Vạn Vực Chi Vương

Chương 151: Vạn Vực Chi Vương 1

Nghịch Thương Thiên

06/12/2023

Nhiếp Thiên không đánh trả, mà là dùng ánh mắt sâm lãnh nhìn những thiếu nam thiếu nữ Huyền Vụ cung kia.

Những tên chỉ trích lớn tiếng kia, dưới ánh mắt của hắn, từng tên liên tiếp ngậm miệng.

Lúc này, Nhiếp Thiên vẫn đang xách theo Kỳ Hiên bởi vì sử dụng lực, để trần thân trên người khiến những vết thương trên lớp vảy kia càng trở nên dữ tợn.

Vết thương giăng khắp nơi, nổi bật trên mặt Nhiếp Thiên làm nổi bật lên, khiến Nhiếp Thiên như biến thành một con hung thú ăn người, toàn thân tản ra khí tức khiếp người.

"Bành!"

Chờ tất cả mọi người an tĩnh lại, Nhiếp Thiên nhẹ gật đầu, ném Giản Hiên qua một bên.

Sau khi Giản Hiên được giải thoát, hắn ngồi xổm xuống thở hồng hộc, nhưng không dám động thủ lần nữa với Nhiếp Thiên.

Trái lại Lý Tỳ đang khoẻ mạnh, vừa nhìn thấy hắn đã an toàn rồi, ánh mắt liền sáng lên, muốn động thủ với Nhiếp Thiên.

"Lý tỷ, được rồi." Trịnh Bân cau mày ngăn cản. "Hắn nếu thả Giản Hiên, vậy thì cho hắn mặt mũi. Chờ người bên Linh Bảo các đến, chúng ta lại động thủ là được."

"Tên này không đơn giản, hắn sẽ trở thành trợ lực cường đại của Linh Bảo Các, nếu bây giờ chúng ta không..." Lý Tỳ vội vã nói.

"Ai hơn hắn một người cũng không nhiều." Trịnh Bân cắt đứt câu nói kế tiếp của hắn, lạnh lùng nhìn Nhiếp Thiên: "Ta có nguyên tắc của ta, ngươi thả Giản Hiên, giờ ta cũng tha cho ngươi một mạng. Nhưng hành động vừa rồi của ngươi đã chọc giận ta! Ta sẽ chờ người của Linh Bảo Các các các ngươi tới, rồi ra tay với ngươi, vì Giản Hiên mà đòi lại công đạo!"

"Phương ca, ngươi cũng quá quang minh lỗi lạc đi?"

"Gia hỏa ngoan độc như hắn, có lẽ nên bắt hắn ngay bây giờ. Tên này quá nguy hiểm, không thể để hắn và Linh Bảo Các tụ hợp!"

"Phí Anh, đừng có cổ hủ như vậy chứ, Linh Bảo các đi chính là sông băng, bọn họ chắc chắn thu được Huyền Băng cự mãng rồi! Chỉ có đầu lâu Huyền Băng cự mãng mới có thể đổi được viên Ngộ Thiên đan kia. Mục đích chủ yếu khi ngươi gia nhập Thanh Huyễn giới không phải chỉ là viên Ngộ Thiên đan kia thôi sao?"

Những thiếu nam thiếu nữ khác cũng dồn dập thuyết phục, muốn Trịnh Bân động thủ với Nhiếp Thiên ngay bây giờ.



"Câm miệng hết đi!" Trịnh Bân không kiên nhẫn quát lên.

Những thí luyện giả Huyền Vụ Cung đang nhao nhao ồn ào thấy hắn tức giận rốt cuộc cũng yên tĩnh lại, sau đó nguyên một đám dùng ánh mắt cừu hận trừng mắt nhìn Nhiếp Thiên.

Nhất là ba thiếu nữ hâm mộ Trịnh Bân kia, ánh mắt các nàng nhìn về phía Nhiếp Thiên, là người bất thiện nhất.

Nhiếp Thiên bị mọi người nhìn chằm chằm, cực kỳ trấn định, ngồi phịch xuống đất, sau đó chỉ về phía sau lưng bọn họ, những miếng thịt linh thú đã bị nướng chín vàng kia, nói: "Ta rất đói bụng, kiếm ít đồ ăn cho ta ăn trước, chúng ta vừa ăn vừa nói."

"Ngươi có biết xấu hổ không? Chính ngươi mới làm bị thương Giản Hiên, chờ người của Linh Bảo Các các ngươi tới, ngươi lập tức sẽ trở thành địch nhân của chúng ta, chúng ta đối địch được không? Ngươi như thế nào lại có thể đòi chúng ta ăn?" Cô gái với khuôn mặt trắng nõn ngây người, lập tức chỉ tay vào Nhiếp Thiên mà mắng, tựa hồ chưa bao giờ gặp qua người vô sỉ như thế.

"Địch nhân?" Nhiếp Thiên lắc đầu: "Nếu như ta thật sự coi các ngươi là địch nhân..."

Hắn quay đầu lại nhìn về phía Giản Hiên, bổ sung: "Ta sẽ không dễ dàng buông tha hắn như vậy, cho dù có trở ngại quy củ của Thanh Huyễn Giới, ta không thể giết hắn, ta cũng sẽ để cho hắn nằm chờ ít nhất mấy tháng, để cho hắn không còn một chút sức chiến đấu nào nữa."

Cô gái kia nghe hắn nói vậy, sắc mặt khẽ biến.

Trịnh Bân trầm ngâm một lúc rồi hỏi: "Ngươi muốn nói gì với chúng ta?"

Nhiếp Thiên tranh thủ được tư cách nói chuyện, đột nhiên cười khổ, thở dài: "Ta thật hâm mộ vận khí của các người. Các người chỉ chết có một người, còn săn giết con linh thú cấp hai kia trong khu núi lửa."

Hắn đã sớm nhìn thấy, sau lưng những người kia, có một cái đầu sói cực lớn.

Hiển nhiên đó là U Hỏa Lang ở khu núi lửa.

"Ngươi đang trêu đùa chúng ta sao?" Trịnh Bân mặt trầm xuống, trong mắt thoáng hiện lên một tia đau đớn: "Lúc giết chết đầu U Hỏa Lang kia, bởi vì chủ quan, chúng ta đã chết một huynh đệ tốt. Chỉ là linh thú cấp hai thôi, với lực lượng của chúng ta, vốn không thương vong gì, sẽ dễ dàng giết chết nó."

"Ta biết thực lực Viên Phong, An Dĩnh, nếu không có gì ngoài ý muốn, bọn họ nhất định có thể không có thương vong, từng người đánh chết mục tiêu của mình."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Vực Chi Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook