Chương 4: Chương 4: Vạn vực thánh tông!
Hiên Viên Đế
23/09/2018
16 năm sau.
Trăng thanh gió mát, từng ngọn cây cọng cỏ lay động nhẹ nhàng, tản mát ra những luồng sinh mệnh khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Nhìn phía xa có một hồ nước nhỏ, mặt nước yên lặng như xử nữ không bao giờ rung động.
– Tủm!
Bỗng nhiên một vật gì đó bị ném xuống hồ nước làm mặt nước gợn sóng. Nhìn lên bên cạnh bờ hồ đang có một thanh niên mặc một bộđồ màu trắng, trên khuôn mặt thanh tú trầm lặng nhìn bờ hồ.
Hắn là Long Hình Thiên, người mà 16 năm trước được hộ pháp trưởng lão nhặt về nuôi.
Mà nói chính xác hơn hắn chính là Long Hình Thiên xuyên việt. Vào lúc 16 năm trước khi ra khỏi không gian của Cửu Long Tháp, hắnkhông ngờ rằng cơ thể của mình lại biến thành một đứa trẻ, mặt dù trí nhớ là người lớn nhưng nhưng cơ thể lại là một đứa trẻ, hắnkhông thể hành động được và cũng không nói được. Một lúc sau có một trung niên nam nhân đi đến và đưa hắn về đây.
Trung niên nam nhân này tên là Long Ngạo Thiên là hộ pháp trưởng lão của Vạn Vực Thánh Tông, được Long Ngạo Thiên đưa về đây và chăm sóc, do từ nhỏ hắn ham học hỏi biết nghe lời những trưởng bối trong tông cho nên được mọi người rất yêu quý, đến lúc kiểm tra thiên phú, hắn lại được nhân định là thiên phú cực phẩm, thế lại càng được các trưởng bối trong tông yêu thương hơn, coi hắn như trứng "nâng sợ bể". Sau đó hắn cũng chứng minh thiên phú của mình, mười tuổi Võ Đồ Tầng 9, mười ba tuổi Võ Giả Tầng 3, hiện tại mười sáu tuổi Võ Giả Tầng 7. Thiên phú tu luyên đáng sợ khiến các trưởng lão trong tông kinh hãi không thôi, mọi người nhận định hắn là người có thể giúp Thánh Tông vực khởi.
Trong 16 năm này hắn cũng tìm hiểu sơ qua tình hình của đại lục này. Cái đại lục này tên là Nhân Yêu Đại Lục. Vì sao lại lấy tên là Nhân Yêu Đại Lục, Bởi vì ở thời thượng cổ đã xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa giữa các cường giả đỉnh cấp của Yêu Tộc và Nhân tộc khiến cho thiên địa bị chia cắt làm Ba Vực. Thượng Vực, Trung Vực và Hạ Vực. Sau trận chiến kinh thiên động địa đó phần thắng nghiêng về phía nhân tộc, nhưng mà nhân tộc cũng tử thương nặng nề Võ Đế cường giả hầu như tử vong hết. Còn yêu tộc rút lui về sâu trong yêu thú sơn mạch, từ đó rất ít bén mảng ra ngoài những thành thị của nhân loại. Bởi vì trận chiến đó cho nên mọi người đã lấy tên Nhân Yêu Đại Lục để tưởng nhớ đến trận chiến năm xưa.
........Kết Thúc Hồi Tưởng....
Hiện tại Long Hình Thiên đang ở Vạn Vực Thánh Tông, đây là một trong Tứ Tông môn nhất lưu của Nam Việt Đế Quốc. Tứ Tông theo thứ Tự: Vạn Vực Thánh Tông, Hồ Tâm Phái, Đạo Tông, Hợp Hoan Tông. Sức mạnh của Tứ Tông là ngang nhau, nhưng trong những năm này Thánh Tông luôn bị những tông môn còn lại chèn ép, do 10 năm trước Tông Chủ Thánh Tông Phong Vô Nguyệt trong lúc đi ra ngoài đã bị vây công, mặc dù thoát được nhưng cũng bị trọng thương nặng phải bế quan dưỡng thương, ba Tông môn kia biết chuyện này thì không kiêng dè gì mà luôn chèn ép những đệ tử Thánh tông, khiến cho những đệ tử Thánh Tông khổ không chịu nổi, nhưng bọn họ cũng không quá mức.
Tông chủ Phong Vô Nguyệt rất yêu thương hắn khi hắn được đem về, sau này biết được thiên phú cực phẩm của hắn, thì càng khôngphải nói, dốc hết tài nguyên bồi dưỡng hắn, Ngay cả Vũ Kỹ độc môn huyền phẩm cao giai Tử Linh Thí Thần Trảm cũng truyền cho hắn.Khi hắn nghe được nàng bị thương, hắn rất tức giận nhưng không làm gì được, tu vi của hắn còn quá yếu, hắn hỏi phụ thân khi nào mớicho hắn đi lịch luyện, phụ thân hắn nói phải chờ 16 tuổi mới được xuống núi lịch lãm. Hiện tại hắn đã được 16 tuổi hắn định vài ngày nữasẽ đi lịch luyện. Ở trong Tông hắn không có cơ hội sử dụng Thôn Phệ Vạn Vật Quyết, chỉ có đi ra bên ngoài hắn mới có cơ hội sử dụngpháp quyết này để tăng nhanh tu vi cho mình.
Hắn đứng dậy đi về phía phòng của mình.
– Phụ Thân.
Khi đi đến phòng mình hắn nhìn thấy phụ thân Long Ngạo Thiên của mình, không biết phụ thân có chuyện gì mà phải đến đây.
– Thiên Nhi ngươi đến rồi, vào đây, ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Long Ngạo Thiên nhìn Long Hình Thiên một chút, sau đó nói với hắn, nói xong hắn đi vào phòng.
– À, Vâng.
Mặc dù không biết phụ thân nói chuyện gì với mình nhưng hắn vẫn đi theo Long Ngạo Thiên vào trong phòng. Trong phòng của hắn bài trí hết sức đơn giản, nhưng mà đầy đủ, ở cửa có những chồi hoa tản ra mùi thơm khiến cho tinh thần người được thanh thản.
– Thiên nhi ngồi xuống.
Long Ngạo Thiên ngồi xuống ghế, sau đó chỉ vào cái ghế bên cạnh bảo Long Hình Thiên ngồi xuống bên cạnh mình.
– Vâng thưa phụ thân.
Long Hình Thiên nghe lời ngồi xuống.
– Thiên nhi dạo này con tu luyện như thế nào.
Long Ngạo Thiên hiền lành nhìn hắn nói.
– Thưa phụ thân, dạo này con tu luyện rất tốt không có trở ngại, con đoán một thời gian nữa sẽ đột phá đến Võ Giả Tầng 8.
Long Hình Thiên thành thật nói.
– Thế thì tốt.
– Hiện tại con đã mười sáu tuổi rồi, ta cũng nói sự thật cho con biết. Thật ra con không phải con ruột của ta.
Long Ngạo Thiên buồn bả nói.
– Ta biết rồi.
Long Hình Thiên mặt không đổi sắc nói.
– Cái gì, con biết rồi sao.
Long Ngạo Thiên cả kinh, hắn chưa bao giờ nói cho Long Hình Thiên biết, làm sao hắn biết được. Long Ngạo Thiên làm sao biết được, Long Hình Thiên còn nhỏ đã có tâm trí của người lớn đã biết hắn không phải con ruột của Long Hình Thiên rồi.
– Con không trách ta giấu con chứ.
Long Ngạo Thiên chờ mong nói.
– Sao ta có thể trách phụ thân được chứ, ngài đã nuôi dưỡng con 16 năm, mặt dù không phải ruột thịt, nhưng trong lòng ta ngài còn hơn cả ruột thịt.
Long Hình Thiên chân thành nói.
– Thế thì ta yên tâm rồi, thôi con nghỉ ngơi đi, ta về đây.
Nói xong hắn không đợi Long Hình Thiên trả lời thì đứng dậy đi ra cửa, biến mất trong bóng đêm.
Long Hình Thiên nhìn theo bóng dáng ấy một cách thân thiết, dù cho ông ấy không phải phụ thân ruột của hắn, nhưng mà hắn sẽ xem ông ấy cũng sẽ là phụ thân ruột của mình, bởi vì hắn không có phụ mẫu ruột.
...........
Trăng thanh gió mát, từng ngọn cây cọng cỏ lay động nhẹ nhàng, tản mát ra những luồng sinh mệnh khiến người ta cảm thấy dễ chịu.
Nhìn phía xa có một hồ nước nhỏ, mặt nước yên lặng như xử nữ không bao giờ rung động.
– Tủm!
Bỗng nhiên một vật gì đó bị ném xuống hồ nước làm mặt nước gợn sóng. Nhìn lên bên cạnh bờ hồ đang có một thanh niên mặc một bộđồ màu trắng, trên khuôn mặt thanh tú trầm lặng nhìn bờ hồ.
Hắn là Long Hình Thiên, người mà 16 năm trước được hộ pháp trưởng lão nhặt về nuôi.
Mà nói chính xác hơn hắn chính là Long Hình Thiên xuyên việt. Vào lúc 16 năm trước khi ra khỏi không gian của Cửu Long Tháp, hắnkhông ngờ rằng cơ thể của mình lại biến thành một đứa trẻ, mặt dù trí nhớ là người lớn nhưng nhưng cơ thể lại là một đứa trẻ, hắnkhông thể hành động được và cũng không nói được. Một lúc sau có một trung niên nam nhân đi đến và đưa hắn về đây.
Trung niên nam nhân này tên là Long Ngạo Thiên là hộ pháp trưởng lão của Vạn Vực Thánh Tông, được Long Ngạo Thiên đưa về đây và chăm sóc, do từ nhỏ hắn ham học hỏi biết nghe lời những trưởng bối trong tông cho nên được mọi người rất yêu quý, đến lúc kiểm tra thiên phú, hắn lại được nhân định là thiên phú cực phẩm, thế lại càng được các trưởng bối trong tông yêu thương hơn, coi hắn như trứng "nâng sợ bể". Sau đó hắn cũng chứng minh thiên phú của mình, mười tuổi Võ Đồ Tầng 9, mười ba tuổi Võ Giả Tầng 3, hiện tại mười sáu tuổi Võ Giả Tầng 7. Thiên phú tu luyên đáng sợ khiến các trưởng lão trong tông kinh hãi không thôi, mọi người nhận định hắn là người có thể giúp Thánh Tông vực khởi.
Trong 16 năm này hắn cũng tìm hiểu sơ qua tình hình của đại lục này. Cái đại lục này tên là Nhân Yêu Đại Lục. Vì sao lại lấy tên là Nhân Yêu Đại Lục, Bởi vì ở thời thượng cổ đã xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa giữa các cường giả đỉnh cấp của Yêu Tộc và Nhân tộc khiến cho thiên địa bị chia cắt làm Ba Vực. Thượng Vực, Trung Vực và Hạ Vực. Sau trận chiến kinh thiên động địa đó phần thắng nghiêng về phía nhân tộc, nhưng mà nhân tộc cũng tử thương nặng nề Võ Đế cường giả hầu như tử vong hết. Còn yêu tộc rút lui về sâu trong yêu thú sơn mạch, từ đó rất ít bén mảng ra ngoài những thành thị của nhân loại. Bởi vì trận chiến đó cho nên mọi người đã lấy tên Nhân Yêu Đại Lục để tưởng nhớ đến trận chiến năm xưa.
........Kết Thúc Hồi Tưởng....
Hiện tại Long Hình Thiên đang ở Vạn Vực Thánh Tông, đây là một trong Tứ Tông môn nhất lưu của Nam Việt Đế Quốc. Tứ Tông theo thứ Tự: Vạn Vực Thánh Tông, Hồ Tâm Phái, Đạo Tông, Hợp Hoan Tông. Sức mạnh của Tứ Tông là ngang nhau, nhưng trong những năm này Thánh Tông luôn bị những tông môn còn lại chèn ép, do 10 năm trước Tông Chủ Thánh Tông Phong Vô Nguyệt trong lúc đi ra ngoài đã bị vây công, mặc dù thoát được nhưng cũng bị trọng thương nặng phải bế quan dưỡng thương, ba Tông môn kia biết chuyện này thì không kiêng dè gì mà luôn chèn ép những đệ tử Thánh tông, khiến cho những đệ tử Thánh Tông khổ không chịu nổi, nhưng bọn họ cũng không quá mức.
Tông chủ Phong Vô Nguyệt rất yêu thương hắn khi hắn được đem về, sau này biết được thiên phú cực phẩm của hắn, thì càng khôngphải nói, dốc hết tài nguyên bồi dưỡng hắn, Ngay cả Vũ Kỹ độc môn huyền phẩm cao giai Tử Linh Thí Thần Trảm cũng truyền cho hắn.Khi hắn nghe được nàng bị thương, hắn rất tức giận nhưng không làm gì được, tu vi của hắn còn quá yếu, hắn hỏi phụ thân khi nào mớicho hắn đi lịch luyện, phụ thân hắn nói phải chờ 16 tuổi mới được xuống núi lịch lãm. Hiện tại hắn đã được 16 tuổi hắn định vài ngày nữasẽ đi lịch luyện. Ở trong Tông hắn không có cơ hội sử dụng Thôn Phệ Vạn Vật Quyết, chỉ có đi ra bên ngoài hắn mới có cơ hội sử dụngpháp quyết này để tăng nhanh tu vi cho mình.
Hắn đứng dậy đi về phía phòng của mình.
– Phụ Thân.
Khi đi đến phòng mình hắn nhìn thấy phụ thân Long Ngạo Thiên của mình, không biết phụ thân có chuyện gì mà phải đến đây.
– Thiên Nhi ngươi đến rồi, vào đây, ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Long Ngạo Thiên nhìn Long Hình Thiên một chút, sau đó nói với hắn, nói xong hắn đi vào phòng.
– À, Vâng.
Mặc dù không biết phụ thân nói chuyện gì với mình nhưng hắn vẫn đi theo Long Ngạo Thiên vào trong phòng. Trong phòng của hắn bài trí hết sức đơn giản, nhưng mà đầy đủ, ở cửa có những chồi hoa tản ra mùi thơm khiến cho tinh thần người được thanh thản.
– Thiên nhi ngồi xuống.
Long Ngạo Thiên ngồi xuống ghế, sau đó chỉ vào cái ghế bên cạnh bảo Long Hình Thiên ngồi xuống bên cạnh mình.
– Vâng thưa phụ thân.
Long Hình Thiên nghe lời ngồi xuống.
– Thiên nhi dạo này con tu luyện như thế nào.
Long Ngạo Thiên hiền lành nhìn hắn nói.
– Thưa phụ thân, dạo này con tu luyện rất tốt không có trở ngại, con đoán một thời gian nữa sẽ đột phá đến Võ Giả Tầng 8.
Long Hình Thiên thành thật nói.
– Thế thì tốt.
– Hiện tại con đã mười sáu tuổi rồi, ta cũng nói sự thật cho con biết. Thật ra con không phải con ruột của ta.
Long Ngạo Thiên buồn bả nói.
– Ta biết rồi.
Long Hình Thiên mặt không đổi sắc nói.
– Cái gì, con biết rồi sao.
Long Ngạo Thiên cả kinh, hắn chưa bao giờ nói cho Long Hình Thiên biết, làm sao hắn biết được. Long Ngạo Thiên làm sao biết được, Long Hình Thiên còn nhỏ đã có tâm trí của người lớn đã biết hắn không phải con ruột của Long Hình Thiên rồi.
– Con không trách ta giấu con chứ.
Long Ngạo Thiên chờ mong nói.
– Sao ta có thể trách phụ thân được chứ, ngài đã nuôi dưỡng con 16 năm, mặt dù không phải ruột thịt, nhưng trong lòng ta ngài còn hơn cả ruột thịt.
Long Hình Thiên chân thành nói.
– Thế thì ta yên tâm rồi, thôi con nghỉ ngơi đi, ta về đây.
Nói xong hắn không đợi Long Hình Thiên trả lời thì đứng dậy đi ra cửa, biến mất trong bóng đêm.
Long Hình Thiên nhìn theo bóng dáng ấy một cách thân thiết, dù cho ông ấy không phải phụ thân ruột của hắn, nhưng mà hắn sẽ xem ông ấy cũng sẽ là phụ thân ruột của mình, bởi vì hắn không có phụ mẫu ruột.
...........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.