Chương 1365: Người Vây Xem Náo Nhiệt Đến Rồi
Lão Ưng Cật Tiểu Kê
13/03/2021
Thành Khải im lặng.
Chuyển đổi sao?
Chuyển đổi cũng có nghĩa là vĩnh viễn bị khóa lại với tòa thành này, cả đời cơ hồ chẳng thể nào rời đi nơi đây.
Nếu không chuyển đổi, lần này Huyền Khải tộc bị giết mất rất nhiều cường giả, trong số cư dân cổ thành hiện tại vẫn còn có vài vị, thế nhưng, mạnh nhất cũng chỉ là Lăng Vân cảnh, không đủ để trấn giữ.
Vì một tên Tô Vũ mà tổn thất quá nặng nề.
Than nhẹ một tiếng, Thành Khải không nói gì.
Mà Phần Khải thì biết, gã đã đáp ứng.
Không nhiều lời thêm, Phần Khải liền lấy ra một viên ngọc phù, nhỏ xuống một giọt máu nhuộm đỏ viên ngọc rồi ném nó ra bên ngoài, trong nháy mắt, bên ngoài đã có một bóng Tử Linh xuất hiện.
Nó nhặt viên ngọc lên, sau đó tiến lại gần tô tô vẽ vẽ trên bảng hiệu ở ngoài cửa một lúc, không hề bận tâm hay chú ý đến những người còn lại ở trong phòng.
Một lát sau, con Tử Linh nọ biến mất.
Phần Khải đã bắt đầu bước vào quá trình chuyển đổi.
Ba ngày sau, hắn sẽ chính thức trở thành cư dân cổ thành, khi đó tử khí trong tòa thành cổ này sẽ không còn gây ảnh hưởng lớn đến hắn nữa, kể cả Tử Linh thấy Phần Khải thì chỉ cần hắn không chủ động đi trêu chọc, chúng cũng sẽ không quản hắn.
Đạo Thành và Cửu Huyền đều yên lặng quan sát.
Chuyển đổi thành cư dân cổ thành, dưới tình huống bình thường đều là tình trạng bất đắc dĩ mới đành làm ra lựa chọn như vậy, gia hỏa Huyền Khải tộc quả nhiên cũng đủ nhẫn tâm với chính mình.
Cửu Huyền có chút kìm nén không được, dò hỏi: "Chẳng lẽ chúng ta cứ chờ đợi thế này sao? Tô Vũ ở bên trong cũng không biết bao lâu mới ra ngoài, rất nhanh thôi thì chúng ta phải ra khỏi thành tiêu trừ tử khí, ngày kế mới có thể trở về, trong lúc đó nếu hắn đi ra thì chúng ta sẽ mất dấu hắn."
Thành Khải lạnh lùng nói: "Cổ thành lệnh của vòng 18 rất ít người có, ngoại trừ thành chủ, khả năng cũng chỉ vài vị Nhật Nguyệt nắm giữ, không chờ được... vậy thì đi tìm người mượn. Kẻ dám mượn để giết thiên tài Nhân tộc chẳng có nhiều."
Nói xong, gã lại tiếp tục: "Còn một vị khả năng cũng có, Ma Đa Na!"
Ngươi đi mượn thử xem?
Cửu Huyền vội vàng hỏi: "Nhân tộc cùng Thần Ma mới là đại địch, Ma Đa Na đang ở đây, vì sao hắn lại không ra tay xử lý Tô Vũ?"
Đây cũng là chỗ mà nàng thấy nghi hoặc.
Ma Đa Na đang nghĩ gì vậy?
Dùng thực lực và thiên phú của Ma Đa Na, cùng với bối cảnh, thủ đoạn của gã thì chắc chắn cũng rất nhiều, nếu thật sự ra tay thì đã sớm giết được Tô Vũ.
Đạo Thành thở dài, giải đáp: "Ma Đa Na muốn nuôi cổ, nuôi cổ có thể cung cấp trợ lực cho gã, Tô Vũ trong mắt gã còn chưa đủ mạnh. Ma Đa Na hết sức kiêu ngạo, trừ phi Tô Vũ có thể trảm Sơn Hải thất trọng, bằng không, xác suất để gã ra tay không lớn."
Cái này chính là sự bá đạo của Thủy Ma tộc.
Gã không sợ ngươi trưởng thành, gã chỉ sợ ngươi mãi mãi yếu kém.
Đợi đến khi Tô Vũ có thể giết Sơn Hải thất trọng thì không cần bất luận kẻ nào nói, Ma Đa Na đương nhiên sẽ chủ động ra tay giết Tô Vũ.
"Ngu xuẩn!"
Cửu Huyền mắng một tiếng, thật sự quá ngu xuẩn.
Lúc nhỏ yếu không giết, chờ người ta mạnh mẽ rồi lại giết không được thì làm sao bây giờ?
Lỡ bị lật thuyền trong mương thì mới thấy hài lòng sao?
Tuổi tác của nàng không lớn, tới Chư Thiên chiến trường chưa lâu, mặc dù có chiến tích thế nhưng là lần đầu tiên trải qua giết chóc mãnh liệt như vậy, Sơn Hải không cẩn thận đều phải ngã xuống.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng đối đầu trực diện cùng thiên tài cường tộc.
Trước kia nàng tao ngộ đều là một vài tộc nhỏ.
Vừa nói xong, trên đường phố lại có thêm mấy bóng dáng, không phải Tử Linh mà là cường giả của tộc khác.
Cách đó không xa, Thiên Long tộc Long Chiến đã đến, nhìn về hướng bên này, thấy cửa lớn của họ rộng mở thì cười cười, áo bào màu trắng của Long Chiến ở dưới bóng đêm hết sức dễ nhìn, hắn cũng không nhiều lời, tìm một phòng trống rồi đi vào, cũng mở rộng cửa, im lặng quan sát về bên này.
Người xem náo nhiệt đến rồi!
Bên kia, An Mân Thiên và Thiên Đạc cũng đến, họ chưa đi vào vòng 18 mà là đang quanh quẩn ở vòng 20, họ đều tự tìm một căn phòng, cửa cũng mở toang để có thể thấy rõ tình hình bên chỗ Tô Vũ.
Những thiên tài đó đều đuổi tới từ Thiên Đoạn cốc, bất quá trước đó họ không đến tòa thành này, mà là tới tòa thành Tần Phóng đi vào, kết quả Tần Phóng ở bên kia không có náo nhiệt gì để xem, cho nên cuối cùng bọn họ đều chạy về đây.
Cùng lúc ấy, một người mặc hắc giáp cưỡi một con mãnh hổ cũng vào thành.
Dưới bóng đêm, lăng không bay lượn.
Rất nhanh đã nhắm thẳng đến vòng 18.
Hắn liếc mắt nhìn về phía Thành Khải, cách không mà quát: "To gan! Huyền Khải nhất tộc muốn bị diệt tộc sao? Thành Khải, nghe nói ngươi dám bắt bớ Nhân tộc? Ngươi ăn gan hùm mật gấu à?"
Thành Khải nhìn về phía hắn, không ra tay mà là trầm giọng nói: "Tô Vũ giết chết hai vị thiên tài của tộc ta, chúng ta muốn báo thù chẳng lẽ không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa? Tộc ta báo thù cũng đâu xuất động Nhật Nguyệt, Nhân tộc tuy mạnh nhưng chẳng lẽ chuyện này các ngươi cũng muốn quản? Nếu là như vậy, thiên tài Nhân tộc dứt khoát đều lùi về Nhân cảnh cho rồi!"
Tần Phóng suy nghĩ một chút, gật gật đầu, "Có lý..."
Hắn nhìn về phía Đạo Thành cùng Cửu Huyền, bóng dáng sừng sững trên nóc nhà, cười tủm tỉm nói: "Tiên tộc... Mùi vị ấy thật là quen thuộc! Đạo Thành và Cửu Huyền phải không? Năm trước ta giết một Tiểu Tiên Nữ Lăng Vân tam trọng, hình như có quan hệ với các ngươi?"
Đạo Thành nhìn hắn, hờ hững đáp: "Đó là muội muội đồng tộc! Tần Phóng, giết thì đã giết, trước mặt mọi người lại nói ra, ngươi không sợ phiền toái ư?"
"Phiền toái?"
Tần Phóng không cho là đúng, bỡn cợt đáp: "Đạo Thành ngươi đừng già mồm. Nhân Tiên liên minh, bây giờ các ngươi lại tùy ý vây giết Tô Vũ, nếu đã dám làm lại còn mở miệng nói đạo lý? Sao, ngươi có muốn vây giết ta luôn không?"
Đạo Thành thản nhiên nói: "Không ai muốn giết Tô Vũ, chúng ta chỉ muốn mời hắn đến Tiên giới làm khách mà thôi, mặt khác, thiên tài đa thần văn hệ tới vạn tộc làm khách cũng là quy củ..."
"Quy củ chó má, do ngươi định ra à?"
Đạo Thành trả lời: "Không phải ta, là do các vị vô địch vạn tộc quy định, Tô Vũ đã ra khỏi phạm vi Nhân cảnh, mời hắn tới làm khách cũng là lẽ thường. Tần Phóng, ngươi muốn bảo vệ hắn?"
"Ta ư?"
Tần Phóng cười ha hả: "Ta không gánh nổi, ta chỉ là Lăng Vân lục trọng, đã bằng được Đạo Thành ngươi đâu, sao có thể bảo vệ Tô Vũ. Ta chẳng qua là muốn nhắc nhở các ngươi, Nhân Tiên liên minh vẫn còn, không nên để cho Thần Ma chê cười!"
Đạo Thành không để ý tới hắn, cũng không muốn nói cái gì nữa.
Thực lực của Tần Phóng trước mắt không dễ phán đoán.
Có lẽ đã tiến nhập Lăng Vân thất trọng!
Một khi tiến vào Lăng Vân thất trọng thì Đạo Thành không dám nói y có thể dễ dàng thắng đối phương, Tần Phóng ngày xưa đã giết được Sơn Hải tam trọng, mà đây cũng là chuyện lâu rồi.
Thành Khải truyền âm hỏi: "Tần Phóng tới rồi, làm sao bây giờ?"
Chuyển đổi sao?
Chuyển đổi cũng có nghĩa là vĩnh viễn bị khóa lại với tòa thành này, cả đời cơ hồ chẳng thể nào rời đi nơi đây.
Nếu không chuyển đổi, lần này Huyền Khải tộc bị giết mất rất nhiều cường giả, trong số cư dân cổ thành hiện tại vẫn còn có vài vị, thế nhưng, mạnh nhất cũng chỉ là Lăng Vân cảnh, không đủ để trấn giữ.
Vì một tên Tô Vũ mà tổn thất quá nặng nề.
Than nhẹ một tiếng, Thành Khải không nói gì.
Mà Phần Khải thì biết, gã đã đáp ứng.
Không nhiều lời thêm, Phần Khải liền lấy ra một viên ngọc phù, nhỏ xuống một giọt máu nhuộm đỏ viên ngọc rồi ném nó ra bên ngoài, trong nháy mắt, bên ngoài đã có một bóng Tử Linh xuất hiện.
Nó nhặt viên ngọc lên, sau đó tiến lại gần tô tô vẽ vẽ trên bảng hiệu ở ngoài cửa một lúc, không hề bận tâm hay chú ý đến những người còn lại ở trong phòng.
Một lát sau, con Tử Linh nọ biến mất.
Phần Khải đã bắt đầu bước vào quá trình chuyển đổi.
Ba ngày sau, hắn sẽ chính thức trở thành cư dân cổ thành, khi đó tử khí trong tòa thành cổ này sẽ không còn gây ảnh hưởng lớn đến hắn nữa, kể cả Tử Linh thấy Phần Khải thì chỉ cần hắn không chủ động đi trêu chọc, chúng cũng sẽ không quản hắn.
Đạo Thành và Cửu Huyền đều yên lặng quan sát.
Chuyển đổi thành cư dân cổ thành, dưới tình huống bình thường đều là tình trạng bất đắc dĩ mới đành làm ra lựa chọn như vậy, gia hỏa Huyền Khải tộc quả nhiên cũng đủ nhẫn tâm với chính mình.
Cửu Huyền có chút kìm nén không được, dò hỏi: "Chẳng lẽ chúng ta cứ chờ đợi thế này sao? Tô Vũ ở bên trong cũng không biết bao lâu mới ra ngoài, rất nhanh thôi thì chúng ta phải ra khỏi thành tiêu trừ tử khí, ngày kế mới có thể trở về, trong lúc đó nếu hắn đi ra thì chúng ta sẽ mất dấu hắn."
Thành Khải lạnh lùng nói: "Cổ thành lệnh của vòng 18 rất ít người có, ngoại trừ thành chủ, khả năng cũng chỉ vài vị Nhật Nguyệt nắm giữ, không chờ được... vậy thì đi tìm người mượn. Kẻ dám mượn để giết thiên tài Nhân tộc chẳng có nhiều."
Nói xong, gã lại tiếp tục: "Còn một vị khả năng cũng có, Ma Đa Na!"
Ngươi đi mượn thử xem?
Cửu Huyền vội vàng hỏi: "Nhân tộc cùng Thần Ma mới là đại địch, Ma Đa Na đang ở đây, vì sao hắn lại không ra tay xử lý Tô Vũ?"
Đây cũng là chỗ mà nàng thấy nghi hoặc.
Ma Đa Na đang nghĩ gì vậy?
Dùng thực lực và thiên phú của Ma Đa Na, cùng với bối cảnh, thủ đoạn của gã thì chắc chắn cũng rất nhiều, nếu thật sự ra tay thì đã sớm giết được Tô Vũ.
Đạo Thành thở dài, giải đáp: "Ma Đa Na muốn nuôi cổ, nuôi cổ có thể cung cấp trợ lực cho gã, Tô Vũ trong mắt gã còn chưa đủ mạnh. Ma Đa Na hết sức kiêu ngạo, trừ phi Tô Vũ có thể trảm Sơn Hải thất trọng, bằng không, xác suất để gã ra tay không lớn."
Cái này chính là sự bá đạo của Thủy Ma tộc.
Gã không sợ ngươi trưởng thành, gã chỉ sợ ngươi mãi mãi yếu kém.
Đợi đến khi Tô Vũ có thể giết Sơn Hải thất trọng thì không cần bất luận kẻ nào nói, Ma Đa Na đương nhiên sẽ chủ động ra tay giết Tô Vũ.
"Ngu xuẩn!"
Cửu Huyền mắng một tiếng, thật sự quá ngu xuẩn.
Lúc nhỏ yếu không giết, chờ người ta mạnh mẽ rồi lại giết không được thì làm sao bây giờ?
Lỡ bị lật thuyền trong mương thì mới thấy hài lòng sao?
Tuổi tác của nàng không lớn, tới Chư Thiên chiến trường chưa lâu, mặc dù có chiến tích thế nhưng là lần đầu tiên trải qua giết chóc mãnh liệt như vậy, Sơn Hải không cẩn thận đều phải ngã xuống.
Đây cũng là lần đầu tiên nàng đối đầu trực diện cùng thiên tài cường tộc.
Trước kia nàng tao ngộ đều là một vài tộc nhỏ.
Vừa nói xong, trên đường phố lại có thêm mấy bóng dáng, không phải Tử Linh mà là cường giả của tộc khác.
Cách đó không xa, Thiên Long tộc Long Chiến đã đến, nhìn về hướng bên này, thấy cửa lớn của họ rộng mở thì cười cười, áo bào màu trắng của Long Chiến ở dưới bóng đêm hết sức dễ nhìn, hắn cũng không nhiều lời, tìm một phòng trống rồi đi vào, cũng mở rộng cửa, im lặng quan sát về bên này.
Người xem náo nhiệt đến rồi!
Bên kia, An Mân Thiên và Thiên Đạc cũng đến, họ chưa đi vào vòng 18 mà là đang quanh quẩn ở vòng 20, họ đều tự tìm một căn phòng, cửa cũng mở toang để có thể thấy rõ tình hình bên chỗ Tô Vũ.
Những thiên tài đó đều đuổi tới từ Thiên Đoạn cốc, bất quá trước đó họ không đến tòa thành này, mà là tới tòa thành Tần Phóng đi vào, kết quả Tần Phóng ở bên kia không có náo nhiệt gì để xem, cho nên cuối cùng bọn họ đều chạy về đây.
Cùng lúc ấy, một người mặc hắc giáp cưỡi một con mãnh hổ cũng vào thành.
Dưới bóng đêm, lăng không bay lượn.
Rất nhanh đã nhắm thẳng đến vòng 18.
Hắn liếc mắt nhìn về phía Thành Khải, cách không mà quát: "To gan! Huyền Khải nhất tộc muốn bị diệt tộc sao? Thành Khải, nghe nói ngươi dám bắt bớ Nhân tộc? Ngươi ăn gan hùm mật gấu à?"
Thành Khải nhìn về phía hắn, không ra tay mà là trầm giọng nói: "Tô Vũ giết chết hai vị thiên tài của tộc ta, chúng ta muốn báo thù chẳng lẽ không phải chuyện thiên kinh địa nghĩa? Tộc ta báo thù cũng đâu xuất động Nhật Nguyệt, Nhân tộc tuy mạnh nhưng chẳng lẽ chuyện này các ngươi cũng muốn quản? Nếu là như vậy, thiên tài Nhân tộc dứt khoát đều lùi về Nhân cảnh cho rồi!"
Tần Phóng suy nghĩ một chút, gật gật đầu, "Có lý..."
Hắn nhìn về phía Đạo Thành cùng Cửu Huyền, bóng dáng sừng sững trên nóc nhà, cười tủm tỉm nói: "Tiên tộc... Mùi vị ấy thật là quen thuộc! Đạo Thành và Cửu Huyền phải không? Năm trước ta giết một Tiểu Tiên Nữ Lăng Vân tam trọng, hình như có quan hệ với các ngươi?"
Đạo Thành nhìn hắn, hờ hững đáp: "Đó là muội muội đồng tộc! Tần Phóng, giết thì đã giết, trước mặt mọi người lại nói ra, ngươi không sợ phiền toái ư?"
"Phiền toái?"
Tần Phóng không cho là đúng, bỡn cợt đáp: "Đạo Thành ngươi đừng già mồm. Nhân Tiên liên minh, bây giờ các ngươi lại tùy ý vây giết Tô Vũ, nếu đã dám làm lại còn mở miệng nói đạo lý? Sao, ngươi có muốn vây giết ta luôn không?"
Đạo Thành thản nhiên nói: "Không ai muốn giết Tô Vũ, chúng ta chỉ muốn mời hắn đến Tiên giới làm khách mà thôi, mặt khác, thiên tài đa thần văn hệ tới vạn tộc làm khách cũng là quy củ..."
"Quy củ chó má, do ngươi định ra à?"
Đạo Thành trả lời: "Không phải ta, là do các vị vô địch vạn tộc quy định, Tô Vũ đã ra khỏi phạm vi Nhân cảnh, mời hắn tới làm khách cũng là lẽ thường. Tần Phóng, ngươi muốn bảo vệ hắn?"
"Ta ư?"
Tần Phóng cười ha hả: "Ta không gánh nổi, ta chỉ là Lăng Vân lục trọng, đã bằng được Đạo Thành ngươi đâu, sao có thể bảo vệ Tô Vũ. Ta chẳng qua là muốn nhắc nhở các ngươi, Nhân Tiên liên minh vẫn còn, không nên để cho Thần Ma chê cười!"
Đạo Thành không để ý tới hắn, cũng không muốn nói cái gì nữa.
Thực lực của Tần Phóng trước mắt không dễ phán đoán.
Có lẽ đã tiến nhập Lăng Vân thất trọng!
Một khi tiến vào Lăng Vân thất trọng thì Đạo Thành không dám nói y có thể dễ dàng thắng đối phương, Tần Phóng ngày xưa đã giết được Sơn Hải tam trọng, mà đây cũng là chuyện lâu rồi.
Thành Khải truyền âm hỏi: "Tần Phóng tới rồi, làm sao bây giờ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.