Chương 19: Hợp tác cho đôi trẻ
Châm My
02/07/2024
' Ba mẹ '. Hàn Tư Châu vui vẻ khi nhìn thấy hai người họ, đã hơn một năm rồi cô mới quay trở lại, có phải cô quá bất hiếu rồi không.
Hơn ai hết, ba mẹ có thể là điểm tựa vững chắc cho cô dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.
' Tư Châu '. Bà Hàn nhanh chân chạy đến ôm cô con gái bé bóng của mình.
Khung cảnh đoàn viên thật sự đã làm cho ai có mặt ở đây cũng cảm thấy vui trong lòng.
' Con nhớ mẹ lắm '. Cô xúc động nói.
' Không nhớ ba sao? '. Ông Hàn gương mặt có phần ghen tị, chỉ nhớ mẹ còn người ba này thì sao?.
' Ba, con cũng nhớ ba mà '. Cô buông mẹ mình ra, ngồi xuống ôm cánh tay đầu thì dựa vào vai ba mà nũng nịu.
' Ba chỉ nói vui thôi mà '. Ông Hàn xoa đầu con gái.
' Ơ, Mộ Đằng vào ngồi đi con '.
Ông tinh ý nhìn thấy Mộ Đằng bên ngoài. Cậu sợ vào trong sẽ phá vỡ bầu không khí hạnh phúc của gia đình họ mất.
' Con chào ông bà chủ '. Mộ Đằng cũng rất vui khi được gặp ông bà.
' Được rồi hai đứa, vào trong rửa mặt nghĩ ngơi một lát để mẹ đi chuẩn bị cơm '. Bà Hàn nhìn cậu thì cười tủm tỉm. Bà rất hài lòng với chàng trai này. Nếu thật sự đến được với Tư Châu thì còn gì bằng.
' Cảm ơn bà chủ '. Thấy được đón tiếp nhiệt tình cậu cũng vui mừng trong lòng.
' Để con phụ mẹ '. Cô hí hửng theo mẹ vào bếp.
' Con cũng biết nấu ăn sao? '. Con gái bà mà biết nấu ăn đúng là chuyện cười trong ngày.
' Mẹ à, có nhiều người mà mẹ làm con ngại '. Cô xấu hổ vì bị nghi ngờ.
Lúc ở chung với chị Tuyết Ngôn tất cả đều được chị ấy nấu cho. Sau khi dọn về sống với anh trai thì chuyện bếp núc cũng do một tay Hàn Tiêu lo liệu, cô chỉ việc ngồi ăn thôi, có chiên trứng mà còn khét thì cô có thể làm được món gì chứ.
' Có ai đâu chứ, toàn là người nhà cả mà '.
Câu nói của bà làm cho Mộ Đằng như mở cờ trong bụng còn Tư Châu thì không cảm thấy thoải mái chút nào. Giống như mẹ khẳng định rằng cậu và cô có gì với nhau.
' Mẹ à, con đói rồi, vào trong thôi '. Sợ mẹ sẽ đi quá xa, cô đành phải lảng tránh đi.
' Từ từ.... '
...
' Ực, ực... '. Hứa Tuấn Khải loạng choạng trong cơn say, Mã Đệ phải ròng mình hết cỡ mới có thể đỡ tên sâu rượu này.
' Thiệt là, có ai ép cậu uống đâu mà uống cho quá giờ thân thể tàng tạ chẳng ai nhận ra đây là cậu hai nhà họ Hứa '. Mã Đệ lên tiếng trách mắng.
' Cậu... thì... Ực...Ực... biết gì chứ '. Tuấn Khải khó khăn lắm mới có thể nói vài chữ.
' Biết cậu say khước phải nhờ tôi đem cái thân xác héo úa này về '. Cũng may Mã Đệ mình là người bạn có tình có nghĩa nếu không là mặc xác tên này, vậy mà không biết điều chửi ngược lại mình coi có tức không chứ.
' Cậu... có biết... Ực... Yêu từ cái nhìn... đầu tiên không? Tôi... Ực... yêu cô ấy '. Nói đến Tuyết Ngôn cậu như càng có thêm động lực.
' Bỏ đi, cậu và chị ấy không có kết quả gì đâu '. Thiệt là bao cô gái ngoài kia thiếu gì mà chôn trái tim mình ở chị dâu tương lai.
' Cậu biết... gì... mà nói. Không có... Ực thì... dàn..h '. Cậu vẫn từ chối lời khuyên của bạn mình.
Nhìn thấy Dĩ Quân và Tuyết Ngôn sánh bước bên nhau là cậu gần như điên tiết lên.
Đầu óc trống rỗng nên mới kéo Mã Để đi bar cho đỡ sầu nào ngờ còn sầu hơn.
' Tùy cậu, giờ để tôi đưa lên phòng '. Mới được ba mẹ thả tự do giờ phải chứa chấp thêm một thằng bịp rượu, có khi ổng bả tống cổ hai đứa ra ngoài đường.
Mã Đệ đưa Tuấn Khải về nhà mình chứ nào giám đưa về Hứa Gia.
...
' Ông... '. Bà Hàn đang nằm suy tư đột nhiên bật dậy lay tay chồng mình.
' Bà sao vậy... '. Gương mặt khó hiểu không biết lại xảy ra chuyện gì.
' Dẹp cuốn sách qua một bên, chuyện Tư Châu quan trọng hơn '. Chồng bà suốt ngày sách với báo, nhiều lúc tủi thân vợ mà còn không bằng mấy cuốn sách đó.
Nghe lời vợ, ông cũng dẹp hẳn qua một bên.
' Tư Châu có chuyện gì sao? '.
' Đàn ông các người quá vô tâm đi '. Bà có chút dỗi với ông Hàn.
Ông Hàn ngơ ngác không hiểu.
' Trong bữa cơm đó, tôi để ý thấy Mộ Đằng cứ nhìn Tư Châu suốt '. Bà đi méc với chồng mình.
' Rồi sao? '. Chuyện này quá bình thường, có ai không biết Mộ Đằng thích con gái nhà ông.
' Ý tôi là có nên tác hợp cho tụi nhỏ không. Tôi là rất thích Mộ Đằng đó, thằng bé vừa đẹp trai, ga lăng, nhìn ánh mắt là biết rất yêu Tư Châu '.
' Chuyện đó thì tùy Tư Châu, con bé thích ai thì tôi gả đó, không có chuyện bức hôn đâu nhé '. Nhìn sơ qua là biết bà ấy chấm điểm Mộ Đằng rất cao rồi.
' Gì mà bức hôn, này chỉ thuận nước đẩy thuyền thôi, được thì vui vẻ chứ sao '. Nói chuyện với ông ấy đúng là nhạt nhẽo.
Qua hỏi trực tiếp Tư Châu có phải tốt hơn không.
Bà bỏ đi một nước không thèm hơn thua với ông Hàn làm gì nữa, làm như bà là người mẹ xấu xa ép buộc con mình vào chỗ chết không bằng.
' Về sớm nhé, không có bà sao tôi ngủ được '.
Biết bà đang giận nên chỉ nói to mà không dám kéo lại, vợ chồng già mà giận một chút rồi cũng quên thôi...
Hơn ai hết, ba mẹ có thể là điểm tựa vững chắc cho cô dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.
' Tư Châu '. Bà Hàn nhanh chân chạy đến ôm cô con gái bé bóng của mình.
Khung cảnh đoàn viên thật sự đã làm cho ai có mặt ở đây cũng cảm thấy vui trong lòng.
' Con nhớ mẹ lắm '. Cô xúc động nói.
' Không nhớ ba sao? '. Ông Hàn gương mặt có phần ghen tị, chỉ nhớ mẹ còn người ba này thì sao?.
' Ba, con cũng nhớ ba mà '. Cô buông mẹ mình ra, ngồi xuống ôm cánh tay đầu thì dựa vào vai ba mà nũng nịu.
' Ba chỉ nói vui thôi mà '. Ông Hàn xoa đầu con gái.
' Ơ, Mộ Đằng vào ngồi đi con '.
Ông tinh ý nhìn thấy Mộ Đằng bên ngoài. Cậu sợ vào trong sẽ phá vỡ bầu không khí hạnh phúc của gia đình họ mất.
' Con chào ông bà chủ '. Mộ Đằng cũng rất vui khi được gặp ông bà.
' Được rồi hai đứa, vào trong rửa mặt nghĩ ngơi một lát để mẹ đi chuẩn bị cơm '. Bà Hàn nhìn cậu thì cười tủm tỉm. Bà rất hài lòng với chàng trai này. Nếu thật sự đến được với Tư Châu thì còn gì bằng.
' Cảm ơn bà chủ '. Thấy được đón tiếp nhiệt tình cậu cũng vui mừng trong lòng.
' Để con phụ mẹ '. Cô hí hửng theo mẹ vào bếp.
' Con cũng biết nấu ăn sao? '. Con gái bà mà biết nấu ăn đúng là chuyện cười trong ngày.
' Mẹ à, có nhiều người mà mẹ làm con ngại '. Cô xấu hổ vì bị nghi ngờ.
Lúc ở chung với chị Tuyết Ngôn tất cả đều được chị ấy nấu cho. Sau khi dọn về sống với anh trai thì chuyện bếp núc cũng do một tay Hàn Tiêu lo liệu, cô chỉ việc ngồi ăn thôi, có chiên trứng mà còn khét thì cô có thể làm được món gì chứ.
' Có ai đâu chứ, toàn là người nhà cả mà '.
Câu nói của bà làm cho Mộ Đằng như mở cờ trong bụng còn Tư Châu thì không cảm thấy thoải mái chút nào. Giống như mẹ khẳng định rằng cậu và cô có gì với nhau.
' Mẹ à, con đói rồi, vào trong thôi '. Sợ mẹ sẽ đi quá xa, cô đành phải lảng tránh đi.
' Từ từ.... '
...
' Ực, ực... '. Hứa Tuấn Khải loạng choạng trong cơn say, Mã Đệ phải ròng mình hết cỡ mới có thể đỡ tên sâu rượu này.
' Thiệt là, có ai ép cậu uống đâu mà uống cho quá giờ thân thể tàng tạ chẳng ai nhận ra đây là cậu hai nhà họ Hứa '. Mã Đệ lên tiếng trách mắng.
' Cậu... thì... Ực...Ực... biết gì chứ '. Tuấn Khải khó khăn lắm mới có thể nói vài chữ.
' Biết cậu say khước phải nhờ tôi đem cái thân xác héo úa này về '. Cũng may Mã Đệ mình là người bạn có tình có nghĩa nếu không là mặc xác tên này, vậy mà không biết điều chửi ngược lại mình coi có tức không chứ.
' Cậu... có biết... Ực... Yêu từ cái nhìn... đầu tiên không? Tôi... Ực... yêu cô ấy '. Nói đến Tuyết Ngôn cậu như càng có thêm động lực.
' Bỏ đi, cậu và chị ấy không có kết quả gì đâu '. Thiệt là bao cô gái ngoài kia thiếu gì mà chôn trái tim mình ở chị dâu tương lai.
' Cậu biết... gì... mà nói. Không có... Ực thì... dàn..h '. Cậu vẫn từ chối lời khuyên của bạn mình.
Nhìn thấy Dĩ Quân và Tuyết Ngôn sánh bước bên nhau là cậu gần như điên tiết lên.
Đầu óc trống rỗng nên mới kéo Mã Để đi bar cho đỡ sầu nào ngờ còn sầu hơn.
' Tùy cậu, giờ để tôi đưa lên phòng '. Mới được ba mẹ thả tự do giờ phải chứa chấp thêm một thằng bịp rượu, có khi ổng bả tống cổ hai đứa ra ngoài đường.
Mã Đệ đưa Tuấn Khải về nhà mình chứ nào giám đưa về Hứa Gia.
...
' Ông... '. Bà Hàn đang nằm suy tư đột nhiên bật dậy lay tay chồng mình.
' Bà sao vậy... '. Gương mặt khó hiểu không biết lại xảy ra chuyện gì.
' Dẹp cuốn sách qua một bên, chuyện Tư Châu quan trọng hơn '. Chồng bà suốt ngày sách với báo, nhiều lúc tủi thân vợ mà còn không bằng mấy cuốn sách đó.
Nghe lời vợ, ông cũng dẹp hẳn qua một bên.
' Tư Châu có chuyện gì sao? '.
' Đàn ông các người quá vô tâm đi '. Bà có chút dỗi với ông Hàn.
Ông Hàn ngơ ngác không hiểu.
' Trong bữa cơm đó, tôi để ý thấy Mộ Đằng cứ nhìn Tư Châu suốt '. Bà đi méc với chồng mình.
' Rồi sao? '. Chuyện này quá bình thường, có ai không biết Mộ Đằng thích con gái nhà ông.
' Ý tôi là có nên tác hợp cho tụi nhỏ không. Tôi là rất thích Mộ Đằng đó, thằng bé vừa đẹp trai, ga lăng, nhìn ánh mắt là biết rất yêu Tư Châu '.
' Chuyện đó thì tùy Tư Châu, con bé thích ai thì tôi gả đó, không có chuyện bức hôn đâu nhé '. Nhìn sơ qua là biết bà ấy chấm điểm Mộ Đằng rất cao rồi.
' Gì mà bức hôn, này chỉ thuận nước đẩy thuyền thôi, được thì vui vẻ chứ sao '. Nói chuyện với ông ấy đúng là nhạt nhẽo.
Qua hỏi trực tiếp Tư Châu có phải tốt hơn không.
Bà bỏ đi một nước không thèm hơn thua với ông Hàn làm gì nữa, làm như bà là người mẹ xấu xa ép buộc con mình vào chỗ chết không bằng.
' Về sớm nhé, không có bà sao tôi ngủ được '.
Biết bà đang giận nên chỉ nói to mà không dám kéo lại, vợ chồng già mà giận một chút rồi cũng quên thôi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.