Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 624: Gặp cao thủ
Rodycelloor@
17/04/2022
Trên thực tế, đấu trường lấy bối cảnh nhà ngục không hề phổ biến. Một số du hành giả tham gia đấu trường giả lập có khi cả đời cũng chẳng mong
gặp được một lần. Do đó, việc một người phòng bị kỹ càng cho tình huống
này là không sáng suốt. Ở thế giới thực, dù sao trước khi tiến hành càn
quét một phó bản, du hành giả đều sẽ tìm hiểu đầy đủ kiến thức; và công
việc thám đạo, vẫn là nên dành cho người có chuyên môn.
Turan không tin rằng bản thân mình có thể xui xẻo đến mức đụng phải một thám đạo ở đây. Đội đối thủ cũng chỉ có hai người, tổn hao một vị trí dành cho thám đạo là điều ngu ngốc. Phải biết, năng lực của thám đạo trong chiến đấu không được cao, rất dễ dàng bị một đấu sĩ thông thường áp đảo. Bản thân Shelah đơn giản là có chút kiến thức về các loại bẫy nhờ chương trình rèn luyện của quân đoàn, nếu không thì cũng hoàn toàn mù tịt.
Trong lúc chờ đợi Shelah thăm dò khu vực xung quanh xong, Turan tranh thủ sắp đặt một vài thứ. Là bẫy, được nó mua từ cửa hàng giả lập cách đây vài trận đấu. Những chiếc bẫy này có cách thiết lập khá đơn giản, gần như đặt xuống là có thể dùng được ngay, hiệu quả do đó cũng không quá cao, nhưng hoàn toàn đủ dùng.
Kì thực, Turan không giỏi đặt bẫy. Nó dùng những thứ này chủ yếu là muốn khiến đối thủ bị phân tâm. Một du hành giả có kinh nghiệm khi phát hiện ra một vài chiếc bẫy, tự động sẽ cảnh giác, không dám manh động; mà trong bối cảnh nhà ngục này, những chiếc bẫy sẵn có nguy hiểm hơn rất nhiều. Turan không cần đối phương dẫm trúng bẫy của mình hay bẫy của nhà ngục, một khi họ do dự, nó liền đã chiếm lợi thế.
Có điều, đối phó với bẫy không phải chỉ có cẩn thận là phương án duy nhất. Một đòn tấn công diện rộng hoặc đột kích tầm xa luôn có thể lấy mạng đối thủ mà không cần lo lắng. Nhưng lại chính vì vậy, Turan càng cần phải chiếm thế chủ động.
Mất thêm chừng mười phút, Shelah mới thăm dò xong toàn bộ bẫy nơi đây. Cô người mèo vươn người vẻ đầy mệt mỏi, than một câu:
– Cậu toàn bắt tôi làm hết mọi việc.
Turan không đáp lời. Nó về cơ bản đã chuẩn bị xong, chỉ chờ đội đối thủ xuất hiện. Những chiếc bẫy mà Shelah phát hiện ra cũng đã được báo cho biết trong quá trình.
Tổng cộng có ba loại bẫy: tên, dầu sôi và hố sụp. Cả ba loại bẫy này đều có sức sát thương cao nhưng lại tương đối dễ tránh né kể cả khi đã kích hoạt, chỉ yêu cầu du hành giả sở hữu chỉ số nhanh nhẹn ở mức nhất định.
Turan lấy làm tiếc. Nó sẽ không thể dựa dẫm vào các loại bẫy trên để hạ gục đối phương. Mặt khác, Shelah thiên về tốc độ và khéo léo, năng lực gây sát thương thấp thì không nói, nhưng không có khả năng khống chế mục tiêu thì khó mà lợi dụng bẫy một cách hiệu quả được. Trước mắt, chỉ có thể trông cậy vào chính bản thân nó rồi.
– Có người.
Shelah chợt thốt. Hai chiếc tai mèo của cô ta dỏng lên, vẻ chăm chú.
Turan lắng tai nghe, lại không phát hiện bất cứ động tĩnh gì. So chừng, lựa chọn chủng tộc phi nhân loại mang đến lợi ích không nhỏ.
– Có hai người, bước đi bình tĩnh, không giống như e ngại đụng phải bẫy.
Shelah nói tiếp sau vài giây nghe ngóng, xong thì làm vẻ mặt nghiêm trọng, bổ sung:
– Chúng ta gặp cao thủ rồi.
Turan nhíu mày. Đối phương tự tin dạo bước khắp nhà ngục chứng tỏ rằng có thừa năng lực để chống chọi với bẫy, hoặc là căn bản không sợ bản thân sẽ bước nhầm mà dẫm phải bẫy. Khả năng trước cao hơn nhiều, vì chỉ có sở hữu một thám đạo giỏi trong đội thì mới không lo đụng trúng bẫy, mà điều đó thì rất hiếm xảy ra.
Lúc này, một ý nghĩ khó tin đột ngột lóe lên trong đầu Turan: Shelah đúng thật là một cục xui xẻo. Cô ta chơi đập hộp một thắng mười thua thì còn có thể đổ cho cảm quan tệ hại hoặc có người giở trò, nhưng ở đấu trường giả lập bị sắp trận trúng cao thủ nhiều tới mức tỉ lệ thắng của bản thân chẳng đạt tới nổi mười phần trăm thì chỉ có thể đổ cho vận may quá kém.
– Cô rất xui.
Turan thắng thắn thốt một tiếng.
Shelah đang nghiêm túc chuẩn bị chiến đấu, nghe vậy thì nhăn mặt, muốn quát ầm lên nhưng kịp nén giọng, kêu:
– Cậu mới xui! Sắp đánh tới nơi rồi…
Nhìn vẻ lo lắng đầy tội nghiệp của Shelah, Turan thấy đồng cảm. Cảm giác bất lực khi phải đối đầu kẻ địch mạnh, nó tự nhiên đã từng trải qua. Thử tưởng tượng rằng cô nàng vũ công đã luôn ở trong tình thế đó, vượt qua hẳn hơn sáu mươi trận đấu rồi, thì có biết bao nhiêu đáng thương.
Cao thủ trong đấu trường giả lập, Turan không cho rằng bản thân đã từng đụng phải. Cho tới giờ, những trận đấu của nó đều kết thúc tương đối đơn giản, nhiều lắm chỉ là tốn thêm chút công sức mà thôi. Lần duy nhất nó gặp nguy hiểm đến tính mạng còn là tự mình hại mình.
– Chạy thôi.
Turan có quyết định, nói luôn.
– Hả?
Shelah thốt, ngớ người ra mà nhìn người đồng đội với vẻ mặt khó mà tin được.
Turan thấy phản ứng ấy thì lấy làm khó hiểu. Nán lại đây đối đầu với kẻ địch mà bản thân chưa biết gì với đối phương chắc chắn không phải là điều nên làm. Đã vậy thì, chạy trốn là phương án tốt nhất.
– Cô chưa nghĩ tới ư?
Turan thắc mắc. Nó ngờ rằng điều đó là sự thật. Đấu trường giả lập cũng không phải là bắt các đấu thủ phải lao vào đập nhau một cách vô tội vạ, bất chấp mọi thứ.
Shelah lộ vẻ lúng túng, đáp:
– Cái đó… Ý tôi là… Chúng ta có thể chạy đi đâu? Ở đây lại là nhà ngục, xui xẻo là sẽ dẫm phải bẫy…
– Tôi tin với năng lực của cô hoàn toàn có thể tránh khỏi bẫy. – Turan cướp lời – Còn bản thân tôi thì, không đáng lo.
Cũng chẳng phải là Turan tự tin thái quá. Nó thực tế không cần chạy quá nhanh, đủ nhanh hơn kẻ địch của mình là được. Huống hồ chi còn có Shelah mở đường trước. Trong tình huống tệ nhất là bị đuổi kịp thì chỉ cần đánh một trận thôi. Đấu với cao thủ, nó cũng là có hứng thú.
Vấn đề là nếu làm như vậy, Turan và Shelah sẽ bị tách ra. Cô người mèo tất nhiên không thể cố tình di chuyển chậm lại để chiếu cố nó một cách vô ích được.
– Cô đi trước cố gắng giữ khoảng cách. Tôi có được bao nhiêu thông tin về đối phương thì sẽ tùy thời báo cho cô. Nếu chúng ta có thể tìm ra được cách đối phó với họ thì đó sẽ là lúc phản công.
Shelah nhăn mày, vẻ do dự lộ rõ. Rồi cô nàng hỏi:
– Nhưng nếu không tìm được cách đối phó kịp thời thì sao…
Lo lắng này là vô nghĩa. Đối phó không được thì tất nhiên là thua trận rồi.
– Dù thế nào thì vẫn tốt hơn hiện tại cả hai cùng bị hạ gục ở đây. Trận này có thua thì coi như tích lũy kinh nghiệm thôi.
Turan điềm tĩnh đáp, xong thì lên giọng quả quyết:
– Đi thôi.
Shelah như nhận được hiệu lệnh, nâng giò lên liền chạy. Với tốc độ ưu việt của mình, cô ta nhanh chóng bỏ xa Turan, chỉ bỏ lại trên đường một vài dấu hiệu nhận biết mấy chiếc bẫy nguy hiểm.
Turan mỉm cười, hướng thẳng mặt về trước, cũng chính là phía mà hai tên đối thủ của nó trong trận đấu này đang ở và dần bước lại đây. Đến hiện tại thì bản thân nó cũng đã nghe được động tĩnh từ đối phương rồi, và hẳn điều ngược lại cũng đúng.
Chỉ có điều, Turan vẫn chẳng buồn chạy đi. Nó đang chờ đợi kẻ địch lộ diện. Muốn thăm dò đối phương, tự nhiên cần nó phải ra tay, đối diện với nguy hiểm. Bản thân nó cũng đâu phải là thám đạo.
Và chẳng mất quá lâu, hai bóng người đã xuất hiện dưới ánh đèn lờ mờ. Một tên có thân hình to lớn vạm vỡ mặc trọng giáp nhưng bước chân lại không hề nặng nề, cho thấy hắn ta sở hữu sức lực khổng lồ. Tên còn lại là dáng người hơi thon gầy, tay cầm một thanh trượng dài chừng hơn mét với một viên ngọc đỏ chói gắn ở đầu đang không ngừng phát ra thứ ánh sáng đục ngầu khiến cho không gian càng thêm tối tăm.
Turan e ngại, nhất là tên cầm trượng. Ma pháp sư trong đấu đơn tương đối yếu thế, nhưng khi đấu đội lại là câu chuyện khác. Sức công phá và sát thương mà một ma pháp sư có thể gây ra là vô cùng khủng bố, hơi bất cẩn sẽ mất mạng ngay. Giờ, hắn ta còn có một tên đồng đội giúp mình che chắn, loại bỏ các loại chướng ngại thì sẽ càng nguy hiểm hơn nữa.
Hơn hết là, ở đấu trường giả lập, một người sẽ không cần phải quá lo lắng về việc ra đòn phạm phải đồng minh của mình. Ngay lúc Turan và tên mặc trọng giáp lao vào nhau, tên cầm trượng đã liền có thể tung phép hạ gục cả hai. Càng tệ nữa là theo như nó thấy, tên mặc trọng giáp sẽ có thể gánh chịu được ít nhất một vài đòn tấn công ma pháp mạnh mẽ, thứ mà có thể lấy mạng nó chỉ với một lần công kích.
Trong lúc Turan còn đang đánh giá tình huống, tên cầm trượng đã bắt đầu thi triển ma pháp. Đó không phải là ma pháp tấn công, mà chuyên dùng cho phòng thủ. Turan không rõ lắm về hiệu quả, nhưng biết rằng một khi có kẻ địch xuất hiện ở gần ở ý đồ đánh lén, sẽ lập tức bị khống chế hoặc đánh văng, đảm bảo tên ma pháp sư không gặp nguy hiểm.
Quả nhiên là cao thủ. Thật may là Shelah đã chạy đi trước. Đối mặt kẻ địch cỡ này, cô ta hoàn toàn là vô dụng, ít nhất cho tới khi Turan tìm ra điểm yếu của đối phương.
Turan không tin rằng bản thân mình có thể xui xẻo đến mức đụng phải một thám đạo ở đây. Đội đối thủ cũng chỉ có hai người, tổn hao một vị trí dành cho thám đạo là điều ngu ngốc. Phải biết, năng lực của thám đạo trong chiến đấu không được cao, rất dễ dàng bị một đấu sĩ thông thường áp đảo. Bản thân Shelah đơn giản là có chút kiến thức về các loại bẫy nhờ chương trình rèn luyện của quân đoàn, nếu không thì cũng hoàn toàn mù tịt.
Trong lúc chờ đợi Shelah thăm dò khu vực xung quanh xong, Turan tranh thủ sắp đặt một vài thứ. Là bẫy, được nó mua từ cửa hàng giả lập cách đây vài trận đấu. Những chiếc bẫy này có cách thiết lập khá đơn giản, gần như đặt xuống là có thể dùng được ngay, hiệu quả do đó cũng không quá cao, nhưng hoàn toàn đủ dùng.
Kì thực, Turan không giỏi đặt bẫy. Nó dùng những thứ này chủ yếu là muốn khiến đối thủ bị phân tâm. Một du hành giả có kinh nghiệm khi phát hiện ra một vài chiếc bẫy, tự động sẽ cảnh giác, không dám manh động; mà trong bối cảnh nhà ngục này, những chiếc bẫy sẵn có nguy hiểm hơn rất nhiều. Turan không cần đối phương dẫm trúng bẫy của mình hay bẫy của nhà ngục, một khi họ do dự, nó liền đã chiếm lợi thế.
Có điều, đối phó với bẫy không phải chỉ có cẩn thận là phương án duy nhất. Một đòn tấn công diện rộng hoặc đột kích tầm xa luôn có thể lấy mạng đối thủ mà không cần lo lắng. Nhưng lại chính vì vậy, Turan càng cần phải chiếm thế chủ động.
Mất thêm chừng mười phút, Shelah mới thăm dò xong toàn bộ bẫy nơi đây. Cô người mèo vươn người vẻ đầy mệt mỏi, than một câu:
– Cậu toàn bắt tôi làm hết mọi việc.
Turan không đáp lời. Nó về cơ bản đã chuẩn bị xong, chỉ chờ đội đối thủ xuất hiện. Những chiếc bẫy mà Shelah phát hiện ra cũng đã được báo cho biết trong quá trình.
Tổng cộng có ba loại bẫy: tên, dầu sôi và hố sụp. Cả ba loại bẫy này đều có sức sát thương cao nhưng lại tương đối dễ tránh né kể cả khi đã kích hoạt, chỉ yêu cầu du hành giả sở hữu chỉ số nhanh nhẹn ở mức nhất định.
Turan lấy làm tiếc. Nó sẽ không thể dựa dẫm vào các loại bẫy trên để hạ gục đối phương. Mặt khác, Shelah thiên về tốc độ và khéo léo, năng lực gây sát thương thấp thì không nói, nhưng không có khả năng khống chế mục tiêu thì khó mà lợi dụng bẫy một cách hiệu quả được. Trước mắt, chỉ có thể trông cậy vào chính bản thân nó rồi.
– Có người.
Shelah chợt thốt. Hai chiếc tai mèo của cô ta dỏng lên, vẻ chăm chú.
Turan lắng tai nghe, lại không phát hiện bất cứ động tĩnh gì. So chừng, lựa chọn chủng tộc phi nhân loại mang đến lợi ích không nhỏ.
– Có hai người, bước đi bình tĩnh, không giống như e ngại đụng phải bẫy.
Shelah nói tiếp sau vài giây nghe ngóng, xong thì làm vẻ mặt nghiêm trọng, bổ sung:
– Chúng ta gặp cao thủ rồi.
Turan nhíu mày. Đối phương tự tin dạo bước khắp nhà ngục chứng tỏ rằng có thừa năng lực để chống chọi với bẫy, hoặc là căn bản không sợ bản thân sẽ bước nhầm mà dẫm phải bẫy. Khả năng trước cao hơn nhiều, vì chỉ có sở hữu một thám đạo giỏi trong đội thì mới không lo đụng trúng bẫy, mà điều đó thì rất hiếm xảy ra.
Lúc này, một ý nghĩ khó tin đột ngột lóe lên trong đầu Turan: Shelah đúng thật là một cục xui xẻo. Cô ta chơi đập hộp một thắng mười thua thì còn có thể đổ cho cảm quan tệ hại hoặc có người giở trò, nhưng ở đấu trường giả lập bị sắp trận trúng cao thủ nhiều tới mức tỉ lệ thắng của bản thân chẳng đạt tới nổi mười phần trăm thì chỉ có thể đổ cho vận may quá kém.
– Cô rất xui.
Turan thắng thắn thốt một tiếng.
Shelah đang nghiêm túc chuẩn bị chiến đấu, nghe vậy thì nhăn mặt, muốn quát ầm lên nhưng kịp nén giọng, kêu:
– Cậu mới xui! Sắp đánh tới nơi rồi…
Nhìn vẻ lo lắng đầy tội nghiệp của Shelah, Turan thấy đồng cảm. Cảm giác bất lực khi phải đối đầu kẻ địch mạnh, nó tự nhiên đã từng trải qua. Thử tưởng tượng rằng cô nàng vũ công đã luôn ở trong tình thế đó, vượt qua hẳn hơn sáu mươi trận đấu rồi, thì có biết bao nhiêu đáng thương.
Cao thủ trong đấu trường giả lập, Turan không cho rằng bản thân đã từng đụng phải. Cho tới giờ, những trận đấu của nó đều kết thúc tương đối đơn giản, nhiều lắm chỉ là tốn thêm chút công sức mà thôi. Lần duy nhất nó gặp nguy hiểm đến tính mạng còn là tự mình hại mình.
– Chạy thôi.
Turan có quyết định, nói luôn.
– Hả?
Shelah thốt, ngớ người ra mà nhìn người đồng đội với vẻ mặt khó mà tin được.
Turan thấy phản ứng ấy thì lấy làm khó hiểu. Nán lại đây đối đầu với kẻ địch mà bản thân chưa biết gì với đối phương chắc chắn không phải là điều nên làm. Đã vậy thì, chạy trốn là phương án tốt nhất.
– Cô chưa nghĩ tới ư?
Turan thắc mắc. Nó ngờ rằng điều đó là sự thật. Đấu trường giả lập cũng không phải là bắt các đấu thủ phải lao vào đập nhau một cách vô tội vạ, bất chấp mọi thứ.
Shelah lộ vẻ lúng túng, đáp:
– Cái đó… Ý tôi là… Chúng ta có thể chạy đi đâu? Ở đây lại là nhà ngục, xui xẻo là sẽ dẫm phải bẫy…
– Tôi tin với năng lực của cô hoàn toàn có thể tránh khỏi bẫy. – Turan cướp lời – Còn bản thân tôi thì, không đáng lo.
Cũng chẳng phải là Turan tự tin thái quá. Nó thực tế không cần chạy quá nhanh, đủ nhanh hơn kẻ địch của mình là được. Huống hồ chi còn có Shelah mở đường trước. Trong tình huống tệ nhất là bị đuổi kịp thì chỉ cần đánh một trận thôi. Đấu với cao thủ, nó cũng là có hứng thú.
Vấn đề là nếu làm như vậy, Turan và Shelah sẽ bị tách ra. Cô người mèo tất nhiên không thể cố tình di chuyển chậm lại để chiếu cố nó một cách vô ích được.
– Cô đi trước cố gắng giữ khoảng cách. Tôi có được bao nhiêu thông tin về đối phương thì sẽ tùy thời báo cho cô. Nếu chúng ta có thể tìm ra được cách đối phó với họ thì đó sẽ là lúc phản công.
Shelah nhăn mày, vẻ do dự lộ rõ. Rồi cô nàng hỏi:
– Nhưng nếu không tìm được cách đối phó kịp thời thì sao…
Lo lắng này là vô nghĩa. Đối phó không được thì tất nhiên là thua trận rồi.
– Dù thế nào thì vẫn tốt hơn hiện tại cả hai cùng bị hạ gục ở đây. Trận này có thua thì coi như tích lũy kinh nghiệm thôi.
Turan điềm tĩnh đáp, xong thì lên giọng quả quyết:
– Đi thôi.
Shelah như nhận được hiệu lệnh, nâng giò lên liền chạy. Với tốc độ ưu việt của mình, cô ta nhanh chóng bỏ xa Turan, chỉ bỏ lại trên đường một vài dấu hiệu nhận biết mấy chiếc bẫy nguy hiểm.
Turan mỉm cười, hướng thẳng mặt về trước, cũng chính là phía mà hai tên đối thủ của nó trong trận đấu này đang ở và dần bước lại đây. Đến hiện tại thì bản thân nó cũng đã nghe được động tĩnh từ đối phương rồi, và hẳn điều ngược lại cũng đúng.
Chỉ có điều, Turan vẫn chẳng buồn chạy đi. Nó đang chờ đợi kẻ địch lộ diện. Muốn thăm dò đối phương, tự nhiên cần nó phải ra tay, đối diện với nguy hiểm. Bản thân nó cũng đâu phải là thám đạo.
Và chẳng mất quá lâu, hai bóng người đã xuất hiện dưới ánh đèn lờ mờ. Một tên có thân hình to lớn vạm vỡ mặc trọng giáp nhưng bước chân lại không hề nặng nề, cho thấy hắn ta sở hữu sức lực khổng lồ. Tên còn lại là dáng người hơi thon gầy, tay cầm một thanh trượng dài chừng hơn mét với một viên ngọc đỏ chói gắn ở đầu đang không ngừng phát ra thứ ánh sáng đục ngầu khiến cho không gian càng thêm tối tăm.
Turan e ngại, nhất là tên cầm trượng. Ma pháp sư trong đấu đơn tương đối yếu thế, nhưng khi đấu đội lại là câu chuyện khác. Sức công phá và sát thương mà một ma pháp sư có thể gây ra là vô cùng khủng bố, hơi bất cẩn sẽ mất mạng ngay. Giờ, hắn ta còn có một tên đồng đội giúp mình che chắn, loại bỏ các loại chướng ngại thì sẽ càng nguy hiểm hơn nữa.
Hơn hết là, ở đấu trường giả lập, một người sẽ không cần phải quá lo lắng về việc ra đòn phạm phải đồng minh của mình. Ngay lúc Turan và tên mặc trọng giáp lao vào nhau, tên cầm trượng đã liền có thể tung phép hạ gục cả hai. Càng tệ nữa là theo như nó thấy, tên mặc trọng giáp sẽ có thể gánh chịu được ít nhất một vài đòn tấn công ma pháp mạnh mẽ, thứ mà có thể lấy mạng nó chỉ với một lần công kích.
Trong lúc Turan còn đang đánh giá tình huống, tên cầm trượng đã bắt đầu thi triển ma pháp. Đó không phải là ma pháp tấn công, mà chuyên dùng cho phòng thủ. Turan không rõ lắm về hiệu quả, nhưng biết rằng một khi có kẻ địch xuất hiện ở gần ở ý đồ đánh lén, sẽ lập tức bị khống chế hoặc đánh văng, đảm bảo tên ma pháp sư không gặp nguy hiểm.
Quả nhiên là cao thủ. Thật may là Shelah đã chạy đi trước. Đối mặt kẻ địch cỡ này, cô ta hoàn toàn là vô dụng, ít nhất cho tới khi Turan tìm ra điểm yếu của đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.