Chương 83: bản mệnh yêu khí.
Cô độc phiêu lưu
16/04/2013
Từ mấy chữ ghi ngoài bìa có thể đoán được, đây là một quyển luyện khí cơ bản. Điều này làm cho Đế Thích Thiên càng thêm phấn chấn. Sơ giải là tốt nhất! Bởi hắn đối với luyện khí dốt đặc cán mai, chưa bao giờ tiếp xúc qua. Nếu như hiện tại bày ở trước mặt là một quyển điển tịch luyện khí cao thâm thì hắn sẽ lại cảm thấy nhức đầu khó gặm. Giống như cầm một quyển sách giáo khoa vi phân và tích phân đặt ở trước mặt một học sinh tiểu học vậy, căn bản sẽ chẳng có hy vọng gì xem sẽ hiểu.
Mười con chim ở rừng cũng không bằng được một con chim trên tay, phù hợp mới là tốt nhất. Mà bây giờ, luyện khí sơ giải hiển nhiên là thích hợp nhất với tay gà mờ như Đế Thích Thiên.
Trong mắt hổ tinh quang lập loé, duỗi ra hổ trảo, đem sách cổ đặt trước người, mở ra xem.
“Thế gian có vô vàn loại khoáng thạch ẩn chưa lực lượng thần kỳ, những thứ này đều do thiên địa diễn biến mà thành, thiên hình vạn trạng, không loại nào giống với loại nào. Tuy quý giá như vậy, nhưng thường thường bên trong lại lẫn tạp chất, không cách nào có thể đem ra sử dụng. Luyện khí thuật ra đời để giải quyết nan đề trên.
Luyện khí là cái gì? Luyện khí tức là đem các loại tài liệu khác nhau trong thiên địa hoặc là tách ra, hoặc là hợp lại làm một. Dùng trận pháp huyền diệu thúc ra lực lượng căn bản của nguyên liệu. Trình độ cao nhất, có thể phát huy đến vô cực tiềm năng của tài liệu. Luyện khí là một con đường lâu dài, bác đại tinh thâm, đi đên chung cực có thể từ đó nhập đạo.”
“Hảo, rất dễ hiểu”
Đế Thích Thiên nhìn qua khúc dạo đầu, không khỏi âm thầm gật đầu. Văn tự trong đó cực kỳ ngắn gọn sáng tỏ, rất dễ hiểu, làm cho những người không biết gì về luyện khí cũng sẽ hiểu được những ý tứ lý giải trong đó. Hơn nữa, tóm lược khái niệm luyện khí rất rõ ràng.
Thầm than một tiếng, hắn tiếp tục đọc.
“Thủ pháp luyện khí có hàng trăm loại khác nhau, nhưng chung quy lại thành hai dạng. Thứ nhất là dung hợp các loại tài liệu rồi dùng trận pháp phụ trợ, cô đọng ra từng kiện phảp khí pháp bảo. Phẩm chất của pháp bảo này phụ thuộc vào tu vi của người luyện khí cùng với tài liệu luyện khí. Tài liệu càng tốt, người luyện khí tu vi càng cao thì pháp khí, pháp bảo luyện chế ra càng cường đại.
Loại pháp khí này tuy oai lực nhưng lại có tính cực hạn. Thường thường sau khi luyện chế thành công, uy lực của nó rất khó nâng cao. Chỉ có số ít được luyện bằng phương pháp huyền diệu mới có sự khác biệt.
Còn loại thứ hai là luyện chế pháp khí bổn mạng.
Loại pháp khí này cực kỳ thần kỳ, dùng máu luyện thành. Nguyên thần cùng pháp khí dung hợp, lại nhập vào Cửu Thiên Cửu Cực Quy Nguyên Trận. Thành công, loại pháp khí này chính là gốc mệnh pháp khí, có thể tiến hoá lột xác .Nếu bồi dưỡng thoả đáng, pháp khí cũng có thể lột xác thành pháp bảo”.
Đọc đến đây, nội tâm Đế Thích Thiên kịch liệt rung động, vội vàng lật trang tiếp theo, điên cuồng đọc một hơi từ đầu tới cuối.
“Hô!”
Đế Thích Thiên nhẹ thở ra một hơi. Trong mắt hổ hào quang đan vào nhau, không ngừng loé ra, thì thào nói: “Pháp khí bổn mạng, lại có thể có loại pháp khí như vậy sao? Thật bấy khả tư nghị mà… Không ngờ lại có thể hấp thu linh tính của pháp khí, pháo bảo khác để tăng cường uy lực của bản thân, tiến tới có thể sinh ra lột xác. Pháp khí có thể lột xác thành pháp bảo, pháp bảo có thể lột xác thành linh bảo. Người tu tiên quả ghê gớm, có thể nghĩ ra phương pháp luyện khí thần diệu như vậy”
Hổ nhãn không khỏi loé ra một cỗ quang mang nóng bỏng, mang theo một loại thần sắc khát vọng.
“Người tu tiên có thể luyện chế được pháp khí bổn mạng của mình, vì cái gì ta không thể luyện chế ra một kiện thuộc về ta?”
Miệng thì thào tự nói, phương pháp luyện chế pháp khí bổn mạng cũng không phức tạp, có thể nói là tương đối đơn giản. Chỉ cần có một chút tu vi như tiểu tu sỹ Luyện Khí kỳ cũng có thể bắt tay vào luyện chế được. Chỉ có điều muốn luyện chế pháp khí bổn mạng phải cần tài liệu rất trân quý.
Nếu không, khi luyện chế ra, tiềm lực tăng lên của pháp khí bổn mạng cực kỳ nhỏ. Luyện chế cũng như không.
Ý nghĩ muốn có một kiện pháp khí bổn mạng của riêng mình vừa xuất hiện trong đầu sẽ không thể bỏ đi được, càng tránh đi thì lại càng nghĩ tới, lại càng muốn, càng thêm kiên định không rời.
Lúc trước nhìn đám người tu tiên đều có pháp khí, uy lực thần kỳ vô song, hắn ngứa ngáy vô cùng. Nhưng hồi đó lại không hiểu được phương pháp luyện chế, cho dù thu được một ít pháp khí từ trong tay người tu tiên cũng không thể làm cho uy lực của pháp khí chính thức thi triển ra, thậm trí còn không bằng thân thể cường hãn của hắn nữa.
Đúng là một khối gân gà mà.
Cho nên hắn đã ôm hoài bão, tương lai nếu có cơ hội sẽ tìm kiếm một kiện pháp khí pháp bảo có uy lực cường đại. Tạm thời cũng không thể nỏng nảy, chỉ cần chú ý một chút, dần dần sưu tầm tài liệu luyện khí là tốt rồi.
Nhưng hôm nay lại xuất hiện ngay trước mắt phương pháp luyện chế, nâng cao tiềm chất của pháp khí bổn mạng. Trong nội tâm Đế Thích Thiên rốt cục nhịn không được, bắt đầu nghĩ xem có phải nên bắt đầu luyện chế một kiện cho riêng mình hay không?
“Luyện chế yêu khí bản mệnh? Ừm, suy nghĩ cái đã…” Điều quan trọng nhất khi bắt đầu luyện chế là tài liệu. Đế Thích Thiên nghĩ tới nghĩ lui, trong tay hắn tài liệu có được thực sự ít đến thảm thương, hoàn toàn là đoạt được của mấy tên tu tiên khác. Mấy thứ này đều là một ít tài liệu bình thường nhất, tuyệt đối không thể luyện chế yêu khí bản mệnh được. Duy nhất chỉ có một vật làm cho hắn cảm thấy thoả mãn, đó là ngọc phôi thần bí trước kia lấy được ở bên trong Hổ Khâu Sơn Mạch.
Ngọc phôi thần kỳ năm lần bảy lượt trợ giúp hắn vượt qua rất nhiều nguy hiểm. Hơn nữa, dù là ngọc nhưng nó lại cứng rắn dị thường, bên trong còn ẩn chưa một cỗ lực lượng thần bí, có thể nói là vô thượng trân bảo.
Nếu như dùng nó để luyện yêu khí bản mệnh thì…
Ánh mắt Đế Thích Thiên biến thành lập loè bất định. Ý nghĩ xuất hiện trong đầu, thật lâu cũng khó có tể tiêu tán. Càng nghĩ, càng cảm thấy làm như vậy là đúng, có lẽ sẽ thật sự luyện chế ra một kiện yêu khí kinh thiên động địa.
Bất quá, ngọc phôi lớn như vây thì nên luyện chế ra kiện yêu khí gì bây giờ?
Đúng lúc này, bên ngoài truyền vào tiếng kêu to của đám Xích Hoả: “Đại vương!”
“Vào đi” Đế Thích Thiên trầm giọng nói.
“Đại vương, những người tu tiên kia thật sự quá ghê tởm, Ưng Không vừa mới nhận được tin tức truyền đến, hiện tại trong sơn mạch, ít nhất đã có mấy ngàn người tu tiên tiến vào, tản ra tất cả các vùng hẻo lánh trong dãy núi. Trong sơn mạch đã có rất nhiều linh thủ bị hạ độc thủ nhưng không bị giết mà là bị bắt đi.”
Con mắt Xích Hoả đỏ bừng, thở hổn hển. Chính mắt hắn nhìn thấy người tu tiên sát hại hậu đại của mình, nỗi hận của hắn đối với người tu tiên sớm đã khắc sâu tận sương tuỷ.Vừa nghĩ tới hiện tại trong sơn mạch có mấy ngàn tu sĩ, lửa giận trong lòng không ngừng bốc lên. Vào sơn động, trước mặt Đế Thích Thiên, hắn đầu tiên là cung kính cúi đầu, sau đó căm phẫn nói lên biến hoá trong sơn mạch.
“Đúng vậy a, Đại vương!... Những người tu tiên trong sơn mạch này là mối nguy hại lớn. Tố Tố cùng Ưng Không đều thiếu chút nữa bị bọn họ bắt đi, thuộc hạ thỉnh cầu, cho bọn thuộc hạ xuất cốc, giáo huấn lũ người tu tiên kia một trận.” Hai mắt Bái Nguyệt loé lên lục quang.
Lần này chuyện của Ưng Không cùng Bạch Tố Tố cũng làm cho bọn họ trong lòng căn phẫn tột cùng. Đi theo Đế Thích Thiên lâu như vậy, năm người bọn họ đã dần có mối liện hệ còn hơn cả ruột thịt.
“Hừm?”
Đế Thích Thiên hừ lạnh, làm cho bọn Xích Hoả lập tức đứng cung kính, không dám nói thêm gì nữa.
“Xích Hoả, Bái Nguyệt… Ta biết rõ cách ngươi muốn làm cho Ưng Không cùng Tố Tố hả giận, bất quá chuyện lần này cũng không phải đơn giản. Phần đông người tu tiên vào núi đều là thành từng nhóm lớn nhỏ. Dùng tu vi hiện tại của các người cũng chỉ là nộp mạng mà thôi. Chuyện xuất cốc không cần nhiều lời, bổn vương sẽ không đáp ứng.”
Đế Thích Thiên trầm giọng nói.
“Tuân mệnh Đại vương…” Khí thế của bọn Xích Hoả lập tức giống như bong bóng xì hơi, toàn bộ tiêu tán, không dám cãi lời Đế Thích Thiên.
“Trong này có một ít linh thạch, trong lúc tu luyện để bên người có thể đẩy nhanh việc tu luyện. Các ngươi tự chọn lấy một khối, tiện thể chọn giúp Viên Thiên một khối, sau đó trở về an tâm tu luyện. Trong khoảng thời gian này không cho phép rời khỏi Vạn Yêu Cốc.”
Nhìn bốn gã bộ hạ trước mặt ủ rũ, Đế Thích Thiên cũng không thay đổi chủ ý.
Bọn Xích Hoả vừa nghe xong, con mắt lập tức rơi xuống đám linh thạch dưới mặt đất. Biết được những tảng đá này có thể phụ trợ tu luyện, tên nào tên nấy đều lộ ra thần sắc chờ đợi. Dựa theo phân phó của Đế Thích Thiên, mỗi tên tự lựa chọn cho mình một khối. Xích Hoả chọn một khối linh thạch thuộc tính hoả, Ưng Không cũng dựa vào bản năng, chọn một khối linh thạch có thuộc tính kim. Bái Nguyệt cùng Bạch Tố Tố cùng lựa chọn linh thạch mang thuộc tính thuỷ. Cuối cùng Đế Thích Thiên chọn một khối linh thạch thuộc tính kim cho Viên Thiên, đưa cho Xích Hoả cầm đi.
Cuối cùng bọn Xích Hoả cũng đều rời khỏi sơn động.
“Lần này chuyện Nam Man Sơn Mạch tựa hồ có người nhằm vào ta. Cũng tốt, ta liền cùng các ngươi chơi đùa”
Trong mắt Đế Thích Thiên toát ra một tia lạnh lùng,thu lấy toàn bộ vật phẩm trên mặt đất. Vừa vặn lúc hắn lột xác thành yêu thú, lần này sẽ thử sức một phen vậy.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.