Chương 656: Thương Thế Rất Nặng
Lão Ưng Cật Tiểu Kê
26/02/2021
"Tô Vũ, ngươi..."
Đối diện 5 người vừa lên đài liền muốn mở miệng nói vài câu tăng cao thanh thế, Tô Vũ lại trực tiếp ngắt lời: "Không cần nói nhảm, trọng tài lão sư, có thể bắt đầu rồi!"
"Ngươi!"
Mấy người giận dữ!
Mấy người bọn họ cũng là học viên lâu năm, đều đang ở thời kỳ vàng son 30 tuổi trở lên, từng người đều không yếu, năm người đều có thực lực Vạn Thạch thất bát trọng, phối hợp lại, dù cho gặp Đằng Không đều có thể giao thủ ngắn ngủi một hồi.
Tô Vũ quá càn rỡ!
Trọng tài không phải Triệu Minh mà là một vị cường giả Đằng Không cảnh, giờ phút này, nghe vậy cũng không nhiều lời, hô lớn: "Bắt đầu!"
Tranh tài bắt đầu!
Mấy người Lưu Hạ còn có chút chần chờ, cũng còn chưa nhúc nhích, thân ảnh Tô Vũ đã biến mất!
Huyễn cảnh xuất hiện!
Năm người đối diện dồn dập bùng nổ ý chí lực, bọn hắn biết Tô Vũ nắm giữ huyễn cảnh!
Nhưng mà, thời khắc này chữ “Máu” của Tô Vũ bởi vì hấp thu thần vận từ Vĩnh Hằng thần văn nên càng thêm cường đại, ý chí lực cũng chân chính đến nhất giai đỉnh phong. Huyễn cảnh vừa ra, dù cho mấy người biết rõ chính mình bị nhốt trong huyễn cảnh thì nhất thời thế mà cũng không thể thoát khỏi!
Thần văn chữ "Sát" và chữ "Lôi" đều tiến nhập nhị giai, chữ "Chiến" dưới tình huống Tô Vũ bộc phát chiến ý cũng có hướng xu thế biến chuyển thành nhị giai.
Thần văn mạnh mẽ, ý chí lực mạnh mẽ, văn binh cũng cực kỳ cường đại!
Giờ khắc này, một thanh trường đao màu đen hiện ra, vô thanh vô tức, xen lẫn một chút ánh chớp, trong nháy mắt đã chém xuống!
Tô Vũ trực tiếp đột nhập vào trong vòng chiến của năm người!
Bên kia, Chu Hạo vừa muốn ra tay, Tô Vũ thản nhiên can lại: "Mấy tên tạp nham mà thôi, ta tự mình tới!"
Dứt lời, Phong ấn đao chém xuống!
Ầm ầm một tiếng!
Năm người đồng thời đổ máu, có một người trợn to mắt hơi hơi thanh tỉnh, nhưng ngay lúc đó, trong mắt kẻ nọ bất chợt xuất hiện một cái chân nhanh tựa như thời gian lướt qua!
Oanh!
Một tiếng nổ đùng!
Một chân đạp ra, Phá Sơn Hải!
Răng rắc!
Xương cốt toàn thân kẻ đó đứt gãy, tựa như bao tải bị phá nát, vị đội trưởng mạnh nhất này bị Tô Vũ đá trọng thương, nát mấy chục cái xương cốt, ngã ầm ầm xuống dưới lôi đài!
Đơn thần văn nhất hệ không phải có tiền sao?
Trị liệu đi a!
Tô Vũ còn không tin trị liệu không cần tiền, Hoàng Khải Phong có thể được chữa chạy đó là bởi vì lão sư gã là Trịnh Ngọc Minh.
Chu Hạo có thể được trị liệu, đó là bởi vì lão sư của cậu ta là Hạ Ngọc Văn.
Trọng thương thành như thế, một lần tiêu hao mấy ngàn công huân, đám học viên hơn 30 tuổi như kẻ hắn vừa đánh, Đơn thần văn nhất hệ sẽ cứu sao?
Tám chín phần mười là sẽ không!
"Yếu quá!"
Tô Vũ cười lạnh một tiếng, văn binh hạ xuống, ầm ầm một tiếng, Lôi Đình bùng nổ, đem một người trong đó trực tiếp đánh cho da tróc thịt nứt, kẻ đó kêu thảm một tiếng, vừa xuất ra văn binh thì đã trực tiếp bị chém nát!
Phanh phanh phanh!
Tốc độ của Tô Vũ nhanh vô cùng, một chuỗi tàn ảnh lưu trên đài, Phệ Hồn quyết bùng nổ, ăn mòn thiêu cháy, mấy người dồn dập hét thảm lên!
Bịch bịch bịch!
Thanh âm nện xuống đất truyền đến!
Xương cốt đều đứt gãy rất nhiều, ý chí lực bị thiêu cháy vô cùng thống khổ, lại bị thần văn của Tô Vũ chấn nhiếp, cho đến giờ phút này, mấy người bọn họ thế mà còn đắm chìm trong ảo cảnh!
...
Lên đài.
Tích tắc trong vòng 5 giây, Tô Vũ đã giải quyết xong trận đầu.
Thu hồi văn binh, hắn nhìn xuống phía dưới, cười nhạt nói: "Thật có lỗi, ta thắng rồi. Ra tay có chút nặng, hi vọng Đơn thần văn nhất hệ có thể chữa trị tốt cho các vị sư huynh, đừng lưu lại hậu hoạn, một người đấu với năm người, ta thực sự không có cách nào nương tay!"
Yên tĩnh không một tiếng động!
5 vị cường giả đều có thực lực Vạn Thạch hậu kỳ thế mà bị Tô Vũ dễ dàng giải quyết!
Không thể tưởng tượng nổi!
Phải biết, mấy vị này năm đó cũng có hai người trải qua Bách Cường bảng, bây giờ càng mạnh hơn khi xưa!
Thế mà bại rồi?
Một vị nghiên cứu viên của Đơn thần văn nhất hệ đi tới, trong tay xuất hiện bạch quang, cấp tốc trị liệu cho mấy người, vẻ mặt người nọ rất khó coi, nhìn về phía Tô Vũ rồi quát: "Tô Vũ, không phải sinh tử chiến, ngươi rõ ràng cường hãn hơn bọn họ rất nhiều, thế mà lại đánh trọng thương thân thể bọn họ!"
Thương thế rất nặng!
Xương cốt đứt gãy rất nhiều, ngũ tạng lục phủ đều đang chảy máu, có người văn binh bị phá toái, thần văn trọng thương!
Tô Vũ ra tay rất ác liệt!
Tô Vũ thản nhiên nói: "Lão sư hiểu lầm, ta đã nương tay rồi, bằng không họ nhất định phải chết! Trọng tài lão sư vẫn ở đây, nếu ngài ấy không ngăn cản, vậy liền đại biểu ta đã không quá phận, chỉ là vì các ngươi quá yếu, sao lại trách ta?"
"Ngươi!"
Vị nghiên cứu viên này giận dữ, trong lòng cũng không tránh khỏi rung động, cái tên này còn mạnh hơn trước!
5 người kia hợp lại, Địch Phong cũng không phải đối thủ.
Kết quả thế mà bị Tô Vũ tùy tiện đánh gục!
Cái tên này, hiện tại chỉ sợ đã có chiến lực Vạn Thạch cửu trọng, thần văn phối hợp lại nhiều, đẳng cấp cao, Vạn Thạch cửu trọng thông thường cũng không bằng hắn!
Dưới đài cũng yên tĩnh vô cùng.
Giờ khắc này, dù cho đám Chiêm Hải thì cũng là sắc mặt ngưng trọng.
Tô Vũ còn chưa biểu hiện ra thực lực có thể chiến Đằng Không, nhưng thực lực của hắn bây giờ so với người dưới Đằng Không, có vẻ như đã tiếp cận vô địch!
Then chốt ở chỗ, Tô Vũ nhập học mới bao lâu?
Chu Hạo cũng mang dáng vẻ ngưng trọng nhìn Tô Vũ, cái tên này mạnh hơn nhiều so với lần trước!
Đây là toàn bộ thực lực của Tô Vũ sao?
Chỉ sợ không phải!
...
Tôn Các lão và các cường giả của Đơn thần văn nhất hệ cũng dồn dập nhíu mày.
Mạnh đến thế?
Đáng chết!
Dám lên đài khiêu chiến, nhiều ít gì cũng có mấy phần bản lĩnh thật sự, kết quả cứ thế mà bại!
Ở khu Quan chiến, Lưu Hồng bỗng nhiên cười, cất tiếng: "Tô Vũ, ngươi rất lợi hại, xem ra ngươi cũng chưa chắc sợ Chiêm Hải, khó trách trước đó lớn lối như thế!"
"Ngây thơ!"
Tô Vũ nói rất bình tĩnh, cũng không điểm danh chỉ họ, nói thẳng: "Vẫn còn muốn tìm chết thì cứ lên, đáng tiếc không phải Sinh Tử lôi đài!"
Ý bóng gió đều lộ rõ trên mặt.
Tô Vũ nói xong, lại cười bảo: "Hi vọng vài ngày sau có thể thấy các vị sư huynh nhảy nhót tưng bừng, đừng để cao tuổi rồi lại vẫn phải nằm trên giường mấy năm, triệt để làm trễ nải thời gian tấn cấp!"
Nói gần nói xa, hắn đều đang toát ra ý kích thích Đơn thần văn nhất hệ, kích thích những học viên kia.
Thụ thương, Tôn Các lão sẽ giúp bọn họ trị liệu sao?
Xương cốt đứt đoạn, nội tạng trọng thương, thần văn phá toái... Bọn họ có thể được cứu chữa sao?
Giờ phút này, Tôn Các lão cũng cảm nhận được những học viên kia lưỡng lự, ông liền lớn tiếng quát: "Học viên của Đơn thần văn nhất hệ mặc kệ thương thế nghiêm trọng thế nào, miễn là còn sống đều sẽ được toàn lực trị liệu!"
Lời này vừa nói ra, cũng đã trấn an mấy người.
Tô Vũ khẽ cười: "Dùng ánh sáng chữa thương thì ích gì, vẫn sẽ chậm trễ thời gian, cho chút ít ban thưởng đi, tỉ như lên đài, một người ban thưởng 1000 điểm công huân, ta tranh thủ phúc lợi cho mọi người đó, thế nào?"
"..."
Ánh mắt Tôn Các lão như muốn giết người!
Nói đùa cái gì chứ?
1000 điểm công huân, ngươi thật sự cho rằng công huân không đáng tiền à?
"Thế này cũng không nỡ chi? Nhưng đấy là dùng mệnh cùng tương lai để tranh thủ, một số người tùy tiện liền có thể lấy đi mấy vạn công huân, Tôn lão hẳn phải biết ta nói đến người nào a? Người khác có thể cầm, người phải dùng mệnh tới tranh thì lại không có tư cách, sao phải chịu trọng thương tới dự thi?"
"Nói bậy nói bạ!" Tôn Các lão quát: "Tô Vũ, ngươi còn dám hồ ngôn loạn ngữ, ta đập chết ngươi!"
Tô Vũ thản nhiên nói: "Ta nói thật mà cũng phạm pháp? Đập chết ta, Tôn Các lão thử xem sao, ta thật ra thử nghĩ dùng mệnh của ta đổi lấy một vị Sơn Hải! Cảm giác vẫn hết sức có lời, chỉ sợ Tôn Các lão không bỏ được thôi!"
Đối diện 5 người vừa lên đài liền muốn mở miệng nói vài câu tăng cao thanh thế, Tô Vũ lại trực tiếp ngắt lời: "Không cần nói nhảm, trọng tài lão sư, có thể bắt đầu rồi!"
"Ngươi!"
Mấy người giận dữ!
Mấy người bọn họ cũng là học viên lâu năm, đều đang ở thời kỳ vàng son 30 tuổi trở lên, từng người đều không yếu, năm người đều có thực lực Vạn Thạch thất bát trọng, phối hợp lại, dù cho gặp Đằng Không đều có thể giao thủ ngắn ngủi một hồi.
Tô Vũ quá càn rỡ!
Trọng tài không phải Triệu Minh mà là một vị cường giả Đằng Không cảnh, giờ phút này, nghe vậy cũng không nhiều lời, hô lớn: "Bắt đầu!"
Tranh tài bắt đầu!
Mấy người Lưu Hạ còn có chút chần chờ, cũng còn chưa nhúc nhích, thân ảnh Tô Vũ đã biến mất!
Huyễn cảnh xuất hiện!
Năm người đối diện dồn dập bùng nổ ý chí lực, bọn hắn biết Tô Vũ nắm giữ huyễn cảnh!
Nhưng mà, thời khắc này chữ “Máu” của Tô Vũ bởi vì hấp thu thần vận từ Vĩnh Hằng thần văn nên càng thêm cường đại, ý chí lực cũng chân chính đến nhất giai đỉnh phong. Huyễn cảnh vừa ra, dù cho mấy người biết rõ chính mình bị nhốt trong huyễn cảnh thì nhất thời thế mà cũng không thể thoát khỏi!
Thần văn chữ "Sát" và chữ "Lôi" đều tiến nhập nhị giai, chữ "Chiến" dưới tình huống Tô Vũ bộc phát chiến ý cũng có hướng xu thế biến chuyển thành nhị giai.
Thần văn mạnh mẽ, ý chí lực mạnh mẽ, văn binh cũng cực kỳ cường đại!
Giờ khắc này, một thanh trường đao màu đen hiện ra, vô thanh vô tức, xen lẫn một chút ánh chớp, trong nháy mắt đã chém xuống!
Tô Vũ trực tiếp đột nhập vào trong vòng chiến của năm người!
Bên kia, Chu Hạo vừa muốn ra tay, Tô Vũ thản nhiên can lại: "Mấy tên tạp nham mà thôi, ta tự mình tới!"
Dứt lời, Phong ấn đao chém xuống!
Ầm ầm một tiếng!
Năm người đồng thời đổ máu, có một người trợn to mắt hơi hơi thanh tỉnh, nhưng ngay lúc đó, trong mắt kẻ nọ bất chợt xuất hiện một cái chân nhanh tựa như thời gian lướt qua!
Oanh!
Một tiếng nổ đùng!
Một chân đạp ra, Phá Sơn Hải!
Răng rắc!
Xương cốt toàn thân kẻ đó đứt gãy, tựa như bao tải bị phá nát, vị đội trưởng mạnh nhất này bị Tô Vũ đá trọng thương, nát mấy chục cái xương cốt, ngã ầm ầm xuống dưới lôi đài!
Đơn thần văn nhất hệ không phải có tiền sao?
Trị liệu đi a!
Tô Vũ còn không tin trị liệu không cần tiền, Hoàng Khải Phong có thể được chữa chạy đó là bởi vì lão sư gã là Trịnh Ngọc Minh.
Chu Hạo có thể được trị liệu, đó là bởi vì lão sư của cậu ta là Hạ Ngọc Văn.
Trọng thương thành như thế, một lần tiêu hao mấy ngàn công huân, đám học viên hơn 30 tuổi như kẻ hắn vừa đánh, Đơn thần văn nhất hệ sẽ cứu sao?
Tám chín phần mười là sẽ không!
"Yếu quá!"
Tô Vũ cười lạnh một tiếng, văn binh hạ xuống, ầm ầm một tiếng, Lôi Đình bùng nổ, đem một người trong đó trực tiếp đánh cho da tróc thịt nứt, kẻ đó kêu thảm một tiếng, vừa xuất ra văn binh thì đã trực tiếp bị chém nát!
Phanh phanh phanh!
Tốc độ của Tô Vũ nhanh vô cùng, một chuỗi tàn ảnh lưu trên đài, Phệ Hồn quyết bùng nổ, ăn mòn thiêu cháy, mấy người dồn dập hét thảm lên!
Bịch bịch bịch!
Thanh âm nện xuống đất truyền đến!
Xương cốt đều đứt gãy rất nhiều, ý chí lực bị thiêu cháy vô cùng thống khổ, lại bị thần văn của Tô Vũ chấn nhiếp, cho đến giờ phút này, mấy người bọn họ thế mà còn đắm chìm trong ảo cảnh!
...
Lên đài.
Tích tắc trong vòng 5 giây, Tô Vũ đã giải quyết xong trận đầu.
Thu hồi văn binh, hắn nhìn xuống phía dưới, cười nhạt nói: "Thật có lỗi, ta thắng rồi. Ra tay có chút nặng, hi vọng Đơn thần văn nhất hệ có thể chữa trị tốt cho các vị sư huynh, đừng lưu lại hậu hoạn, một người đấu với năm người, ta thực sự không có cách nào nương tay!"
Yên tĩnh không một tiếng động!
5 vị cường giả đều có thực lực Vạn Thạch hậu kỳ thế mà bị Tô Vũ dễ dàng giải quyết!
Không thể tưởng tượng nổi!
Phải biết, mấy vị này năm đó cũng có hai người trải qua Bách Cường bảng, bây giờ càng mạnh hơn khi xưa!
Thế mà bại rồi?
Một vị nghiên cứu viên của Đơn thần văn nhất hệ đi tới, trong tay xuất hiện bạch quang, cấp tốc trị liệu cho mấy người, vẻ mặt người nọ rất khó coi, nhìn về phía Tô Vũ rồi quát: "Tô Vũ, không phải sinh tử chiến, ngươi rõ ràng cường hãn hơn bọn họ rất nhiều, thế mà lại đánh trọng thương thân thể bọn họ!"
Thương thế rất nặng!
Xương cốt đứt gãy rất nhiều, ngũ tạng lục phủ đều đang chảy máu, có người văn binh bị phá toái, thần văn trọng thương!
Tô Vũ ra tay rất ác liệt!
Tô Vũ thản nhiên nói: "Lão sư hiểu lầm, ta đã nương tay rồi, bằng không họ nhất định phải chết! Trọng tài lão sư vẫn ở đây, nếu ngài ấy không ngăn cản, vậy liền đại biểu ta đã không quá phận, chỉ là vì các ngươi quá yếu, sao lại trách ta?"
"Ngươi!"
Vị nghiên cứu viên này giận dữ, trong lòng cũng không tránh khỏi rung động, cái tên này còn mạnh hơn trước!
5 người kia hợp lại, Địch Phong cũng không phải đối thủ.
Kết quả thế mà bị Tô Vũ tùy tiện đánh gục!
Cái tên này, hiện tại chỉ sợ đã có chiến lực Vạn Thạch cửu trọng, thần văn phối hợp lại nhiều, đẳng cấp cao, Vạn Thạch cửu trọng thông thường cũng không bằng hắn!
Dưới đài cũng yên tĩnh vô cùng.
Giờ khắc này, dù cho đám Chiêm Hải thì cũng là sắc mặt ngưng trọng.
Tô Vũ còn chưa biểu hiện ra thực lực có thể chiến Đằng Không, nhưng thực lực của hắn bây giờ so với người dưới Đằng Không, có vẻ như đã tiếp cận vô địch!
Then chốt ở chỗ, Tô Vũ nhập học mới bao lâu?
Chu Hạo cũng mang dáng vẻ ngưng trọng nhìn Tô Vũ, cái tên này mạnh hơn nhiều so với lần trước!
Đây là toàn bộ thực lực của Tô Vũ sao?
Chỉ sợ không phải!
...
Tôn Các lão và các cường giả của Đơn thần văn nhất hệ cũng dồn dập nhíu mày.
Mạnh đến thế?
Đáng chết!
Dám lên đài khiêu chiến, nhiều ít gì cũng có mấy phần bản lĩnh thật sự, kết quả cứ thế mà bại!
Ở khu Quan chiến, Lưu Hồng bỗng nhiên cười, cất tiếng: "Tô Vũ, ngươi rất lợi hại, xem ra ngươi cũng chưa chắc sợ Chiêm Hải, khó trách trước đó lớn lối như thế!"
"Ngây thơ!"
Tô Vũ nói rất bình tĩnh, cũng không điểm danh chỉ họ, nói thẳng: "Vẫn còn muốn tìm chết thì cứ lên, đáng tiếc không phải Sinh Tử lôi đài!"
Ý bóng gió đều lộ rõ trên mặt.
Tô Vũ nói xong, lại cười bảo: "Hi vọng vài ngày sau có thể thấy các vị sư huynh nhảy nhót tưng bừng, đừng để cao tuổi rồi lại vẫn phải nằm trên giường mấy năm, triệt để làm trễ nải thời gian tấn cấp!"
Nói gần nói xa, hắn đều đang toát ra ý kích thích Đơn thần văn nhất hệ, kích thích những học viên kia.
Thụ thương, Tôn Các lão sẽ giúp bọn họ trị liệu sao?
Xương cốt đứt đoạn, nội tạng trọng thương, thần văn phá toái... Bọn họ có thể được cứu chữa sao?
Giờ phút này, Tôn Các lão cũng cảm nhận được những học viên kia lưỡng lự, ông liền lớn tiếng quát: "Học viên của Đơn thần văn nhất hệ mặc kệ thương thế nghiêm trọng thế nào, miễn là còn sống đều sẽ được toàn lực trị liệu!"
Lời này vừa nói ra, cũng đã trấn an mấy người.
Tô Vũ khẽ cười: "Dùng ánh sáng chữa thương thì ích gì, vẫn sẽ chậm trễ thời gian, cho chút ít ban thưởng đi, tỉ như lên đài, một người ban thưởng 1000 điểm công huân, ta tranh thủ phúc lợi cho mọi người đó, thế nào?"
"..."
Ánh mắt Tôn Các lão như muốn giết người!
Nói đùa cái gì chứ?
1000 điểm công huân, ngươi thật sự cho rằng công huân không đáng tiền à?
"Thế này cũng không nỡ chi? Nhưng đấy là dùng mệnh cùng tương lai để tranh thủ, một số người tùy tiện liền có thể lấy đi mấy vạn công huân, Tôn lão hẳn phải biết ta nói đến người nào a? Người khác có thể cầm, người phải dùng mệnh tới tranh thì lại không có tư cách, sao phải chịu trọng thương tới dự thi?"
"Nói bậy nói bạ!" Tôn Các lão quát: "Tô Vũ, ngươi còn dám hồ ngôn loạn ngữ, ta đập chết ngươi!"
Tô Vũ thản nhiên nói: "Ta nói thật mà cũng phạm pháp? Đập chết ta, Tôn Các lão thử xem sao, ta thật ra thử nghĩ dùng mệnh của ta đổi lấy một vị Sơn Hải! Cảm giác vẫn hết sức có lời, chỉ sợ Tôn Các lão không bỏ được thôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.