Chương 144: Vạn Vực Chi Vương 1
Nghịch Thương Thiên
06/12/2023
Nhưng mỗi một lần nổ tung, sức mạnh khí huyết chất chứa trong cơ thể huyết ảnh sẽ yếu đi mấy phần.
Mà Ngu Đồng một thân quần áo tươi đẹp, thủy chung dừng lại tại chỗ, con ngươi băng lãnh, lóe ra huyết quang yêu dị, chỉ là ngưng kết huyết ảnh lặp đi lặp lại.
Rất nhanh, Nhiếp Thiên ý thức được thao túng huyết ảnh Ngu Hoàng, lấy phương thức như vậy tác chiến, tựa hồ chỉ cần tiêu hao chút lực lượng.
Mà hắn lần lượt đánh nát huyết ảnh, vận dụng linh lực, phải vượt xa sự hoảng loạn.
Ngu Đồng, rõ ràng là lợi dụng Viên Phong, máu tươi Vân Tùng để từ từ tiêu hao hắn, khiến trước khi bắt đầu chiến đấu hắn phải tiêu hao một phần linh lực trong cơ thể.
Khi hai huyết ảnh một lần nữa bắn tung tóe ra, lúc ngưng kết lại thành hình, Nhiếp Thiên rốt cuộc cũng không tiếp tục đi phân cao thấp với hai huyết ảnh kia.
Hắn đột nhiên xông về phía Ngu Đồng!
"Huyết Chi Cấm Thuật —— Huyết dịch nghịch lưu!"
Đôi mắt màu đỏ Ngu Đồng sậm đột nhiên tỏa ra huyết quang sáng rực, một luồng khí huyết ba động không tầm thường tràn ra từ trung tâm Nguyên Dao.
Nhiếp Thiên đang điên cuồng xông về phía nàng, thân thể cường tráng, trên đường bỗng nhiên chấn động.
Vào lúc này, Ngu Đồng thủy chung không nhúc nhích, đột nhiên biến thành một đạo huyết quang lăng lệ ác liệt.
Sau một khắc, Nhiếp Thiên liền nhìn thấy, từng đạo huyết quang đỏ thẫm như trôi nổi giữa không trung, từng đầu từng đầu chảy xuôi đến hắn.
Sau một thoáng, bốn phương tám hướng trên người hắn đều hiện đầy huyết quang màu đỏ tươi.
Cả thiên địa dường như đều bị huyết quang màu đỏ tươi kia lấp đầy, hắn không thể nhìn thấy được vẻ Ngu Hoàng nữa.
Từng dòng máu nhỏ trôi nổi, hư không vặn vẹo biến động, càng kéo càng dài, đẹp đẽ yêu dị.
Nhiếp Thiên bị từng đầu huyết sắc tế lưu kia vờn quanh, thần sắc ngưng trọng, cực lực khắc chế dị động máu tươi trong cơ thể.
Hắn cảm giác được rõ ràng, máu tươi chảy xuôi trong cơ thể hắn, tựa hồ dần dần bị ảnh hưởng dị thường, máu tươi của hắn khát vọng từ trong thân thể hắn bay ra, phảng phất muốn dung nhập vào dòng chảy huyết sắc kia.
"Bí thuật Huyết tông quả nhiên không tầm thường!" Nhiếp Thiên thầm ngạc nhiên.
Hắn có một loại cảm giác, Ngu Đồng hẳn là kiêng kị Nhất Thức Nộ Quyền kia của hắn, cho nên tận lực tránh chính diện xung đột với hắn, lúc này mới ẩn nấp tung tích.
Một trận chiến trước đó, dưới một kích kia của Ngu Đồng, bảy huyết ảnh trong nháy mắt nổ tung, bản thân Ngu Đồng cũng bị thương.
Uy lực một thức nộ quyền kia, đối với Ngu Đồng mà nói thật sự không thể coi thường, cho dù nàng hôm nay đã bước vào Hậu Thiên Cảnh, cũng không muốn Nhiếp Thiên thi triển ra nộ quyền.
"Không tìm thấy nàng, liền không có cách nào dùng quyền kích phá tan nàng, mà máu tươi trong cơ thể ta, trở nên càng ngày càng cuồng bạo, sắp không khống chế nổi rồi."
Nhiếp Thiên đang gắt gao đè nén huyết dịch dị động, dần dần có chút nóng nảy, hắn phóng xuất ra tinh thần lực, nhưng cũng vô pháp xuyên thấu mảnh huyết sắc kia, không thể khóa chặt Ngu Đồng.
"Khặc khặc khặc khặc khặc!"
Vào thời khắc này, hai huyết ảnh bị gã không ngừng oanh toái kia, đột nhiên từ trong từng đầu huyết sắc tế lưu hiển hiện ra.
Theo đạo lý mà nói, huyết ảnh liên tục nổ tung, lực lượng khí huyết ẩn chứa trong cơ thể đã cực kỳ bé nhỏ, rất khó có khả năng gây thương tổn tới hắn.
Cũng không biết tại sao, lần này hai huyết ảnh kia vừa nổi lên, trên thân thế mà lại truyền ra khí huyết khủng bố không gì sánh được.
Hắn tập trung nhìn kỹ, phát hiện từng dòng suối màu máu vờn quanh hắn, dường như đang dung hợp với hai huyết ảnh kia.
Huyết ảnh khổng lồ vốn nhỏ như người thường dưới cái nhìn chăm chú của hắn dần bành trướng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng biến thành hai huyết sắc yêu vật to lớn!
Năng lượng khí tức mênh mông không gì sánh được từ trong cơ thể hai huyết sắc cự yêu nhộn nhạo ra, làm cho tâm thần Nhiếp Thiên phải run lên.
Trong đó có một con Cự Yêu màu máu, bàn tay to lớn huyết quang rạng rỡ, bất ngờ chộp tới hắn.
Một con Huyết Sắc Cự Yêu khác phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa, toàn thân phóng thích huyết khí ngập trời hung ác đánh tới.
Ngu Đồng biến mất hồi lâu, rõ ràng đang đứng trên vai huyết sắc cự yêu mà gầm thét, bờ môi mềm mại đỏ tươi như muốn rỉ máu ra.
Đồng tử của nàng tựa hồ đã hoàn toàn bị máu tươi vẽ đỏ, điều này làm cho nàng giờ phút này, trên người tản ra một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Tay trái của nàng cầm một hạt châu đỏ như tròng mắt, hạt châu phóng ra huyết quang sáng chói.
"Linh khí!"
Mà Ngu Đồng một thân quần áo tươi đẹp, thủy chung dừng lại tại chỗ, con ngươi băng lãnh, lóe ra huyết quang yêu dị, chỉ là ngưng kết huyết ảnh lặp đi lặp lại.
Rất nhanh, Nhiếp Thiên ý thức được thao túng huyết ảnh Ngu Hoàng, lấy phương thức như vậy tác chiến, tựa hồ chỉ cần tiêu hao chút lực lượng.
Mà hắn lần lượt đánh nát huyết ảnh, vận dụng linh lực, phải vượt xa sự hoảng loạn.
Ngu Đồng, rõ ràng là lợi dụng Viên Phong, máu tươi Vân Tùng để từ từ tiêu hao hắn, khiến trước khi bắt đầu chiến đấu hắn phải tiêu hao một phần linh lực trong cơ thể.
Khi hai huyết ảnh một lần nữa bắn tung tóe ra, lúc ngưng kết lại thành hình, Nhiếp Thiên rốt cuộc cũng không tiếp tục đi phân cao thấp với hai huyết ảnh kia.
Hắn đột nhiên xông về phía Ngu Đồng!
"Huyết Chi Cấm Thuật —— Huyết dịch nghịch lưu!"
Đôi mắt màu đỏ Ngu Đồng sậm đột nhiên tỏa ra huyết quang sáng rực, một luồng khí huyết ba động không tầm thường tràn ra từ trung tâm Nguyên Dao.
Nhiếp Thiên đang điên cuồng xông về phía nàng, thân thể cường tráng, trên đường bỗng nhiên chấn động.
Vào lúc này, Ngu Đồng thủy chung không nhúc nhích, đột nhiên biến thành một đạo huyết quang lăng lệ ác liệt.
Sau một khắc, Nhiếp Thiên liền nhìn thấy, từng đạo huyết quang đỏ thẫm như trôi nổi giữa không trung, từng đầu từng đầu chảy xuôi đến hắn.
Sau một thoáng, bốn phương tám hướng trên người hắn đều hiện đầy huyết quang màu đỏ tươi.
Cả thiên địa dường như đều bị huyết quang màu đỏ tươi kia lấp đầy, hắn không thể nhìn thấy được vẻ Ngu Hoàng nữa.
Từng dòng máu nhỏ trôi nổi, hư không vặn vẹo biến động, càng kéo càng dài, đẹp đẽ yêu dị.
Nhiếp Thiên bị từng đầu huyết sắc tế lưu kia vờn quanh, thần sắc ngưng trọng, cực lực khắc chế dị động máu tươi trong cơ thể.
Hắn cảm giác được rõ ràng, máu tươi chảy xuôi trong cơ thể hắn, tựa hồ dần dần bị ảnh hưởng dị thường, máu tươi của hắn khát vọng từ trong thân thể hắn bay ra, phảng phất muốn dung nhập vào dòng chảy huyết sắc kia.
"Bí thuật Huyết tông quả nhiên không tầm thường!" Nhiếp Thiên thầm ngạc nhiên.
Hắn có một loại cảm giác, Ngu Đồng hẳn là kiêng kị Nhất Thức Nộ Quyền kia của hắn, cho nên tận lực tránh chính diện xung đột với hắn, lúc này mới ẩn nấp tung tích.
Một trận chiến trước đó, dưới một kích kia của Ngu Đồng, bảy huyết ảnh trong nháy mắt nổ tung, bản thân Ngu Đồng cũng bị thương.
Uy lực một thức nộ quyền kia, đối với Ngu Đồng mà nói thật sự không thể coi thường, cho dù nàng hôm nay đã bước vào Hậu Thiên Cảnh, cũng không muốn Nhiếp Thiên thi triển ra nộ quyền.
"Không tìm thấy nàng, liền không có cách nào dùng quyền kích phá tan nàng, mà máu tươi trong cơ thể ta, trở nên càng ngày càng cuồng bạo, sắp không khống chế nổi rồi."
Nhiếp Thiên đang gắt gao đè nén huyết dịch dị động, dần dần có chút nóng nảy, hắn phóng xuất ra tinh thần lực, nhưng cũng vô pháp xuyên thấu mảnh huyết sắc kia, không thể khóa chặt Ngu Đồng.
"Khặc khặc khặc khặc khặc!"
Vào thời khắc này, hai huyết ảnh bị gã không ngừng oanh toái kia, đột nhiên từ trong từng đầu huyết sắc tế lưu hiển hiện ra.
Theo đạo lý mà nói, huyết ảnh liên tục nổ tung, lực lượng khí huyết ẩn chứa trong cơ thể đã cực kỳ bé nhỏ, rất khó có khả năng gây thương tổn tới hắn.
Cũng không biết tại sao, lần này hai huyết ảnh kia vừa nổi lên, trên thân thế mà lại truyền ra khí huyết khủng bố không gì sánh được.
Hắn tập trung nhìn kỹ, phát hiện từng dòng suối màu máu vờn quanh hắn, dường như đang dung hợp với hai huyết ảnh kia.
Huyết ảnh khổng lồ vốn nhỏ như người thường dưới cái nhìn chăm chú của hắn dần bành trướng lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được, nhanh chóng biến thành hai huyết sắc yêu vật to lớn!
Năng lượng khí tức mênh mông không gì sánh được từ trong cơ thể hai huyết sắc cự yêu nhộn nhạo ra, làm cho tâm thần Nhiếp Thiên phải run lên.
Trong đó có một con Cự Yêu màu máu, bàn tay to lớn huyết quang rạng rỡ, bất ngờ chộp tới hắn.
Một con Huyết Sắc Cự Yêu khác phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa, toàn thân phóng thích huyết khí ngập trời hung ác đánh tới.
Ngu Đồng biến mất hồi lâu, rõ ràng đang đứng trên vai huyết sắc cự yêu mà gầm thét, bờ môi mềm mại đỏ tươi như muốn rỉ máu ra.
Đồng tử của nàng tựa hồ đã hoàn toàn bị máu tươi vẽ đỏ, điều này làm cho nàng giờ phút này, trên người tản ra một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Tay trái của nàng cầm một hạt châu đỏ như tròng mắt, hạt châu phóng ra huyết quang sáng chói.
"Linh khí!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.