Chương 79: Vạn Vực Chi Vương 1
Nghịch Thương Thiên
06/12/2023
Gã đại hán kia, mái tóc màu đỏ giống như máu tươi, từng sợi tóc rối tung buông xuống cái trán rộng lớn của gã, thoạt nhìn giống như từng đạo huyết tích.
Năm nam nữ đi theo gã, trên thân đều tản mát ra một mùi máu tanh phi thường rõ ràng, phảng phất những thiếu niên kia vừa mới uống sảng khoái máu tươi, trải qua một trận thịnh yến đẫm máu tươi.
Một cô gái dẫn đầu, trang phục, khuôn mặt như tranh, nhưng sắc mặt lại cực lạnh, một bộ người chớ sát.
"Ngu Hoàng! Lần này Huyết tông lại do ngươi điều động tới?" Quỷ Tông Mạc Hi, vừa nhìn thấy cô bé kia liền kinh ngạc kêu lên: "Ngươi không phải nên đánh sâu vào Hậu Thiên Cảnh sao?"
"Ta sẽ ở trong Thanh Huyễn Giới bước vào Hậu Thiên." Ngu Đồng của Huyết Tông lạnh lùng nói.
"Xem ra chuyện lần trước khiến Huyết Tông các ngươi thật sự nổi giận, vậy mà lại ủy thác cho Ngu Đồng tiến vào Thanh Huyễn Giới." Bà lão Quỷ Tông cười nhẹ khiến người ta sợ hãi, bà ta nhẹ gật đầu nói ra: "Như thế rất tốt, chỉ cần một mình Mạc Hi, ta còn cảm thấy có chút không chắc chắn, có được Ngu Đồng thì không có vấn đề gì."
"Mấy tên đệ tử Tứ tông kia, nhiệm vụ rèn luyện chính là giết chết bốn con linh thú cấp hai." Đại hán Huyết tông cười hắc hắc, nói với đám đệ tử Huyết tông sau lưng: "Nhiệm vụ của các ngươi không phải là bốn con linh thú kia, mà là tất cả đệ tử Tứ tông tham dự thí luyện ở trong Thanh Huyễn giới!"
"Các ngươi là thợ săn!"
"Con mồi quan trọng nhất có bốn con, theo thứ tự là An Dĩnh, Khương Linh Châu Lăng Vân Tông, Viên Phong Hôi cốc, còn cả Trịnh Bân của Huyền Vụ cung!"
"Bọn hắn được tứ tông coi là đệ tử hạch tâm, giết bọn hắn, đem đầu bọn hắn từ Thanh Huyễn Giới đề ra, tất có trọng thưởng!"
"Nợ máu phải trả bằng máu, bốn tông dám can đảm phá hư đại sự của chúng ta, đừng trách chúng ta hủy diệt căn cơ tương lai của bọn họ!"
Đại hán Huyết Tông lạnh lùng nói.
"Thời gian không sai biệt lắm." Bà lão Quỷ Tông lấy ra một mảnh xương còn ở trong đàn tế đàn.
Giữa đàn tế xương khô, một cánh cổng ánh sáng màu xanh lá dần dần hình thành.
"Thanh Huyễn giới dù sao cũng không phải là bí giới của chúng ta, chúng ta mở cánh cửa bí giới cũng phải tốn rất nhiều công sức, các ngươi nhớ kỹ, phải trong vòng nửa năm làm xong việc mới trở về sớm được." Lúc lão phụ mở cửa, sắc mặt nghiêm nghị dặn dò: "Trở về trễ bị người của tứ tông tìm được, chờ chết ở Thanh Huyễn giới đi."
"Ta hiểu rồi."
"Cho chúng ta thời gian ba tháng là có thể xử lý xong mọi chuyện. Không có bản lĩnh trở về thì phải chết ở Thanh Huyễn giới!"
"Mở cửa rồi!"
Ánh mắt âm trầm của lão phụ lướt qua mười thí luyện giả của Quỷ Tông và Huyết Tông, rồi nói: "Đi đi!"
...
Thanh huyễn giới.
Bởi Nhiếp Thiên không phải là đệ tử trong tộc của Linh Bảo các, cho nên trên đường đi tới, không một ai đáp lời hắn.
Hắn vui vẻ tự tại, cũng không có ý định bắt chuyện với đám thiếu niên kia, trên đường đều tận lực kéo họ theo ở phía sau, chỉ là đi theo xa xa.
Trước khi tiến vào, An Hỷ được trưởng lão Linh Bảo Các chỉ điểm, nàng thỉnh thoảng lấy ra một tấm bản đồ, nhìn kỹ mới có thể chỉ rõ phương hướng.
Hiển nhiên, thông qua tấm bản đồ kia, nàng ta biết phương vị đại khái để có thể đổi lấy Ngộ Thiên Đan mãng xà.
Trên cánh đồng hoang vắng, An Dĩnh dẫn theo đám người Linh Bảo các vẫn luôn trên đường.
Thanh Huyễn Giới không có nhật nguyệt tinh thần, không khác ban ngày và đêm tối là mấy. Nếu như không có đồ vật tính toán thời gian đặc biệt thì khó mà biết thời gian chính xác.
Nhiếp Thiên đến từ Nhiếp gia, tự nhiên không có khả năng có công cụ tương tự, cũng không biết bọn họ cụ thể đã qua bao lâu ở hoang dã.
Theo hắn cảm nhận được, ít nhất bọn họ cũng đã ở nơi hoang dã này hai ngày rồi.
Hai ngày này, bọn họ không gặp một con linh thú nào, chỉ nhìn thấy hài cốt linh thú khắp nơi.
"Sắp đi qua hoang dã rồi. Những sông băng trước mặt chính là mục đích của chúng ta. Con mãng xà băng hàn đó đang ở trong những sông băng đó. Kể từ bây giờ, mọi người đều phải cẩn thận một chút." Hôm nay, bỗng nhiên An Dĩnh ngừng bước, chỉ vào những ngọn núi mơ hồ hiện ra, giải thích với mọi người: "Nơi hoang dã vốn là địa bàn của dị tộc hung man, từng là phạm vi thế lực của dị tộc."
"Mà dị tộc, đã sớm chết sạch, cho nên trên đường chúng ta mới có thể bình yên vô sự."
Năm nam nữ đi theo gã, trên thân đều tản mát ra một mùi máu tanh phi thường rõ ràng, phảng phất những thiếu niên kia vừa mới uống sảng khoái máu tươi, trải qua một trận thịnh yến đẫm máu tươi.
Một cô gái dẫn đầu, trang phục, khuôn mặt như tranh, nhưng sắc mặt lại cực lạnh, một bộ người chớ sát.
"Ngu Hoàng! Lần này Huyết tông lại do ngươi điều động tới?" Quỷ Tông Mạc Hi, vừa nhìn thấy cô bé kia liền kinh ngạc kêu lên: "Ngươi không phải nên đánh sâu vào Hậu Thiên Cảnh sao?"
"Ta sẽ ở trong Thanh Huyễn Giới bước vào Hậu Thiên." Ngu Đồng của Huyết Tông lạnh lùng nói.
"Xem ra chuyện lần trước khiến Huyết Tông các ngươi thật sự nổi giận, vậy mà lại ủy thác cho Ngu Đồng tiến vào Thanh Huyễn Giới." Bà lão Quỷ Tông cười nhẹ khiến người ta sợ hãi, bà ta nhẹ gật đầu nói ra: "Như thế rất tốt, chỉ cần một mình Mạc Hi, ta còn cảm thấy có chút không chắc chắn, có được Ngu Đồng thì không có vấn đề gì."
"Mấy tên đệ tử Tứ tông kia, nhiệm vụ rèn luyện chính là giết chết bốn con linh thú cấp hai." Đại hán Huyết tông cười hắc hắc, nói với đám đệ tử Huyết tông sau lưng: "Nhiệm vụ của các ngươi không phải là bốn con linh thú kia, mà là tất cả đệ tử Tứ tông tham dự thí luyện ở trong Thanh Huyễn giới!"
"Các ngươi là thợ săn!"
"Con mồi quan trọng nhất có bốn con, theo thứ tự là An Dĩnh, Khương Linh Châu Lăng Vân Tông, Viên Phong Hôi cốc, còn cả Trịnh Bân của Huyền Vụ cung!"
"Bọn hắn được tứ tông coi là đệ tử hạch tâm, giết bọn hắn, đem đầu bọn hắn từ Thanh Huyễn Giới đề ra, tất có trọng thưởng!"
"Nợ máu phải trả bằng máu, bốn tông dám can đảm phá hư đại sự của chúng ta, đừng trách chúng ta hủy diệt căn cơ tương lai của bọn họ!"
Đại hán Huyết Tông lạnh lùng nói.
"Thời gian không sai biệt lắm." Bà lão Quỷ Tông lấy ra một mảnh xương còn ở trong đàn tế đàn.
Giữa đàn tế xương khô, một cánh cổng ánh sáng màu xanh lá dần dần hình thành.
"Thanh Huyễn giới dù sao cũng không phải là bí giới của chúng ta, chúng ta mở cánh cửa bí giới cũng phải tốn rất nhiều công sức, các ngươi nhớ kỹ, phải trong vòng nửa năm làm xong việc mới trở về sớm được." Lúc lão phụ mở cửa, sắc mặt nghiêm nghị dặn dò: "Trở về trễ bị người của tứ tông tìm được, chờ chết ở Thanh Huyễn giới đi."
"Ta hiểu rồi."
"Cho chúng ta thời gian ba tháng là có thể xử lý xong mọi chuyện. Không có bản lĩnh trở về thì phải chết ở Thanh Huyễn giới!"
"Mở cửa rồi!"
Ánh mắt âm trầm của lão phụ lướt qua mười thí luyện giả của Quỷ Tông và Huyết Tông, rồi nói: "Đi đi!"
...
Thanh huyễn giới.
Bởi Nhiếp Thiên không phải là đệ tử trong tộc của Linh Bảo các, cho nên trên đường đi tới, không một ai đáp lời hắn.
Hắn vui vẻ tự tại, cũng không có ý định bắt chuyện với đám thiếu niên kia, trên đường đều tận lực kéo họ theo ở phía sau, chỉ là đi theo xa xa.
Trước khi tiến vào, An Hỷ được trưởng lão Linh Bảo Các chỉ điểm, nàng thỉnh thoảng lấy ra một tấm bản đồ, nhìn kỹ mới có thể chỉ rõ phương hướng.
Hiển nhiên, thông qua tấm bản đồ kia, nàng ta biết phương vị đại khái để có thể đổi lấy Ngộ Thiên Đan mãng xà.
Trên cánh đồng hoang vắng, An Dĩnh dẫn theo đám người Linh Bảo các vẫn luôn trên đường.
Thanh Huyễn Giới không có nhật nguyệt tinh thần, không khác ban ngày và đêm tối là mấy. Nếu như không có đồ vật tính toán thời gian đặc biệt thì khó mà biết thời gian chính xác.
Nhiếp Thiên đến từ Nhiếp gia, tự nhiên không có khả năng có công cụ tương tự, cũng không biết bọn họ cụ thể đã qua bao lâu ở hoang dã.
Theo hắn cảm nhận được, ít nhất bọn họ cũng đã ở nơi hoang dã này hai ngày rồi.
Hai ngày này, bọn họ không gặp một con linh thú nào, chỉ nhìn thấy hài cốt linh thú khắp nơi.
"Sắp đi qua hoang dã rồi. Những sông băng trước mặt chính là mục đích của chúng ta. Con mãng xà băng hàn đó đang ở trong những sông băng đó. Kể từ bây giờ, mọi người đều phải cẩn thận một chút." Hôm nay, bỗng nhiên An Dĩnh ngừng bước, chỉ vào những ngọn núi mơ hồ hiện ra, giải thích với mọi người: "Nơi hoang dã vốn là địa bàn của dị tộc hung man, từng là phạm vi thế lực của dị tộc."
"Mà dị tộc, đã sớm chết sạch, cho nên trên đường chúng ta mới có thể bình yên vô sự."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.