Van's Force: Phế Tích Thế Giới Các Thần
Chương 122: Thắng thua trong gang tấc
Rodycelloor@
09/08/2020
Natyr sau khi bị trúng đòn thì rất dứt khoát ném xích của mình vào người Folsier khiến hắn ta không còn cách nào ngoài rút thương về tránh thoát. Nhưng hắn ta ngay sau đó lại hạ thấp người xuống, nhắm thẳng Natyr, chực lao tới lần nữa.
Natyr tạo được khoảng cách thì liền xoay người bỏ chạy ra phía ruộng lúa, đồng thời tu liền một bình thuốc hồi phục khí huyết. Không dừng lại ở đó, cô ta còn lấy ra một tấm bùa dán lên vết thương của mình, kích hoạt nó làm tuôn ra vô vàn đốm sáng li ti màu xanh lục bám lấy, nhanh chóng chữa trị vết thương.
– Là bùa ‘Trị liệu’. – Howlei lên tiếng – Thứ này có trọng số rất lớn trong trận đấu. Cô ta chắc là không có nhiều vật phẩm khác rồi.
– Ngu ngốc – Neh thốt.
Natyr thực sự không mang theo nhiều vật phẩm vào trận đấu này, chỉ riêng tấm bùa ‘Trị liệu’ cô vừa dùng đã có trọng số tương đương với năm bình thuốc hồi phục khí huyết rồi.
Nhưng là đáng, vì Natyr đã tính trước rằng bản thân không vượt qua được tốc độ của Folsier. Natyr ban đầu vốn định trao đổi sát thương với Folsier, sau đó dùng lợi thế hồi phục nhanh để kết thúc trận đấu. Chỉ tiếc là đã thất bại khi để hắn ta ra đòn tấn công bất ngờ.
Folsier nhìn theo dáng người nhỏ bé thập thò dưới ruộng lúa nước, chần chừ không biết nên đuổi hay không. Ruộng lúa nước toàn sình đất sẽ làm chậm bước chân, khiến hắn ta mất đi lợi thế về tốc độ, và rất khó tránh đòn ném xích của Natyr. Đòn tấn công đó dù không gây sát thương, nhưng lại khiến đối thủ mất đi khả năng chiến đấu trong một khoảng thời gian đủ lâu để bị bồi đánh tới chết.
Nhưng đứng yên một chỗ chờ cũng không phải là cách, vết thương của Natyr khi được hồi phục hoàn toàn thì có thần Istrant mới biết cô ta sẽ dùng cách gì để đối phó lại Folsier. Hắn ta dù sao cũng không có phương thức tấn công tầm xa nào.
Nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng thì Folsier cũng bước chân xuống ruộng lúa để đuổi theo Natyr.
Natyr đứng ở xa, trông thấy Folsier đi theo mình thì nhếch mép cười đắc ý. Cô ta không ngờ rằng Folsier lại dễ bị dẫn dụ như vậy. Nếu hắn ta cứ kiên trì ở lại trên đường thì khả năng chiến thắng của Natyr là gần như không thể rồi.
Nhưng thực tế là thực tế, Folsier đã bỏ đi lợi thế của mình rồi thì Natyr không còn lý do để tiếp tục trốn tránh nữa. Cô ta quay người lại, cầm chặt con dao găm trong tay mình, sẵn sàng ném nó vào người kẻ địch khi khoảng cách đủ ngắn để hắn ta không kịp tránh né.
Folsier bước lại từ xa, trông dáng vẻ của Natyr thì cũng đoán được ít nhiều ý định cùng suy nghĩ của cô ta. Rồi Folsier bất chợt hạ thấp người xuống, dậm chân một cú làm nước cùng sình đất bắn tung tóe, sau đó dậm chân thêm một cái nữa mà phóng người về phía trước, đâm thẳng một thương vào Natyr.
Natyr đã đề phòng trước đòn tấn công như vậy, vì rõ ràng Folsier chỉ có thể làm như thế trong tình huống đầy bất lợi này mà thôi. Cô ta nhanh chóng nhảy sang một bên, tránh được trong gang tấc, rồi ném liền con dao trong tay mình ra.
Con dao được ném đi dễ dàng đâm vào người Folsier, rút đi một ít khí huyết của hắn ta. Dù vậy, Folsier lại nhăn mặt, trông điên tiết vô cùng. Chiến tích chiến thắng tuyệt đối của hắn ta đã đơn giản như thế mà biến mất.
Cơn giận làm Folsier không nghĩ được nhiều, cũng không muốn nghĩ. Hắn ta quay người, thấy Natyr lại chuẩn bị ném một con dao găm khác, chẳng thèm quan mà lần nữa nhảy phốc tới đâm một thương vào kẻ địch.
Nhưng cái Natyr cần không gì hơn là sự điên tiết mất khôn đó của Folsier. Cô ta liền dùng chân đá một cú lên trên, hất văng bùn sình vào người Folsier, sau đó nhẹ nhàng di chuyển một khoảng vừa đủ né tránh đòn tấn công không còn chính xác của hắn ta.
– Chơi xấu! – Neh thốt.
– Quả thật đáng kinh ngạc. – Howlei gật gù bảo – Đúng là chỉ có Natyr mới nghĩ ra cách này. Folsier coi như xong rồi.
– Chưa chắc. – Darmil bảo.
Howlei ngạc nhiên nhìn lấy Darmil, nhưng nó không phản ứng lại chút nào, chỉ chăm chăm theo dõi tiếp diễn biến trận đấu.
Darmil cơ bản cũng không biết Folsier sẽ dùng cách gì để thoát khỏi tình huống này, nhưng nó biết hắn ta sẽ không dễ dàng thất bại như vậy. Cho đến giờ, Folsier vẫn chưa sử dụng một vật phẩm nào cả, và một kẻ có thể đi đến vòng bán kết mà vẫn bảo toàn được chiến thắng tuyệt đối thì hẳn phải giữ cho mình con bài tẩy nào đấy.
Folsier nhắm tịt mắt vì bùn đất trên mặt mình, khó khăn giữ lấy thăng bằng khi tiếp đất. Hắn ta sau đó quay phắt người lại, nhưng chưa kịp làm gì tiếp thì đã bị sợi xích từ Natyr bay tới quấn lấy cả người mà ngã vật ra.
Natyr không hề bỏ qua cơ hội khó mà có được của mình, cầm lấy dao găm trong tay mà lao đến tấn công Folsier. Đây là vũ khí duy nhất còn lại của cô ta, cả xích lẫn dao đều đã hết cả rồi.
Nhưng cú đâm của Natyr đã không thực hiện được. Khi Natyr vừa chạy đến ngay bên người Folsier thì bỗng nhiên một vụ nổ xảy ra hất văng cô ta đi mấy mét.
– Là bùa ‘Bộc phá’! – Howlei ngạc nhiên thốt – Tên thương đấu sĩ này vậy mà dùng bùa?
– Cũng không phải là không được phép. – Neh bảo – Nhưng hiệu quả rõ ràng là không tốt.
Lời của Neh không sai. Nếu lá bùa được kích hoạt bởi một thuật sư thì hẳn Natyr đã bị trúng một đòn chí mạng rồi chứ không thể lại lồm cồm ngồi dậy như trên màn hình được. Nhưng lá bùa đã hoàn thành được nhiệm vụ của mình, ngược lại nếu uy lực quá lớn thì Folsier có thể sẽ chết luôn trong vụ nổ.
Folsier rất đau đớn vì vụ nổ, nhưng vẫn vội vàng tháo xích khỏi người mà đứng dậy. Hắn ta nhìn chằm chằm lấy Natyr, cả người run lên từng hồi. Là giận dữ, cũng là phấn khích. Kẻ nghĩ rằng mình đã thắng chắc lại bị nổ văng đi, Folsier không kiềm được nữa mà bật cười vang.
Neh xì một tiếng, bực tức, nhưng không hoảng loạn. Cô biết rõ lá bùa ‘Bộc phá’ đối với đấu sĩ có trọng số rất lớn, và cách dùng của Folsier rõ ràng không mang lại lợi ích gì nhiều cả. Hắn ta sau khi bị nổ trúng thì ắt tốc độ cũng không còn nhanh như trước nữa. Bây giờ cùng lắm chỉ là cả hai được đưa về lại thế cân bằng mà thôi.
Một bình thuốc hồi phục khí huyết, Folsier lấy ra định uống nhưng liền bị Natyr phóng dao tới phá nát. Cô ta sau đó lao đến tấn công luôn.
Không giống với Folsier, Natyr vừa sử dụng bình thuốc của mình cách đây không lâu, sử dụng tiếp lần nữa thì thuốc sẽ là độc dược hại chết bản thân. Vậy nên cô ta không thể để Folsier vận dụng được lợi thế đó của hắn ta.
Folsier nhìn Natyr tay không tất sắt chạy đến chỗ mình, không kiềm được mỉm cười đắc ý. Hắn ta đoán là nữ người thú đã không còn vũ khí nữa rồi, mà dù cho còn thì cũng không phải là đối thủ của mình.
Một thương được đâm ra, không nhanh như trước nhưng vô cùng chuẩn xác hướng thẳng lấy ngực của Natyr. Nữ người thú khẽ lách người, vẫn lao về trước, không hề có ý định dừng lại, mặc cho cây thương đâm trúng mạn sườn của mình.
Folsier không suy nghĩ được nhiều, rút vội thương về đồng thời lùi về sau một bước. Nhưng trước thế lao đến của Natyr, hắn ta không thể tạo khoảng cách được bị cô ta đấm một cú móc hết lực vào hàm. Cú đấm của nữ người thú nhỏ nhắn trông vậy mà đầy uy lực, khiến đầu Folsier lệch hẳn sang một bên.
Folsier cất một tiếng chửi, đưa tay nắm lấy cổ Natyr nhưng lại bị cô ta nhanh chóng tránh thoát, tung thêm một đấm nữa vào thẳng mặt.
Folsier có hơi choáng váng, quyết định từ bỏ bắt lấy kẻ địch, cầm thương kéo sát người, chực đâm Natyr.
Nhưng Natyr không để cho Folsier có cơ hội làm điều đó, đã lợi dụng lúc hắn ta bị choáng mà bước ra sau người rồi quàng tay siết chặt cổ, đu lên người hắn ta luôn.
Folsier bị siết cổ, biết chắc mình không thể thoát khỏi tình thế này được, liền dứt khoát rút ra con dao găm bên hông mà đâm vào Natyr.
Một cú, hai cú rồi ba cú. Từng đòn đâm đều là dùng hết lực, tạo ra ba vết thương túa máu bên hông Natyr. Thế nhưng cô ta không hề từ bỏ việc siết cổ Folsier mà ngược lại càng cố sức siết chặt hơn nữa.
Sự bền bỉ cùng sức sống của một người thú thật đáng kinh ngạc.
Folsier dần mất bình tĩnh. Hắn ta quờ quạng, quay người cố vật Natyr, rồi lại đâm. Khí huyết của hai người cứ thế bị rút đi thật nhanh, chẳng mấy chốc kẻ thắng người thua đã được định đoạt.
Natyr buông thõng tay, ngả người ra trên ruộng lúa. Cô ta đau đớn vô cùng, mắt mờ, tay run còn hơi thở thì yếu ớt, hẳn chỉ vài giây nữa thôi sẽ tắt mất.
Nhưng sau cùng thì, Natyr đã thắng.
– Cô ta đúng là điên mà. – Howlei thốt – Vì chiến thắng mà chọn cách chiến đấu liều mạng như vậy.
– Cứ tưởng Folsier thắng chắc rồi chứ. – Neh cất tiếng – Trận đấu này đúng là thăng trầm khó đoán.
– Thật ngưỡng mộ. – Darmil nói.
Howlei nhìn Darmil, thấy rằng nó không hề đùa mới tặc lưỡi bảo:
– Đúng là chỉ có cậu mới nghĩ như vậy được.
Darmil không định phản bác gì, nó cảm thấy chiến đấu hết mình như Natyr cùng Folsier vừa rồi thật sự tốt. Kiểu chiến đấu lén lén lút lút như trận trước của nó mới là đáng chê trách.
Nhưng Turan đã bảo rồi, Darmil không thể vì ham muốn cá nhân mà làm lỡ mục đích chung được.
– Trận đấu kế, cậu đã chuẩn bị gì chưa? – Howlei hỏi.
– Chuẩn bị gì cơ? – Darmil thắc mắc.
– Này nhé, cậu đang phải đối mặt với quán quân khung hạng này của giải đấu lần trước đó. Sao trông như thể không có gì quan trọng vậy?
Darmil không hiểu ý của Howlei. Nó thật sự không có chuẩn bị gì, nhưng nó cũng không xem nhẹ trận đấu sắp tới của mình mà ngược lại còn trông chờ kẻ địch mang danh thiết nhân kia.
– Ha! Tên Kayfeitian đó làm sao có cửa với kỳ phùng địch thủ của ta chứ!
Neh cất tiếng, vẻ kiêu ngạo thấy rõ. Rồi cô ta thụi tay vào bên sườn Darmil bảo:
– Nè nè, ta nói ngươi thấy có đúng không?
– Tôi chỉ mong hắn ta không phải là hữu danh vô thực thôi.
Darmil đáp, cười hời hợt. Nó chẳng định giải thích với Howlei hay để tâm lời của Neh làm gì. Nó giờ chỉ muốn mau chóng được so đấu với đối thủ của mình mà thôi.
Natyr tạo được khoảng cách thì liền xoay người bỏ chạy ra phía ruộng lúa, đồng thời tu liền một bình thuốc hồi phục khí huyết. Không dừng lại ở đó, cô ta còn lấy ra một tấm bùa dán lên vết thương của mình, kích hoạt nó làm tuôn ra vô vàn đốm sáng li ti màu xanh lục bám lấy, nhanh chóng chữa trị vết thương.
– Là bùa ‘Trị liệu’. – Howlei lên tiếng – Thứ này có trọng số rất lớn trong trận đấu. Cô ta chắc là không có nhiều vật phẩm khác rồi.
– Ngu ngốc – Neh thốt.
Natyr thực sự không mang theo nhiều vật phẩm vào trận đấu này, chỉ riêng tấm bùa ‘Trị liệu’ cô vừa dùng đã có trọng số tương đương với năm bình thuốc hồi phục khí huyết rồi.
Nhưng là đáng, vì Natyr đã tính trước rằng bản thân không vượt qua được tốc độ của Folsier. Natyr ban đầu vốn định trao đổi sát thương với Folsier, sau đó dùng lợi thế hồi phục nhanh để kết thúc trận đấu. Chỉ tiếc là đã thất bại khi để hắn ta ra đòn tấn công bất ngờ.
Folsier nhìn theo dáng người nhỏ bé thập thò dưới ruộng lúa nước, chần chừ không biết nên đuổi hay không. Ruộng lúa nước toàn sình đất sẽ làm chậm bước chân, khiến hắn ta mất đi lợi thế về tốc độ, và rất khó tránh đòn ném xích của Natyr. Đòn tấn công đó dù không gây sát thương, nhưng lại khiến đối thủ mất đi khả năng chiến đấu trong một khoảng thời gian đủ lâu để bị bồi đánh tới chết.
Nhưng đứng yên một chỗ chờ cũng không phải là cách, vết thương của Natyr khi được hồi phục hoàn toàn thì có thần Istrant mới biết cô ta sẽ dùng cách gì để đối phó lại Folsier. Hắn ta dù sao cũng không có phương thức tấn công tầm xa nào.
Nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng thì Folsier cũng bước chân xuống ruộng lúa để đuổi theo Natyr.
Natyr đứng ở xa, trông thấy Folsier đi theo mình thì nhếch mép cười đắc ý. Cô ta không ngờ rằng Folsier lại dễ bị dẫn dụ như vậy. Nếu hắn ta cứ kiên trì ở lại trên đường thì khả năng chiến thắng của Natyr là gần như không thể rồi.
Nhưng thực tế là thực tế, Folsier đã bỏ đi lợi thế của mình rồi thì Natyr không còn lý do để tiếp tục trốn tránh nữa. Cô ta quay người lại, cầm chặt con dao găm trong tay mình, sẵn sàng ném nó vào người kẻ địch khi khoảng cách đủ ngắn để hắn ta không kịp tránh né.
Folsier bước lại từ xa, trông dáng vẻ của Natyr thì cũng đoán được ít nhiều ý định cùng suy nghĩ của cô ta. Rồi Folsier bất chợt hạ thấp người xuống, dậm chân một cú làm nước cùng sình đất bắn tung tóe, sau đó dậm chân thêm một cái nữa mà phóng người về phía trước, đâm thẳng một thương vào Natyr.
Natyr đã đề phòng trước đòn tấn công như vậy, vì rõ ràng Folsier chỉ có thể làm như thế trong tình huống đầy bất lợi này mà thôi. Cô ta nhanh chóng nhảy sang một bên, tránh được trong gang tấc, rồi ném liền con dao trong tay mình ra.
Con dao được ném đi dễ dàng đâm vào người Folsier, rút đi một ít khí huyết của hắn ta. Dù vậy, Folsier lại nhăn mặt, trông điên tiết vô cùng. Chiến tích chiến thắng tuyệt đối của hắn ta đã đơn giản như thế mà biến mất.
Cơn giận làm Folsier không nghĩ được nhiều, cũng không muốn nghĩ. Hắn ta quay người, thấy Natyr lại chuẩn bị ném một con dao găm khác, chẳng thèm quan mà lần nữa nhảy phốc tới đâm một thương vào kẻ địch.
Nhưng cái Natyr cần không gì hơn là sự điên tiết mất khôn đó của Folsier. Cô ta liền dùng chân đá một cú lên trên, hất văng bùn sình vào người Folsier, sau đó nhẹ nhàng di chuyển một khoảng vừa đủ né tránh đòn tấn công không còn chính xác của hắn ta.
– Chơi xấu! – Neh thốt.
– Quả thật đáng kinh ngạc. – Howlei gật gù bảo – Đúng là chỉ có Natyr mới nghĩ ra cách này. Folsier coi như xong rồi.
– Chưa chắc. – Darmil bảo.
Howlei ngạc nhiên nhìn lấy Darmil, nhưng nó không phản ứng lại chút nào, chỉ chăm chăm theo dõi tiếp diễn biến trận đấu.
Darmil cơ bản cũng không biết Folsier sẽ dùng cách gì để thoát khỏi tình huống này, nhưng nó biết hắn ta sẽ không dễ dàng thất bại như vậy. Cho đến giờ, Folsier vẫn chưa sử dụng một vật phẩm nào cả, và một kẻ có thể đi đến vòng bán kết mà vẫn bảo toàn được chiến thắng tuyệt đối thì hẳn phải giữ cho mình con bài tẩy nào đấy.
Folsier nhắm tịt mắt vì bùn đất trên mặt mình, khó khăn giữ lấy thăng bằng khi tiếp đất. Hắn ta sau đó quay phắt người lại, nhưng chưa kịp làm gì tiếp thì đã bị sợi xích từ Natyr bay tới quấn lấy cả người mà ngã vật ra.
Natyr không hề bỏ qua cơ hội khó mà có được của mình, cầm lấy dao găm trong tay mà lao đến tấn công Folsier. Đây là vũ khí duy nhất còn lại của cô ta, cả xích lẫn dao đều đã hết cả rồi.
Nhưng cú đâm của Natyr đã không thực hiện được. Khi Natyr vừa chạy đến ngay bên người Folsier thì bỗng nhiên một vụ nổ xảy ra hất văng cô ta đi mấy mét.
– Là bùa ‘Bộc phá’! – Howlei ngạc nhiên thốt – Tên thương đấu sĩ này vậy mà dùng bùa?
– Cũng không phải là không được phép. – Neh bảo – Nhưng hiệu quả rõ ràng là không tốt.
Lời của Neh không sai. Nếu lá bùa được kích hoạt bởi một thuật sư thì hẳn Natyr đã bị trúng một đòn chí mạng rồi chứ không thể lại lồm cồm ngồi dậy như trên màn hình được. Nhưng lá bùa đã hoàn thành được nhiệm vụ của mình, ngược lại nếu uy lực quá lớn thì Folsier có thể sẽ chết luôn trong vụ nổ.
Folsier rất đau đớn vì vụ nổ, nhưng vẫn vội vàng tháo xích khỏi người mà đứng dậy. Hắn ta nhìn chằm chằm lấy Natyr, cả người run lên từng hồi. Là giận dữ, cũng là phấn khích. Kẻ nghĩ rằng mình đã thắng chắc lại bị nổ văng đi, Folsier không kiềm được nữa mà bật cười vang.
Neh xì một tiếng, bực tức, nhưng không hoảng loạn. Cô biết rõ lá bùa ‘Bộc phá’ đối với đấu sĩ có trọng số rất lớn, và cách dùng của Folsier rõ ràng không mang lại lợi ích gì nhiều cả. Hắn ta sau khi bị nổ trúng thì ắt tốc độ cũng không còn nhanh như trước nữa. Bây giờ cùng lắm chỉ là cả hai được đưa về lại thế cân bằng mà thôi.
Một bình thuốc hồi phục khí huyết, Folsier lấy ra định uống nhưng liền bị Natyr phóng dao tới phá nát. Cô ta sau đó lao đến tấn công luôn.
Không giống với Folsier, Natyr vừa sử dụng bình thuốc của mình cách đây không lâu, sử dụng tiếp lần nữa thì thuốc sẽ là độc dược hại chết bản thân. Vậy nên cô ta không thể để Folsier vận dụng được lợi thế đó của hắn ta.
Folsier nhìn Natyr tay không tất sắt chạy đến chỗ mình, không kiềm được mỉm cười đắc ý. Hắn ta đoán là nữ người thú đã không còn vũ khí nữa rồi, mà dù cho còn thì cũng không phải là đối thủ của mình.
Một thương được đâm ra, không nhanh như trước nhưng vô cùng chuẩn xác hướng thẳng lấy ngực của Natyr. Nữ người thú khẽ lách người, vẫn lao về trước, không hề có ý định dừng lại, mặc cho cây thương đâm trúng mạn sườn của mình.
Folsier không suy nghĩ được nhiều, rút vội thương về đồng thời lùi về sau một bước. Nhưng trước thế lao đến của Natyr, hắn ta không thể tạo khoảng cách được bị cô ta đấm một cú móc hết lực vào hàm. Cú đấm của nữ người thú nhỏ nhắn trông vậy mà đầy uy lực, khiến đầu Folsier lệch hẳn sang một bên.
Folsier cất một tiếng chửi, đưa tay nắm lấy cổ Natyr nhưng lại bị cô ta nhanh chóng tránh thoát, tung thêm một đấm nữa vào thẳng mặt.
Folsier có hơi choáng váng, quyết định từ bỏ bắt lấy kẻ địch, cầm thương kéo sát người, chực đâm Natyr.
Nhưng Natyr không để cho Folsier có cơ hội làm điều đó, đã lợi dụng lúc hắn ta bị choáng mà bước ra sau người rồi quàng tay siết chặt cổ, đu lên người hắn ta luôn.
Folsier bị siết cổ, biết chắc mình không thể thoát khỏi tình thế này được, liền dứt khoát rút ra con dao găm bên hông mà đâm vào Natyr.
Một cú, hai cú rồi ba cú. Từng đòn đâm đều là dùng hết lực, tạo ra ba vết thương túa máu bên hông Natyr. Thế nhưng cô ta không hề từ bỏ việc siết cổ Folsier mà ngược lại càng cố sức siết chặt hơn nữa.
Sự bền bỉ cùng sức sống của một người thú thật đáng kinh ngạc.
Folsier dần mất bình tĩnh. Hắn ta quờ quạng, quay người cố vật Natyr, rồi lại đâm. Khí huyết của hai người cứ thế bị rút đi thật nhanh, chẳng mấy chốc kẻ thắng người thua đã được định đoạt.
Natyr buông thõng tay, ngả người ra trên ruộng lúa. Cô ta đau đớn vô cùng, mắt mờ, tay run còn hơi thở thì yếu ớt, hẳn chỉ vài giây nữa thôi sẽ tắt mất.
Nhưng sau cùng thì, Natyr đã thắng.
– Cô ta đúng là điên mà. – Howlei thốt – Vì chiến thắng mà chọn cách chiến đấu liều mạng như vậy.
– Cứ tưởng Folsier thắng chắc rồi chứ. – Neh cất tiếng – Trận đấu này đúng là thăng trầm khó đoán.
– Thật ngưỡng mộ. – Darmil nói.
Howlei nhìn Darmil, thấy rằng nó không hề đùa mới tặc lưỡi bảo:
– Đúng là chỉ có cậu mới nghĩ như vậy được.
Darmil không định phản bác gì, nó cảm thấy chiến đấu hết mình như Natyr cùng Folsier vừa rồi thật sự tốt. Kiểu chiến đấu lén lén lút lút như trận trước của nó mới là đáng chê trách.
Nhưng Turan đã bảo rồi, Darmil không thể vì ham muốn cá nhân mà làm lỡ mục đích chung được.
– Trận đấu kế, cậu đã chuẩn bị gì chưa? – Howlei hỏi.
– Chuẩn bị gì cơ? – Darmil thắc mắc.
– Này nhé, cậu đang phải đối mặt với quán quân khung hạng này của giải đấu lần trước đó. Sao trông như thể không có gì quan trọng vậy?
Darmil không hiểu ý của Howlei. Nó thật sự không có chuẩn bị gì, nhưng nó cũng không xem nhẹ trận đấu sắp tới của mình mà ngược lại còn trông chờ kẻ địch mang danh thiết nhân kia.
– Ha! Tên Kayfeitian đó làm sao có cửa với kỳ phùng địch thủ của ta chứ!
Neh cất tiếng, vẻ kiêu ngạo thấy rõ. Rồi cô ta thụi tay vào bên sườn Darmil bảo:
– Nè nè, ta nói ngươi thấy có đúng không?
– Tôi chỉ mong hắn ta không phải là hữu danh vô thực thôi.
Darmil đáp, cười hời hợt. Nó chẳng định giải thích với Howlei hay để tâm lời của Neh làm gì. Nó giờ chỉ muốn mau chóng được so đấu với đối thủ của mình mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.