Vật Riêng Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh
Chương 37
Thiển Thủy Đích Ngư
29/10/2014
Ở khu vui chơi của
Tinh Nguyệt, du khách như dệt cửi, cực kỳ náo nhiệt. Ở trong đám người
như nước thủy triều, có một đôi bích nhân làm cho người ta không rời mắt được.
Hi Nguyên 15 tuổi cả người tản ra hơi thở thanh xuân, da thịt trong suốt giống như ngọc, trắng nõn mịn màng, hai tròng mắt trong vắt đen láy như bảo thạch, cái nũi tinh nghịch, cái miệng nhỏ nhắn quật cường, lông mày thanh tú tạo thành một Hi Nguyên đặc biệt. Cô là độc nhất vô nhị, tiểu công chúa của lâu đài Tinh Nguyệt.
Mặc quần Gucci cực ngắn trắng tinh, Hi Nguyên đem đôi bắp chân thon dài thẳng tắp tận tình hiện ra ở trước mặt du khách, đùi đẹp như ngọc phơi bày như vậy làm cho người ta muốn phạm tội, hấp dẫn vô số ánh mắt người. Dưới chân cô xỏ một đôi giày trắng tinh, cầm trên tay một túi xách nhỏ LV khảm crystal số lượng có hạn trên toàn cầu.
Hi Nguyên như vậy đứng trong đám người đã trở thành một cảnh đẹp tốt ngắm, mà người đàn ông lôi kéo cô càng làm cho người ta kinh ngạc. Hai người đi cùng một chỗ tựa như một đôi tình lữ, chỉ là trên khuôn mặt người đàn ông không có nụ cười.
Lăng Khắc Cốt 29 tuổi lộ ra sức quyến rũ trí mạng, gương mặt tuấn tú hòa trộn giữa sự lãnh mị cùng thành thục căng thẳng, lại hấp dẫn người như vậy. Lăng Khắc Cốt mặc một cái áo sơ mi màu xanh dương hơi trầm, nút áo phía trên mở ra hai nút, lộ ra lồng ngực màu cổ đồng, phía dưới là một cái quần dài màu đen, đem hai chân thon dài hoàn mỹ của anh bao lại, hấp dẫn đến khiến cho người ta muốn phạm tội. Trên người anh tản ra khí lạnh cũng không thể làm cho những cô gái đi ngang qua nhượng bộ mà lui binh, tất cả đều nhao nhao muốn thử nghĩ dẹp bỏ Hi Nguyên, trở thành người phụ nữ bên cạnh anh.
"Ba, con muốn ngất rồi." Hi Nguyên làm nũng tựa vào trong ngực Lăng Khắc Cốt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện một tầng mồ hôi thật mỏng, hai gò má vẫn bởi vì mới vừa vận động kịch liệt sinh ra đỏ ửng.
"Ai bảo con cứ nhất định chơi xe điện đụng? Đụng đến đầu váng mắt hoa là đáng đời!" âm thanh Lăng Khắc Cốt mặc dù có chút nghiêm nghị, nhưng tròng mắt đen của anh lại chảy xuôi dịu dàng không tự chủ được, ngón trỏ thật dài nhẹ một chút điểm lên mũi thon của Hi Nguyên, môi mỏng nhếch lên cong cong như vầng trăng non, nụ cười nhàn nhạt ma mị hấp dẫn ánh mắt Hi Nguyên.
"Ba đều không cùng chơi với bé con." Hi Nguyên bất mãn chu cái miệng nhỏ hồng hồng, u oán nhìn gương mặt lãnh khốc của Lăng Khắc Cốt.
Thời gian gần đây Lăng Khắc Cốt đối đãi khiến cô cảm thấy mình như đang nằm mơ, nhưng sao giấc mộng này lại chân thực đến như thế. Anh không còn xa cách né tránh cô nữa, ngày ngày luôn ở bên cạnh cô, đến cả chuyện của công ty cũng không thèm để ý tới, giao tất cả cho bốn người bọn Thanh Long, chú Sơn Miêu ngày ngày gọi điện thoại oán trách, kêu cô khuyên ba đi làm.
Cô mới không thèm để ý tới chú Sơn Miêu, khiến cho bọn họ gấp muốn chết đi được.
"Đồ chơi của trẻ con, một mình bé con điên khùng là tốt rồi, không cần thêm ba vào nữa." Lăng Khắc Cốt đeo kính mắt lên, giấu đi ánh mắt nhếch nhác của mình.
Hi Nguyên mười lăm tuổi đẹp khiến cho người ta động lòng, lúc cô dựa vào trong ngực anh càng lộ ra vẻ quyến rũ mê người của nữ giới. Khi tay nhỏ bé của Hi Nguyên đặt lên ngực anh thì tim anh nẩy lên loạn nhịp, đây là cảm giác gì? Nhiều năm như vậy, tim của anh như mặt nước phẳng lặng, chưa từng mất đi khống chế.
Cô là con gái nuôi của anh, là bé con của anh.
Lúng túng căng thẳng hiện lên trên gương mặt lãnh khốc, Lăng Khắc Cốt tự nhắc nhở mình.
"Không được! Ba nhất định phải chơi cùng với bé con!" Hi Nguyên phùng hai gò má xinh đẹp lên, ngang ngược kéo cánh tay Lăng Khắc Cốt, lôi anh chạy về hướng "Dòng nước xiết".
Lăng Khắc Cốt bị buộc phải đuổi theo Hi Nguyên, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
"Ba, ba phải cùng chơi đùa với bé con." Chỉ vào một nới khá cao, Hi Nguyên hưng phấn nói, "Lần trước chú Ngân Báo mang bé con tới, chú ấy chỉ mải chú ý đến hình tượng phong lưu của mình, không trông nom bé con, bé con thiếu chút nữa rớt xuống."
Vừa nghe lời Hi Nguyên nói, thân thể Lăng Khắc Cốt lập tức cứng đờ, một khắc nghe tới Hi Nguyên thiếu chút nữa rớt xuống kia, tim của anh run rẩy, tuy chỉ là thoáng run rẩy, nhưng cũng khiến cho anh khiếp sợ. Ngân Báo chăm sóc bé con như vậy đó sao? Lại khiến cho cô xảy ra nguy hiểm! Sau khi trở về anh nhất định phải hung hăng phê bình anh ta một trận.
"Bé con, lúc không có ai ở bên cạnh không cho phép chơi “Dòng nước xiết!" Lăng Khắc Cốt bá đạo kéo tay Hi Nguyên, chủ động dẫn cô đi về phía cửa vào.
Khi người bán vé thấy Tổng giám đốc đại nhân cùng tiểu công chúa Hi Nguyên tới, lập tức cung kính gật đầu với anh.
Lăng Khắc Cốt liếc mắt một cái, lập tức từ phía sau anh có mấy người áo đen đi tới, bọn họ ngăn lại toàn bộ đám người trong hồ nước, chỉ còn lại Lăng Khắc Cốt và cô gái duy nhất là Hi Nguyên.
Khi Hi Nguyên thay xong đồ bơi xuất hiện tại trước mặt Lăng Khắc Cốt thì đôi con ngươi tĩnh mịch kia bỗng chốc nheo lại. Lúc nào thì bé con của anh đã trổ mã thành một cô gái nhỏ mê người như vậy rồi hả?
Bé con của anh mặc một bộ đồ bơi hai mảnh màu vàng nhạt, vòng qua cổ với cái nơ hình con bướm thắt lại ở bên hông. Phần ngực tuy không phải là rất lớn nhưng lại tản mát ra hởi thở thiếu nữ, rất tròn mà đáng yêu. Phần bụng để trần bóng loáng mịn màng, eo nhỏ nhắn mềm mại không đầy nắm tay. Mà phần da thịt lộ ra bên ngoài đồ bơi của cô, lại có những dấu vết mập mờ không rõ ràng.
Đó là cái gì?
Gương mặt tuấn lãng của Lăng Khắc Cốt bỗng chốc biến sắc, tròng mắt đen như mực băng lãnh, như ác ma đầy uy hiếp, lộ ra lạnh lẽo muốn giết người. Nhưng Hi Nguyên cũng không có phát hiện biến hóa của Lăng Khắc Cốt, ngược lại rất là chăm chú ngắm nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lăng Khắc Cốt thật tuấn tú tốt nhìn, cực đẹp.
"Ba rất đẹp trai!" Hi Nguyên cười ngọt ngào nhào vào trong ngực Lăng Khắc Cốt, thân thể nhỏ nhắn dán chặt vào lồng ngực để trần của anh. thân thể Lăng Khắc Cốt là tuyệt nhất trong những người đàn ông mà cô đã gặp, thân thể bền chắc có lực không có một chút thịt dư thừa nào, cho dù trước ngực có một vết sẹo dài cũng không phá hư sự hoàn mỹ của anh, ngược lại khiến cho anh trông càng MEN hơn.
Đây là người đàn ông của cô.
Hi Nguyên 15 tuổi cả người tản ra hơi thở thanh xuân, da thịt trong suốt giống như ngọc, trắng nõn mịn màng, hai tròng mắt trong vắt đen láy như bảo thạch, cái nũi tinh nghịch, cái miệng nhỏ nhắn quật cường, lông mày thanh tú tạo thành một Hi Nguyên đặc biệt. Cô là độc nhất vô nhị, tiểu công chúa của lâu đài Tinh Nguyệt.
Mặc quần Gucci cực ngắn trắng tinh, Hi Nguyên đem đôi bắp chân thon dài thẳng tắp tận tình hiện ra ở trước mặt du khách, đùi đẹp như ngọc phơi bày như vậy làm cho người ta muốn phạm tội, hấp dẫn vô số ánh mắt người. Dưới chân cô xỏ một đôi giày trắng tinh, cầm trên tay một túi xách nhỏ LV khảm crystal số lượng có hạn trên toàn cầu.
Hi Nguyên như vậy đứng trong đám người đã trở thành một cảnh đẹp tốt ngắm, mà người đàn ông lôi kéo cô càng làm cho người ta kinh ngạc. Hai người đi cùng một chỗ tựa như một đôi tình lữ, chỉ là trên khuôn mặt người đàn ông không có nụ cười.
Lăng Khắc Cốt 29 tuổi lộ ra sức quyến rũ trí mạng, gương mặt tuấn tú hòa trộn giữa sự lãnh mị cùng thành thục căng thẳng, lại hấp dẫn người như vậy. Lăng Khắc Cốt mặc một cái áo sơ mi màu xanh dương hơi trầm, nút áo phía trên mở ra hai nút, lộ ra lồng ngực màu cổ đồng, phía dưới là một cái quần dài màu đen, đem hai chân thon dài hoàn mỹ của anh bao lại, hấp dẫn đến khiến cho người ta muốn phạm tội. Trên người anh tản ra khí lạnh cũng không thể làm cho những cô gái đi ngang qua nhượng bộ mà lui binh, tất cả đều nhao nhao muốn thử nghĩ dẹp bỏ Hi Nguyên, trở thành người phụ nữ bên cạnh anh.
"Ba, con muốn ngất rồi." Hi Nguyên làm nũng tựa vào trong ngực Lăng Khắc Cốt, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện một tầng mồ hôi thật mỏng, hai gò má vẫn bởi vì mới vừa vận động kịch liệt sinh ra đỏ ửng.
"Ai bảo con cứ nhất định chơi xe điện đụng? Đụng đến đầu váng mắt hoa là đáng đời!" âm thanh Lăng Khắc Cốt mặc dù có chút nghiêm nghị, nhưng tròng mắt đen của anh lại chảy xuôi dịu dàng không tự chủ được, ngón trỏ thật dài nhẹ một chút điểm lên mũi thon của Hi Nguyên, môi mỏng nhếch lên cong cong như vầng trăng non, nụ cười nhàn nhạt ma mị hấp dẫn ánh mắt Hi Nguyên.
"Ba đều không cùng chơi với bé con." Hi Nguyên bất mãn chu cái miệng nhỏ hồng hồng, u oán nhìn gương mặt lãnh khốc của Lăng Khắc Cốt.
Thời gian gần đây Lăng Khắc Cốt đối đãi khiến cô cảm thấy mình như đang nằm mơ, nhưng sao giấc mộng này lại chân thực đến như thế. Anh không còn xa cách né tránh cô nữa, ngày ngày luôn ở bên cạnh cô, đến cả chuyện của công ty cũng không thèm để ý tới, giao tất cả cho bốn người bọn Thanh Long, chú Sơn Miêu ngày ngày gọi điện thoại oán trách, kêu cô khuyên ba đi làm.
Cô mới không thèm để ý tới chú Sơn Miêu, khiến cho bọn họ gấp muốn chết đi được.
"Đồ chơi của trẻ con, một mình bé con điên khùng là tốt rồi, không cần thêm ba vào nữa." Lăng Khắc Cốt đeo kính mắt lên, giấu đi ánh mắt nhếch nhác của mình.
Hi Nguyên mười lăm tuổi đẹp khiến cho người ta động lòng, lúc cô dựa vào trong ngực anh càng lộ ra vẻ quyến rũ mê người của nữ giới. Khi tay nhỏ bé của Hi Nguyên đặt lên ngực anh thì tim anh nẩy lên loạn nhịp, đây là cảm giác gì? Nhiều năm như vậy, tim của anh như mặt nước phẳng lặng, chưa từng mất đi khống chế.
Cô là con gái nuôi của anh, là bé con của anh.
Lúng túng căng thẳng hiện lên trên gương mặt lãnh khốc, Lăng Khắc Cốt tự nhắc nhở mình.
"Không được! Ba nhất định phải chơi cùng với bé con!" Hi Nguyên phùng hai gò má xinh đẹp lên, ngang ngược kéo cánh tay Lăng Khắc Cốt, lôi anh chạy về hướng "Dòng nước xiết".
Lăng Khắc Cốt bị buộc phải đuổi theo Hi Nguyên, có chút bất đắc dĩ lắc đầu.
"Ba, ba phải cùng chơi đùa với bé con." Chỉ vào một nới khá cao, Hi Nguyên hưng phấn nói, "Lần trước chú Ngân Báo mang bé con tới, chú ấy chỉ mải chú ý đến hình tượng phong lưu của mình, không trông nom bé con, bé con thiếu chút nữa rớt xuống."
Vừa nghe lời Hi Nguyên nói, thân thể Lăng Khắc Cốt lập tức cứng đờ, một khắc nghe tới Hi Nguyên thiếu chút nữa rớt xuống kia, tim của anh run rẩy, tuy chỉ là thoáng run rẩy, nhưng cũng khiến cho anh khiếp sợ. Ngân Báo chăm sóc bé con như vậy đó sao? Lại khiến cho cô xảy ra nguy hiểm! Sau khi trở về anh nhất định phải hung hăng phê bình anh ta một trận.
"Bé con, lúc không có ai ở bên cạnh không cho phép chơi “Dòng nước xiết!" Lăng Khắc Cốt bá đạo kéo tay Hi Nguyên, chủ động dẫn cô đi về phía cửa vào.
Khi người bán vé thấy Tổng giám đốc đại nhân cùng tiểu công chúa Hi Nguyên tới, lập tức cung kính gật đầu với anh.
Lăng Khắc Cốt liếc mắt một cái, lập tức từ phía sau anh có mấy người áo đen đi tới, bọn họ ngăn lại toàn bộ đám người trong hồ nước, chỉ còn lại Lăng Khắc Cốt và cô gái duy nhất là Hi Nguyên.
Khi Hi Nguyên thay xong đồ bơi xuất hiện tại trước mặt Lăng Khắc Cốt thì đôi con ngươi tĩnh mịch kia bỗng chốc nheo lại. Lúc nào thì bé con của anh đã trổ mã thành một cô gái nhỏ mê người như vậy rồi hả?
Bé con của anh mặc một bộ đồ bơi hai mảnh màu vàng nhạt, vòng qua cổ với cái nơ hình con bướm thắt lại ở bên hông. Phần ngực tuy không phải là rất lớn nhưng lại tản mát ra hởi thở thiếu nữ, rất tròn mà đáng yêu. Phần bụng để trần bóng loáng mịn màng, eo nhỏ nhắn mềm mại không đầy nắm tay. Mà phần da thịt lộ ra bên ngoài đồ bơi của cô, lại có những dấu vết mập mờ không rõ ràng.
Đó là cái gì?
Gương mặt tuấn lãng của Lăng Khắc Cốt bỗng chốc biến sắc, tròng mắt đen như mực băng lãnh, như ác ma đầy uy hiếp, lộ ra lạnh lẽo muốn giết người. Nhưng Hi Nguyên cũng không có phát hiện biến hóa của Lăng Khắc Cốt, ngược lại rất là chăm chú ngắm nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Lăng Khắc Cốt thật tuấn tú tốt nhìn, cực đẹp.
"Ba rất đẹp trai!" Hi Nguyên cười ngọt ngào nhào vào trong ngực Lăng Khắc Cốt, thân thể nhỏ nhắn dán chặt vào lồng ngực để trần của anh. thân thể Lăng Khắc Cốt là tuyệt nhất trong những người đàn ông mà cô đã gặp, thân thể bền chắc có lực không có một chút thịt dư thừa nào, cho dù trước ngực có một vết sẹo dài cũng không phá hư sự hoàn mỹ của anh, ngược lại khiến cho anh trông càng MEN hơn.
Đây là người đàn ông của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.