Vắng Anh

Chương 9

Mun Angela

28/08/2015

-Nè! lau đi

– Hức…hức anh cười đi chứ,anh không phải ra đây để cười nhạo tôi sao.- Cái tên Minh Đức đó từ lúc vào căn tin là tôi đã thấy hắn ngồi gần bàn Phong rồi và vì khoảng cách cũng rất ngắn nên chắc hắn đã nghe thấy nên giờ ra đây để cười nhạo tôi đây mà.

– Tôi không cười nhạo gì cô cả, nín đi -Hắn nói giọng đều đều sao tự nhiên giờ hắn tốt thế nhỉ trong lòng tôi cũng thấy ấm ấm lên một tí.

– Nè lau đi,tôi cầm nãy giờ mỏi cả tay -Hắn chìa khăn đưa tôi,nếu là phim Hàn Quốc thì khi nữ chính khóc thì nam chính sẽ chìa ra một cái khăn rất thơm,nhưng với tôi hiện tại bây giờ tuy không phải bên Hàn nhưng ít nhất hắn đưa tôi một chiếc khăn giấy hoặc đại loại là cái khăn đàng hoàng một tí,còn đằng này hắn lại đưa tôi giấy vệ sinh để lôi nước mắt ,mà không phải là một miếng rời hay là được hắn xếp gọn,không …cả hai cái đó hắn không làm cái gì cả,hắn chỉ đưa tôi nguyên cuộn mà lâu thôi ,số tôi sao mà chua sót dữ vậy không biết .

– Hix ..hix khăn gì không đưa,đi đưa giấy vệ sinh – Tôi vừa khóc vừa lau và cũng vừa nói

– Hì tại lúc nãy đi vội quá ,thấy cuộn giấy này ở căn tin nên tôi đem ra cho cô,cô lau đỡ đi.-Hắn cười hiền nói và gãi đầu.

Sao tôi thấy lúc này trong hắn hiền thế nhỉ ,lúc hắn trong hiền nhìn dễ thương và đẹp trai hơn chứ không đáng ghét như mọi khi và bây giờ tôi cũng không thấy ghét hắn nữa.

-Cô thích anh ta tới vậy sao -hắn hỏi mắt vẫn nhìn phía trước.

– Không phải là thích mà là tôi đã yêu,rất nhiều – Rồi tôi không hiểu sao tôi lại kể những chuyện tôi và anh cho hắn nghe không sót một câu và cả chuyện tôi bị anh từ chối tôi cũng kể,nỗi ấm ức như được phun ra hết còn hắn chỉ biết im lặng là nghe tôi nói.Đúng vậy bây giờ tôi đang cần một người để lắng nghe tôi nói và người đó bây giờ không ai khác mà là hắn.

Như được giải toả tôi thõa mái đứng lên với hắn và cùng nhau đi về lớp và cũng không quên cảm ơn hắn,mặc dù chỉ là cuộn giấy vệ sinh thôi nhưng nó có thể lau đi những giọt nước mắt của tôi.

Niềm vui đôi khi lại trở thành thứ tín ngưỡng duy nhất mà nếu như không bấu víu vào nó thì tôi cũng chẳng còn nơi nào có thể cứu rỗi được sự bất an buồn tẻ của bản thân mình.Và tôi cũng vậy, tự nhủ với lòng là sẽ vui lên người ta từng nói sau cơn mưa trời lại sáng và tôi sẽ tin điều đó sẽ có một ngày tôi sẽ tìm được hạnh phúc,nhưng tôi không biết chắc là có thể quên anh được không ,hình ảnh anh đã khắc sâu trong tâm trí tôi rồi

Nếu yêu một người nào đó…đừng đợi đến ngày mai để nói cho người ấy biết bởi lẽ…Ngày mai có thể mình là người đến sau.Có những sự chờ đợi là vô nghĩa ,nhưng cũng có những con người sống chỉ để đợi chờ và đó là hạnh phúc.Liệu đến bao giờ trái tim tôi có thể lại yêu một ai đó không, và yêu người đó nhiều như tôi đã từng yêu anh như lúc này đây,liệu có thể tôi sẽ lại tin một ai đó nữa không,tôi không muốn là người đến sau bởi lẽ người đến sau luôn có kết cục không mấy tốt đẹp và có thể làm cả 3 thêm khó xử vì thế tôi sẽ rút lui và thôi nghĩ về anh .

Trái tim nói : “Nếu bạn yêu một người, hãy để anh ấy đi. Nếu anh ấy quay trở lại, anh ấy là của bạn mãi mãi” và câu này đối với tôi là rất đúng ,và sự thật một điều anh từ trước tới giờ không thuộc về tôi .

_______________________________

Nằm dài trên giường một cách chán nản ,tôi không lên facebook nữa ,không hiểu sao bây giờ tôi thấy facebook thật tẻ nhạt và trên đó là những sự giả dối của thế giới ảo ,tôi lại khóc nước mắt đã thấm ướt hết cả gối ,nước mắt rơi thật dễ để dùng khăn hoặc tay để lau chúng đi, nhưng tôi phải làm thế nào để xóa vệt nước mắt khỏi trái tim mình đây?

Với tay lấy điện thoại ,là Thảo Ly không hiểu sao nó gọi tôi làm gì thế nhìn đồng hồ thì mới chỉ 2h thôi mọi lần nó đều ngủ trưa tới tận chiều mới dậy cơ mà .

-Alo

-Thay đồ đi tao qua chở đi ăn hàng ..

Chưa kịp để tôi nói gì hết nó đã tắt rồi ,mệt mỏi lấy đồ bước vào nhà tắm ,20 phút bước ra cùng với 1 chiếc áo croptop thun rộng và chiếc quần baggy jean ,lâu khô sấy tóc vẫn cứ thao tác cũ của mọi khi mà làm ,nhưng hôm nay tôi làm một cách mệt mỏi và chậm rãi .Bước xuống nhà ,bây giờ nhà tôi cũng chẳng có ai ,ngồi sopha tầm 5 phút thì Thảo Ly cũng đã có mặt tại cổng nhà tôi .Tôi khóa cửa rồi cũng đi ra và leo lên chiếc đạp điện màu trắng của nó .Vì trời hôm nay không nắng không khí rất là mát và có một chút lạnh nhưng tôi cảm thấy từng cơn gió đó nó như cuốn trôi đi những nỗi yêu phiền trong người ,trên đường đi tôi với nói nói chuyện rôm rả rồi đôi lúc lại cười ầm lên ngay giữa đường đi ,tôi và nó là vậy cứ lúc nào gặp nhau cũng có thể đùa giỡn và chọc nhau đến nỗi cười mà ra cả nước mắt

Kítttttttttttttt.

Đột nhiên nó đừng lại và phản xa tự nhiên của tôi là ụp mặt vào lưng nó thật mạnh

-Ui mày sao thế ,thắng gì mà gấp vậy -Tôi xoa xoa chiếc mũi đáng thương nói



-Mày nhìn bên hẻm bên kia kìa ,hai thằng nào giống thằng Vỹ với thằng Đức lắm – Nó như bỏ ngồi tai lời tôi nó và lấy tay chỉ qua bên kia đường nói ,đường chỗ này rất vắng và ít có xe qua lại hơn nữa con hẻm lại cũng khá xa .

-Đâu làm gì có -Tôi láo liên nhìn theo mà có thấy gì đâu còn này chắc ảo tưởng .

-Kia kìa đứng chung với 4 thằng nào kìa -Nó vẫn cứ chỉ

-OH NO ,tụi nó làm gì thế kia sao lại đi chung với mấy tên bặm trợn đó -Và tôi đã thấy ,tôi trước giờ rất ghét mấy tên đó và tôi đã cấm Vỹ ngay từ lúc nhỏ là có chơi game thì chơi nhưng tuyệt đối không được giao du với họ ,nhưng bây giờ thì cái gì kia ,nó và tên thất Đức đó đang đứng với bọn chúng tôi chắc chắn là tên ăn mày đó xui thằng Vỹ nhà tôi đây mà .

-Mày cua xe lại chỗ tụi nó cho tao -Tôi nói giọng đầy tực giận ,mà công nhận con Thảo Ly nó tinh mắt thật con hẻm ở xa tít bên kia mà nó vẫn thấy và trong khi nó đang cười tít cả mắt nữa ,thật khâm phục nó

Nghe theo tôi nó cũng cua lại chỗ tụi nó .

-Tụi bây muốn gì -đi tới gần thì tôi đã nghe tên Đức đó lên tiếng

-Muốn gì thì tự tụi mày biết mà ,mau đưa nick Game mà bấy lâu nay tụi bây tích luyện và nâng cấp cao đưa cho tao – một trong 4 tên đó lên tiếng

Vậy là tôi đã nghĩ sai về Minh Đức rồi ………

-Nếu không -và đây giọng lạnh lùng không ai khác chính là Vỹ nhà tôi

-Tụi mày sẽ chết -Tên đó nói tiếp .

-Nhào dô -Tiếp đó là Đức

Oh No tụi nó tính đánh nhau sao 4 chọi 2 sao ,ôi không được đụng vào em tôi , Lâm Vy này không thể đứng yên được ,à tôi quên nói tôi và Thảo Ly và Vỹ học võ cũng được 5 năm rồi đó nha ,nhưng tiếc là tôi với Ly chỉ thi đấu là đánh thôi chứ chưa bao giờ đánh người ở ngoài bao giờ cả ,và bây giờ chắc phải sử dụng rồi

-Tụi bây làm gì em tao thế -Hô hô tôi mạnh miệng chạy tới chỗ Vỹ

-Oh hai em nào đây trong xinh đấy -Tên đứng bên kia nhìn tôi và Ly nói ,đúng vậy tôi và Ly cũng khá xinh ,Ly đang mặt trên người cái áo thun lệt vai và quần jean dài làm tôn lên cái chân dài của nó và mang đôi giầy búp bê ,còn tôi thì mang dép lào xỏ ngón

-Bà tới đây làm gì -Vỹ thấy tôi và Thảo Ly ngạc nhiên hỏi

-Tới giúp mày chứ chi ,chị nói rồi sao em lại đi giao du với mấy thằng đầu đường xó chợ kia cơ chứ ,tụi nó toàn lũ bẩn thỉu và ăn mày thôi em à -Tôi nói mà cứ như đá đểu tụi nó vậy

-Mày nói gì ả con nhỏ kia ,mày có tin tao đập mày chết ngay đây không- Tên đó như điên lên mà nói

-Ơ Ly ơi tao sợ chết quá cơ -Tôi quay sang Ly giả bộ nói giọng run sợ

-Ôi em yêu đừng sợ có Ly đây ,nào thằng nào muốn thử sức thì nhào vào chị mày tiếp -Ly vừa nói vừa vẫy tay khiêu khích bọn chúng và 4 tên đó như điên tiến về phía tụi tôi .

-Này hai người tránh ra cho tụi này giải quyết -Tôi quay sang hất mặt Đức và Vỹ ,còn 2 người họ cứ đơ ra mà nhìn .

Nếu như học võ 5 năm thì đánh nhau với tụi mèo cào võ chợ này thì là một việc dể dàng và tất nhiên sẽ dùng những chiêu võ điêu luyện mà sử dụng ,nhưng tôi và Ly thì không dùng những chiêu đó không dùng những động tác điêu luyện uyển chuyển ,mà thay vào đó là những chiêu tự mình nghĩ ra và sử dụng chúng.

Hiện tượng bây giờ là tôi một tay nắm cổ áo tên kia và một tay thì nắm tóc tên còn lại ,cảm thấy năm cổ áo phức tạp quá thôi thì tôi chuyển sang nắm tóc cả hai luôn cho tiện ,rồi sẳn tay nắm giực và kéo rồi chuyển sang nắm 2 đầu bọn chúng, cứ thế tôi đập và đập vào thử tưởng tượng nếu như ta lấy hai nắp xoong qua vào nhau thì nó sẽ phát ra tiếng động như thế nào đúng không ?



Và bây giờ tôi cũng vậy ,thay vào tiếng kêu muốn điếc tai đó thì bây giờ là tiếng Cứ thế mà vang lên nghe rất êm tai và đã tay ,tôi cứ lấy hai đầu bọn họ mà đập vào nhau và cùng những tiếng la kinh khủng .Cảm thấy mỏi tay nên tôi dừng lại và xô bọn chúng ra ,tiện tay cuối xuống lấy chiếc dép cầm trên tay và tiến lại chỗ họ ,sau trận đập đầu kinh khủng của tôi thì họ dường như đã kiệt sức và ngồi ngay ra đất,chưa dừng ở đó tôi tiến lại và tiếng kêu khác lại vang lên ,từng nhịp từng nhịp ,tiếng động của đế dép ma sát vào da mặt thật là vui ,sau khi thấy mặt của con họ đã sưng húm lên thì tôi mới dừng tay .Dù gì tôi vẫn còn lòng tốt

Bên Thảo Ly cũng vậy ,nói 1 tay kẹp cổ tên kia một tay thì thì gửi tay của tên khác và cắn vào vai hắn không chịu thả ,mà công nhận con này mạnh thật cắn tới nổi máu ứa ra nhìn vào giống như nó là ma cà rồng hút máu vậy ,tên kia có la có vùng vẫy cỡ nào cũng không thoát được và cả tên đang bị nó kẹp cổ cũng vậy ,mặt mày thì xanh xao chắc là do không thở được .Cuối cùng nói cũng thả hai trên đó ra hai tên ra, hai tên sau khi thoát khỏi tay nó thì đứng dựa vào tường người thì ho người thì la ,nó tiếng lại và

Phập phập ..phật phật

Bốn tiếng đó quan bên tai .Thảo Ly còn ác hơn cả tôi nói thẳng chân và đá mỗi tên hai phát ngay chỗ điểm yếu của hai tụi hắn ,thử hỏi chỉ cần đá nhẹ cũng đã đâu rồi ,vậy mà nó dùng lực mạnh hết sức để đá lại còn cho một tên hai cái nữa chứ ,tội nghiệp bọn chúng .Nó còn định đá tiếp nữa nhưng bọn họ đã nằm dài ra đất rồi nên nó không thể đá được

-BIẾN NGAY ĐÂY CHO TAO LŨ CHÓ BỌN MI- Nó hét lên 2 tên bị tôi hành hạ lúc nãy vội vã đứng lên và đỡ lấy 2 tên còn lại dậy một cách cực khổ mà chạy .

HAHAHAHAHAHA -Đó là những giọng cười kinh khủng của tôi và nó .

Quay sang với Đức và Vỹ hai tên này như tượng vậy mắt mở to miệng hả ra ,nhìn không có một chút tế nhị gì cả .

-5 năm học võ tôi chưa bao giờ thấy một loại võ kinh khủng như thế -Vỹ nói trong vô thức nhìn nó rất mà mắc cười .

-Thật khủng khiếp đúng là ác mộng ,không thể tin nổi -Tiếp đó là hắn

Nhìn hai mặt bọn họ mà tôi mắc cười kinh khủng và quên dần đi chuyện lúc sáng ,và bọn tôi rủ đi ăn kem một quán mới mở có tên là LUCKY ,tôi và Thảo Ly đi chung một xe hắn và Vỹ đi chung một xe, cái xe leo núi của hắn và người chở tất nhiên là hắn .

Đứng trước quán LUCKY. phải nó là 7 sắc màu đều có và chủ đạo là màu vàng ,nhìn rất đẹp và rất đông khách .Bốn người tôi bước vào tới cửa tôi chợt giật mình khi thấy cặp nam nữ đang cặp kè nhau bước ra rất thân mật và cười tít cả mắt và hai người đó không ai khác chính là anh và chị ta .

-Ồ Lâm Vy tụi em cũng vào đây à – Anh thấy tôi thì ngạc nhiên hỏi

-Bộ tụi tôi không được vào đây sao -Thảo Ly giọng lạnh lùng lên tiếng giọng cũng có chút khinh bỉ ở bên trong .

-À í anh không phải vậy, chỉ là …..

-Vào thôi Vy -Không để anh nói hết Ly đã chen vào và kéo tôi đi không để tôi ú ớ gì với anh ,còn mặt hắn thì cũng lạnh lùng lướt qua anh ,Vỹ thì làm bộ mặt không hiểu gì cả và đi theo hắn .Anh và chị ta nhìn nhau nhún vai khó hiểu rồi tiếp tục cười vui vẻ đi ra .

-Đôi cẩu tặc ,cẩu nam nữ đi tới đây mà cũng bị ám -Thảo Ly kéo ghế ngồi nói giọng có chúng bực bội

-Thôi mà kêu kem ăn đi cho mát .-Tôi nói

Và rồi bọn tôi ngồi ăn hết ly này tới ly khác ,kem ở đây rất ngon hương vị lạ .Và tất nhiên lúc đi ra tính tiền thì rất chua xót.

Ngày xưa người ta trọng nam khinh nữ ,lấy vợ về để đánh đập hành hạ nhưng phụ nữ vẫn cắn răng mà cam tâm chịu đựng và không dám lên tiếng ,còn ngày nay nam nữ bình đẳng và cũng đúng là bình đẳng thật vì đi đâu cũng thấy con trai bỏ tiền ra cho con gái ăn ,và đây cũng thế mọi tiền kem mà tụi tôi ăn đều được hắn dành trả ,lúc đầu tôi cũng không đồng ý nhưng hắn kiên quyết muốn thế thì tôi đây cũng chìu theo vậy ,xem như là 60 nghìn mà tôi bo hắn thì bây giờ trừ ra tiếp.

Bước ra khỏi quán ,bốn người chúng tôi đạp xe đi dạo khắp phố và ăn các món ăn vỉa hè .Phải tới chiều tối thì hắn và Ly chở tôi và Vỹ về nhà ,sau đó đường nhà ai nấy về ,hôm nay cũng không hẳn là buồn mà cũng không hẳn là vui ,bên tôi không có anh thì tôi vẫn còn những người bạn kia sao ,nhưng nghĩ tới anh thì hình ảnh anh tay trong tay với người con gái ấy mà không phải là tôi thì tôi lại buồn,thật ghen tị với chị ta mà . Không biết tôi có là gì trong tim anh dù chỉ là 1 góc nhỏ nào đó không nhỉ ?,hay đơn thuần là một đứa em gái không hơn không kém nhỉ ?

……

=>Cảm giác buồn nhất của một người mà mình yêu lại trở nên lạnh nhạt và có ý định làm tổn thương ,mà trước đó mình nghĩ là không thể sống thiếu họ…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vắng Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook