Chương 32: Phần 32
Lạc Thạch
14/10/2024
Cao Thành tức tới bật cười: "Nói bậy, rõ ràng là trẫm đến Hữu Tướng phủ, rõ ràng nàng đã đoán được rồi, còn ở đây làm loạn với trẫm."
Lòng ta hơi run rẩy, nhưng không để lộ ra, từ khi trên trán ta mọc ra hoa Bỉ Ngạn, ngoài Tiêu Phòng điện ra, Cao Thành còn đùa giỡn với ta ở Ngự thư phòng, phê duyệt tấu chương thậm chí tiếp kiến thần tử hắn ta cũng chưa từng tránh ta. Ta giống như Tiết Thường Khiết yêu cầu hắn ta chứng minh sự sủng ái dành cho ta, giả vờ ngồi lên ghế của hắn ta phê duyệt tấu chương, sau đó dùng vẻ mặt hơi tinh nghịch để xem hắn ta có tức giận không, Cao Thành sẽ cười ném bút lông sói cho ta rồi nói: Vậy thì nàng thay trẫm phê duyệt hết đi.
Cao Thành biết ta hiểu biết đôi chút về chuyện triều đình, nhưng hắn ta chưa từng nói chuyện với ta về việc này, đây là lần đầu tiên đề cập.
Ta ngẩng đầu trong vòng tay hắn ta, môi gần như chạm vào cằm hắn ta: "Hoàng thượng đang nói ta tham gia vào chính sự sao? Vậy Hoàng thượng đến chỗ Tiết Thục Phi. . ."
Cao Thành cúi đầu hôn nuốt mất nửa câu sau của ta, nụ hôn đó sâu mà ngang ngược, khi hắn ta buông ta ra, ta cũng đang thở gấp.
Cao Thành đắc ý vén những sợi tóc mai hơi rối của ta: "Cho nàng làm loạn này."
Ta dùng ánh mắt hơi ấm ức và hơi căm hận nhìn hắn ta: "Đêm qua có thể Hoàng thượng đến Hữu Tướng phủ, nhưng càng có khả năng là đến Xuân Hoa cung."
Cao Thành tức tới bật cười: "Tại sao lại càng có khả năng là Xuân Hoa cung?"
Ta cuộn trong lòng hắn ta tức giận lên án: "Bởi vì hôm nay Hoàng thượng cũng không vào triều!"
Cao Thành nhìn ta một cái, khi ta đang âm thầm hối hận vì lời nói này không ổn, hắn ta bật cười: "Trẫm không vào triều, là vì Vũ Uy Hầu rất hài lòng với cái giá trẫm đưa ra."
Ta ngẩn người, Cao Thành cười hôn lên mắt trái ta: "Hôm nay tảo triều, Vũ Uy Hầu sẽ được phong làm Dị tính vương*."
(*) Dị tính vương: Tước vị cao quý được ban cho những người không thuộc hoàng tộc.
Ta kinh ngạc: "Vũ Uy Hầu được phong Dị tính vương? Hoàng thượng không lo ông ta mưu phản sao?"
Cao Thành cười không mấy để tâm: "Phong cho Triệu Chỉ cũng không khác gì mấy."
"Sao lại không khác? Khác nhiều chứ, Triệu Chỉ được phong vương, Hoàng thượng vẫn có thể khống chế hắn ta trong tay; Vũ Uy Hầu được phong vương, khó kiềm chế hơn Triệu Chỉ nhiều, ông ta có binh quyền, nếu lỡ như. . ."
Cao Thành lười biếng nói: "Bắc Ngụy đang náo loạn dữ dội, Vũ Uy Hầu muốn tạo phản cũng phải đợi dẹp xong Bắc Ngụy đã, ông ta muốn làm vương thì cứ làm, vẫn còn hơn bây giờ để Bắc Ngụy tấn công vào kinh thành."
"Nhưng ngày sau. . ."
"Chuyện ngày sau ngày sau rồi nói," Cao Thành cười xấu xa, "Trẫm chỉ lo sung sướng hôm nay, không phải nàng trách trẫm hôm qua trêu đùa nàng sao?"
Trong mắt hắn ta đã có tơ tình, ta vội vàng nắm lấy bàn tay đang làm bậy của hắn ta: "Ta sắp phải đến Phật đường ở Từ Ninh cung, nếu không trang điểm thay y phục ngay thì sẽ không kịp mất."
11. Lồng giam – Dầy đặc khe hở
Phật đường Từ Ninh cung.
Những bông hoa mạn đà la trắng tinh khôi bị m/áu tươi vấy bẩn, Phật đường không còn vẻ trang nghiêm yên tĩnh nữa.
Tất nhiên ta sớm biết sẽ có chuyện ngoài ý muốn, chuyện ngoài ý muốn này vốn là mục đích của ta, nhưng ta không ngờ trong chuyện ngoài ý muốn này lại còn có chuyện ngoài ý muốn khác, ta càng không ngờ người gây ra chuyện ngoài ý muốn không phải là ta, mà là Mộc Đàn.
Mà chuyện ngoài ý muốn mà Mộc Đàn mang đến cho ta hôm nay, cũng không chỉ có sự kiện sảy thai này.
Cao Thành hết lòng tin vào trường sinh, nhưng lại không tin quỷ thần, huống chi là tin Phật.
Nhưng để cầu phúc cho sinh nhật Thái hậu, Cao Thành vẫn phải lộ mặt, huống chi hắn ta vẫn đang quấn quýt không chịu buông ta ra, ta đành phải để mặc hắn ta bám theo ta như miếng cao dán chó đến Phật đường.
Tất nhiên Tiết Thường Khiết nhìn mà mắt bốc lửa, nhưng hôm nay nàng ta lại không nổi cáu.
Lòng ta hơi run rẩy, nhưng không để lộ ra, từ khi trên trán ta mọc ra hoa Bỉ Ngạn, ngoài Tiêu Phòng điện ra, Cao Thành còn đùa giỡn với ta ở Ngự thư phòng, phê duyệt tấu chương thậm chí tiếp kiến thần tử hắn ta cũng chưa từng tránh ta. Ta giống như Tiết Thường Khiết yêu cầu hắn ta chứng minh sự sủng ái dành cho ta, giả vờ ngồi lên ghế của hắn ta phê duyệt tấu chương, sau đó dùng vẻ mặt hơi tinh nghịch để xem hắn ta có tức giận không, Cao Thành sẽ cười ném bút lông sói cho ta rồi nói: Vậy thì nàng thay trẫm phê duyệt hết đi.
Cao Thành biết ta hiểu biết đôi chút về chuyện triều đình, nhưng hắn ta chưa từng nói chuyện với ta về việc này, đây là lần đầu tiên đề cập.
Ta ngẩng đầu trong vòng tay hắn ta, môi gần như chạm vào cằm hắn ta: "Hoàng thượng đang nói ta tham gia vào chính sự sao? Vậy Hoàng thượng đến chỗ Tiết Thục Phi. . ."
Cao Thành cúi đầu hôn nuốt mất nửa câu sau của ta, nụ hôn đó sâu mà ngang ngược, khi hắn ta buông ta ra, ta cũng đang thở gấp.
Cao Thành đắc ý vén những sợi tóc mai hơi rối của ta: "Cho nàng làm loạn này."
Ta dùng ánh mắt hơi ấm ức và hơi căm hận nhìn hắn ta: "Đêm qua có thể Hoàng thượng đến Hữu Tướng phủ, nhưng càng có khả năng là đến Xuân Hoa cung."
Cao Thành tức tới bật cười: "Tại sao lại càng có khả năng là Xuân Hoa cung?"
Ta cuộn trong lòng hắn ta tức giận lên án: "Bởi vì hôm nay Hoàng thượng cũng không vào triều!"
Cao Thành nhìn ta một cái, khi ta đang âm thầm hối hận vì lời nói này không ổn, hắn ta bật cười: "Trẫm không vào triều, là vì Vũ Uy Hầu rất hài lòng với cái giá trẫm đưa ra."
Ta ngẩn người, Cao Thành cười hôn lên mắt trái ta: "Hôm nay tảo triều, Vũ Uy Hầu sẽ được phong làm Dị tính vương*."
(*) Dị tính vương: Tước vị cao quý được ban cho những người không thuộc hoàng tộc.
Ta kinh ngạc: "Vũ Uy Hầu được phong Dị tính vương? Hoàng thượng không lo ông ta mưu phản sao?"
Cao Thành cười không mấy để tâm: "Phong cho Triệu Chỉ cũng không khác gì mấy."
"Sao lại không khác? Khác nhiều chứ, Triệu Chỉ được phong vương, Hoàng thượng vẫn có thể khống chế hắn ta trong tay; Vũ Uy Hầu được phong vương, khó kiềm chế hơn Triệu Chỉ nhiều, ông ta có binh quyền, nếu lỡ như. . ."
Cao Thành lười biếng nói: "Bắc Ngụy đang náo loạn dữ dội, Vũ Uy Hầu muốn tạo phản cũng phải đợi dẹp xong Bắc Ngụy đã, ông ta muốn làm vương thì cứ làm, vẫn còn hơn bây giờ để Bắc Ngụy tấn công vào kinh thành."
"Nhưng ngày sau. . ."
"Chuyện ngày sau ngày sau rồi nói," Cao Thành cười xấu xa, "Trẫm chỉ lo sung sướng hôm nay, không phải nàng trách trẫm hôm qua trêu đùa nàng sao?"
Trong mắt hắn ta đã có tơ tình, ta vội vàng nắm lấy bàn tay đang làm bậy của hắn ta: "Ta sắp phải đến Phật đường ở Từ Ninh cung, nếu không trang điểm thay y phục ngay thì sẽ không kịp mất."
11. Lồng giam – Dầy đặc khe hở
Phật đường Từ Ninh cung.
Những bông hoa mạn đà la trắng tinh khôi bị m/áu tươi vấy bẩn, Phật đường không còn vẻ trang nghiêm yên tĩnh nữa.
Tất nhiên ta sớm biết sẽ có chuyện ngoài ý muốn, chuyện ngoài ý muốn này vốn là mục đích của ta, nhưng ta không ngờ trong chuyện ngoài ý muốn này lại còn có chuyện ngoài ý muốn khác, ta càng không ngờ người gây ra chuyện ngoài ý muốn không phải là ta, mà là Mộc Đàn.
Mà chuyện ngoài ý muốn mà Mộc Đàn mang đến cho ta hôm nay, cũng không chỉ có sự kiện sảy thai này.
Cao Thành hết lòng tin vào trường sinh, nhưng lại không tin quỷ thần, huống chi là tin Phật.
Nhưng để cầu phúc cho sinh nhật Thái hậu, Cao Thành vẫn phải lộ mặt, huống chi hắn ta vẫn đang quấn quýt không chịu buông ta ra, ta đành phải để mặc hắn ta bám theo ta như miếng cao dán chó đến Phật đường.
Tất nhiên Tiết Thường Khiết nhìn mà mắt bốc lửa, nhưng hôm nay nàng ta lại không nổi cáu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.