Vạn Vực Chi Vương

Chương 24: Vạn Vực Chi Vương 1

Nghịch Thương Thiên

06/12/2023

"""Ta biết vì nguyên nhân ngươi đột phát bệnh quái dị."" Hoa Mộ trầm ngâm một chút, cố ý đè thấp giọng xuống: ""Việc này, không được nói với bất luận kẻ nào, kể cả ông ngoại và dì ruột của ngươi.""

""Vì sao?"" Nhiếp Thiên khó hiểu hỏi.

""Không cần hỏi nguyên nhân, chỉ cần ngươi đáp ứng ta, ta sẽ cho ngươi một viên đan dược, viên đan dược đó có thể bảo đảm cho ông ngoại ngươi sống lâu thêm mười năm."" Hoa Mộ nghiêm túc nói.

""Được!"" Nhiếp Thiên kinh hỉ đáp ứng.

Không cần người khác nhiều lời, hắn từ trạng thái Nhiếp Đông Hải, có thể nhìn ra Nhiếp Đông Hải thời gian không nhiều.

Mỗi khi thân thể lành lặn của Nhiếp Đông Hải vẫn luôn là ma chướng trong lòng hắn, hắn sớm đã âm thầm thề, chờ sau khi hắn trở nên cường đại, chuyện thứ nhất chính là giúp Nhiếp Đông Hải tìm kiếm lương dược.

""Đan dược đó không thể giúp ông ngoại ngươi khôi phục thương nặng, chỉ có thể dùng để kéo dài tính mạng, điểm này ngươi phải hiểu."" Hoa Mộ giải thích.

""Ta hiểu rồi."" Nhiếp Thiên hít sâu một hơi, nắm chặt nắm đấm, nặng nề nói: ""Mười năm! Trong vòng mười năm ta sẽ dùng toàn lực trợ giúp hắn thoát khỏi bể khổ!""

""Ngươi có chí khí như vậy, rất tốt."" Hoa Mộ giơ tay vỗ nhẹ lên vai hắn, nói đầy ẩn ý: ""Chúng ta sẽ còn gặp lại.""

""Ông ngoại, Hoa tiên sinh để lại một viên thuốc, nói là... có thể cho ông sống lâu thêm mười năm."" Nhiếp Thiên lấy ra viên đan dược màu xanh đen đưa cho Nhiếp Đông Hải.

""A!"" Nhiếp Thiến lập tức kích động, nàng vội vàng quay người lại, cố gắng đuổi theo Hoa Mộ cảm ơn.



Nhưng Hoa Mộ đã biến mất từ lâu.

""Có thể giúp ta sống thêm mười năm đan dược!"" Tinh thần Nhiếp Đông Hải cũng phấn chấn, hắn nhận lấy viên đan dược từ trong tay Nhiếp Thiên, hít một hơi thật sâu mùi thuốc nồng nặc, ""Nếu là thật, chỉ cần giá trị của viên đan dược này liền vượt xa xa giá trị mà chúng ta ban cho hắn thù lao!""

""Hoa tiên sinh vì sao làm ăn lỗ vốn? Cuối cùng ngài ấy là ai?"" Nhiếp Thiến vừa mừng vừa sợ, nói.

""Hắn nói..."" Nhiếp Thiên chần chờ một chút, tạo ra một lời nói dối có thiện ý: ""Hắn nói có duyên với ta.""

""Có duyên?"" Nhiếp Đông Hải khẽ nhíu mày: ""Ta thấy có chút kỳ quái, các ngươi lưu lại nơi này, ta sẽ vào trong thành tìm hắn. Bất kể như thế nào, ta đều phải cảm ơn, hắn đối với ông cháu chúng ta quá mức ưu ái.""

Nói xong, Nhiếp Đông Hải cầm viên đan dược kia, dẫn đầu rời đi.

Đáng tiếc, hắn ở Hắc Vân thành mất hai ngày mà vẫn không phát hiện tung tích của Hoa Mộ. Hoa Mộ lặng lẽ tới như lúc đến, rồi lại đột ngột biến mất.

Nhiếp Đông Hải bị nghi ngờ, quan sát mấy ngày, phát hiện Nhiếp Thiên không có đột nhiên sốt cao nữa, trong lòng đã tin tưởng Hoa Mộ không có ác ý.

Y cũng tin tưởng, Hoa Mộ lưu lại viên đan dược, chắc không phải hại mình.

Thế là hắn yên tâm ăn vào viên đan dược kỳ lạ mà hắn không biết tên, lúc đó hắn cảm giác tinh khí thần quả thực tốt hơn không ít.



Một khoảng thời gian sau đó, mỗi lần Nhiếp Thiên dùng Luyện Khí Quyết tu luyện, đều rõ ràng cảm giác được thiên địa linh khí nhập vào trong cơ thể, không có tiếp tục tràn ra khắp huyết nhục và xương cốt tứ chi.

Dường như, thân thể cường tráng kia của hắn đã thu nạp đầy đủ lực lượng, không cần có dinh dưỡng thêm nữa.

Ba tháng sau, cảnh giới của Nhiếp Thiên đình trệ hồi lâu, rốt cục thuận lợi đột phá, từ luyện khí tầng ba tiến vào luyện khí tầng bốn.

Mà lúc này, Nhiếp Thiên cũng sắp đón sinh nhật mười một tuổi.

Vì để cho ông ngoại không làm được, trong những ngày này, Nhiếp Thiên không còn dậy sớm tới quảng trường tu luyện nữa, cũng không tiếp tục gây chuyện sinh sự nữa.

Tuyệt đại đa số thời gian hắn đều ở trong phòng khổ tu, thỉnh thoảng lại đi cùng đại di Nhiếp Thiến tới Hắc Vân Thành một chút.

Buổi sáng hôm đó, lúc sáng sớm hắn tu luyện, chợt nghe trên quảng trường truyền đến tiếng huyên náo to lớn.

Tiếng xôn xao càng lúc càng lớn, ầm ĩ khiến hắn không còn lòng dạ nào tu luyện, cuối cùng nhẫn nại không được đi về phía quảng trường.

Lúc tới gần, hắn thấy trên quảng trường tụ tập đông đảo tộc lão Nhiếp gia. Mỗi tộc lão Nhiếp gia đều huông mặt mày hồng hào, giống như lễ mừng rỡ vô cùng.

Ngô Đào chịu trách nhiệm dạy bảo hài đồng nhà Nhiếp, trên mặt cũng tràn đầy nụ cười, không ngừng lặp lại câu nói: ""Nhiếp Nhàn thành công đột phá lên Luyện Khí tầng chín!""

""Mười bốn tuổi! Luyện Khí tầng chín!"" Tinh thần Nhiếp Thiên cũng chấn động, âm thầm cao hứng cho Nhiếp Nhàn."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Vực Chi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook