Ngươi nổ tung nhiều như vậy mà không tiêu hao ý chí lực chắc?
...
Đối diện, ánh mắt Trương Hào lóe lên một cái, trong lòng không khỏi cảm thấy buồn cười.
Cũng là phương thức để ứng đối khá tốt!
Đáng tiếc, ngươi thật sự đua ý chí lực qua nổi ta sao?
Tô Vũ và Trịnh Hoành luận bàn thì y đã nhìn ở trong mắt, biết Tô Vũ có thể chịu đựng được, thế nhưng ngươi có thể chịu qua nổi ta ư?
Thần Phù sư là cái gì?
Chính là không ngừng chế tạo thần văn dùng một lần, phong ấn, làm thành chiến kỹ để dùng.
Ý chí lực không mạnh, không thâm hậu, vậy cũng không có cách nào chế tạo ra nhiều thần phù như vậy.
Mấy chục chữ "Bạo" xoáy xung quanh bốn phía Tô Vũ, không ngừng nổ tung.
...
Bên ngoài.
Màu vàng kim cố thủ, màu đỏ thì xâm nhập.
Hai bên lâm vào tình trạng quyết chiến.
Ý chí lực của cả hai đều không ngừng tràn vào bí cảnh, kéo dài không ngừng, đều là những kẻ có ý chí lực thâm hậu.
Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ...
Thời gian trôi qua liên tục.
Những người khác yên lặng quan sát, đám yêu nghiệt này quả nhiên đều không tầm thường, bình thường nếu chỉ là dưỡng tính đánh 3 - 5 phút đồng hồ thì có lẽ sẽ chẳng thể tiếp tục kéo dài.
Hai tên này thì ngược lại, nhất là Tô Vũ!
Giờ phút này, vị trung niên của Đúc Binh hệ càng xem càng thấy kinh ngạc!
Có thể chịu đựng đến mức ấy?
Vào thời khắc này, thân thể Tô Vũ khẽ run lên, mọi người nhìn vậy thì không khỏi thấy tiếc nuối thay Tô Vũ, hắn sắp thua sao?
Vừa nghĩ tới đó, Tô Vũ bỗng nhiên khẽ quát một tiếng!
Thân thể xuất hiện phản ứng!
Ý chí lực phát ra sắp gãy mất phảng phất như khởi tử hồi sinh, hồi quang phản chiếu, ào ạt tuôn ra một lần nữa!
Kéo dài không ngừng!
Trong biển ý chí, ý chí lực của Tô Vũ vốn đã tiêu hao hầu như không còn, giờ phút này lại cấp tốc sản sinh ra ý chí lực mới.
...
Co đầu rút cổ!
Bên trong bí cảnh.
Tô Vũ bất động như núi, ngồi xếp bằng ở chính giữa mặc cho những thần văn có tính bạo tạc duy nhất một lần kia nổ tung.
Bên ngoài, thân thể Trương Hào đã dần dần trở nên hư ảo.
Y nhìn về phía Tô Vũ, tràn đầy nghi ngờ không thôi.
Tình huống như thế nào đây?
Đến mức này mà vẫn chưa nổ tung được?
Tô Vũ tiếp tục không để ý tới y, hắn lấy phòng thủ làm chủ, ý chí lực không ngừng tuôn ra.
Luận về khôi phục, tốc độ của hắn còn nhanh hơn Trương Hào nhiều lắm.
Thứ nhất là do hắn thường xuyên tiêu hao, cho nên quen với việc khôi phục nhanh.
Thứ hai là sách họa màu vàng kim có tác dụng gia tăng tốc độ khôi phục.
Thứ ba là xương của yên diệt thú cũng có công dụng gia tăng khả năng khôi phục, mặt khác chính là ý chí lực của hắn vốn yếu hơn một chút, hiện tại chủ trương phòng thủ nên tiêu hao không lớn bằng Trương Hào, khôi phục dĩ nhiên cũng nhanh hơn so với đối phương.
Hai người đều biết, thời gian đã tiếp cận mười phút đồng hồ.
Dựa theo quy tắc trước đó, đến mười phút đồng hồ, người nào có màu sắc bao trùm nhiều hơn thì người đó giành chiến thắng.
Mặc dù không nhìn thấy tình huống bên ngoài, bất quá Tô Vũ và Trương Hào đều hiểu, đến lúc đó, người nào còn lại ý chí lực nhiều hơn thì liền có thể chiếm giữ càng nhiều khu vực.
Trương Hào khẽ nhíu mày, y tiêu hao ý chí lực cũng không hề ít.
Cái tên Tô Vũ này giỏi chịu đựng hơn nhiều so với y tưởng tượng.
Suy nghĩ một chút, Trương Hào bỗng nhiên vung tay lên, tất cả thần văn tan biến hoàn toàn, trong bí cảnh khôi phục vẻ an tĩnh.
Tô Vũ nhìn Trương Hào, y cũng nhìn Tô Vũ.
Trương Hào chợt bật cười, bỗng nhiên không để ý đến Tô Vũ nữa, y cũng xếp bằng ngồi xuống dưới đất, giống như đang khôi phục ý chí lực.
Xem ai có thể thắng!
Trên không xuất hiện một hàng chữ —— Sơn Hải Tầm U Thiếp!
Hiện tại thắng bại khó phân, Tô Vũ, không phải ngươi muốn Sơn Hải Tầm U Thiếp sao?
Đợi chút nữa thật sự phán định ngươi thua, ngươi có thể sẽ không giữ được.
Tô Vũ khẽ nhíu mày, một lát sau, trên không cũng xuất hiện một hàng chữ —— ta muốn ra tuyệt chiêu, ý chí lực bị hao tổn, chớ trách!
Trương Hào thấy vậy thì nghi ngờ không thôi.
Tuyệt chiêu?
Cái tên kia còn chưa hao tổn át chủ bài ư?
Tuyệt chiêu gì chứ?
Thần văn chiến kỹ đều đã tung ra, tên này còn có chiêu bài gì?
...
Bên ngoài.
Ý chí lực của Tô Vũ bỗng nhiên thối lui ra khỏi một bộ phận, bên trên bí cảnh, ánh sáng màu vàng kim trong nháy mắt lui đi hơn phân nửa.
Các học viên dồn dập mở to hai mắt nhìn qua đó.
Tô Vũ thua rồi sao?
Ý chí lực lui về hơn phân nửa, Tô Vũ cảm nhận được thân thể hơi chấn động, hắn quyết đoán cắn nát một giọt tinh huyết trong miệng!
Khí tức tinh huyết lóe lên một cái rồi biến mất.
Vài vị nghiên cứu viên dồn dập nhìn qua chỗ Tô Vũ, chỉ thấy màu vàng kim đại biểu cho ý chí lực của Tô Vũ đã bao phủ bí cảnh, chiếm cứ hơn một nửa phạm vi rõ rệt.
"Tinh huyết?" Có người kinh ngạc thốt lên: "Hắn đang làm cái gì vậy?"
Đây cũng đâu phải giao chiến bằng thân thể, tinh huyết làm gì có trợ giúp đối với ý chí lực?
"Là thiên phú tinh huyết sao?" Lưu Hồng ngây ngẩn phán đoán: "Rốt cuộc là tinh huyết gì? Là thiên phú tinh huyết am hiểu sử dụng ý chí lực để chém giết ư?"
Lời này vừa nói ra, không ít người lập tức kinh ngạc!
Có thiên phú tinh huyết phương diện ý chí lực sao?
Nếu là có, vậy đối với Văn Minh sư mà nói, thật đúng là chí bảo.
Trước đó thiên phú tinh huyết, tỉ như Hỏa Đồn, tỉ như Thiết Dực điểu đều là thiên phú kỹ áp dụng cho thân thể, chẳng lẽ trung tâm nghiên cứu Văn Đàm còn làm ra thiên phú kỹ phương diện ý chí lực?
"Kỳ thật thiên phú kỹ phương diện ý chí lực vốn cũng có, tỉ như Hỏa Nha nhất tộc, phun ra hỏa diễm có khả năng làm tổn thương thức hải!"
"Tam nhãn hồng quang của Thiên Nhãn thần tộc cũng có thể đánh tan năng lực của biển ý chí!"
"Năng lực mị hoặc của Bạch Ly tộc còn tỏa ra chất dẫn mê hoặc ý chí lực nữa kìa..."
Vài vị nghiên cứu viên ngươi một lời, ta một câu, trong nháy mắt đã liệt kê ra mấy chủng tộc có thiên phú kỹ phương diện ý chí lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.