Chương 149: Quân Lệnh Của Nhân Tộc Dành Cho Học Viên Vạn Tộc (1)
Lão Ưng Cật Tiểu Kê
20/02/2021
Mảnh vỡ trong tay hắn hiện tại tương tự với《 Khai Nguyên quyết 》 mà Bạch Phong cho hắn, thứ này đến trên tay Bạch Phong cũng không biết đã bao lâu, mà đến nay vẫn tồn tại ý chí lực, điều này có phải mang ý nghĩa là nguyên bản Bạo Viên tộc càng cường đại?
"Vậy cái này cũng có nghĩa là vạn tộc nguyên bản thật ra là vật có thể tiêu hao?"
Tô Vũ bỗng nhiên giật mình, đây có phải là đại biểu cho việc khi toàn bộ ý chí lực trong đó tiêu hao hết thì thứ này liền phế bỏ?
Tô Vũ mệt mỏi lắc đầu, không muốn tiếp tục suy nghĩ vấn đề đó nữa.
Hắn tin chắc sớm muộn gì mình cũng biết, điều quan trọng là bây giờ cần quan sát bản《 Tí Trảm 》kia, nếu không để lâu rất có thể nó sẽ mất tác dụng.
"Tí Trảm, giúp mở ra khiếu huyệt ở hai cánh tay, chuyên tu lực lượng ở bộ phận này. Mỗi cánh tay của thành viên Bạo Viên tộc có thể mở ra 16 khiếu huyệt, tổng cộng mở ra 32 khiếu huyệt, đây được tính là một loại Hoàng giai đỉnh cấp võ kỹ."
Công pháp và võ kỹ, bình thường đều là hỗ trợ lẫn nhau.
Công pháp mở ra 36 khiếu huyệt, nguyên bộ võ kỹ mở ra 30 khiếu huyệt, vậy 30 khiếu huyệt đó bình thường đều là nhờ công pháp mở ra, không cần ngoài định mức lại mở ra khiếu huyệt.
Đương nhiên, có thể sẽ tồn tại cá thể khác biệt, ví dụ như cần các loại võ kỹ đặc biệt để giúp mở ra các khiếu huyệt khó khăn.
"Nguyên bộ công pháp Lôi Nguyên đao cũng không biết là cái gì... Nếu ta tu luyện 《 Chiến Thần quyết 》, một khi cùng với Lôi Nguyên đao mở ra khiếu huyệt có độ trọng hợp không cao, dù ta muốn tu luyện tốt Lôi Nguyên đao chỉ sợ vẫn phải mở ra không ít khiếu huyệt ngoài định mức."
"Nguyên bộ võ kỹ《 Chiến Thần quyết 》không phải là còn cần điểm công lao tới đổi đó chứ?"
Tô Vũ lại bắt đầu liên tưởng, có chút buồn bực.
"Lôi Nguyên đao tổng cộng mở ra 40 khiếu huyệt, nguyên bộ công pháp khẳng định là phải từ huyền giai hạ đẳng trở lên, thế nhưng mở ra khiếu huyệt lại không coi là nhiều, đại khái không vượt quá Địa giai công pháp..."
Không cần cân nhắc, Tô Vũ chắc chắn sẽ không tu luyện công pháp tương xứng với Lôi Nguyên đao, bởi vì bộ công pháp này chắc chắn không mạnh mẽ bằng《 Chiến Thần quyết 》.
Nhưng vất vả lăm mới luyện được một đao của Lôi Nguyên đao, nếu từ bỏ thì cũng thật là đáng tiếc.
"Được rồi, đến lúc đó cùng lắm thì lại mở mấy cái khiếu huyệt rồi tu luyện Lôi Nguyên đao, ngược lại tổng cộng cũng là 40 khiếu huyệt, có lẽ có thể trọng hợp cũng nên."
Nếu độ trọng hợp đủ cao, Tô Vũ khả năng chỉ cần mở ra mấy cái khiếu huyệt ngoài định mức là đủ rồi.
Suy nghĩ càng ngày càng nhiều, độ chuyên chú không đủ.
Tô Vũ đang muốn nhìn 《 Tí Trảm 》nhiều hơn, sau một khắc, ý chí lực rung chuyển, hắn bị bài xích ra ngoài.
Tô Vũ cười khổ, quả nhiên, đọc sách thì chỉ nên chăm chú đọc sách, không nên nghĩ quá nhiều thứ linh tinh.
"《 Tí Trảm 》 mở ra khiếu huyệt hai tay, có chút trùng hợp với《 Lôi Nguyên đao 》, xem thêm sẽ có lợi cho ta nắm giữ càng nhiều tri thức."
Nhân tộc và Bạo Viên tộc có cấu tạo khác biệt, bất quá thứ như khiếu huyệt cũng có chỗ tương tự.
Bạo Viên tộc có thể mở ra 32 khiếu huyệt ở hai tay, Nhân tộc có thể sẽ tìm ra khiếu huyệt tương ứng, rồi đi cải tiến tu luyện, đây cũng là một trong những công việc của Văn Minh sư.
Bạch Phong đã từng căn dặn hắn một ngày không nên nhìn quá nhiều lần, Tô Vũ lại không coi lời anh dặn dò ra gì.
Bởi vì hắn rất ít khi cảm nhận được dấu hiệu ý thức hải bắt đầu không chịu nổi.
Những ngày gần đây, cũng là thời điểm khảo hạch trước đó, Tô Vũ từng cho rằng ý chí lực của mình bị bào mòn quá độ, hẳn là sẽ rất mệt mỏi, kết quả hắn chỉ ngủ qua một đêm, đến ngày thứ hai lại vẫn như cũ sinh long hoạt hổ, thế nên Tô Vũ đã nghĩ hẳn như thế là còn chưa tới cực hạn của mình.
Một lần bị gạt bỏ, Tô Vũ cũng không thèm để ý, hắn vẫn tiếp tục nheo mắt tập trung quan sát.
Ý chí lực không ngừng đối kháng, lần này Tô Vũ không dám tùy ý suy nghĩ lung tung nữa, mà là nghiêm túc quan sát, ý chí lực trong quá trình đối kháng cũng đang không ngừng cường hóa chính mình, mảnh xương đặt dưới ánh sáng mặt trời hơi có chút ảm đạm, ý chí lực tiêu tán, lập tức bị Tô Vũ hấp thu.
Đây chính là con đường tu luyện của Văn Minh sư, tìm đến sự phát triển từ trong đối kháng mạnh mẽ.
Nào ngờ chỉ một khắc sau, Tô Vũ lần nữa bị bài xích ra ngoài. Lần này hắn không cứng đầu nữa, mà là thành thật nghỉ ngơi trong khoảng nửa giờ, sau đó mới tiếp tục đứng dậy quan sát.
Bản《 Tí Trảm 》không hoàn chỉnh đã mang đến cho hắn rất nhiều kinh hỉ.
Tô Vũ thậm chí mơ hồ trong đó nghĩ thử một chút, nếu như hắn mở ra một vài khiếu huyệt đó, liệu rằng nó có thể khiến hai tay hắn cường đại lên hay không?
Dĩ nhiên, Tô Vũ biết làm vậy là rất nguy hiểm, nhưng dù sao đó cũng chỉ là suy nghĩ viển vông một chút mà thôi, hắn hiện tại còn không có tư cách cũng như vốn liếng để cải tiến công pháp của vạn tộc.
Hắn hiểu biết quá ít về thân thể con người cũng như khiếu huyệt trong nội thể.
"Ta đúng là ếch ngồi đáy giếng, ngay cả trong cơ thể người khiếu huyệt phân bổ như nào, cấu tạo ra sao, tổng cộng có nhiều hay ít khiếu huyệt cũng không hoàn toàn nắm rõ mà đã nghĩ tới việc cải tiến công pháp, quả thật đúng là muốn tự đào hố cho mình."
Giờ khắc này, Tô Vũ rõ ràng nhận biết tự thân thiếu hụt.
Kiến thức của hắn vẫn còn rất nông cạn!
Cao đẳng học phủ học thức, đối với hắn rất trọng yếu, sau này đến học phủ, hắn nhất định phải nghiêm túc học tập mới được, chân chính trở thành một vị học bá danh xứng như thức.
...
Ngay trong lúc mà Tô Vũ đang ở nhà nghiêm túc tu luyện.
Thì ở một nơi nào đó tại Nhân cảnh.
Một tòa pháo đài to lớn nổi bồng bềnh giữa không trung, sau một khắc, trong pháo đài bỗng xuất hiện từng đạo thân ảnh có hình thù kỳ quái, có người nhìn chung quanh, có người đầy mặt cảnh giác, cẩn thận từng li từng tí.
Một lát sau, một nhánh quân đoàn được võ trang đầy đủ chỉnh tề vây quanh bên ngoài thành.
Một vị lĩnh quân tướng quân đi tới, âm thanh lạnh lùng vang lên: "Vạn phủ trưởng, vào Nhân cảnh, đi thẳng theo con đường đã định! Bên trong pháo đài vạn tộc, ai dám can đảm bước ra khỏi thành lũy một bước, hoặc là đi chệch hướng con đường, lợi dụng kẻ địch luận xử, nhất định phải bị trảm không tha! Đại Hạ Văn Minh học phủ cũng cần gánh chịu trách nhiệm này!"
Bên trong thành lũy, một khắc sau, bỗng xuất hiện rất nhiều vị cường giả trôi nổi lơ lửng ngay giữa không trung.
Mà kẻ tiên phong đứng trước nhất chính là Vạn Thiên Thánh.
Bên cạnh ông ta còn có vài vị cường giả vạn tộc cũng đều đồng loạt bay lên trời.
Lĩnh quân tướng quân cũng không thèm để ý, hắn lạnh lùng nhìn về phía những cường giả vạn tộc kia, cất cao giọng nói: "Các ngươi hộ đạo tới đây, trong ngày thường chỉ cho phép ở lại Đại Hạ Văn Minh học phủ! Chưa có sự cho phép của phủ chủ, tuyệt đối không được bước ra khỏi Đại Hạ Văn Minh học phủ một bước, bằng không... Giết!”
"Không được nhìn trộm cơ mật Nhân tộc, kẻ trái lệnh —— giết!"
"Nếu như muốn trở về bản tộc, thì cần Đại Hạ phủ, Đại Hạ Văn Minh học phủ liên hợp ra mật lệnh, bằng không tự ý liên hệ ra ngoài, kẻ trái lệnh —— giết!"
"..."
Tướng quân liên tiếp nói ra nhiều đạo quân lệnh khác nữa, cuối cùng nhìn về phía Vạn Thiên Thánh, ngữ điệu thản nhiên mà lạnh lùng: "Vạn phủ trưởng, tự ngài giải quyết cho tốt! Một khi xuất hiện chỗ sơ suất, chẳng những là bọn hắn, mà ngay cả ngài cũng cần nhận gánh trách nhiệm!"
Vạn Thiên Thánh bình tĩnh mỉm cười, "Yên tâm, ta có chừng mực, trước khi đến ta cũng đã nhiều lần dặn dò qua, nếu có kẻ nào hành xử không biết tốt xấu, lỡ có bị giết... thì cái chết của kẻ đó cũng chỉ là một mệnh lãng phí, bọn họ buông bỏ được xuống đống tài nguyên kia thì cứ việc vi phạm những điều cấm kỵ.”
Ông vừa dứt lời, có một vị Ngưu Đầu vạn tộc cường giả đứng bên cạnh, trầm giọng nói: "Lý oa đến lực..."
Vạn Thiên Thánh thản nhiên ngắt ngang: "Nói ngôn ngữ của Nhân tộc đi, đây là Nhân cảnh, sẽ không ai rảnh rỗi giúp ngươi phiên dịch!"
Ngưu Đầu cường giả kia có chút bất mãn, nhưng rất nhanh đã hắng giọng, bắt đầu chuyển sang nói bằng tiếng Nhân tộc, "Vị tướng quân này, trước đó Vạn phủ trưởng đã đáp ứng chúng ta, Hộ Đạo giả bọn ta thì có thể hạn chế, nhưng các học viên thì sẽ không bị ràng buộc gì, có thể đi khắp Nhân cảnh, vì sao hiện tại những quân lệnh mà ngươi vừa nói lại không giống với lời ông ta từng hứa hẹn trước kia?"
"Vậy cái này cũng có nghĩa là vạn tộc nguyên bản thật ra là vật có thể tiêu hao?"
Tô Vũ bỗng nhiên giật mình, đây có phải là đại biểu cho việc khi toàn bộ ý chí lực trong đó tiêu hao hết thì thứ này liền phế bỏ?
Tô Vũ mệt mỏi lắc đầu, không muốn tiếp tục suy nghĩ vấn đề đó nữa.
Hắn tin chắc sớm muộn gì mình cũng biết, điều quan trọng là bây giờ cần quan sát bản《 Tí Trảm 》kia, nếu không để lâu rất có thể nó sẽ mất tác dụng.
"Tí Trảm, giúp mở ra khiếu huyệt ở hai cánh tay, chuyên tu lực lượng ở bộ phận này. Mỗi cánh tay của thành viên Bạo Viên tộc có thể mở ra 16 khiếu huyệt, tổng cộng mở ra 32 khiếu huyệt, đây được tính là một loại Hoàng giai đỉnh cấp võ kỹ."
Công pháp và võ kỹ, bình thường đều là hỗ trợ lẫn nhau.
Công pháp mở ra 36 khiếu huyệt, nguyên bộ võ kỹ mở ra 30 khiếu huyệt, vậy 30 khiếu huyệt đó bình thường đều là nhờ công pháp mở ra, không cần ngoài định mức lại mở ra khiếu huyệt.
Đương nhiên, có thể sẽ tồn tại cá thể khác biệt, ví dụ như cần các loại võ kỹ đặc biệt để giúp mở ra các khiếu huyệt khó khăn.
"Nguyên bộ công pháp Lôi Nguyên đao cũng không biết là cái gì... Nếu ta tu luyện 《 Chiến Thần quyết 》, một khi cùng với Lôi Nguyên đao mở ra khiếu huyệt có độ trọng hợp không cao, dù ta muốn tu luyện tốt Lôi Nguyên đao chỉ sợ vẫn phải mở ra không ít khiếu huyệt ngoài định mức."
"Nguyên bộ võ kỹ《 Chiến Thần quyết 》không phải là còn cần điểm công lao tới đổi đó chứ?"
Tô Vũ lại bắt đầu liên tưởng, có chút buồn bực.
"Lôi Nguyên đao tổng cộng mở ra 40 khiếu huyệt, nguyên bộ công pháp khẳng định là phải từ huyền giai hạ đẳng trở lên, thế nhưng mở ra khiếu huyệt lại không coi là nhiều, đại khái không vượt quá Địa giai công pháp..."
Không cần cân nhắc, Tô Vũ chắc chắn sẽ không tu luyện công pháp tương xứng với Lôi Nguyên đao, bởi vì bộ công pháp này chắc chắn không mạnh mẽ bằng《 Chiến Thần quyết 》.
Nhưng vất vả lăm mới luyện được một đao của Lôi Nguyên đao, nếu từ bỏ thì cũng thật là đáng tiếc.
"Được rồi, đến lúc đó cùng lắm thì lại mở mấy cái khiếu huyệt rồi tu luyện Lôi Nguyên đao, ngược lại tổng cộng cũng là 40 khiếu huyệt, có lẽ có thể trọng hợp cũng nên."
Nếu độ trọng hợp đủ cao, Tô Vũ khả năng chỉ cần mở ra mấy cái khiếu huyệt ngoài định mức là đủ rồi.
Suy nghĩ càng ngày càng nhiều, độ chuyên chú không đủ.
Tô Vũ đang muốn nhìn 《 Tí Trảm 》nhiều hơn, sau một khắc, ý chí lực rung chuyển, hắn bị bài xích ra ngoài.
Tô Vũ cười khổ, quả nhiên, đọc sách thì chỉ nên chăm chú đọc sách, không nên nghĩ quá nhiều thứ linh tinh.
"《 Tí Trảm 》 mở ra khiếu huyệt hai tay, có chút trùng hợp với《 Lôi Nguyên đao 》, xem thêm sẽ có lợi cho ta nắm giữ càng nhiều tri thức."
Nhân tộc và Bạo Viên tộc có cấu tạo khác biệt, bất quá thứ như khiếu huyệt cũng có chỗ tương tự.
Bạo Viên tộc có thể mở ra 32 khiếu huyệt ở hai tay, Nhân tộc có thể sẽ tìm ra khiếu huyệt tương ứng, rồi đi cải tiến tu luyện, đây cũng là một trong những công việc của Văn Minh sư.
Bạch Phong đã từng căn dặn hắn một ngày không nên nhìn quá nhiều lần, Tô Vũ lại không coi lời anh dặn dò ra gì.
Bởi vì hắn rất ít khi cảm nhận được dấu hiệu ý thức hải bắt đầu không chịu nổi.
Những ngày gần đây, cũng là thời điểm khảo hạch trước đó, Tô Vũ từng cho rằng ý chí lực của mình bị bào mòn quá độ, hẳn là sẽ rất mệt mỏi, kết quả hắn chỉ ngủ qua một đêm, đến ngày thứ hai lại vẫn như cũ sinh long hoạt hổ, thế nên Tô Vũ đã nghĩ hẳn như thế là còn chưa tới cực hạn của mình.
Một lần bị gạt bỏ, Tô Vũ cũng không thèm để ý, hắn vẫn tiếp tục nheo mắt tập trung quan sát.
Ý chí lực không ngừng đối kháng, lần này Tô Vũ không dám tùy ý suy nghĩ lung tung nữa, mà là nghiêm túc quan sát, ý chí lực trong quá trình đối kháng cũng đang không ngừng cường hóa chính mình, mảnh xương đặt dưới ánh sáng mặt trời hơi có chút ảm đạm, ý chí lực tiêu tán, lập tức bị Tô Vũ hấp thu.
Đây chính là con đường tu luyện của Văn Minh sư, tìm đến sự phát triển từ trong đối kháng mạnh mẽ.
Nào ngờ chỉ một khắc sau, Tô Vũ lần nữa bị bài xích ra ngoài. Lần này hắn không cứng đầu nữa, mà là thành thật nghỉ ngơi trong khoảng nửa giờ, sau đó mới tiếp tục đứng dậy quan sát.
Bản《 Tí Trảm 》không hoàn chỉnh đã mang đến cho hắn rất nhiều kinh hỉ.
Tô Vũ thậm chí mơ hồ trong đó nghĩ thử một chút, nếu như hắn mở ra một vài khiếu huyệt đó, liệu rằng nó có thể khiến hai tay hắn cường đại lên hay không?
Dĩ nhiên, Tô Vũ biết làm vậy là rất nguy hiểm, nhưng dù sao đó cũng chỉ là suy nghĩ viển vông một chút mà thôi, hắn hiện tại còn không có tư cách cũng như vốn liếng để cải tiến công pháp của vạn tộc.
Hắn hiểu biết quá ít về thân thể con người cũng như khiếu huyệt trong nội thể.
"Ta đúng là ếch ngồi đáy giếng, ngay cả trong cơ thể người khiếu huyệt phân bổ như nào, cấu tạo ra sao, tổng cộng có nhiều hay ít khiếu huyệt cũng không hoàn toàn nắm rõ mà đã nghĩ tới việc cải tiến công pháp, quả thật đúng là muốn tự đào hố cho mình."
Giờ khắc này, Tô Vũ rõ ràng nhận biết tự thân thiếu hụt.
Kiến thức của hắn vẫn còn rất nông cạn!
Cao đẳng học phủ học thức, đối với hắn rất trọng yếu, sau này đến học phủ, hắn nhất định phải nghiêm túc học tập mới được, chân chính trở thành một vị học bá danh xứng như thức.
...
Ngay trong lúc mà Tô Vũ đang ở nhà nghiêm túc tu luyện.
Thì ở một nơi nào đó tại Nhân cảnh.
Một tòa pháo đài to lớn nổi bồng bềnh giữa không trung, sau một khắc, trong pháo đài bỗng xuất hiện từng đạo thân ảnh có hình thù kỳ quái, có người nhìn chung quanh, có người đầy mặt cảnh giác, cẩn thận từng li từng tí.
Một lát sau, một nhánh quân đoàn được võ trang đầy đủ chỉnh tề vây quanh bên ngoài thành.
Một vị lĩnh quân tướng quân đi tới, âm thanh lạnh lùng vang lên: "Vạn phủ trưởng, vào Nhân cảnh, đi thẳng theo con đường đã định! Bên trong pháo đài vạn tộc, ai dám can đảm bước ra khỏi thành lũy một bước, hoặc là đi chệch hướng con đường, lợi dụng kẻ địch luận xử, nhất định phải bị trảm không tha! Đại Hạ Văn Minh học phủ cũng cần gánh chịu trách nhiệm này!"
Bên trong thành lũy, một khắc sau, bỗng xuất hiện rất nhiều vị cường giả trôi nổi lơ lửng ngay giữa không trung.
Mà kẻ tiên phong đứng trước nhất chính là Vạn Thiên Thánh.
Bên cạnh ông ta còn có vài vị cường giả vạn tộc cũng đều đồng loạt bay lên trời.
Lĩnh quân tướng quân cũng không thèm để ý, hắn lạnh lùng nhìn về phía những cường giả vạn tộc kia, cất cao giọng nói: "Các ngươi hộ đạo tới đây, trong ngày thường chỉ cho phép ở lại Đại Hạ Văn Minh học phủ! Chưa có sự cho phép của phủ chủ, tuyệt đối không được bước ra khỏi Đại Hạ Văn Minh học phủ một bước, bằng không... Giết!”
"Không được nhìn trộm cơ mật Nhân tộc, kẻ trái lệnh —— giết!"
"Nếu như muốn trở về bản tộc, thì cần Đại Hạ phủ, Đại Hạ Văn Minh học phủ liên hợp ra mật lệnh, bằng không tự ý liên hệ ra ngoài, kẻ trái lệnh —— giết!"
"..."
Tướng quân liên tiếp nói ra nhiều đạo quân lệnh khác nữa, cuối cùng nhìn về phía Vạn Thiên Thánh, ngữ điệu thản nhiên mà lạnh lùng: "Vạn phủ trưởng, tự ngài giải quyết cho tốt! Một khi xuất hiện chỗ sơ suất, chẳng những là bọn hắn, mà ngay cả ngài cũng cần nhận gánh trách nhiệm!"
Vạn Thiên Thánh bình tĩnh mỉm cười, "Yên tâm, ta có chừng mực, trước khi đến ta cũng đã nhiều lần dặn dò qua, nếu có kẻ nào hành xử không biết tốt xấu, lỡ có bị giết... thì cái chết của kẻ đó cũng chỉ là một mệnh lãng phí, bọn họ buông bỏ được xuống đống tài nguyên kia thì cứ việc vi phạm những điều cấm kỵ.”
Ông vừa dứt lời, có một vị Ngưu Đầu vạn tộc cường giả đứng bên cạnh, trầm giọng nói: "Lý oa đến lực..."
Vạn Thiên Thánh thản nhiên ngắt ngang: "Nói ngôn ngữ của Nhân tộc đi, đây là Nhân cảnh, sẽ không ai rảnh rỗi giúp ngươi phiên dịch!"
Ngưu Đầu cường giả kia có chút bất mãn, nhưng rất nhanh đã hắng giọng, bắt đầu chuyển sang nói bằng tiếng Nhân tộc, "Vị tướng quân này, trước đó Vạn phủ trưởng đã đáp ứng chúng ta, Hộ Đạo giả bọn ta thì có thể hạn chế, nhưng các học viên thì sẽ không bị ràng buộc gì, có thể đi khắp Nhân cảnh, vì sao hiện tại những quân lệnh mà ngươi vừa nói lại không giống với lời ông ta từng hứa hẹn trước kia?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.