Vật Rơi Tự Do

Chương 16

Vũ Quân

16/01/2023

Từ lúc tắm rửa xong đến giờ Kiều Tê vẫn luôn đứng ngồi không yên, cuối cùng cô không kìm nén được mà mới chín rưỡi đã đi xuống lầu.

Gió đêm mùa hè mang theo hơi nóng của ban ngày nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mới khô một nửa của Kiều Tê.

Khi cô vừa ra khỏi kí túc xá thì nhìn thấy Khúc Ức Hành đang ngồi xổm cạnh bồn hoa, cho chó hoang ăn xúc xích, anh mặc chiếc áo thun trắng và quần short màu đen bộ quần áo bình thường như thế lại khiến Kiều Tê nhìn không rời mắt.

Dường như có thần giao cách cảm Khúc Ức Hành bỗng nhiên quay đầu lại nhìn thấy cô đang mặc chiếc áo thun oversize đứng trên bậc thang. Anh nhanh chóng vứt vỏ xúc xích trên tay vào thùng rác, lúc này cô dã chạy đến bên người anh.

Anh dang tay ra để Kiều Tê chui vào lồng ngực mình:

"Anh đến rồi sao không gọi em?"

"Anh để quên điện thoại ở kí túc xá"

Sau khi ăn cơm anh trở về thay quần áo sau đó lại vội vã ra ngoài.

"10 giờ rồi sao?" Khúc Ức Hành hỏi.

"Bây giờ là 9 rưỡi"

"Vậy tại sao em đã xuống rồi? Kiều Kiều thật gấp gáp nha."

Kiều Tê ở trong lồng ngực anh giãy giụa muốn phản bác lại, bỗng nhiên cảm thấy anh đem cằm đặt lên đỉnh đầu cô, giọng anh truyền đến từ phía trên:

"Anh cũng vậy."

Trong nháy mắt Kiều Tê không giãy giụa nữa. Khúc Ức Hành hôn lên mái tóc cô:

"Thơm quá"

Tiếp theo là trán, chóp mũi, một đường hôn đến môi cô.

Anh vừa chạm vào đã tách ra, cô liếm liếm môi cảm giác được vị rượu nhàn nhạt.

"Anh uống rượu à?"

"Ừ, anh có uống một chút."

"Anh có muốn đi về nghỉ ngơi không?"

Cô sợ anh mệt nên mới hỏi.

"Không cần......" Khúc Ức Hành cọ cọ trên đầu cô.

"Muốn gặp em."

Kiều Tê thẹn thùng không nói chỉ có thể dùng sức ôm anh chặt hơn.

"Chỉ có điều tửu lượng của anh rất kém"

Anh đem sức nặng toàn thân đều đè hết trên người cô.

"Lát nữa cũng không biết anh sẽ làm gì em... Vậy em còn muốn đi theo anh không?"



Anh nhẹ giọng giống như đang dụ dỗ khiến cô không thể chống đỡ, mềm lòng.

Cô ngẩng đầu mổ mổ môi anh, không tiếng động mà trả lời anh.

Tuy đã nhiều lần từ trên ban công nhìn lén nhưng Kiều Tê chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một ngày chính cô đi cùng Khúc Ức Hành trên con đường này.

Lúc này Khúc Ức Hành dán lên lưng Kiều Tê, đầu đặt trên vai cô, đôi tay anh ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, mềm mại.

Bóng dáng hai người khăng khít bên nhau, dọc theo con đường nhỏ đi về phía sau kí túc xá.

"Em thường nhìn lén anh từ chỗ nào hửm?"

Anh giống như say thật, ngữ điệu lười biếng chưa từng có, mỗi câu anh nói ra đều như làm nũng.

Khúc Ức Hành không an phận mà ngửi ngửi cần cổ Kiều Tê, anh lại còn liếm láp giống như một chú chó to xác.

Kiều Tê bị tóc của anh cọ vào ngưa ngứa, cô giãy giụa muốn trốn, anh lại ôm cô chặt hơn.

Anh vén mái tóc dài của cô lên, mút hôn vùng da thịt sau tai cô. Cô bị anh trêu chọc muốn quay đầu hôn anh, lại bị anh bắt nhìn đường phía trước.

Bọn họ đi đến chỗ các thiết bị tập thể dục.

"Là ở chỗ này sao?"

Cô không trả lời Khúc Ức Hành liền tự mình đoán, anh nhớ rõ tiếng chuông kia hai lần đều truyền tới từ bên này.

Bàn tay bên hông cô dời đi tiến về phía trước, vòng quanh bộ ngực của Kiều Tê như gần như xa vỗ về.

"Trong lúc nhìn lén anh, em làm gì?"

Kiều Tê khó nhịn bắt lấy cánh tay anh.

"Kiều Kiều, nói cho anh biết."

Khúc Ức Hành rất cố chấp.

"Sẽ tự xoa ngực mình sao?"

Ngoài miệng Khúc Ức Hành nói như vậy đôi tay cũng sờ lên ngực Kiều Tê.

"Ưm, không cần ở chỗ này......" Bên cạnh chính là ký túc xá nữ sinh, từ trên ban công là có thể nhìn thấy bọn họ.

Hai người lại xô đẩy đi vào rừng cây.

"Vừa rồi em còn chưa nói cho anh, em có làm giống như thế không."

Khúc Ức Hành bắt lấy hai bên ngực cô, cách quần áo xoa nắn thưởng thức.

"A~......" Kiều Tê rên rỉ ra tiếng. Trừ phương thức này cô không biết còn cách nào có thể phát tiết sự ngứa ngáy đang không ngừng lan tràn trong cơ thể.

"Hoặc là...... Như vậy?" Khúc Ức Hành buông một bàn tay ra tìm kiếm về phía thân dưới của Kiều Tê.

Anh nhéo nhéo cánh mông căng tròn của cô, bàn tay anh lại từ từ sờ lên bắp đùi của cô cuối cùng bàn tay ấy chui vào trong áo thun.



Cô chỉ mặc quần lót.

Bàn tay anh theo viền quần lót sờ từ bên ngoài vào bên trong, đến chỗ thịt non nơi đùi trong, anh bồi hồi không dám chạm vào chỗ kia.

Anh luôn là như vậy.

Trêu chọc cô, dẫn dắt cô cảm nhận sự vui sướng của tình dục, lại từ từ đợi cô chủ động đòi lấy.

Hôn môi cũng vậy mà âu yếm cũng vậy.

Làm sự không thoải mái và khẩn trương của cô đều tan thành mây khói, chỉ còn lại khát vọng được thỏa mãn dục vọng.

Kiều Tê xấu hổ mở miệng, lại không khống chế được bản năng của cơ thể, cô không chịu nổi cọ cọ trên tay anh. Những đụng chạm như có như không ấy giống như việc cô dùng rượu độc để giải khát.

Cô biết rõ mình đang từng bước từng bước đi vào bẫy của anh.

Nhưng cô vui vẻ chịu đựng.

Cô ở trong lồng ngực Khúc Ức Hành kiễng chân lên.

Khúc Ức Hành phối hợp với cô cúi đầu xuống, nghe thấy giọng cô truyền tới bên tai:

"Không chỉ có như vậy."

"Em còn tránh ở phía sau cái cây kia làm những việc mà anh vừa nói"

Lần đầu tiên cô trả lời câu hỏi của anh lại là một đáp án càng thêm phóng đãng so với trong tưởng tượng của anh.

Từ trước đến nay về khoản tình sự Khúc Ức Hành luôn chiếm thế chủ đạo sao anh có thể để mặc cô đắc ý như vậy được, anh ôm lấy khuôn mặt của cô, cúi đầu hôn lên.

Rõ ràng hai người chỉ hôn nhau vài lần nhưng trong tích tắc anh vừa dán môi lên Kiều Tê đã rất tự nhiên hé miệng tiếp nhận môi lưỡi của anh.

Thật giống như bọn họ đã từng làm rất nhiều lần.

Ngay sau đó đầu lưỡi mang theo mùi rượi của Khúc Ức Hành không cho cự tuyệt tiến vào, gặp được nước miếng của cô anh liền như cá gặp nước, khi thì liếm láp hàm trên của Kiều Tê, khi thì kích thích đầu lưỡi cô dây dưa cùng anh.

Cô dường như cũng có chút say, đánh bạo thử thăm dò đáp lại Khúc Ức Hành, hành động này chính là bật lửa khiến lửa dục của anh càng thêm mãnh liệt.

Cơ thể của cô bị anh ép đến ngửa ra sau, cô lui về sau một bước nhưng ngay lập tức lại bị anh tóm trở về, tựa như anh muốn đem cô xoa tiến vào thân thể mình.

"Ưm.." Cô khó nhịn rên rỉ ra tiếng.

Tay anh lại tiến vào, cách một tầng vải dệt anh dùng ngón tay cọ cọ vào khe thịt kia.

Trong lúc ý loạn tình mê cô mới phát hiện anh muốn vén quần lót mình lên, vì khẩn trương mà cô kẹp chặt hai chân khiến bàn tay anh bị mắc kẹt trong đó.

"Shit!!"

Khúc Ức Hành không kịp đề phòng đột nhiên bị cô kẹp lấy, anh thấp giọng chửi bậy một câu, anh không quan tâm mà cứ thế xoa nắn âm hạch của cô, đầu ngón tay anh cảm nhận được nơi đó càng ngày càng thêm ướt nóng.

Bị trêu chọc đến chỗ mấu chốt cô đạt được cực khoái.

Mới xác định quan hệ có nửa ngày cô đã đạt được cao trào trên tay Khúc Ức Hành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vật Rơi Tự Do

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook