Chương 4: Vị Hôn Thê Không Muốn Từ Hôn (1)
Thiên Tằm Thổ Đậu
16/05/2021
Thần sắc nàng có chút lãnh đạm, mắt nhìn phía trước, một tay để chéo sau vòng eo tinh tế, một tay khác vịn một thanh trọng kiếm, thế là trong chốc lát, loại cảm giác hiên ngang, lăng lệ cường thế đó lập tức đập vào mặt.
Đây là một nữ hài mà bất luận dung nhan hay là khí chất đều khiến cho người ta tim đập thình thịch.
Trên vách tường ở phía sau quang ảnh khắc rõ danh tự của nữ hài.
Khương Thanh Nga, minh châu sáng chói đi ra từ Nam Phong học phủ, thân có cửu phẩm quang minh tướng, thiên phú mạnh mẽ dẫn tới vô số người ở Đại Hạ quốc sợ hãi thán phục.
Nhập học hai năm, còn chưa tới đại khảo lên cấp, trực tiếp được toà Thánh Huyền Tinh học phủ của Đại Hạ quốc đặc biệt chiêu mộ, trở thành người đầu tiên trong trăm năm nay ở Thiên Thục quận có vinh hạnh đặc biệt này
Nàng đã trở thành truyền thuyết của Nam Phong học phủ, vô số học viên sau này ở đây ngước nhìn nàng, mà nàng bây giờ ở trong toàn bộ Đại Hạ quốc bên trong đều có danh khí cực vang.
Lý Lạc kinh ngạc nhìn qua quang ảnh Khương Thanh Nga, sau đó hắn liền phát giác được xung quanh một ít ánh mắt đặt ở trên người hắn, những học viên kia bất luận là nam hay nữ, ánh mắt lúc này nhìn hắn, đều mang một chút không cam lòng, hâm mộ cùng cổ quái.
Đối với ánh mắt của bọn hắn, Lý Lạc vẫn như cũ thờ ơ, hắn hiểu được nguyên do của những tầm mắt này.
Bởi vì Khương Thanh Nga.
Người mà bất luận nam nữ học viên ở bên trong Nam Phong học phủ đều coi là thần nữ này không chỉ là đệ tử cha mẹ của hắn thu từ nhỏ, hơn nữa còn có hôn ước với hắn.
Nói trắng ra một chút, Khương Thanh Nga là vị hôn thê của hắn.
Ở trong trí nhớ của Lý Lạc, lần thứ nhất hắn nhìn thấy Khương Thanh Nga hẳn là khoảng lúc hắn ba tuổi.
Lần đó, hình như cha mẹ của hắn ra ngoài một chuyến rất xa, sau khi trở về, bên người liền mang theo Khương Thanh Nga lúc ấy ước chừng năm tuổi.
Về sau, bọn họ thu Khương Thanh Nga làm đệ tử.
Từ góc độ này tới nói, Lý Lạc và Khương Thanh Nga thật sự coi như là thanh mai trúc mã, mà phụ mẫu cũng cực kỳ yêu thích nàng.
Nhưng mà quan hệ của Lý Lạc và Khương Thanh Nga khi còn bé lại là có chút vi diệu, bởi vì Khương Thanh Nga từ nhỏ quá xuất sắc, lại thêm nàng lớn hơn Lý Lạc hai tuổi, lúc đó rất nhiều tranh chấp, cuối cùng đều là lấy việc Lý Lạc bị Khương Thanh Nga lãnh đạm đè xuống đất bạo đánh một trận mà kết thúc.
Đơn giản chính là ác mộng nha.
Hơn nữa Khương Thanh Nga sở dĩ lại biến thành vị hôn thê của hắn, nghe nói là ở lúc nàng khoảng mười tuổi, lần đó lão cha uống quá nhiều rượu, nói nếu như Tiểu Nga mà là nàng dâu nhà ta thì thật là tốt biết bao.
Sau đó, ngày thứ hai, Khương Thanh Nga mười tuổi tự tay mình viết một phần hôn ước, giao cho lão cha trợn mắt líu lưỡi.
Một lần đó, lão cha kém chút bị lão mẹ trở về nhà đánh cho choáng váng.
Trọng yếu nhất chính là, còn liên lụy đến hắn ở một bên vui tươi hớn hở xem trò vui, cũng bị mẹ hắn nổi giận đùng đùng đánh một trận.
Về sau lão mẹ bảo Khương Thanh Nga thu hồi lại hôn ước, nhưng ai cũng không ngờ rằng nàng tỏ ra bướng bỉnh khiến cho người ta bất đắc dĩ, nàng chỉ lẳng lặng quỳ gối trước mặt cha mẹ.
Cuối cùng, cha mẹ không thể làm gì cả, đành phải để tùy vậy, nhưng hôn ước thì được bọn họ thu lại, sau đó không nhắc đến nữa, giống như không tồn tại vậy.
Việc này dần dần trôi qua theo thời gian, tựa hồ đã không còn dấu vết, thậm chí ngay cả bản thân Lý Lạc cũng đã lãng quên việc này.
Nhưng ngay trước đây ít năm lúc Khương Thanh Nga ở Nam Phong học phủ, bởi vì có một người theo đuổi quá mức kiên nhẫn và điên cuồng, cuối cùng nàng trực tiếp mở miệng, công khai nàng và Lý Lạc đã có hôn ước.
Việc này vào lúc ấy đưa tới oanh động, có thể nói là rung động toàn bộ Thiên Thục quận.
Cũng may mà ngay lúc đó Lý Lạc còn không tiến vào Nam Phong học phủ, không thì sợ rằng thật sự sẽ bị mọi người hợp nhau tấn công, nhưng cho dù việc này đã qua đi mấy năm thời gian, dư chấn kia mang đến vẫn khiến cho Lý Lạc bây giờ thân ở Nam Phong học phủ khắc sâu cảm nhận được mị lực của Khương Thanh Nga.
"Lão cha, ngươi thật đúng là hố con trai rồi." Trong lòng Lý Lạc thầm than một tiếng.
"Ta nói này, Lý Lạc ngươi mỗi ngày đứng lại ở chỗ này, có phải là rất hưởng thụ cái loại ánh mắt hâm mộ kia của những người khác hay không?" Mà ngay vào lúc Lý Lạc đang âm thầm thở dài trong lòng, đột nhiên có một đạo thanh âm của nữ hài vang lên sau lưng.
Lý Lạc quay đầu, chỉ thấy ở sau lưng hắn, một thiếu nữ dung nhan kiều tiếu đứng đó, thiếu nữ tóc dài ngang eo, nhan sắc mặc dù so ra kém Khương Thanh Nga nhưng cũng là một mỹ nhân bại hoại, đồng phục dán sát người, bao bọc lấy nơi mềm mại của thân thể đã hơi có kích cỡ, rất có chập trùng.
Mà lúc này, thiếu nữ kia đang hai tay ôm ngực, ánh mắt có chút mỉa mai nhìn qua Lý Lạc.
Nhưng đối mặt với ánh mắt của nàng, thần sắc của Lý Lạc ngược lại là có chút bình tĩnh, thiếu nữ trước mắt, tên là Đế Pháp Tình, là một học viên bên trong học viện, ở trong Nam Phong học phủ này cũng được coi như là một đóa kim hoa, đồng thời nàng còn xuất thân từ một trong tam đại gia tộc Thiên Thục quận Đế Pháp gia tộc.
Đế Pháp Tình này và Lý Lạc cũng không có ân oán gì, nhưng nàng là fan trung thành của Khương Thanh Nga, hơn nữa còn là loại mà cực kỳ điên cuồng và mất lý trí kia.
Trong mắt của nàng, Khương Thanh Nga tựa như trích tiên trên trời hoàn mỹ vô khuyết, thế gian này bất kỳ nam nhân nào cũng không xứng với nàng, ở trong đó đương nhiên cũng bao gồm Lý Lạc.
Cho dù Đế Pháp Tình cũng thừa nhận cái túi da này của Lý Lạc là cấp bậc đỉnh tiêm, nhưng nàng lại cảm thấy, chỉ nhìn bề ngoài thật sự là quá nông cạn.
Bề ngoài như của Khương Thanh Nga nhất định phải là những người nhân trung chi long ở ngoài kia mới có thể xứng đôi.
Mà Lý Lạc mượn nhờ ưu thế của cha mẹ, không biết dùng thủ đoạn gì thu được hôn ước với Khương Thanh Nga, cái này ở trong mắt Đế Pháp Tình đơn giản chính là vũ nhục đối với nữ thần trong lòng nàng.
Đây là một nữ hài mà bất luận dung nhan hay là khí chất đều khiến cho người ta tim đập thình thịch.
Trên vách tường ở phía sau quang ảnh khắc rõ danh tự của nữ hài.
Khương Thanh Nga, minh châu sáng chói đi ra từ Nam Phong học phủ, thân có cửu phẩm quang minh tướng, thiên phú mạnh mẽ dẫn tới vô số người ở Đại Hạ quốc sợ hãi thán phục.
Nhập học hai năm, còn chưa tới đại khảo lên cấp, trực tiếp được toà Thánh Huyền Tinh học phủ của Đại Hạ quốc đặc biệt chiêu mộ, trở thành người đầu tiên trong trăm năm nay ở Thiên Thục quận có vinh hạnh đặc biệt này
Nàng đã trở thành truyền thuyết của Nam Phong học phủ, vô số học viên sau này ở đây ngước nhìn nàng, mà nàng bây giờ ở trong toàn bộ Đại Hạ quốc bên trong đều có danh khí cực vang.
Lý Lạc kinh ngạc nhìn qua quang ảnh Khương Thanh Nga, sau đó hắn liền phát giác được xung quanh một ít ánh mắt đặt ở trên người hắn, những học viên kia bất luận là nam hay nữ, ánh mắt lúc này nhìn hắn, đều mang một chút không cam lòng, hâm mộ cùng cổ quái.
Đối với ánh mắt của bọn hắn, Lý Lạc vẫn như cũ thờ ơ, hắn hiểu được nguyên do của những tầm mắt này.
Bởi vì Khương Thanh Nga.
Người mà bất luận nam nữ học viên ở bên trong Nam Phong học phủ đều coi là thần nữ này không chỉ là đệ tử cha mẹ của hắn thu từ nhỏ, hơn nữa còn có hôn ước với hắn.
Nói trắng ra một chút, Khương Thanh Nga là vị hôn thê của hắn.
Ở trong trí nhớ của Lý Lạc, lần thứ nhất hắn nhìn thấy Khương Thanh Nga hẳn là khoảng lúc hắn ba tuổi.
Lần đó, hình như cha mẹ của hắn ra ngoài một chuyến rất xa, sau khi trở về, bên người liền mang theo Khương Thanh Nga lúc ấy ước chừng năm tuổi.
Về sau, bọn họ thu Khương Thanh Nga làm đệ tử.
Từ góc độ này tới nói, Lý Lạc và Khương Thanh Nga thật sự coi như là thanh mai trúc mã, mà phụ mẫu cũng cực kỳ yêu thích nàng.
Nhưng mà quan hệ của Lý Lạc và Khương Thanh Nga khi còn bé lại là có chút vi diệu, bởi vì Khương Thanh Nga từ nhỏ quá xuất sắc, lại thêm nàng lớn hơn Lý Lạc hai tuổi, lúc đó rất nhiều tranh chấp, cuối cùng đều là lấy việc Lý Lạc bị Khương Thanh Nga lãnh đạm đè xuống đất bạo đánh một trận mà kết thúc.
Đơn giản chính là ác mộng nha.
Hơn nữa Khương Thanh Nga sở dĩ lại biến thành vị hôn thê của hắn, nghe nói là ở lúc nàng khoảng mười tuổi, lần đó lão cha uống quá nhiều rượu, nói nếu như Tiểu Nga mà là nàng dâu nhà ta thì thật là tốt biết bao.
Sau đó, ngày thứ hai, Khương Thanh Nga mười tuổi tự tay mình viết một phần hôn ước, giao cho lão cha trợn mắt líu lưỡi.
Một lần đó, lão cha kém chút bị lão mẹ trở về nhà đánh cho choáng váng.
Trọng yếu nhất chính là, còn liên lụy đến hắn ở một bên vui tươi hớn hở xem trò vui, cũng bị mẹ hắn nổi giận đùng đùng đánh một trận.
Về sau lão mẹ bảo Khương Thanh Nga thu hồi lại hôn ước, nhưng ai cũng không ngờ rằng nàng tỏ ra bướng bỉnh khiến cho người ta bất đắc dĩ, nàng chỉ lẳng lặng quỳ gối trước mặt cha mẹ.
Cuối cùng, cha mẹ không thể làm gì cả, đành phải để tùy vậy, nhưng hôn ước thì được bọn họ thu lại, sau đó không nhắc đến nữa, giống như không tồn tại vậy.
Việc này dần dần trôi qua theo thời gian, tựa hồ đã không còn dấu vết, thậm chí ngay cả bản thân Lý Lạc cũng đã lãng quên việc này.
Nhưng ngay trước đây ít năm lúc Khương Thanh Nga ở Nam Phong học phủ, bởi vì có một người theo đuổi quá mức kiên nhẫn và điên cuồng, cuối cùng nàng trực tiếp mở miệng, công khai nàng và Lý Lạc đã có hôn ước.
Việc này vào lúc ấy đưa tới oanh động, có thể nói là rung động toàn bộ Thiên Thục quận.
Cũng may mà ngay lúc đó Lý Lạc còn không tiến vào Nam Phong học phủ, không thì sợ rằng thật sự sẽ bị mọi người hợp nhau tấn công, nhưng cho dù việc này đã qua đi mấy năm thời gian, dư chấn kia mang đến vẫn khiến cho Lý Lạc bây giờ thân ở Nam Phong học phủ khắc sâu cảm nhận được mị lực của Khương Thanh Nga.
"Lão cha, ngươi thật đúng là hố con trai rồi." Trong lòng Lý Lạc thầm than một tiếng.
"Ta nói này, Lý Lạc ngươi mỗi ngày đứng lại ở chỗ này, có phải là rất hưởng thụ cái loại ánh mắt hâm mộ kia của những người khác hay không?" Mà ngay vào lúc Lý Lạc đang âm thầm thở dài trong lòng, đột nhiên có một đạo thanh âm của nữ hài vang lên sau lưng.
Lý Lạc quay đầu, chỉ thấy ở sau lưng hắn, một thiếu nữ dung nhan kiều tiếu đứng đó, thiếu nữ tóc dài ngang eo, nhan sắc mặc dù so ra kém Khương Thanh Nga nhưng cũng là một mỹ nhân bại hoại, đồng phục dán sát người, bao bọc lấy nơi mềm mại của thân thể đã hơi có kích cỡ, rất có chập trùng.
Mà lúc này, thiếu nữ kia đang hai tay ôm ngực, ánh mắt có chút mỉa mai nhìn qua Lý Lạc.
Nhưng đối mặt với ánh mắt của nàng, thần sắc của Lý Lạc ngược lại là có chút bình tĩnh, thiếu nữ trước mắt, tên là Đế Pháp Tình, là một học viên bên trong học viện, ở trong Nam Phong học phủ này cũng được coi như là một đóa kim hoa, đồng thời nàng còn xuất thân từ một trong tam đại gia tộc Thiên Thục quận Đế Pháp gia tộc.
Đế Pháp Tình này và Lý Lạc cũng không có ân oán gì, nhưng nàng là fan trung thành của Khương Thanh Nga, hơn nữa còn là loại mà cực kỳ điên cuồng và mất lý trí kia.
Trong mắt của nàng, Khương Thanh Nga tựa như trích tiên trên trời hoàn mỹ vô khuyết, thế gian này bất kỳ nam nhân nào cũng không xứng với nàng, ở trong đó đương nhiên cũng bao gồm Lý Lạc.
Cho dù Đế Pháp Tình cũng thừa nhận cái túi da này của Lý Lạc là cấp bậc đỉnh tiêm, nhưng nàng lại cảm thấy, chỉ nhìn bề ngoài thật sự là quá nông cạn.
Bề ngoài như của Khương Thanh Nga nhất định phải là những người nhân trung chi long ở ngoài kia mới có thể xứng đôi.
Mà Lý Lạc mượn nhờ ưu thế của cha mẹ, không biết dùng thủ đoạn gì thu được hôn ước với Khương Thanh Nga, cái này ở trong mắt Đế Pháp Tình đơn giản chính là vũ nhục đối với nữ thần trong lòng nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.