Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 367: Đến gặp ông lão Gaterylt
Rodycelloor@
11/04/2021
Thưởng thức xong bữa sáng, nhóm Turan ba người liền lên đường tới cửa hàng dược liệu mà trước đây nó đã gặp ông lão Gaterylt.
Turan lần này đến cũng không phải là mạo muội mà đã chuẩn bị gần như toàn bộ mọi thứ. Chỉ là thời gian có chút sớm hơn so với dự định, cũng như có sự tham gia ngoài dự đoán của Phalsia.
Theo thông tin mà Turan có được, ông lão Gaterylt có vị thế khá cao trong hội Katefei. Cụ thể thì nó không rõ nhưng sau cuộc gặp với Kwahn ở thành Yeit thì ít nhiều xác định được ông ta không hề đơn giản như vẻ ngoài của thông tin mà nó đang có.
Một điều khiến Turan không khỏi thắc mắc là Gaterylt chỉ mới Thần cấp 15, ít nhất là ở lần gặp gần đây nhất, cũng là duy nhất của nó với ông ta. Đối với một hội lớn như hội Katefei, du hành giả có Thần cấp 15 chắc chắn là có chức vị cùng vai trò không hề nhỏ, nhưng cũng không thể là quá lớn.
Mặt khác, Gaterylt tuổi đã cao, du hành đối với ông ta sẽ chỉ có càng lúc càng thêm khó khăn, cũng đồng nghĩa với việc tiền đồ của ông ta đã gần như đạt tới đỉnh điểm. Trong thời đại hiện nay, những người như thế này, dù có chút đáng tiếc nhưng lại là sự thật cay đắng không thể không tiếp nhận, sẽ chỉ có danh tiếng chứ không có thực quyền.
Turan với suy nghĩ như thế, không có mang theo nhiều mong chờ khi tới tìm gặp ông lão Gaterylt. Dù sao thì chuyện nó sắp làm cũng chỉ là một bước đệm tương đối quan trọng cho nhiều mưu tính kế tiếp, có thất bại cũng dễ dàng thay một cách khác. Lại nói, hội Katefei cũng là đang gặp không ít khó khăn, mà Turan thì không ngại đứng về phía đối lập với họ, giành được càng nhiều lợi ích hơn.
Tiếp đón nhóm ba người của Turan là một nữ nhân viên đứng quầy còn rất trẻ, tuổi còn chưa đầy mười tám. Cô ta mới đầu vô cùng tức giận với việc nó bỏ qua việc chờ lấy lượt mà tiến tới hỏi chuyện luôn, nhưng ngay khi nghe về cuộc hẹn gặp với ông lão Gaterylt liền thay đổi thái độ, xem chừng cũng là có chút hiểu biết.
Vấn đề là Turan không hề có cuộc hẹn gặp nào với Gaterylt cả. Thông tin xác thực duy nhất mà nó có được là ông ta đang có mặt ở cửa hàng dược liệu này, dường như đang phải giải quyết vụ việc khó nhằn nào đấy.
Nhưng chỉ bấy nhiêu đã đủ. Một người thông minh sẽ không thể bỏ qua kẻ như Turan. Nếu kẻ đến chỉ đang làm liều hòng kiếm chút lợi ích từ tin tức mình may mắn biết được, hắn ta chắc chắn sẽ hối hận. Còn ngược lại, tất nhiên là không gì tốt hơn.
– Mời các vị vào trong chờ trong giây lát. Ngài Gaterylt sẽ sớm quay lại.
Turan nghe thế thì lộ vẻ khó xử. Mặc dù không thể hoàn toàn chắc chắn, nhưng ông lão Gaterylt hẳn không đang ở nơi đây. Nói cách khác, nó nhiều khả năng sẽ phải đối mặt với một người lạ mặt tiếp đón mình, khiến chuyện trở nên khó giải quyết hơn rất nhiều. Hôm nay đến đây, quan trọng nhất vẫn là để Yeatra có được sự quan tâm nhất định, không phải để bàn về tương lai hội Katefei, kéo mối quan hệ càng là không.
Nghĩ rồi, Turan vẫn là quyết định tiến vào trong, theo sự hướng dẫn của nữ nhân viên đến một căn phòng khá rộng rãi với hai hàng ghế và bàn ở hai bên đối diện nhau, một chỗ đã có một người đàn ông trung niên ngồi chờ sẵn.
Turan nhíu mày. Thông qua kỹ năng chủ đạo, nó nhanh chóng xác định được đối phương có Thần cấp là 23, bộ kỹ năng cũng là không đơn giản, chắc chắn là du hành giả mạnh mẽ. Tuy nhiên, từ ông ta lại không hiện ra chút uy thế nào, ngược lại còn có vẻ khép nép, sợ rằng bản thân hơi cử động nhiều thì sẽ gây ra lỗi lầm.
Thần cấp 23 không phải là quá cao, nhưng đã là rất cao ở thời điểm hiện tại, cũng cho thấy rằng đối phương từ trước Đại Thánh Thế nên hẳn đã có lực lượng lớn mạnh nhất định, sau đó liền được đánh lên một cái Thần cấp không hề thấp. Những kẻ như vậy, thường đều có bàn tay của một vị thần phía sau thúc đẩy, hoặc là bị nắm hoàn toàn trong tay. Nhưng dù là tình huống thế nào, vẫn không thể xem nhẹ.Quảng Cáo
Nhóm Turan ba người bước vào trong không lâu, cánh cửa phía sau liền được cẩn thận đóng lại. Bầu không khí nơi đây trong nháy mắt biến thành trầm trọng.
– Mời ngồi.
Người đàn ông cất giọng hơi trầm, có phần nghiêm nghị, ánh mắt thì chăm chú quan sát từng cử động một của ba người trước mặt mình.
Turan bước về trước, cố tình che chắn cho Yeatra phía sau. Nếu đối phương là ông lão Gaterylt thì nó sẽ không làm hành động như thế này, nhưng hiện tại khác biệt. Yeatra quá đơn thuần, thậm chí có thể nói là ngây thơ, ngốc nghếch, càng là yếu ớt vô cùng, đứng trước một kẻ có Thần cấp 23 chưa rõ tính tình, suy nghĩ thế nào sẽ chỉ khiến mọi chuyện hỏng bét.
– Tôi muốn gặp ông lão Gaterylt.
Turan thẳng thắn lên tiếng, muốn trực tiếp hạ thấp sự tồn tại của người đàn ông.
Người đàn ông vậy mà không tức giận, chỉ là có vẻ không hài lòng, bảo:
– Tôi khá chắc rằng cô cậu đã được biết về sự vắng mặt của ngài ấy. Chúng ta sẽ phải chờ, ít nhất cũng là nửa tiếng.
Turan thoáng có cảm giác khó chịu. Nửa tiếng là quá lâu, đối phương chắc chắn sẽ không để yên cho nhóm ba người của nó an ổn chờ tới khi ông lão Gaterylt quay về. Mặc dù không phải ý hay, nhưng rất có thể nó nên tìm ngày khác để gặp ông ta.
– Đừng ngại. Cứ ngồi đi. Tôi cũng chỉ là khách mà thôi, không cần phải câu nệ.
Người đàn ông vẻ thúc giục bảo. Turan nghe vậy thì mỉm cười, nói:
– Chúng tôi còn chưa được biết tên của ông.
– Đều là khách, không quá quan trọng.Quảng Cáo
Người đàn ông cười đáp lại. Ông ta nhấn mạnh vế sau của lời mình, vẻ ngoài thì thân thiện nhưng rõ ràng là không có ý tốt.
Trong tình huống này, Turan ngược lại cảm thấy thú vị. Đối phương hiện tại có hai khả năng, một là chỉ đơn giản là xem thường người khác, hai chính là không muốn để lộ danh tính của mình ở đây. Dù là cái nào, Turan vẫn sẽ nán lại, vì ông ta đã chỉ rõ bản thân không muốn giao tiếp nhiều, cũng tức tiện lợi cho nó.
Do hai hàng ghế ở đối diện nhau, Turan ngồi đầu một hàng, Phalsia lại không thể sang bên người đàn ông để ngồi nên chỉ có thể ngồi cạnh Yearta. Cô nàng trông có vẻ là có vài lời muốn nói với Turan, nhưng hiện tại không thích hợp, nó cũng chỉ đành tránh né.
Dù vậy, Turan vẫn không thể ngăn cản hai cô gái trẻ trò chuyện cùng nhau. Mặc dù tình cảnh có phần xấu hổ, nhưng nó lại vui vẻ chấp nhận, cũng coi như là một cách để gây áp lực lên người đàn ông đối diện, đồng thời khiến ông ta không có khoảng trống để bắt chuyện, bất kể có ý định đó hay không.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Khác hẳn với lời của người đàn ông, ông lão Gaterylt chỉ mất có chưa đầy mười phút đã tới nơi đây.
Râu tóc bạc phơ, làn da có phần nhăn nhúm cùng gương mặt toát lên vẻ hiền từ khiến ít ai có thể nghĩ rằng đây là một du hành giả đã đạt Thần cấp tận 15. Turan nhìn đến, chú ý thấy ông lão có vẻ không vui, nhất là khi ánh mắt hướng về phía người đàn ông trung niên.
Turan đứng dậy, vừa định tới chào hỏi thì đã bị người còn lại giành trước, cười nói:
– Ngài Gaterylt, tôi lại tới làm phiền ngài đây.
– Biết làm phiền là tốt. – ông lão Gaterylt trầm giọng đáp – Đừng có ra vẻ thân thiện, không giúp ích được gì đâu.
Người đàn ông có vẻ đã quen với thái độ của Gaterylt, chỉ cười trừ, đứng sang một bên, biết rằng hiện tại cố thúc đẩy chỉ có làm hỏng chuyện.
Turan giờ có cơ hội, ngược lại không muốn bước tới. Nó nhiều hơn tò mò về mối quan hệ giữa hai người này. Một điều khá rõ ràng là họ không cùng một phe với nhau, ít nhất là ở ngoài mặt như thế.
– Là cậu.
Ông lão Gaterylt thốt, gương mặt hiện lên sự vui mừng, bước vội đến, nói tiếp:Quảng Cáo
– Ta còn tưởng rằng cậu đã quên mất, nhưng giờ cậu ở đây, tức là…
Đến nửa chừng, ông lão sực nhớ đến ở đây còn có người khác, liếc nhìn sang hai cô gái một chút, lại quay sang người đàn ông trung niên, nghiêm giọng:
– Ngươi có thể rời đi.
Người đàn ông ngạc nhiên, vội lên tiếng:
– Nhưng ngài Gaterylt, chúng ta-
– Ta là đang đuổi người. Hội Zoulre từ khi nào không biết điều như vậy.
Người đàn ông nổi giận, nhưng rất nhanh kiềm lại, quay người rời đi, không quên liếc mắt nhìn về ba kẻ ở đối diện, ghi nhớ khuôn mặt từng người.
Turan cười thầm. Nó đoán là chính mình có thể lợi dụng ít nhiều mâu thuẫn giữa hai người này, rộng hơn chính là giữa hai hội dược Katefei và Zoulre. Hội Katefei tự nhiên là ưu tiên lớn hơn của nó lúc này, nhưng nếu tình thế chuyển biến, làm ngược lại cũng là không tệ.
Vấn đề là Turan không có được bao nhiêu thông tin về tình hình hiện tại của hội Zoulre, chỉ biết rằng hội này nắm giữ một lượng không nhỏ các giao dịch về dược liệu ở lục địa phía Bắc, kể cả phía cung và phía cầu. Tuy nhiên, ở lục địa phía Bắc, tình hình khá hỗn loạn, với rất nhiều hội tranh đấu lẫn nhau, sự tồn tại của quốc gia gần như chỉ là biểu tượng. Một câu thường được cất lên khi nhắc về lục địa phía Bắc chính là: không có luật lệ, chỉ có đấu tranh.
Thế nên, nếu có thể, Turan sẽ tránh thành lập mối quan hệ với hội Zoulre, không biết được khi nào thì bản thân bị hàng loạt hội đối địch nhắm tới. Nó dù sao cũng là đang ở lục địa phía Đông.
Nói đến cùng, quyết định, hay sự thúc đẩy của các vị thần vẫn là quan trọng hơn cả. Nếu một kẻ như Turan không có bất kì sự hậu thuẫn nào lại dám dính vào cuộc tranh đấu giữa các thế lực, sớm hay muộn cũng sẽ bị cưỡng ép biến thành một con cờ đáng thương, hoặc trực tiếp bị loại bỏ khỏi cuộc chơi.
Tóm lại, là nhất định cẩn thận, biết khi nào nên nhúng chân vào, khi nào lại cần phải rút lui. Lợi ích có thì tốt, không có cũng chẳng sao. Turan dù gì bây giờ cũng không có thiếu thốn tài nguyên tới mức phải liều mạng. Mà thật sự thì nó đang có quá nhiều rồi, chỉ là không đủ đáp ứng mưu đồ to lớn của mình.
Turan lần này đến cũng không phải là mạo muội mà đã chuẩn bị gần như toàn bộ mọi thứ. Chỉ là thời gian có chút sớm hơn so với dự định, cũng như có sự tham gia ngoài dự đoán của Phalsia.
Theo thông tin mà Turan có được, ông lão Gaterylt có vị thế khá cao trong hội Katefei. Cụ thể thì nó không rõ nhưng sau cuộc gặp với Kwahn ở thành Yeit thì ít nhiều xác định được ông ta không hề đơn giản như vẻ ngoài của thông tin mà nó đang có.
Một điều khiến Turan không khỏi thắc mắc là Gaterylt chỉ mới Thần cấp 15, ít nhất là ở lần gặp gần đây nhất, cũng là duy nhất của nó với ông ta. Đối với một hội lớn như hội Katefei, du hành giả có Thần cấp 15 chắc chắn là có chức vị cùng vai trò không hề nhỏ, nhưng cũng không thể là quá lớn.
Mặt khác, Gaterylt tuổi đã cao, du hành đối với ông ta sẽ chỉ có càng lúc càng thêm khó khăn, cũng đồng nghĩa với việc tiền đồ của ông ta đã gần như đạt tới đỉnh điểm. Trong thời đại hiện nay, những người như thế này, dù có chút đáng tiếc nhưng lại là sự thật cay đắng không thể không tiếp nhận, sẽ chỉ có danh tiếng chứ không có thực quyền.
Turan với suy nghĩ như thế, không có mang theo nhiều mong chờ khi tới tìm gặp ông lão Gaterylt. Dù sao thì chuyện nó sắp làm cũng chỉ là một bước đệm tương đối quan trọng cho nhiều mưu tính kế tiếp, có thất bại cũng dễ dàng thay một cách khác. Lại nói, hội Katefei cũng là đang gặp không ít khó khăn, mà Turan thì không ngại đứng về phía đối lập với họ, giành được càng nhiều lợi ích hơn.
Tiếp đón nhóm ba người của Turan là một nữ nhân viên đứng quầy còn rất trẻ, tuổi còn chưa đầy mười tám. Cô ta mới đầu vô cùng tức giận với việc nó bỏ qua việc chờ lấy lượt mà tiến tới hỏi chuyện luôn, nhưng ngay khi nghe về cuộc hẹn gặp với ông lão Gaterylt liền thay đổi thái độ, xem chừng cũng là có chút hiểu biết.
Vấn đề là Turan không hề có cuộc hẹn gặp nào với Gaterylt cả. Thông tin xác thực duy nhất mà nó có được là ông ta đang có mặt ở cửa hàng dược liệu này, dường như đang phải giải quyết vụ việc khó nhằn nào đấy.
Nhưng chỉ bấy nhiêu đã đủ. Một người thông minh sẽ không thể bỏ qua kẻ như Turan. Nếu kẻ đến chỉ đang làm liều hòng kiếm chút lợi ích từ tin tức mình may mắn biết được, hắn ta chắc chắn sẽ hối hận. Còn ngược lại, tất nhiên là không gì tốt hơn.
– Mời các vị vào trong chờ trong giây lát. Ngài Gaterylt sẽ sớm quay lại.
Turan nghe thế thì lộ vẻ khó xử. Mặc dù không thể hoàn toàn chắc chắn, nhưng ông lão Gaterylt hẳn không đang ở nơi đây. Nói cách khác, nó nhiều khả năng sẽ phải đối mặt với một người lạ mặt tiếp đón mình, khiến chuyện trở nên khó giải quyết hơn rất nhiều. Hôm nay đến đây, quan trọng nhất vẫn là để Yeatra có được sự quan tâm nhất định, không phải để bàn về tương lai hội Katefei, kéo mối quan hệ càng là không.
Nghĩ rồi, Turan vẫn là quyết định tiến vào trong, theo sự hướng dẫn của nữ nhân viên đến một căn phòng khá rộng rãi với hai hàng ghế và bàn ở hai bên đối diện nhau, một chỗ đã có một người đàn ông trung niên ngồi chờ sẵn.
Turan nhíu mày. Thông qua kỹ năng chủ đạo, nó nhanh chóng xác định được đối phương có Thần cấp là 23, bộ kỹ năng cũng là không đơn giản, chắc chắn là du hành giả mạnh mẽ. Tuy nhiên, từ ông ta lại không hiện ra chút uy thế nào, ngược lại còn có vẻ khép nép, sợ rằng bản thân hơi cử động nhiều thì sẽ gây ra lỗi lầm.
Thần cấp 23 không phải là quá cao, nhưng đã là rất cao ở thời điểm hiện tại, cũng cho thấy rằng đối phương từ trước Đại Thánh Thế nên hẳn đã có lực lượng lớn mạnh nhất định, sau đó liền được đánh lên một cái Thần cấp không hề thấp. Những kẻ như vậy, thường đều có bàn tay của một vị thần phía sau thúc đẩy, hoặc là bị nắm hoàn toàn trong tay. Nhưng dù là tình huống thế nào, vẫn không thể xem nhẹ.Quảng Cáo
Nhóm Turan ba người bước vào trong không lâu, cánh cửa phía sau liền được cẩn thận đóng lại. Bầu không khí nơi đây trong nháy mắt biến thành trầm trọng.
– Mời ngồi.
Người đàn ông cất giọng hơi trầm, có phần nghiêm nghị, ánh mắt thì chăm chú quan sát từng cử động một của ba người trước mặt mình.
Turan bước về trước, cố tình che chắn cho Yeatra phía sau. Nếu đối phương là ông lão Gaterylt thì nó sẽ không làm hành động như thế này, nhưng hiện tại khác biệt. Yeatra quá đơn thuần, thậm chí có thể nói là ngây thơ, ngốc nghếch, càng là yếu ớt vô cùng, đứng trước một kẻ có Thần cấp 23 chưa rõ tính tình, suy nghĩ thế nào sẽ chỉ khiến mọi chuyện hỏng bét.
– Tôi muốn gặp ông lão Gaterylt.
Turan thẳng thắn lên tiếng, muốn trực tiếp hạ thấp sự tồn tại của người đàn ông.
Người đàn ông vậy mà không tức giận, chỉ là có vẻ không hài lòng, bảo:
– Tôi khá chắc rằng cô cậu đã được biết về sự vắng mặt của ngài ấy. Chúng ta sẽ phải chờ, ít nhất cũng là nửa tiếng.
Turan thoáng có cảm giác khó chịu. Nửa tiếng là quá lâu, đối phương chắc chắn sẽ không để yên cho nhóm ba người của nó an ổn chờ tới khi ông lão Gaterylt quay về. Mặc dù không phải ý hay, nhưng rất có thể nó nên tìm ngày khác để gặp ông ta.
– Đừng ngại. Cứ ngồi đi. Tôi cũng chỉ là khách mà thôi, không cần phải câu nệ.
Người đàn ông vẻ thúc giục bảo. Turan nghe vậy thì mỉm cười, nói:
– Chúng tôi còn chưa được biết tên của ông.
– Đều là khách, không quá quan trọng.Quảng Cáo
Người đàn ông cười đáp lại. Ông ta nhấn mạnh vế sau của lời mình, vẻ ngoài thì thân thiện nhưng rõ ràng là không có ý tốt.
Trong tình huống này, Turan ngược lại cảm thấy thú vị. Đối phương hiện tại có hai khả năng, một là chỉ đơn giản là xem thường người khác, hai chính là không muốn để lộ danh tính của mình ở đây. Dù là cái nào, Turan vẫn sẽ nán lại, vì ông ta đã chỉ rõ bản thân không muốn giao tiếp nhiều, cũng tức tiện lợi cho nó.
Do hai hàng ghế ở đối diện nhau, Turan ngồi đầu một hàng, Phalsia lại không thể sang bên người đàn ông để ngồi nên chỉ có thể ngồi cạnh Yearta. Cô nàng trông có vẻ là có vài lời muốn nói với Turan, nhưng hiện tại không thích hợp, nó cũng chỉ đành tránh né.
Dù vậy, Turan vẫn không thể ngăn cản hai cô gái trẻ trò chuyện cùng nhau. Mặc dù tình cảnh có phần xấu hổ, nhưng nó lại vui vẻ chấp nhận, cũng coi như là một cách để gây áp lực lên người đàn ông đối diện, đồng thời khiến ông ta không có khoảng trống để bắt chuyện, bất kể có ý định đó hay không.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Khác hẳn với lời của người đàn ông, ông lão Gaterylt chỉ mất có chưa đầy mười phút đã tới nơi đây.
Râu tóc bạc phơ, làn da có phần nhăn nhúm cùng gương mặt toát lên vẻ hiền từ khiến ít ai có thể nghĩ rằng đây là một du hành giả đã đạt Thần cấp tận 15. Turan nhìn đến, chú ý thấy ông lão có vẻ không vui, nhất là khi ánh mắt hướng về phía người đàn ông trung niên.
Turan đứng dậy, vừa định tới chào hỏi thì đã bị người còn lại giành trước, cười nói:
– Ngài Gaterylt, tôi lại tới làm phiền ngài đây.
– Biết làm phiền là tốt. – ông lão Gaterylt trầm giọng đáp – Đừng có ra vẻ thân thiện, không giúp ích được gì đâu.
Người đàn ông có vẻ đã quen với thái độ của Gaterylt, chỉ cười trừ, đứng sang một bên, biết rằng hiện tại cố thúc đẩy chỉ có làm hỏng chuyện.
Turan giờ có cơ hội, ngược lại không muốn bước tới. Nó nhiều hơn tò mò về mối quan hệ giữa hai người này. Một điều khá rõ ràng là họ không cùng một phe với nhau, ít nhất là ở ngoài mặt như thế.
– Là cậu.
Ông lão Gaterylt thốt, gương mặt hiện lên sự vui mừng, bước vội đến, nói tiếp:Quảng Cáo
– Ta còn tưởng rằng cậu đã quên mất, nhưng giờ cậu ở đây, tức là…
Đến nửa chừng, ông lão sực nhớ đến ở đây còn có người khác, liếc nhìn sang hai cô gái một chút, lại quay sang người đàn ông trung niên, nghiêm giọng:
– Ngươi có thể rời đi.
Người đàn ông ngạc nhiên, vội lên tiếng:
– Nhưng ngài Gaterylt, chúng ta-
– Ta là đang đuổi người. Hội Zoulre từ khi nào không biết điều như vậy.
Người đàn ông nổi giận, nhưng rất nhanh kiềm lại, quay người rời đi, không quên liếc mắt nhìn về ba kẻ ở đối diện, ghi nhớ khuôn mặt từng người.
Turan cười thầm. Nó đoán là chính mình có thể lợi dụng ít nhiều mâu thuẫn giữa hai người này, rộng hơn chính là giữa hai hội dược Katefei và Zoulre. Hội Katefei tự nhiên là ưu tiên lớn hơn của nó lúc này, nhưng nếu tình thế chuyển biến, làm ngược lại cũng là không tệ.
Vấn đề là Turan không có được bao nhiêu thông tin về tình hình hiện tại của hội Zoulre, chỉ biết rằng hội này nắm giữ một lượng không nhỏ các giao dịch về dược liệu ở lục địa phía Bắc, kể cả phía cung và phía cầu. Tuy nhiên, ở lục địa phía Bắc, tình hình khá hỗn loạn, với rất nhiều hội tranh đấu lẫn nhau, sự tồn tại của quốc gia gần như chỉ là biểu tượng. Một câu thường được cất lên khi nhắc về lục địa phía Bắc chính là: không có luật lệ, chỉ có đấu tranh.
Thế nên, nếu có thể, Turan sẽ tránh thành lập mối quan hệ với hội Zoulre, không biết được khi nào thì bản thân bị hàng loạt hội đối địch nhắm tới. Nó dù sao cũng là đang ở lục địa phía Đông.
Nói đến cùng, quyết định, hay sự thúc đẩy của các vị thần vẫn là quan trọng hơn cả. Nếu một kẻ như Turan không có bất kì sự hậu thuẫn nào lại dám dính vào cuộc tranh đấu giữa các thế lực, sớm hay muộn cũng sẽ bị cưỡng ép biến thành một con cờ đáng thương, hoặc trực tiếp bị loại bỏ khỏi cuộc chơi.
Tóm lại, là nhất định cẩn thận, biết khi nào nên nhúng chân vào, khi nào lại cần phải rút lui. Lợi ích có thì tốt, không có cũng chẳng sao. Turan dù gì bây giờ cũng không có thiếu thốn tài nguyên tới mức phải liều mạng. Mà thật sự thì nó đang có quá nhiều rồi, chỉ là không đủ đáp ứng mưu đồ to lớn của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.