Chương 21: Thử váy cưới
Châm My
02/07/2024
Hứa Dĩ Quân như lời đã nói, hôm nay sẽ dẫn Tuyết Ngôn đi thử váy cưới.
Tuyết Ngôn đang tất bật với Ro-heart thì bị anh lôi kéo tới studio váy cưới nổi tiếng bật nhất thành phố A.
Cô đứng trước sảnh chờ mà cứ tưởng rằng như trong mơ, hoàn toàn không nghĩ đến việc sẽ có một ngày sẽ cùng anh đến nơi này.
’ Vào trong thôi ’. Thấy cô cứ đứng ở đó thẩn thờ anh liền lại gần nhắc nhỡ.
Cứ có cảm giác là cô không vui khi lấy được người chồng vừa đẹp trai lại còn giàu có như anh.
’ Vâng ’. Nói rồi, cô được anh nắm tay đi vào trong khu vực khách V.I.P.
Nhân viên bắt gặp người quen thì đón tiếp nồng nhiệt.
’ Anh Hứa mời qua bên này ’.
’ Được ’.
’ Anh muốn chọn loại váy cưới như thế nào? Cổ điển hay hiện đại ạ ’. Nhân viên nhiệt tình tư vấn.
’ Kết hợp cả hai đi ’. Lời nói của anh vừa dứt nhân viên liền đơ cả mặt. Đúng là Dĩ Quân lúc nào cũng thích làm khó người khác.
’ À, có … thưa anh ’.
Sỡ dĩ anh không đặt riêng thiết kế cho cô là vì quá mất thời gian, còn anh thì muốn vợ lắm rồi.
Dù sau váy cưới cũng thuộc đắc nhất nên không quá bận tâm việc nó không xứng tầm với Tuyết Ngôn hay không.
Vợ anh nhất định phải sỡ hữu những gì tốt nhất.
’ Anh à, chỉ cần đơn giản là được rồi … Em … ’. Nhìn anh là cô biết thích những gì đắt đỏ, những thứ tầm thường không bao giờ để ý đến. Chỉ có cô là ngoại lệ.
Một cô gái bình thường đến mức tầm thường.
Anh hoàn toàn gạt phắc đi lời cô nói.
Chuyện gì anh cũng có thể nhường nhưng mang đến những điều tốt đẹp nhất cho cô anh sẽ tự làm theo ý mình. Anh biết thế nào cô gái của anh cũng sẽ ngăn cản vì sợ tốn kém.
Nhưng anh là ai chứ Chủ tịch - Diamond DK đâu phải là một danh xưng.
Cô thấy thái độ của anh liền quay qua giận dỗi.
Anh mặc kệ, chỉ biết nắm chặt tay cô đi theo sự hướng dẫn của nhân viên.
’ Anh chị cứ thoải mái lựa chọn, khi nào cần hãy gọi chúng tôi, xin phép ra ngoài ạ ’. Nhân viên muốn cho hai người họ có không gian riêng nên lui ra ngoài.
Giờ ở đây chỉ còn lại hai người họ.
Thấy cô giận ra mặt nên anh xuống nước năn nỉ.
’ Tuyết Ngôn, anh xin lỗi ’. Sau khi nói lời xin lỗi liền tặng kèm cô thêm một nụ hôn nồng cháy.
Tuyết Ngôn nào chịu nỗi với chiêu trò của anh, nên cũng xin giơ tay đâu hàng.
’ Dĩ Quân, ưm… được rồi mà, em đi thử ngay đây ’.
Nghe lời từ sớm đâu phải chịu sưng môi.
Chỉ là cô sợ nhân viên vào thì bắt gặp được cảnh này không biết sẽ xấu hổ đến mức nào nên mới chịu thất thế trước anh.
Anh ngồi đợi cô thay mà suy nghĩ đến việc của mẹ mình.
Không biết anh làm cách gì mới có thể thuyết phục được bà ấy chấp nhận Tuyết Ngôn.
Ngồi suy nghĩ cuối cùng cô cũng thay xong nhưng hình như có trục trặc gì đó. Váy vừa dài lại vừa khó kéo. Nên nhất định phải có người hỗ trợ.
’ Dĩ Quân có thể gọi giúp nhân viên nữ vào giúp em không? ’. Cô thì đang cực kì khó chịu vì độ cồng kềnh của váy mà anh thì như người mất hồn khi nhìn nhìn thấy cô.
’ Sao vậy em? ’.
’ Em kéo khóa không được ’. Cô vừa nói vừa cố giữ không để bị vuột.
Anh nghe vậy thì anh mắt đột nhiên sáng rực, cơ hội của mình đây rồi.
’ Được, chờ anh một chút ’.
Cô thì đang mong chờ, còn anh sao đi mà lâu thế không biết.
Đột nhiên …
’ Dĩ Quân, sao lại là anh ’. Cô bất ngờ đến suýt té.
Còn anh mặt tỉnh bơ như không biết đang xảy ra chuyện gì.
’ Anh vào giúp em mà ’. Anh ra ngoài đuổi hết nhân viên rồi, ở đây anh mới chớp được cơ hội chứ.
Sao cô nghe giọng anh có chút mờ ám.
’ Không cần, anh đi gọi chị nhân viên lúc nãy cho em ’.
’ Thay vì nhân viên thì anh phục vụ sẽ tốt hơn ’.
Biến thái, cô không ngờ anh còn có bộ mặt này.
’ Dĩ Quân, ra ngoài đi mà ’. Tuyết Ngôn liên tục xua đuổi.
Thấy cô sợ hãi anh liền bật cười, sao có thể đáng yêu như thế không biết.
’ Đùa thôi, để anh kéo giúp em ’. Anh đột nhiên nghiêm túc làm cô có thể an tâm đi phần nào.
Anh từ phía sau nói như thổi vào tai.
’ Em đang nghĩ lung tung gì đó ’.
Cô ngượng ngùng, mặt đỏ hết cả lên khi anh đoán được suy nghĩ của mình.
Nhưng cũng do anh nói không rõ ràng, làm cô nghĩ anh sẽ làm gì cô chứ.
’ Anh đừng có nói bậy, xong rồi anh ra ngoài đi ’.
’ Được, được là anh nghĩ nhiều ’. Anh cười cười rồi ra ngoài.
Sau khi ổn định, chỉnh tề hết mọi thứ cô liền kéo rèm để xem phản ứng của anh.
’ Dĩ Quân, bộ này thấy thế nào ’.
’ Tạm ổn nhưng em thay tiếp đi ’
Do lúc nãy bận trêu đùa mà không để ý, bồ này nhìn cầu kì quá.
Cô tin mắt nhìn của anh nên đồng ý vào thay bộ mới.
’ Thay ’.
’ Thay ’.
’ Thay ’.
…
Cái tên cà chớn này, đã thử biết bao nhiêu lần rồi nhưng anh điều không hài lòng.
Lúc thì nói váy này nhìn già, lúc thì nói nó che hết cái cổ nhìn em lùn lại.
Cuối cùng, anh cũng tự tìm cho cô bộ váy thích hợp.
Cô thì có vẻ không thích nhưng vẫn đồng tình với anh nếu không chắc là sáng mai cũng không chọn được cái nào ưng ý mất …
Tuyết Ngôn đang tất bật với Ro-heart thì bị anh lôi kéo tới studio váy cưới nổi tiếng bật nhất thành phố A.
Cô đứng trước sảnh chờ mà cứ tưởng rằng như trong mơ, hoàn toàn không nghĩ đến việc sẽ có một ngày sẽ cùng anh đến nơi này.
’ Vào trong thôi ’. Thấy cô cứ đứng ở đó thẩn thờ anh liền lại gần nhắc nhỡ.
Cứ có cảm giác là cô không vui khi lấy được người chồng vừa đẹp trai lại còn giàu có như anh.
’ Vâng ’. Nói rồi, cô được anh nắm tay đi vào trong khu vực khách V.I.P.
Nhân viên bắt gặp người quen thì đón tiếp nồng nhiệt.
’ Anh Hứa mời qua bên này ’.
’ Được ’.
’ Anh muốn chọn loại váy cưới như thế nào? Cổ điển hay hiện đại ạ ’. Nhân viên nhiệt tình tư vấn.
’ Kết hợp cả hai đi ’. Lời nói của anh vừa dứt nhân viên liền đơ cả mặt. Đúng là Dĩ Quân lúc nào cũng thích làm khó người khác.
’ À, có … thưa anh ’.
Sỡ dĩ anh không đặt riêng thiết kế cho cô là vì quá mất thời gian, còn anh thì muốn vợ lắm rồi.
Dù sau váy cưới cũng thuộc đắc nhất nên không quá bận tâm việc nó không xứng tầm với Tuyết Ngôn hay không.
Vợ anh nhất định phải sỡ hữu những gì tốt nhất.
’ Anh à, chỉ cần đơn giản là được rồi … Em … ’. Nhìn anh là cô biết thích những gì đắt đỏ, những thứ tầm thường không bao giờ để ý đến. Chỉ có cô là ngoại lệ.
Một cô gái bình thường đến mức tầm thường.
Anh hoàn toàn gạt phắc đi lời cô nói.
Chuyện gì anh cũng có thể nhường nhưng mang đến những điều tốt đẹp nhất cho cô anh sẽ tự làm theo ý mình. Anh biết thế nào cô gái của anh cũng sẽ ngăn cản vì sợ tốn kém.
Nhưng anh là ai chứ Chủ tịch - Diamond DK đâu phải là một danh xưng.
Cô thấy thái độ của anh liền quay qua giận dỗi.
Anh mặc kệ, chỉ biết nắm chặt tay cô đi theo sự hướng dẫn của nhân viên.
’ Anh chị cứ thoải mái lựa chọn, khi nào cần hãy gọi chúng tôi, xin phép ra ngoài ạ ’. Nhân viên muốn cho hai người họ có không gian riêng nên lui ra ngoài.
Giờ ở đây chỉ còn lại hai người họ.
Thấy cô giận ra mặt nên anh xuống nước năn nỉ.
’ Tuyết Ngôn, anh xin lỗi ’. Sau khi nói lời xin lỗi liền tặng kèm cô thêm một nụ hôn nồng cháy.
Tuyết Ngôn nào chịu nỗi với chiêu trò của anh, nên cũng xin giơ tay đâu hàng.
’ Dĩ Quân, ưm… được rồi mà, em đi thử ngay đây ’.
Nghe lời từ sớm đâu phải chịu sưng môi.
Chỉ là cô sợ nhân viên vào thì bắt gặp được cảnh này không biết sẽ xấu hổ đến mức nào nên mới chịu thất thế trước anh.
Anh ngồi đợi cô thay mà suy nghĩ đến việc của mẹ mình.
Không biết anh làm cách gì mới có thể thuyết phục được bà ấy chấp nhận Tuyết Ngôn.
Ngồi suy nghĩ cuối cùng cô cũng thay xong nhưng hình như có trục trặc gì đó. Váy vừa dài lại vừa khó kéo. Nên nhất định phải có người hỗ trợ.
’ Dĩ Quân có thể gọi giúp nhân viên nữ vào giúp em không? ’. Cô thì đang cực kì khó chịu vì độ cồng kềnh của váy mà anh thì như người mất hồn khi nhìn nhìn thấy cô.
’ Sao vậy em? ’.
’ Em kéo khóa không được ’. Cô vừa nói vừa cố giữ không để bị vuột.
Anh nghe vậy thì anh mắt đột nhiên sáng rực, cơ hội của mình đây rồi.
’ Được, chờ anh một chút ’.
Cô thì đang mong chờ, còn anh sao đi mà lâu thế không biết.
Đột nhiên …
’ Dĩ Quân, sao lại là anh ’. Cô bất ngờ đến suýt té.
Còn anh mặt tỉnh bơ như không biết đang xảy ra chuyện gì.
’ Anh vào giúp em mà ’. Anh ra ngoài đuổi hết nhân viên rồi, ở đây anh mới chớp được cơ hội chứ.
Sao cô nghe giọng anh có chút mờ ám.
’ Không cần, anh đi gọi chị nhân viên lúc nãy cho em ’.
’ Thay vì nhân viên thì anh phục vụ sẽ tốt hơn ’.
Biến thái, cô không ngờ anh còn có bộ mặt này.
’ Dĩ Quân, ra ngoài đi mà ’. Tuyết Ngôn liên tục xua đuổi.
Thấy cô sợ hãi anh liền bật cười, sao có thể đáng yêu như thế không biết.
’ Đùa thôi, để anh kéo giúp em ’. Anh đột nhiên nghiêm túc làm cô có thể an tâm đi phần nào.
Anh từ phía sau nói như thổi vào tai.
’ Em đang nghĩ lung tung gì đó ’.
Cô ngượng ngùng, mặt đỏ hết cả lên khi anh đoán được suy nghĩ của mình.
Nhưng cũng do anh nói không rõ ràng, làm cô nghĩ anh sẽ làm gì cô chứ.
’ Anh đừng có nói bậy, xong rồi anh ra ngoài đi ’.
’ Được, được là anh nghĩ nhiều ’. Anh cười cười rồi ra ngoài.
Sau khi ổn định, chỉnh tề hết mọi thứ cô liền kéo rèm để xem phản ứng của anh.
’ Dĩ Quân, bộ này thấy thế nào ’.
’ Tạm ổn nhưng em thay tiếp đi ’
Do lúc nãy bận trêu đùa mà không để ý, bồ này nhìn cầu kì quá.
Cô tin mắt nhìn của anh nên đồng ý vào thay bộ mới.
’ Thay ’.
’ Thay ’.
’ Thay ’.
…
Cái tên cà chớn này, đã thử biết bao nhiêu lần rồi nhưng anh điều không hài lòng.
Lúc thì nói váy này nhìn già, lúc thì nói nó che hết cái cổ nhìn em lùn lại.
Cuối cùng, anh cũng tự tìm cho cô bộ váy thích hợp.
Cô thì có vẻ không thích nhưng vẫn đồng tình với anh nếu không chắc là sáng mai cũng không chọn được cái nào ưng ý mất …
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.