Chương 12: Bị lừa vào BAR, gậy ông đập lưng ông
Nhi Nguyễn
30/07/2024
Sau khi băng bó vết thương trên
tay Lục Chính Thần xong, Mộc Thiển Đình mới thở phù một hơi, ngẩng đầu
liền nhìn thấy ánh mắt đăm chiêu nhìn chằm chằm mình của Lục Chính Thần. Hai người bốn mắt nhìn nhau không chớp mắt.
Không khí có chút gượng gạo cho đến khi Mộc Thiển Đình lên tiếng đánh trống lảng.
" Cũng thật may...là cậu bị thương ở tay trái, nếu không ở bên phải thì sẽ rất bất tiện! ".
Lục Chính Thần không biết có phải là do ngại ngùng hay không, cũng vội gật đầu phụ họa theo cô.
" À ừ! May thật! ".
" Vậy...nếu cậu đã không còn chuyện gì nữa thì trở về phòng đi! ". Mộc Thiển Đình khẽ giọng lên tiếng.
Nghe được cô nói, Lục Chính Thần tay chân bối rối đứng dậy, đem dáng vẻ ngượng ngùng đi ra khỏi phòng của cô. Lúc ra đến bên ngoài cửa, Lục Chính Thần ngừng một lát thì quay người lại, khiến cho Mộc Thiển Đình còn đang định đóng cửa lại giật mình nhìn tới.
Khuôn mặt đẹp trai ngày thường vốn tỏ ra kiêu ngạo hiếm khi cười khẽ, cất giọng trầm thấp khẽ nói một câu: " cảm ơn! ".
Mộc Thiển Đình mỉm cười một cái. Sau khi Lục Chính Thần quay đầu mở cửa phòng đối diện mà đi vào thì cô cũng đóng cửa phòng lại.
...
Mộc Thiển Đình ở trong Lục thị đã chính thức trở thành người mẫu độc quyền của công ty. Không những được một người cọc cằn, khó tính như Vương đầu hói ưu ái, còn chiếm được cảm tình của nhiếp ảnh gia đẹp trai Khương Hạo Thiên khiến cho các người mẫu nữ khác trong công ty vừa ngưỡng mộ lại ghen tỵ.
Trong số đó có Trương Mạn Ny, cô ta là người mẫu lâu năm trong công ty, cũng là người có dáng dấp thân hình nóng bỏng đủ tiêu chuẩn ba vòng nhất trong số đám người mẫu nữ.
Trông thấy một người mẫu mới vào tên Tiêu Lạc Hy kia chỉ vừa mới chụp được mấy buổi nhưng đã chiếm được vị thế không hề nhỏ, còn lấn át luôn cả cô ta. Hơn nữa Tiêu Lạc Hy đó còn được mọi người xung quanh công nhận là đẹp cả về nhan sắc lẫn khí chất đều xuất thần. Càng khiến cho Trương Mạn Ny sinh ra lòng ghen ghét, đố kỵ.
Tiêu Lạc Hy này không biết từ đâu xuất hiện, lại dám chiếm hết spotlight của cô ta.
Nhìn tới người phụ nữ xinh đẹp đang tạo dáng chụp ảnh từ xa, Trương Mạn Ny ánh mắt tràn đầy căm ghét. Cô ta nghiến răng, siết chặt tay. Lại như ấp ủ âm mưu gì mà khẽ nhếch môi nở nụ cười quỷ dị.
Buổi chiều ngày hôm đó, sau khi mọi người tan làm, Mộc Thiển Đình vừa ra khỏi công ty liền đụng mặt Trương Mạn Ny. Cô ta chặn cô lại, đứng trước mặt cô tỏ ra hòa nhã mà nói.
" Lạc Hy! Cô định về sao? Vừa rồi quản lý Vương bảo tôi với cô, muốn tôi đưa cô đi gặp một nhà thiết kế nước ngoài để ký hợp đồng cho sản phẩm ra mắt sắp tới ".
Nhìn tới khuôn mặt mỉm cười không để lộ chút sơ hở nào của Trương Mạn Ny, Mộc Thiển Đình mới đầu cũng không có nghi ngờ gì. Chỉ là nhìn tới đồng hồ hiện thị trên điện thoại di động đã là năm giờ chiều rồi. Cô quay ra nói với Trương Mạn Ny.
" Quản lý Vương nói như vậy sao? Tôi thấy trời cũng đã sắp chuyển dạ ".
Trương Mạn Ny sợ Mộc Thiển Đình cô sẽ không đồng ý cho nên vội vàng nói vấp.
" Nếu cô mà không đi...quản lý Vương sẽ trách móc chúng ta đó! Đối tác này rất quan trọng ".
Nhìn tới Trương Mạn Ny có phần khẩn trương, sốt sắng, Mộc Thiển Đình ở trong lòng không thể không nghi ngờ. Có điều cô vẫn đồng ý đi cùng với Trương Mạn Ny. Cô muốn xem xem Trương Mạn Ny này định làm gì.
Thế là cô đi cùng với Trương Mạn Ny lên một chiếc taxi đi theo cô ta.
Nhưng cô lại không biết lúc cô lên chiếc taxi kia rời đi đã bị Lục Chính Thần nhìn thấy. Lục Chính Thần hôm nay vì cánh tay kia vẫn còn chưa khỏi hẳn nên kêu tài xế riêng của mình chở đi trên con porsche của mình.
Vốn dĩ thấy cô đi bộ về, Lục Chính Thần định cho cô đi nhờ xe, nhưng lại trông thấy cô đi cùng Trương Mạn Ny lên một chiếc taxi khác, lại không phải hướng trở về căn hộ của bọn họ. Lục Chính Thần không biết vì sao ma xui quỷ khiến thế nào lại kêu tài xế đi theo chiếc xe kia.
Trương Mạn Ny kêu tài xế xe dừng trước một địa điểm. Mộc Thiển Đình bước xuống nhìn thấy nơi cô ta nói ký hợp đồng lại là ở một quán BAR. Đến lúc này cô mà còn không nhận ra ý đồ của cô ta nữa thì cô đâu khác nào đứa ngốc.
Đâu có ai lại đi ký hợp đồng ở một cái nơi như thế này. Cô giả bộ quay sang hỏi Trương Mạn Ny.
" Cô nói..chúng ta đi ký hợp đồng ở quán BAR sao? ".
Trương Mạn Ny làm như rất bình thường, cố gắng dụ cô vào bẫy. " Phải đó! Bình thường chúng tôi đi ký hợp đồng cũng là ở đây mà! ".
Nhìn cái nụ cười giả tạo của Trương Mạn Ny, Mộc Thiển Đình chưa có vội vạch mặt cô ta ngay. Cô muốn xem xem rốt cuộc cô ta định giở trò gì?
Cô theo Trương Mạn Ny bước vào bên trong quán BAR. Khung cảnh bên trong này vô cùng ầm ĩ. Nhạc bật inh tai, trai gái thanh niên thì nhảy nhót quẩy banh nóc.
Mộc Thiển Đình trước nay chưa từng đến mấy nơi như này, cho nên vừa bước vào đã cảm thấy dị ứng với cảnh tượng trong này.
Trương Mạn Ny không nói nhiều lời, trực tiếp kéo cô đi qua đám người mà đi tới một căn phòng dành cho khách vip. Cô ta gõ gõ cửa vài cái, xong liền quay ra nói với Mộc Thiển Đình, còn đẩy cô tiến lên trước một bước sát cửa.
" Cô vào trong đó trước đi, tôi sẽ vào sau ".
Mộc Thiển Đình ngửi thấy có mùi nguy hiểm. Cho nên nhân lúc cánh cửa phòng mở ra cô đã nhanh chân lẹ bước xoay qua vòng về phía sau lưng cô ta đẩy cô ta vào trong.
Chỉ thấy ngay khi cô ta đi vào thì cánh cửa phòng cũng ngay lập tức đóng chặt lại, khóa trái ở bên trong. Trương Mạn Ny bị đẩy vào trong bất ngờ đến không kịp phản ứng. Nhìn tới căn phòng tối đen như mực lại có một bàn tay to béo của đàn ông chạm vào người mình mà sờ mó thì la toáng lên.
" Không! Thả tôi ra! Ông nhầm người rồi! Tôi đã gọi đến cho ông người khác! Thả tôi ra đi!... ".
Chỉ thấy người đàn ông kia giống như ăn trúng cái gì đó, đầu óc lâng lâng sớm đã không nghe ra cô ta nói cái gì. Người đàn ông trong bóng tối như chó xổng chuồng lao vào thô bạo xé rách từng mảnh vải trên người Trương Mạn Ny xuống.
Mà Mộc Thiển Đình đứng ở bên ngoài ghé tai vào liền nghe thấy những âm thanh rên rỉ của người phụ nữ bên trong phòng, còn có tiếng thở hồng hộc của người đàn ông. Cô không thể nghe được tiếp liền phủi tay xoay người bỏ đi.
Muốn tính kế hãm hại cô à? Không có cửa đâu!
Không khí có chút gượng gạo cho đến khi Mộc Thiển Đình lên tiếng đánh trống lảng.
" Cũng thật may...là cậu bị thương ở tay trái, nếu không ở bên phải thì sẽ rất bất tiện! ".
Lục Chính Thần không biết có phải là do ngại ngùng hay không, cũng vội gật đầu phụ họa theo cô.
" À ừ! May thật! ".
" Vậy...nếu cậu đã không còn chuyện gì nữa thì trở về phòng đi! ". Mộc Thiển Đình khẽ giọng lên tiếng.
Nghe được cô nói, Lục Chính Thần tay chân bối rối đứng dậy, đem dáng vẻ ngượng ngùng đi ra khỏi phòng của cô. Lúc ra đến bên ngoài cửa, Lục Chính Thần ngừng một lát thì quay người lại, khiến cho Mộc Thiển Đình còn đang định đóng cửa lại giật mình nhìn tới.
Khuôn mặt đẹp trai ngày thường vốn tỏ ra kiêu ngạo hiếm khi cười khẽ, cất giọng trầm thấp khẽ nói một câu: " cảm ơn! ".
Mộc Thiển Đình mỉm cười một cái. Sau khi Lục Chính Thần quay đầu mở cửa phòng đối diện mà đi vào thì cô cũng đóng cửa phòng lại.
...
Mộc Thiển Đình ở trong Lục thị đã chính thức trở thành người mẫu độc quyền của công ty. Không những được một người cọc cằn, khó tính như Vương đầu hói ưu ái, còn chiếm được cảm tình của nhiếp ảnh gia đẹp trai Khương Hạo Thiên khiến cho các người mẫu nữ khác trong công ty vừa ngưỡng mộ lại ghen tỵ.
Trong số đó có Trương Mạn Ny, cô ta là người mẫu lâu năm trong công ty, cũng là người có dáng dấp thân hình nóng bỏng đủ tiêu chuẩn ba vòng nhất trong số đám người mẫu nữ.
Trông thấy một người mẫu mới vào tên Tiêu Lạc Hy kia chỉ vừa mới chụp được mấy buổi nhưng đã chiếm được vị thế không hề nhỏ, còn lấn át luôn cả cô ta. Hơn nữa Tiêu Lạc Hy đó còn được mọi người xung quanh công nhận là đẹp cả về nhan sắc lẫn khí chất đều xuất thần. Càng khiến cho Trương Mạn Ny sinh ra lòng ghen ghét, đố kỵ.
Tiêu Lạc Hy này không biết từ đâu xuất hiện, lại dám chiếm hết spotlight của cô ta.
Nhìn tới người phụ nữ xinh đẹp đang tạo dáng chụp ảnh từ xa, Trương Mạn Ny ánh mắt tràn đầy căm ghét. Cô ta nghiến răng, siết chặt tay. Lại như ấp ủ âm mưu gì mà khẽ nhếch môi nở nụ cười quỷ dị.
Buổi chiều ngày hôm đó, sau khi mọi người tan làm, Mộc Thiển Đình vừa ra khỏi công ty liền đụng mặt Trương Mạn Ny. Cô ta chặn cô lại, đứng trước mặt cô tỏ ra hòa nhã mà nói.
" Lạc Hy! Cô định về sao? Vừa rồi quản lý Vương bảo tôi với cô, muốn tôi đưa cô đi gặp một nhà thiết kế nước ngoài để ký hợp đồng cho sản phẩm ra mắt sắp tới ".
Nhìn tới khuôn mặt mỉm cười không để lộ chút sơ hở nào của Trương Mạn Ny, Mộc Thiển Đình mới đầu cũng không có nghi ngờ gì. Chỉ là nhìn tới đồng hồ hiện thị trên điện thoại di động đã là năm giờ chiều rồi. Cô quay ra nói với Trương Mạn Ny.
" Quản lý Vương nói như vậy sao? Tôi thấy trời cũng đã sắp chuyển dạ ".
Trương Mạn Ny sợ Mộc Thiển Đình cô sẽ không đồng ý cho nên vội vàng nói vấp.
" Nếu cô mà không đi...quản lý Vương sẽ trách móc chúng ta đó! Đối tác này rất quan trọng ".
Nhìn tới Trương Mạn Ny có phần khẩn trương, sốt sắng, Mộc Thiển Đình ở trong lòng không thể không nghi ngờ. Có điều cô vẫn đồng ý đi cùng với Trương Mạn Ny. Cô muốn xem xem Trương Mạn Ny này định làm gì.
Thế là cô đi cùng với Trương Mạn Ny lên một chiếc taxi đi theo cô ta.
Nhưng cô lại không biết lúc cô lên chiếc taxi kia rời đi đã bị Lục Chính Thần nhìn thấy. Lục Chính Thần hôm nay vì cánh tay kia vẫn còn chưa khỏi hẳn nên kêu tài xế riêng của mình chở đi trên con porsche của mình.
Vốn dĩ thấy cô đi bộ về, Lục Chính Thần định cho cô đi nhờ xe, nhưng lại trông thấy cô đi cùng Trương Mạn Ny lên một chiếc taxi khác, lại không phải hướng trở về căn hộ của bọn họ. Lục Chính Thần không biết vì sao ma xui quỷ khiến thế nào lại kêu tài xế đi theo chiếc xe kia.
Trương Mạn Ny kêu tài xế xe dừng trước một địa điểm. Mộc Thiển Đình bước xuống nhìn thấy nơi cô ta nói ký hợp đồng lại là ở một quán BAR. Đến lúc này cô mà còn không nhận ra ý đồ của cô ta nữa thì cô đâu khác nào đứa ngốc.
Đâu có ai lại đi ký hợp đồng ở một cái nơi như thế này. Cô giả bộ quay sang hỏi Trương Mạn Ny.
" Cô nói..chúng ta đi ký hợp đồng ở quán BAR sao? ".
Trương Mạn Ny làm như rất bình thường, cố gắng dụ cô vào bẫy. " Phải đó! Bình thường chúng tôi đi ký hợp đồng cũng là ở đây mà! ".
Nhìn cái nụ cười giả tạo của Trương Mạn Ny, Mộc Thiển Đình chưa có vội vạch mặt cô ta ngay. Cô muốn xem xem rốt cuộc cô ta định giở trò gì?
Cô theo Trương Mạn Ny bước vào bên trong quán BAR. Khung cảnh bên trong này vô cùng ầm ĩ. Nhạc bật inh tai, trai gái thanh niên thì nhảy nhót quẩy banh nóc.
Mộc Thiển Đình trước nay chưa từng đến mấy nơi như này, cho nên vừa bước vào đã cảm thấy dị ứng với cảnh tượng trong này.
Trương Mạn Ny không nói nhiều lời, trực tiếp kéo cô đi qua đám người mà đi tới một căn phòng dành cho khách vip. Cô ta gõ gõ cửa vài cái, xong liền quay ra nói với Mộc Thiển Đình, còn đẩy cô tiến lên trước một bước sát cửa.
" Cô vào trong đó trước đi, tôi sẽ vào sau ".
Mộc Thiển Đình ngửi thấy có mùi nguy hiểm. Cho nên nhân lúc cánh cửa phòng mở ra cô đã nhanh chân lẹ bước xoay qua vòng về phía sau lưng cô ta đẩy cô ta vào trong.
Chỉ thấy ngay khi cô ta đi vào thì cánh cửa phòng cũng ngay lập tức đóng chặt lại, khóa trái ở bên trong. Trương Mạn Ny bị đẩy vào trong bất ngờ đến không kịp phản ứng. Nhìn tới căn phòng tối đen như mực lại có một bàn tay to béo của đàn ông chạm vào người mình mà sờ mó thì la toáng lên.
" Không! Thả tôi ra! Ông nhầm người rồi! Tôi đã gọi đến cho ông người khác! Thả tôi ra đi!... ".
Chỉ thấy người đàn ông kia giống như ăn trúng cái gì đó, đầu óc lâng lâng sớm đã không nghe ra cô ta nói cái gì. Người đàn ông trong bóng tối như chó xổng chuồng lao vào thô bạo xé rách từng mảnh vải trên người Trương Mạn Ny xuống.
Mà Mộc Thiển Đình đứng ở bên ngoài ghé tai vào liền nghe thấy những âm thanh rên rỉ của người phụ nữ bên trong phòng, còn có tiếng thở hồng hộc của người đàn ông. Cô không thể nghe được tiếp liền phủi tay xoay người bỏ đi.
Muốn tính kế hãm hại cô à? Không có cửa đâu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.