Vật Hi Sinh Tu Chân Ký

Chương 101

Nhu Nạo Khinh Mạn

24/03/2020

Tô Ngưng Mi đi đến trước cửa ngừng lại, hỏi: “Anh là ai?”

Người đàn ông anh tuấn nghe vậy, đứng thẳng tắp, ‘cộp’ một tiếng, chào Tô Ngưng Mi theo nghi thức quân đội, “Kẻ hèn này thuộc quân đoàn 1 khu quân sự Bắc Kinh, đại tá Mộ Dung Minh.”

Họ Mộ Dung ư, Tô Ngưng Mi nâng mắt nhìn anh ta, lại vừa nghe thấy lời anh ta nói, khu quân sự? Vì sao khu quân sự lại đến đây tìm cô? Cô nhớ lúc trước nghe Tiêu Linh Vũ từng nói với Kiều Kiều, khu quân sự Bắc Kinh chia làm bốn quân đoàn, từng đoàn hỗ trợ và kiềm hãm lẫn nhau, bên trong dường như cũng không hợp nhau lắm, Tiêu Linh Vũ và gia tộc Kiều Kiều đều thuộc quân đoàn 4, cho nên vì sao quân đoàn 1 lại biết cô? Suy nghĩ một lúc, Tô Ngưng Mi đã hiểu ra, dù sao lúc trước đi đến căn cứ Tín Dương, có đông người đi chung, có thể tin tức đã truyền tới khu quân sự. Nhưng nếu khu quân sự tìm ra chỗ của bọn họ, vậy thì do ai nói? Nghĩ tới điều này, sắc mặt Tô Ngưng Mi có chút khó coi.

Mộ Dung Minh thấy vẻ mặt Tô Ngưng Mi không tốt lắm, bèn nói: “Cô Tô, chúng ta có thể vào nhà nói chuyện một chút được không?”

Tô Ngưng Mi ngẩng đầu, lập tức mở cửa, dẫn Mộ Dung Minh vào phòng khách, vừa hay Lục Yên bưng rau xào đi ra ngoài, nhìn thấy Mộ Dung Minh, cô cũng không ngạc nhiên gì, chỉ cười với Tô Ngưng Mi: “Tiểu Mi, mình chuẩn bị đồ ăn xong rồi, để gọi ông ngoại, bà ngoại và bọn họ xuống ăn cơm.” Nói xong, lại đi vào phòng bếp.

Tô Ngưng Mi chỉ vào sô pha, quay sang người đàn ông đứng nghiêm trang bên cạnh nói: “Đại tá Mộ Dung mời ngồi…”

Mộ Dung Minh sờ cằm, tư thế cực kì nghiêm chỉnh ngồi xuống, Tô Ngưng Mi rót cho anh một ly nước, nói: “Đại tá Mộ Dung, có thể uống nước lọc chứ? Nhà của chúng tôi không uống trà.” Nên trong nhà không có sẵn lá trà.

Mộ Dung Minh gật đầu, đáp: “Nước lọc cũng được, cám ơn cô Tô.” Nói xong cũng không khách khí, bưng ly nước lọc lên uống một hơi cạn sạch, sau đó đặt ly xuống, nói tiếp: “Lần này tôi tới đây chính là hy vọng cô Tô và anh Liên cùng với những người nhà có thực lực không tầm thường gia nhập quân đoàn 1, với thực lực của cô Tô và anh Liên mà ở chỗ này thì rất lãng phí, mặc dù thành Bắc Kinh có bày trận phòng ngự, nhưng tình hình bên ngoài không tốt lắm, thú biến dị và Zombie trải khắp toàn thế giới, nhất định phải từ từ diệt trừ bọn chúng…”

Tô Ngưng Mi chợt nói: “Mạo muội quấy rầy đại tá Mộ Dung một chút, xin hỏi đại tá Mộ Dung lấy tin tức của chúng tôi ở đâu?”

Trên gương mặt cương nghị của Mộ Dung Minh hiện lên chút áy náy, “Thật may căn cứ Tín Dương vẫn có người quen biết mấy người, mấy quân đoàn trong khu đã sớm chú ý đến các người rồi.”

Tô Ngưng Mi gật đầu, “Vậy xin hỏi đại tá Mộ Dung tìm đến chỗ này như thế nào?”

Mộ Dung Minh nói: “Bởi vì biết mấy người có quan hệ với nhà họ Tiêu và nhà họ Trần, nên đã điều tra từ trên người bọn họ, hi vọng cô Tô không tức giận.”

Tô Ngưng Mi không trả lời, sau một hồi ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Minh đang nhìn cô, hỏi: “Đại tá Mộ Dung, tôi và người nhà của tôi không hề có ý định gia nhập quân đội, cho nên thật xin lỗi.” Xuất hiện trước mặt quá nhiều người sẽ khiến bản thân bại lộ, tu vi của cô và Liên Cẩn Viên không sánh bằng ma tu kia, người nọ lại quá mức nguy hiểm, cô không muốn mạo hiểm.



Mộ Dung Minh dường như đã sớm dự đoán được kết quả, không chút tức giận, chỉ nói: “Thứ cho tôi mạo muội, xin cô Tô thông cảm, nhưng vẫn hy vọng cô Tô sẽ suy nghĩ lại.”

Tô Ngưng Mi gật đầu, cũng không nói thêm gì, lúc sau cô tiễn Mộ Dung Minh ra cửa, vừa đi ra ngoài, liền phát hiện bầu trời vốn trong xanh nay lại tối sầm, hai người ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, nhanh chóng thay đổi sắc mặt, trên trời có hàng nghìn con chim đang bay lượn, có loài chim biến dị bắt đầu đánh vào trận pháp, nhưng toàn bộ đều bị văng ra, sau cùng tất cả những loài chim biến dị đều mãnh mẽ đụng vào trận pháp…

Sắc mặt hai người rất khó coi, Mộ Dung Minh nhìn hồi lâu, cúi đầu đi ra cổng, Tô Ngưng Mi đi theo phía sau không nói gì nữa. Cho dù cô tiến vào quân khu cũng chỉ sẽ ở chỗ Tiêu Linh Vũ và Kiều Kiều…

Lúc Mộ Dung Minh ra cửa thoáng nhìn qua Tô Ngưng Mi, sau đó mới vội vàng rời khỏi. Chim biến dị tấn công trận pháp liên tục khoảng hơn hai giờ đồng hồ mới từ từ tản đi.

Sau đó, Tô Ngưng Mi vẫn ở nhà an tâm tu luyện hoặc luyện đan, vẽ bùa như cũ. Cô có thể luyện ra vài đan dược bậc thấp, tụ linh đan, giải độc đan, tích cốc đan, luyện khí đan, sau khi biết được dị năng của Hàn Bảo đã đạt đến đỉnh cấp bốn, Tô Ngưng Mi liền đưa thú biến dị cấp năm nhặt được trên đường cho Hàn Bảo tu luyện.

Tô Ngưng Mi nghĩ có lẽ mấy ngày sau Tiêu Linh Vũ và Kiều Kiều sẽ tìm tới cửa, quả nhiên không sai, chưa tới hai ngày, bọn họ liền tìm đến cửa, nhìn bộ dạng của Kiều Kiều dường như có chút không vui, Trần Kiều Kiều ôm cánh tay Tô Ngưng Mi nói: “Chị Tiểu Mi, xin lỗi mà, lần này em với anh Tiêu có chuyện muốn tìm chị giúp đỡ. Chắc hẳn chị đã biết chuyện chim biến dị công kích trận pháp vào hôm trước, ông nội em và ông nội anh Tiêu bàn bạc hi vọng chị và anh Liên có thể giúp đỡ bọn em. Đó là hi vọng mỗi lần ra ngoài săn giết thú biến dị và Zombie thì chị và anh Liên sẽ đi cùng, không cần thiết phải gia nhập quân đội…” Kiều Kiều luôn hiểu tính cách của Tô Ngưng Mi, biết cô không thích gia nhập quân đội hay bất kì thế lực nào trong đó cả, nhưng ông nội lại nói với cô, quốc gia cực kì cần nhân tài, không còn cách nào, cô chỉ có thể đi tìm chị Tiểu Mi.

Tô Ngưng Mi hỏi: “Vậy nhóm của em có liên quan gì với Thiên Đạo không? Mỗi lần ra ngoài săn giết thú biến dị và Zombie có người Thiên Đạo đi chung không?”

Tiêu Linh Vũ nói: “Việc này thì cô yên tâm, Thiên Đạo là khu một, là đồng minh với khu hai, mỗi lần khu ba khu bốn săn giết thú biến dị và Zombie đều không đi cùng, nhưng nói chung vẫn có vài người trong gia tộc tu chân, trong kinh thành mấy gia tộc tu chân đó coi như là đồng minh của khu ba khu bốn, cho nên nếu như cô đồng ý, thì mỗi lần đi sẽ hợp tác với mấy gia tộc tu chân này.”

Tô Ngưng Mi gật đầu, nhẹ nhàng thở ra một hơi, chỉ cần không dính líu đến người của Thiên Đạo thì không thành vấn đề, “Vậy thì được, chúng tôi không gia nhập quân đội, nhưng nếu các người cần chúng tôi, chúng tôi sẽ ra ngoài thành phố giúp đỡ.”

Trần Kiều Kiều vui mừng nói: “Chị Tiểu Mi, cám ơn chị, biết là chị tốt nhất mà, chị không biết ông nội của em với ông nội Tiêu làm khổ tụi em bao lâu đâu, cũng may chị đồng ý.”

Tô Ngưng Mi cười híp mắt nhìn Trần Kiều Kiều, không nhịn được xoa đầu cô, cười nói: “Kiều Kiều đã cầu xin tất nhiên chị sẽ đồng ý.” Dù sao cũng ở chung một thời gian, mọi người đã sớm trở thành bạn bè chí cốt.

Ánh mắt Tiêu Linh Vũ nhìn Trần Kiều Kiều mềm mại mấy phần, giống như nghĩ tới gì đó, quay sang Tô Ngưng Mi, hỏi: “Có phải Mộ Dung Minh của khu 1 tới tìm cô hay không?”



Tô Ngưng Mi gật đầu, “Anh ta hi vọng tôi và Cẩn Viên cùng với người nhà họ Tô gia nhập quân đội, nhưng tôi từ chối rồi.”

Tiêu Linh Vũ cười nói: “Cám ơn cô.” Anh biết cô chắc chắn sẽ vì họ mà từ chối.

Hai người ở lại nhà họ Tô ăn cơm trưa mới trở về, sau đó Tô Ngưng Mi vội vàng vẽ bùa, luyện đan, Liên Cẩn Viên vẫn tu luyện trong không gian như cũ, thỉnh thoảng Tô Ngưng Mi tới xem anh, cô cũng đau lòng vì anh, một người trước đây rất tự do, bởi vì cô mà dành tất cả thời gian để tu luyện.

Không quá hai ngày sau, Tiêu Linh Vũ tìm đến, nói ba ngày nữa quân khu sẽ điều động nhóm người dị năng, quân nhân và các tu chân khác đi càn quét Zombie trong vùng lân cận Bắc Kinh. Tô Ngưng Mi nói: “Cẩn Viên và Bảo Nhi đều đang tu luyện, cho nên có lẽ sẽ có ít người đi lắm.” Chỉ có cô, Tưởng Nhật, Tưởng Nguyệt, anh họ Tô Hạo với em họ Mục Tiểu Nghiên. Nguyên nhân mang theo Mục Tiểu Nghiên, vì Tô Ngưng Mi cảm thấy thời điểm có người bị Zombie làm bị thương có thể cứu được một vài người, dù sao thì với thực lực của nhà họ Tiêu và nhà họ Trần, tuyệt đối có thể bảo vệ Tiểu Nghiên. Về phần cậu cả, mợ, cậu nhỏ, đám Tô Vũ có tu vi không cao, đi cũng không giúp được gì.

Quyết định nhân số xong, Tiêu Linh Vũ nói: “Quyết định vậy đi, ba ngày sau tôi qua đón mấy người.”

Sau đó Tô Ngưng Mi kể lại sự việc cho mọi người nghe, mọi người ai cũng đồng ý, thậm chí còn có chút hưng phấn, dù sao so với việc mỗi ngày ngây ngốc ở nhà luyện tập, ra ngoài săn giết Zombie có thể kiếm thêm chút hứng thú, cũng có thể tiếp xúc với nhiều người hơn. Ba ngày sau Hàn Bảo vẫn luyện hóa tinh hạch thú biến dị cấp năm như cũ, còn Tô Ngưng Mi thì hằng ngày luyện đan vẽ bùa trong không gian.

Ba ngày sau, Tô Ngưng Mi đang định hóa trang một chút, nhưng anh họ, em họ Tưởng Nhật, Tưởng Nguyệt lập tức ngăn cản ý nghĩ này. Bọn họ đi theo, mà có một mình cô ngụy trang, chỉ cần người khác hỏi một chút, liền sẽ bại lộ, chẳng thà cứ quang minh chính đại lộ mặt đi.

Mọi người ngồi chờ trong phòng khách, lát sau đã nghe thấy tiếng còi xe ô tô ngoài cửa, lúc này mọi người mới ra ngoài, phát hiện Tiêu Linh Vũ lái một chiếc xe quân đội đỗ bên ngoài, nhìn thấy bọn họ, Tiêu Linh Vũ nghiêng đầu, ý bảo bọn họ lên xe. Tô Ngưng Mi ngồi ở vị trí cạnh lái xe, Tưởng Nhật,Tưởng Nguyệt, Tô Hạo và Mục Tiểu Nghiên ngồi phía sau.

Đợi mọi người lên xe, Tiêu Linh Vũ liền lái xe ra ngoài thành phố, dọc đường đi Tiêu Linh Vũ giới thiệu đồng minh khu ba khu bốn và các gia tộc tu chân một lần, từ trong miệng anh, Tô Ngưng Mi biết được trong thành phố Bắc Kinh có tám đại gia tộc tu chân, trong đó năm đại gia tộc tu chân là đồng minh của khu 3 khu 4, theo thứ tự là nhà họ Bạch, nhà họ Lữ, nhà họ Thủy, nhà họ Vân và nhà họ Hùng. Về phần ba nhà tu chân kia theo thứ tự là nhà họ Liên, nhà họ Ô và nhà họ Kiều. Nhà họ Liên chính là gia tộc của Liên Cẩn Viên, nhà họ Liên giữ thế trung lập, nhà họ Ô và họ Kiều thì có thù oán, nói cách khác nhà họ Ô là đồng minh của khu 1 khu 2, nhà họ Kiều giữ thế trung lập.

Theo như lời Tiêu Linh Vũ, Tô Ngưng Mi còn phát hiện nhà họ Thủy có thực lực mạnh nhất trong tám đại gia tộc, bởi vì nhà họ Thủy có vị tổ tiên đã đạt tới bậc tinh luyện trấn giữ.

Tô Ngưng Mi vẫn đang tiêu hóa chuyện của tám đại gia tộc, xe đã tới trạm thu phí ngay thành phố Bắc Kinh, lúc này Tô Ngưng Mi mới nhìn từ cửa kính xe ra bên ngoài thấy có mười chiếc xe tải quân dụng đậu ngay ngắn chỉnh tề ngay cửa thu phí. Tiêu Linh Vũ lái xe tới thẳng bên cạnh mấy chiếc xe tải, sau đó nhìn xung quanh đoàn xe, hỏi một binh sĩ mặc trang phục quân đội: “Người nhà họ Thủy vẫn chưa tới sao?”

Binh lính kia chào Tiêu Linh Vũ một cái, nói: “Báo cáo đại tá, người nhà họ Thủy vẫn chưa tới.”

Tiêu Linh Vũ nhíu mày không nói gì nữa, chỉ chờ tại chỗ, không bao lâu thì thấy mấy xe jeep chạy ngược hướng đi tới, xe jeep nhanh chóng dừng bên cạnh đoàn xe, có năm nam, hai nữ từ trên xe bước xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vật Hi Sinh Tu Chân Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook