Vạn Vực Chi Vương

Chương 118: Vạn Vực Chi Vương 1

Nghịch Thương Thiên

06/12/2023

Đến lúc này, hắn càng có nhiều hy vọng đối với thí luyện của Thanh Huyễn giới, đột nhiên cảm thấy Quỷ Tông và Huyết Tông tựa hồ cũng không đáng sợ như vậy.

Đối với việc thương nghị của bọn Khương Linh Châu và An Dĩnh, hắn cũng hoàn toàn không có hứng thú, chỉ muốn mau chóng nuốt thịt con địa hành tích kia vào trong bụng.

"Hoang mạc..."

Xa xa nhìn thú thân Tích Dịch Địa Hành, hắn âm thầm nhíu mày, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề.

Khu vực hoang mạc và sông băng không giống nhau, thịt linh thú hắn săn được ở khu sông băng kia, có thể không cần đến bất kỳ gia công nào, đã được đeo trên lưng.

Khu sông băng giá rét chảy, thịt linh thú các loại vẫn còn giữ nguyên, tuyệt đối sẽ không hư thối.

Mà trong hoang mạc, nóng hừng hực như lửa, bất kỳ thịt linh thú nào, nếu như không xử lý được sẽ rất nhanh biến thành thối, căn bản không có cách nào ăn tiếp được nữa.

"Xem ra, cần mang những miếng thịt kia chế biến thành thịt khô, chỉ có như vậy mới có thể mang theo bên trên, dùng trong thời gian dài để ăn."

Nghĩ như vậy, hắn đột nhiên đứng lên, bước đi về phía thi thể con thằn lằn.

Khương Miêu ngồi bên cạnh nàng không xa, vừa nhìn hắn đã đứng dậy, cũng vô thức đi theo, kinh ngạc nói: "Nhiếp Thiên, ngươi làm gì vậy?"

"Ta muốn lấy thịt của bọn Địa Hành Tích, chế biến chúng thành thịt khô." Nhiếp Thiên đáp.

"Ta giúp ngươi." Khương Miêu nói.

Nhiếp Thiên sững sờ, "Ngươi có biết phải làm thế nào không?"



"Không hiểu." Khương Miêu thành thật trả lời: "Ngươi dạy ta là được."

"Ta cũng không hiểu." Nhiếp Thiên cười khổ.

"A!" Khương Miêu hô khẽ một tiếng, ngay lập tức nhìn về phía Quách Kỳ cách đó không xa, "Quách đại ca, huynh biết cách làm thịt linh thú thành thịt khô không?"

"Biết chứ." Quách Kỳ đáp.

"Sau này chúng ta ở hoang mạc, không nhất định có thể gặp được linh thú, nhưng chúng ta chung quy vẫn phải ăn. Đám người An Dĩnh tỷ đang thương lượng chính sự, chúng ta dù sao cũng đang nhàn rỗi, không bằng đem thịt linh thú chế thành thịt khô có thể mang theo bên người đúng không?" Khương Miêu nói.

"A, vậy ta giúp các ngươi đi." Quách Kỳ gật đầu.

Lúc ở khu sông băng, đột nhiên đệ tử Quỷ Tông mặc quần áo màu xám, thiếu chút nữa đã bị đánh lén đến chết.

Nhiếp Thiên Lập nhất thời phát giác được, lập tức động thủ với tên đệ tử Quỷ Tông kia, mới giúp y tránh được một kiếp.

Mặc kệ trước kia hắn đối đãi Nhiếp Thiên như thế nào, Nhiếp Thiên cứu hắn một mạng là sự thật, cho nên mặc dù hắn có chút không tình nguyện, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

"Ta cũng tới giúp các ngươi." Diệp Cô của Lăng Vân Tông cười ha hả nói.

Hắn không tham dự nghị sự của đám người Khương Linh Châu và An Dĩnh, sau khi dùng linh thạch khôi phục lực lượng, hắn ngồi ở cách Nhiếp Thiên không xa, lặng lẽ quan sát Nhiếp Thiên.

Cách nói chuyện của Nhiếp Thiên và Khương Miêu, hắn nghe thấy rõ ràng, cũng biết đem thịt linh thú nơi này chế biến thành thịt khô, đủ để mọi người ăn một đoạn thời gian rất dài.



Bây giờ hai bên tụ hợp, sau này cũng sẽ không tách ra, tự nhiên phải đồng tâm hiệp lực, cho nên hắn chủ động đứng ra.

"Đa tạ." Nhiếp Thiên cười nói.

Diệp Cô lại cười ha hả: "Đừng khách khí, các ngươi cũng là vì mọi người thôi."

Hai bên khách khí, Nhiếp Thiên và Khương Miêu dưới sự trợ giúp của Diệp Cô mạt và Quách Kỳ, bắt đầu cắt thịt linh thú, chế tác thịt khô có thể ăn trong thời gian dài.

Bọn người An Dĩnh nghị luận trong chốc lát, hình như đã thống nhất ý kiến.

Khi bọn họ biết Nhiếp Thiên bọn họ đang chế tác thịt khô thì biết việc này có thể giải quyết vấn đề đồ ăn của mọi người sau này, đều dồn dập động thủ.

Bất quá, trước khi động thủ, Phan Đào lại phóng thích tín hiệu bổng lên không trung.

Một làn khói đen kịt, phù diêu bay lên trời, hiện rõ trên bầu trời hoang mạc.

"Hiện tại, linh lực của mọi người đều đã khôi phục. Cho dù có yêu nữ Huyết tông tìm tới, chúng ta cũng không e ngại." Phan Đào đi tới bên cạnh Nhiếp Thiên, giải thích: "Viên Phong nơi Hôi cốc đáng ghét, nhưng hắn cũng không ngốc. Nếu bọn chúng đã bị Quỷ Tông tập kích ở khu sông băng, thì sẽ không dám tiếp tục ở lại."

"Chỉ cần Viên Phong còn sống, hắn nhất định sẽ giống chúng ta, cũng sẽ lựa chọn đến hoang mạc."

"Có lẽ, Viên Phong lúc này đã dẫn người sống sót trong Hôi cốc đến Hoang mạc cũng không chừng."

"Tín hiệu này chính là do đám Viên Phong phóng thích, hy vọng bọn họ có thể giống chúng ta tìm được Lăng Vân Tông, cũng thông qua tín hiệu tìm được chúng ta."

Phan Đào vừa động thủ vừa giúp Nhiếp Thiên cắt thịt con thằn lằn, giải thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Vực Chi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook