Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 694: Cuộc gọi ở vùng biên giới
Rodycelloor@
02/06/2023
Ánh đèn nhấp nháy khiến việc đọc mấy con chữ trên đống giấy tờ thật khó
khăn, nhưng điều đó không làm cho Talon nhíu mày một chút. Cậu trầm tư,
đôi mắt nhìn chăm chăm lên đôi dòng chữ, nhưng tâm trí thì chẳng hề tập
trung vào chúng.
Làm việc nghiêm túc là một trong những tiêu chí sống còn của Talon. Tuy nhiên, giờ đây cậu lại không đặt nặng điều ấy. Dù sao, cùng lắm thì không sống nữa. Nói quá.
Bất giác, Talon mỉm cười. Cậu không cảm thấy vui vẻ, nhưng biểu cảm lúc này đúng thật nên là một nụ cười trên gương mặt.
Tiếng bước chân vang lên đều đều từ xa. Talon bừng tỉnh, hơi ngẩng đầu lên. Cậu giờ có thể đang mỉm cười, nhưng sự làm phiền đang tới khiến cậu bực tức trong lòng.
“Chẳng thể chờ khi khác được sao?”
Lời thì thầm là vậy, Talon vẫn vội vàng chỉnh đốn bộ dáng của mình. Dù sao thì trước mặt thuộc hạ, uy nghiêm là luôn cần phải có. Hình mẫu vị lãnh đạo nghiêm khắc khó tính không thể để bị hủy hoại chỉ vì chút bất cẩn này.
Ba tiếng gõ cửa đều đặn vang lên một cách máy móc, kế đó là tiếng gọi:
– Phó đoàn trưởng, tài liệu ngài cần đã có.
– Mang vào đi.
Talon nghiêm giọng. Ngay sau đấy, cánh cửa phòng được đẩy ra và một người thanh niên bước vào. Trông thấy ánh đèn nhấp nháy một cách bất thường, đối phương vừa đặt đống tài liệu vào vị trí thì không nhịn được nói:
– Tôi sẽ gọi người sửa ngay.
– Không cần.
Talon bảo, đồng thời vung tay, thế mà khiến cho chiếc đèn vỡ tan thành từng mảnh vụn rơi đầy trên đất. Ánh sáng trong phòng dù vậy lại không hề yếu đi, ngược lại còn sáng lên thêm nhờ vào một hòn đá phát sáng màu lam nhạt chẳng biết khi nào đã xuất hiện lơ lửng ở góc phòng.
Người thanh niên đứng yên một chỗ, không dám động đậy, cả hơi thở cũng là cố đè xuống. Hành động của phó đoàn trưởng luôn là dứt khoát và khó đoán như thế, nhưng phía sau tự nhiên mang ẩn ý nhất định. Chẳng cần phải nghi ngờ, ẩn ý đó không chỉ đơn giản là thay đèn hay khiển trách.
Đã đến lúc cắt quan hệ với hội Nắng đêm, và nếu cần thiết, loại bỏ chúng hoàn toàn. Hội này có tiềm năng rất lớn, nhưng biểu thị cho tới hiện tại luôn ở mức kém. Sản phẩm chúng làm ra, phó đoàn trường như Talon sẽ được dùng thử nghiệm, sau đó phát ra yêu cầu để chỉnh sửa, thậm chí định hướng phát triển. Chiếc đèn vừa bị đánh vỡ kia là một trong số các sản phẩm.
Talon không quá ưa thích sản phẩm của hội Nắng đêm. Sở dĩ ban đầu cậu lựa chọn họ là vì vài nghiên cứu thành công liên quan tới vi mạch và điện tử, những tưởng có thể trở thành nguồn cung các thiết bị cho quân đoàn, không ngờ lại rơi vào con đường hám lợi.
Bóng đèn thông minh tiết kiệm năng lượng thì tốt đấy, rất có ý nghĩa, nhu cầu cũng lớn, nhưng đối với quân đoàn và du hành giả thì chẳng giúp ích được gì. Talon đã đánh tiếng hai lần về chuyện đổi hướng phát triển, họ lại trì hoãn quá lâu rồi.
Nói về thiết bị phát sáng mang tính ổn định hơn thì một hòn đá ma pháp đã thừa sức. Chỉ là chi phí có hơi đắt và nguồn cung cũng khan hiếm hơn. Đó lại đâu phải là vấn đề của quân đoàn Rumpal.
Không khó đoán, hội Nắng đêm còn muốn lập quan hệ rộng hơn với nhiều tổ chức khác, đặc biệt là hoàng gia Enria. Nếu đã vậy, để họ sớm có cơ hội lập quan hệ một cách dứt khoát mới là tốt nhất.
Đáng tiếc, không có quân đoàn Rumpal làm chỗ dựa, hoàng gia Enria hoàn toàn nằm ngoài tầm với của hội Nắng đêm. Chẳng phải do hội còn nhỏ, mà chủ yếu là do hoàng gia Enria có nhiều lựa chọn cần ưu tiên hơn.
– Vậy… tôi xin phép.
Người thanh niên nói rồi cúi đầu, chờ một lúc, xác định Talon không có yêu cầu gì khác thì mới quay người rời đi.
– Hôm nay tới đây thôi.
Talon đột ngột lên tiếng khi người thanh viên đang đóng cửa lại. Lời nói chỉ có một ý duy nhất: miễn tiếp khách. Tất cả cuộc họp và gặp mặt đã định sẽ phải hủy bỏ.
– Vâng.
Dù khó hiểu, người thanh viên vẫn chỉ dám xác nhận lời của phó đoàn trưởng. Sau đấy, việc giải thích cùng sắp xếp các ảnh hưởng đều phải do cậu ta thực hiện. Chắc chắn là chẳng dễ dàng.
Ngả người lên lưng ghế, Talon hít sâu một hơi, lẩm bẩm:
– Cái quân đoàn này hoạt động cũng thật tích cực quá rồi.
Trong vòng một tháng, ba quân đoàn có quy mô không nhỏ bị lật đổ, bốn phó bản phẩm chất ‘Anh hùng’ được thu về, hai khu mỏ bị chiếm đóng, một khu mỏ mới được phát hiện, đồng thời còn có hai hội đáng giá đã chấp nhận về dưới trướng quân đoàn.
Trên đây lại chỉ là mặt ngoài. Mối quan hệ với thánh quốc Seroque và vương quốc Danlion đều đã được thúc đẩy thành công. Trong cuộc chiến sắp tới, sẽ luôn có một chỗ cho quân đoàn Rumpal chiếm cứ, bất kể là ở bên vùng chiến của phe nào.
Ở lục địa phía Bắc, các thế lực đã lui về, chuẩn bị cho sự thành lập của một liên minh nửa giả nửa thật. Công khai là thật, biểu thị là giả, trên thực tế lợi ích hưởng chung là thật. Bởi vì, mục đích cuối cùng của mọi người là giống nhau.
Hội Zalt sẽ bị lật đổ. Ách thống trị của hội sát thủ này trên không chỉ lục địa phía Bắc đã kéo dài quá lâu, có người không vui lòng với điều ấy. Người đó hiển nhiên là đang chỉ một vị thần – một Chính thần.
Tuy nhiên, mặc cho đấu tranh có thể xảy ra kịch liệt đến mức nào, tuyệt nhiên không có mâu thuẫn giữa các vị thần ở trong. Hay nói đúng hơn thì tranh đấu giữa các vị thần không thể nào thể hiện được chỉ bằng sự kịch liệt tầm thường ấy.
Chỉ có nghĩ không tới, không có không thể xảy ra. Talon tặc lưỡi, thuận tay cầm lấy vài xấp tài liệu, xem qua một lượt, chốc liền vứt hết vào một sọt rác.
Đúng thật là rác rưởi. Công việc này của Talon khiến cậu buồn nôn.
“Quản lý quân đoàn cái chó má gì…”
Đây lại không phải ý muốn của cha hay mẹ, mà do chính Talon. Cậu muốn giúp gì đó cho nhà mình, nhất là đứa em trai cưng. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mỗi công việc này mà thôi.
Talon chợt muốn đi chơi. Hiện tại, nơi gây hứng thú nhiều nhất tự nhiên là sự kiện sắp xảy ra ở lục địa phía Tây. Cậu chỉ đơn thuần muốn xem, giải trí.
Có điều, lấy thân phận hiện giờ thì không được. Phó đoàn trưởng hay cả con trai trưởng của nhà Altoris đều sẽ gây chú ý lớn, ảnh hưởng càng là không thể đong đếm được. Chính các vị thần cũng sẽ dè chừng.
Talon đâu thể làm gì hơn, thành chán nản.
Đúng lúc này, một cuộc gọi đến. Talon theo thói quen điều chỉnh tâm tình, đưa tay chạm lên thiết bị bên tai mình, nghiêm giọng bảo:
– Ai đấy?
– Em gái anh đây.
Giọng nói quen thuộc với đầy ý trêu chọc. Con nhóc chắc chắn biết thằng anh nó đang chịu khổ nên cố tình lên giọng đây.
– Chuyện gì? Không có chuyện thì đừng lảm nhảm làm phiền.
Lời là thế, Talon lại rất muốn nghe chuyện từ em gái mình Alique. Cậu thật sự phát chán với công việc hiện tại rồi, chỉ có đứa em này là pha trò tốt.
– Sao?! Không có chuyện thì không thể gọi cho anh?
Khóe môi Talon bất giác cong lên, rồi cậu bảo:
– Có thể. Nhưng em muốn nói gì?
– Lảm nhảm.
– Thì lảm nhảm đi.
Kế đó là hàng đống âm thanh không thể nào phân biệt được bị Alique phát cho loạn hết lên, nghe như tiếng chó mèo cãi nhau vậy.
– Xong rồi? – Talon hỏi.
– Chứ anh còn muốn nghe gì? – Alique cất giọng thách thức.
Talon xoa trán. Đống âm thanh vừa rồi tất nhiên không hề có ý nghĩa gì cả, chỉ là để thể hiện đúng với “lảm nhảm” mà hai người nói thôi.
– Nghe chuyện. – Talon xuống nước – Lần trước em bảo Darmil đã đi đến chín mươi mốt bước chân trong Hành lang Vô thần, sau đó thế nào?
Nhắc tới, Talon lại thấy tức. Lần ấy Alique kể đến đoạn hay nhất thì bất ngờ việc cớ tắt máy, khiến lòng cậu cứ bồn chồn mải suốt mấy ngày liền. Nếu không phải bận bịu không rời đi được thì cậu đã sớm đuổi tới chỗ em gái mình mà dạy dỗ nó một trận.
– Có chuyện đó ư? – Alique thốt, làm vẻ ngạc nhiên – Để em nhớ đã…
Talon nổi nóng, lại phải gắng kiềm chế không bóp nát thiết bị truyền tin bên tai mình. Chuyện như thế cũng chẳng phải chưa xảy ra bao giờ. Món đồ này không quá đắt, nhưng nguồn cung là có hạn.
– À phải. – Alique ồ lên – Đúng là như vậy. Sau đó… nó nhất quyết không chịu rời tổ đội.
– Lại có chuyện như vậy?
Talon kinh ngạc, thật sự. Cậu biết Alique thường hay trêu đùa, nhưng lời nói đều đánh đúng trọng điểm. Sẽ chẳng có chuyện em ấy giải thích không đầy đủ cho Darmil về những gì nhà Altoris sẽ làm nếu nó chịu rời tổ đội về nhà.
– Em đã gửi thư cho cha mẹ. Hai người vẫn chưa trả lời, nhưng đó cũng có nghĩa là họ không đồng ý, và nhiều khả năng sẽ tự mình hành động.
– Cha sẽ không. – Talon nhấn giọng.
– Phải. Cha sẽ không.
Alique đồng tình. Cả hai người đều biết rõ tính khí của cha mình. Không làm thì thôi, đã làm thì trời long đất lở. Sự tình còn chưa nghiêm trọng đến mức ấy.
– Gần nhất, mẹ có hỏi về tiến triển ở biên giới.
Alique đột nhiên nhắc đến. Talon nhíu mày, không vui lòng lắm mà bảo:
– Không thể bắt nó đến chỗ này được. Mọi sự còn chưa sẵn sàng.
– Vậy thì làm cho sẵn sàng chẳng phải tốt?
Nói thì dễ. Talon muốn chửi. Biên giới phía đông giữa vương quốc Enria và vương quốc Danlion đang lấy trọng tâm là chiến trận tranh đoạt mạch nguyên khí tiên thiên. Quân đoàn Rumpal cũng có tham gia vào, nhưng giữ vài trò trấn áp là chủ yếu.
Lợi dụng vị thế ấy, Talon bắt đầu rải người của mình ở các nơi, để thuận tiện cho công việc sau này. Chuyện này trong mắt mẹ cậu lại có vẻ là thừa thãi. Dù sao thì đối với nhà Rumpal, vùng chiến này chỉ là hàng dùng một lần, xong rồi có bị hủy hoại cũng chẳng sao.
Talon muốn làm hơn thế, có vậy mới thể hiện được năng lực bản thân. Làm qua loa sau này để Darmil biết được thì thành xấu hổ.
Đột nhiên nhận ra rằng mẹ không hỏi mình mà lại hỏi em gái, Talon thắc mắc:
– Em xong việc rồi?
Như chỉ chờ có vậy, Alique hớn hở đáp ngay:
– Đã xong. Đâu như ông anh nào đó!
Không có ý so sánh công việc giữa hai người, nhưng việc Alique cần làm rõ là đơn giản hơn của Talon nhiều lắm, giờ lại nói như thể rằng ông anh của nó vô dụng.
– Đừng có mà cà trớn. – Talon gắt – Vậy coi như mẹ giao chuyện của Darmil cho em rồi?
Alique còn chưa vui đủ, vẫn đành bảo:
– Một nửa là vậy. Nếu sự không thành, nó sẽ bị lôi về nhà.
– Nên thế.
Về chuyện này, cả nhà Talon đều cùng chung ý kiến. Darmil vốn không nên lang thang du hành một cách vô tội vạ như vậy. Chơi vui thì được, quá đà thì nên ngừng. Nhà Altoris có thể ủng hộ nó bằng mọi cách, nhưng nó cũng cần phải có trách nhiệm.
Một khoảng lặng chừng vài giây trôi qua. Alique chừng như đang muốn nói gì đó, nghĩ lại thôi, hồi lâu mới cất tiếng:
– Darmil hiện đang ở thành Kyrult, thuận tiện đi gặp một chút.
– Em không ở? – Talon hỏi.
– Không. Chạy lên biên giới phía bắc sắp xếp công việc.
– Thuận lợi?
Một tiếng thở dài vang lên. Talon nghe hiểu. Sự tình của tộc yêu tinh rừng Cultiven không ngờ lại xảy ra đột biến, giờ chỉ muốn lập mối quan hệ cũng khó.
Vốn dĩ, nếu gặp khó khăn, hoàn toàn có thể dùng những biện pháp mạnh tay để xử lý. Thế nhưng giờ chuyện có liên quan đến Darmil thì không thể làm cẩu thả được. Tình huống tốt đẹp nhất là chính Darmil có thể đứng ra tự mình giải quyết. Sẽ không dễ dàng.
– Được rồi. Anh sẽ đi.
Talon nói. Cậu giờ không thể tìm cách sang lục địa phía Tây tham vui được thì gặp đứa em trai mà giải khuây một hồi cũng là không tệ. Hơn nữa, có vài thứ cần phải tận mặt nói rõ thì mới có ý nghĩa.
Làm việc nghiêm túc là một trong những tiêu chí sống còn của Talon. Tuy nhiên, giờ đây cậu lại không đặt nặng điều ấy. Dù sao, cùng lắm thì không sống nữa. Nói quá.
Bất giác, Talon mỉm cười. Cậu không cảm thấy vui vẻ, nhưng biểu cảm lúc này đúng thật nên là một nụ cười trên gương mặt.
Tiếng bước chân vang lên đều đều từ xa. Talon bừng tỉnh, hơi ngẩng đầu lên. Cậu giờ có thể đang mỉm cười, nhưng sự làm phiền đang tới khiến cậu bực tức trong lòng.
“Chẳng thể chờ khi khác được sao?”
Lời thì thầm là vậy, Talon vẫn vội vàng chỉnh đốn bộ dáng của mình. Dù sao thì trước mặt thuộc hạ, uy nghiêm là luôn cần phải có. Hình mẫu vị lãnh đạo nghiêm khắc khó tính không thể để bị hủy hoại chỉ vì chút bất cẩn này.
Ba tiếng gõ cửa đều đặn vang lên một cách máy móc, kế đó là tiếng gọi:
– Phó đoàn trưởng, tài liệu ngài cần đã có.
– Mang vào đi.
Talon nghiêm giọng. Ngay sau đấy, cánh cửa phòng được đẩy ra và một người thanh niên bước vào. Trông thấy ánh đèn nhấp nháy một cách bất thường, đối phương vừa đặt đống tài liệu vào vị trí thì không nhịn được nói:
– Tôi sẽ gọi người sửa ngay.
– Không cần.
Talon bảo, đồng thời vung tay, thế mà khiến cho chiếc đèn vỡ tan thành từng mảnh vụn rơi đầy trên đất. Ánh sáng trong phòng dù vậy lại không hề yếu đi, ngược lại còn sáng lên thêm nhờ vào một hòn đá phát sáng màu lam nhạt chẳng biết khi nào đã xuất hiện lơ lửng ở góc phòng.
Người thanh niên đứng yên một chỗ, không dám động đậy, cả hơi thở cũng là cố đè xuống. Hành động của phó đoàn trưởng luôn là dứt khoát và khó đoán như thế, nhưng phía sau tự nhiên mang ẩn ý nhất định. Chẳng cần phải nghi ngờ, ẩn ý đó không chỉ đơn giản là thay đèn hay khiển trách.
Đã đến lúc cắt quan hệ với hội Nắng đêm, và nếu cần thiết, loại bỏ chúng hoàn toàn. Hội này có tiềm năng rất lớn, nhưng biểu thị cho tới hiện tại luôn ở mức kém. Sản phẩm chúng làm ra, phó đoàn trường như Talon sẽ được dùng thử nghiệm, sau đó phát ra yêu cầu để chỉnh sửa, thậm chí định hướng phát triển. Chiếc đèn vừa bị đánh vỡ kia là một trong số các sản phẩm.
Talon không quá ưa thích sản phẩm của hội Nắng đêm. Sở dĩ ban đầu cậu lựa chọn họ là vì vài nghiên cứu thành công liên quan tới vi mạch và điện tử, những tưởng có thể trở thành nguồn cung các thiết bị cho quân đoàn, không ngờ lại rơi vào con đường hám lợi.
Bóng đèn thông minh tiết kiệm năng lượng thì tốt đấy, rất có ý nghĩa, nhu cầu cũng lớn, nhưng đối với quân đoàn và du hành giả thì chẳng giúp ích được gì. Talon đã đánh tiếng hai lần về chuyện đổi hướng phát triển, họ lại trì hoãn quá lâu rồi.
Nói về thiết bị phát sáng mang tính ổn định hơn thì một hòn đá ma pháp đã thừa sức. Chỉ là chi phí có hơi đắt và nguồn cung cũng khan hiếm hơn. Đó lại đâu phải là vấn đề của quân đoàn Rumpal.
Không khó đoán, hội Nắng đêm còn muốn lập quan hệ rộng hơn với nhiều tổ chức khác, đặc biệt là hoàng gia Enria. Nếu đã vậy, để họ sớm có cơ hội lập quan hệ một cách dứt khoát mới là tốt nhất.
Đáng tiếc, không có quân đoàn Rumpal làm chỗ dựa, hoàng gia Enria hoàn toàn nằm ngoài tầm với của hội Nắng đêm. Chẳng phải do hội còn nhỏ, mà chủ yếu là do hoàng gia Enria có nhiều lựa chọn cần ưu tiên hơn.
– Vậy… tôi xin phép.
Người thanh niên nói rồi cúi đầu, chờ một lúc, xác định Talon không có yêu cầu gì khác thì mới quay người rời đi.
– Hôm nay tới đây thôi.
Talon đột ngột lên tiếng khi người thanh viên đang đóng cửa lại. Lời nói chỉ có một ý duy nhất: miễn tiếp khách. Tất cả cuộc họp và gặp mặt đã định sẽ phải hủy bỏ.
– Vâng.
Dù khó hiểu, người thanh viên vẫn chỉ dám xác nhận lời của phó đoàn trưởng. Sau đấy, việc giải thích cùng sắp xếp các ảnh hưởng đều phải do cậu ta thực hiện. Chắc chắn là chẳng dễ dàng.
Ngả người lên lưng ghế, Talon hít sâu một hơi, lẩm bẩm:
– Cái quân đoàn này hoạt động cũng thật tích cực quá rồi.
Trong vòng một tháng, ba quân đoàn có quy mô không nhỏ bị lật đổ, bốn phó bản phẩm chất ‘Anh hùng’ được thu về, hai khu mỏ bị chiếm đóng, một khu mỏ mới được phát hiện, đồng thời còn có hai hội đáng giá đã chấp nhận về dưới trướng quân đoàn.
Trên đây lại chỉ là mặt ngoài. Mối quan hệ với thánh quốc Seroque và vương quốc Danlion đều đã được thúc đẩy thành công. Trong cuộc chiến sắp tới, sẽ luôn có một chỗ cho quân đoàn Rumpal chiếm cứ, bất kể là ở bên vùng chiến của phe nào.
Ở lục địa phía Bắc, các thế lực đã lui về, chuẩn bị cho sự thành lập của một liên minh nửa giả nửa thật. Công khai là thật, biểu thị là giả, trên thực tế lợi ích hưởng chung là thật. Bởi vì, mục đích cuối cùng của mọi người là giống nhau.
Hội Zalt sẽ bị lật đổ. Ách thống trị của hội sát thủ này trên không chỉ lục địa phía Bắc đã kéo dài quá lâu, có người không vui lòng với điều ấy. Người đó hiển nhiên là đang chỉ một vị thần – một Chính thần.
Tuy nhiên, mặc cho đấu tranh có thể xảy ra kịch liệt đến mức nào, tuyệt nhiên không có mâu thuẫn giữa các vị thần ở trong. Hay nói đúng hơn thì tranh đấu giữa các vị thần không thể nào thể hiện được chỉ bằng sự kịch liệt tầm thường ấy.
Chỉ có nghĩ không tới, không có không thể xảy ra. Talon tặc lưỡi, thuận tay cầm lấy vài xấp tài liệu, xem qua một lượt, chốc liền vứt hết vào một sọt rác.
Đúng thật là rác rưởi. Công việc này của Talon khiến cậu buồn nôn.
“Quản lý quân đoàn cái chó má gì…”
Đây lại không phải ý muốn của cha hay mẹ, mà do chính Talon. Cậu muốn giúp gì đó cho nhà mình, nhất là đứa em trai cưng. Quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mỗi công việc này mà thôi.
Talon chợt muốn đi chơi. Hiện tại, nơi gây hứng thú nhiều nhất tự nhiên là sự kiện sắp xảy ra ở lục địa phía Tây. Cậu chỉ đơn thuần muốn xem, giải trí.
Có điều, lấy thân phận hiện giờ thì không được. Phó đoàn trưởng hay cả con trai trưởng của nhà Altoris đều sẽ gây chú ý lớn, ảnh hưởng càng là không thể đong đếm được. Chính các vị thần cũng sẽ dè chừng.
Talon đâu thể làm gì hơn, thành chán nản.
Đúng lúc này, một cuộc gọi đến. Talon theo thói quen điều chỉnh tâm tình, đưa tay chạm lên thiết bị bên tai mình, nghiêm giọng bảo:
– Ai đấy?
– Em gái anh đây.
Giọng nói quen thuộc với đầy ý trêu chọc. Con nhóc chắc chắn biết thằng anh nó đang chịu khổ nên cố tình lên giọng đây.
– Chuyện gì? Không có chuyện thì đừng lảm nhảm làm phiền.
Lời là thế, Talon lại rất muốn nghe chuyện từ em gái mình Alique. Cậu thật sự phát chán với công việc hiện tại rồi, chỉ có đứa em này là pha trò tốt.
– Sao?! Không có chuyện thì không thể gọi cho anh?
Khóe môi Talon bất giác cong lên, rồi cậu bảo:
– Có thể. Nhưng em muốn nói gì?
– Lảm nhảm.
– Thì lảm nhảm đi.
Kế đó là hàng đống âm thanh không thể nào phân biệt được bị Alique phát cho loạn hết lên, nghe như tiếng chó mèo cãi nhau vậy.
– Xong rồi? – Talon hỏi.
– Chứ anh còn muốn nghe gì? – Alique cất giọng thách thức.
Talon xoa trán. Đống âm thanh vừa rồi tất nhiên không hề có ý nghĩa gì cả, chỉ là để thể hiện đúng với “lảm nhảm” mà hai người nói thôi.
– Nghe chuyện. – Talon xuống nước – Lần trước em bảo Darmil đã đi đến chín mươi mốt bước chân trong Hành lang Vô thần, sau đó thế nào?
Nhắc tới, Talon lại thấy tức. Lần ấy Alique kể đến đoạn hay nhất thì bất ngờ việc cớ tắt máy, khiến lòng cậu cứ bồn chồn mải suốt mấy ngày liền. Nếu không phải bận bịu không rời đi được thì cậu đã sớm đuổi tới chỗ em gái mình mà dạy dỗ nó một trận.
– Có chuyện đó ư? – Alique thốt, làm vẻ ngạc nhiên – Để em nhớ đã…
Talon nổi nóng, lại phải gắng kiềm chế không bóp nát thiết bị truyền tin bên tai mình. Chuyện như thế cũng chẳng phải chưa xảy ra bao giờ. Món đồ này không quá đắt, nhưng nguồn cung là có hạn.
– À phải. – Alique ồ lên – Đúng là như vậy. Sau đó… nó nhất quyết không chịu rời tổ đội.
– Lại có chuyện như vậy?
Talon kinh ngạc, thật sự. Cậu biết Alique thường hay trêu đùa, nhưng lời nói đều đánh đúng trọng điểm. Sẽ chẳng có chuyện em ấy giải thích không đầy đủ cho Darmil về những gì nhà Altoris sẽ làm nếu nó chịu rời tổ đội về nhà.
– Em đã gửi thư cho cha mẹ. Hai người vẫn chưa trả lời, nhưng đó cũng có nghĩa là họ không đồng ý, và nhiều khả năng sẽ tự mình hành động.
– Cha sẽ không. – Talon nhấn giọng.
– Phải. Cha sẽ không.
Alique đồng tình. Cả hai người đều biết rõ tính khí của cha mình. Không làm thì thôi, đã làm thì trời long đất lở. Sự tình còn chưa nghiêm trọng đến mức ấy.
– Gần nhất, mẹ có hỏi về tiến triển ở biên giới.
Alique đột nhiên nhắc đến. Talon nhíu mày, không vui lòng lắm mà bảo:
– Không thể bắt nó đến chỗ này được. Mọi sự còn chưa sẵn sàng.
– Vậy thì làm cho sẵn sàng chẳng phải tốt?
Nói thì dễ. Talon muốn chửi. Biên giới phía đông giữa vương quốc Enria và vương quốc Danlion đang lấy trọng tâm là chiến trận tranh đoạt mạch nguyên khí tiên thiên. Quân đoàn Rumpal cũng có tham gia vào, nhưng giữ vài trò trấn áp là chủ yếu.
Lợi dụng vị thế ấy, Talon bắt đầu rải người của mình ở các nơi, để thuận tiện cho công việc sau này. Chuyện này trong mắt mẹ cậu lại có vẻ là thừa thãi. Dù sao thì đối với nhà Rumpal, vùng chiến này chỉ là hàng dùng một lần, xong rồi có bị hủy hoại cũng chẳng sao.
Talon muốn làm hơn thế, có vậy mới thể hiện được năng lực bản thân. Làm qua loa sau này để Darmil biết được thì thành xấu hổ.
Đột nhiên nhận ra rằng mẹ không hỏi mình mà lại hỏi em gái, Talon thắc mắc:
– Em xong việc rồi?
Như chỉ chờ có vậy, Alique hớn hở đáp ngay:
– Đã xong. Đâu như ông anh nào đó!
Không có ý so sánh công việc giữa hai người, nhưng việc Alique cần làm rõ là đơn giản hơn của Talon nhiều lắm, giờ lại nói như thể rằng ông anh của nó vô dụng.
– Đừng có mà cà trớn. – Talon gắt – Vậy coi như mẹ giao chuyện của Darmil cho em rồi?
Alique còn chưa vui đủ, vẫn đành bảo:
– Một nửa là vậy. Nếu sự không thành, nó sẽ bị lôi về nhà.
– Nên thế.
Về chuyện này, cả nhà Talon đều cùng chung ý kiến. Darmil vốn không nên lang thang du hành một cách vô tội vạ như vậy. Chơi vui thì được, quá đà thì nên ngừng. Nhà Altoris có thể ủng hộ nó bằng mọi cách, nhưng nó cũng cần phải có trách nhiệm.
Một khoảng lặng chừng vài giây trôi qua. Alique chừng như đang muốn nói gì đó, nghĩ lại thôi, hồi lâu mới cất tiếng:
– Darmil hiện đang ở thành Kyrult, thuận tiện đi gặp một chút.
– Em không ở? – Talon hỏi.
– Không. Chạy lên biên giới phía bắc sắp xếp công việc.
– Thuận lợi?
Một tiếng thở dài vang lên. Talon nghe hiểu. Sự tình của tộc yêu tinh rừng Cultiven không ngờ lại xảy ra đột biến, giờ chỉ muốn lập mối quan hệ cũng khó.
Vốn dĩ, nếu gặp khó khăn, hoàn toàn có thể dùng những biện pháp mạnh tay để xử lý. Thế nhưng giờ chuyện có liên quan đến Darmil thì không thể làm cẩu thả được. Tình huống tốt đẹp nhất là chính Darmil có thể đứng ra tự mình giải quyết. Sẽ không dễ dàng.
– Được rồi. Anh sẽ đi.
Talon nói. Cậu giờ không thể tìm cách sang lục địa phía Tây tham vui được thì gặp đứa em trai mà giải khuây một hồi cũng là không tệ. Hơn nữa, có vài thứ cần phải tận mặt nói rõ thì mới có ý nghĩa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.