Chương 9: Phần 9
Lạc Thạch
14/10/2024
Thân thể này vốn dĩ hắn ta đã chán từ lâu, vì vậy mới quay lại với Tiết Quý tần, nhưng hiện giờ đóa hoa Bỉ Ngạn kia lại như có ma lực kỳ lạ, khiến hắn ta như phát điên mà lại say mê ta, còn hơn cả lúc ta mới vào cung.
Đương nhiên đây là chuyện tốt, ta vốn không ngờ mình có thể làm tốt đến vậy, nên khi ta được độc sủng hậu cung thì ta lại bắt đầu lo lắng Hoàng hậu sẽ bất mãn về mình, ta càng thêm cung kính, phục tùng, Hoàng hậu càng thêm thương xót, rộng lượng, chủ tớ hòa thuận.
Mức sống trong cung của ta dần dần vượt xa Hoàng hậu, bọn nô tài trong cung thường hay nịnh bợ kẻ mạnh khinh bỉ kẻ yếu, cũng đã bắt đầu truyền tin ta sẽ thay thế Hoàng hậu, nhưng ta chưa từng lo lắng Triệu Bình sẽ ra tay với ta, cho đến khi ta lại có thai.
Ta không chắc chắn, nhưng ta nghi ngờ ta lại mang thai đứa con của Cao Thành.
Hoàng hậu có thể chấp nhận ta, là vì Tiết Thường Khiết vẫn chưa ch*t trong tay chúng ta, hơn nữa vì ta không sinh được con nữa.
Cao Thành là kẻ điên, khi hắn ta chán ghét ngươi, sẽ coi ngươi như heo chó, khi hắn ta thích ngươi, lại nâng niu ngươi như trăng sao.
Hắn ta vì một câu nói của ta mà trồng đầy hoa anh đào trong hậu cung; cũng vì một nụ cười của ta mà trước mặt Hữu Tướng ôm ta lên ngai vàng.
Hắn ta sẽ ôm ta vào lòng cẩn thận chăm sóc khi ta nhiễm phong hàn, hắn ta sẽ dịu dàng dỗ dành khi ta không chịu uống thuốc, hắn ta sẽ nhìn ta đầy sủng ái khi ta cười đùa. Triệu Bình ghét Cao Thành, nhưng nàng ta vẫn ghen tị với ta, nhiều khoảnh khắc, ánh mắt nàng ta nhìn ta đầy ghen tị chẳng khác gì khi nhìn Tiết Thường Khiết.
Nhưng Triệu Bình khác với Tiết Thường Khiết, nàng ta đã gần ba mươi tuổi, thủ đoạn tâm cơ của nàng ta vượt xa Tiết Thường Khiết trong lòng chỉ chứa Cao Thành kia. Nàng ta không tiếc nâng đỡ ta cũng muốn chèn ép Tiết Thường Khiết không chỉ vì chuyện tình cảm nam nữ, nàng ta còn có nhiều tính toán cho gia tộc.
Tiết Tướng đang ở độ tuổi sung sức, còn Triệu Tướng đã già yếu. Vì Tiết Tướng đang nắm giữ Lại bộ, dòng tộc Triệu thị lại chưa con cháu đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong triều, một khi Triệu Tướng qua đời, thế lực của dòng tộc Triệu thị sẽ nhanh chóng bị nuốt chửng, không còn ngày phục hưng.
Hoàng thượng và Tả Tướng cũng đang đánh chủ ý này, dù sao năm nay Triệu Tướng đã bị bệnh nặng nhiều lần, có lẽ không thể cầm cự đến mùa xuân năm sau.
Nếu Tiết Thường Khiết được sủng ái sinh con trong cung, e rằng ngôi vị Hoàng hậu này của Triệu Bình sẽ nhanh chóng bị thay thế.
Vì vậy Triệu Bình có thể dễ dàng chấp nhận bất kỳ nữ tử nào được sủng ái thậm chí là độc sủng, ngoại trừ Tiết Thường Khiết.
Hoàng hậu nương nương vốn có tiếng là hiền đức, vào cung bảy năm, Cao Thành gần như d. â. m l. o. ạ. n khắp hậu cung nhưng chỉ có ba công chúa, mẹ đẻ của ba công chúa đều xuất thân là tỳ nữ của Hoàng hậu, có thể thấy được thủ đoạn của Hoàng hậu nương nương cỡ nào.
Nhưng sắc đẹp của Tiết Thường Khiết quá xuất chúng, Cao Thành lại là loại cả thèm chóng chán, dưới tay Hoàng hậu không có người nào đắc lực, ít nhất là không có ai có thể ngang bằng với Tiết Thường Khiết. Vì vậy Hoàng hậu rất coi trọng ta, đối xử với ta cũng cực kỳ tốt, tốt đến mức ngay cả cha mẹ họ hàng của ta cũng muốn thay ta chiếu cố.
Đáng tiếc ta mang mệnh tiện, không cha không mẹ, cô độc một mình, chẳng có cha mẹ hay họ hàng.
Tuy nhiên, ta vẫn sẵn lòng nhận số bạc mà Hoàng hậu ban thưởng.
Ta cười nói với Hoàng hậu rằng, mỗi phi tần trong cung đều có nhà mẹ đẻ, vậy nên ta cũng phải có. Ta sẽ mua một viện tư ngoài cung, thuê vài người hầu để quét dọn, như thế chẳng phải ta cũng có nhà mẹ đẻ rồi sao?
Nghe vậy, Hoàng hậu bật cười, lắc đầu nuông chiều nói: "Vậy thì cứ làm theo ý ngươi đi." Thế là ta có được một ngôi nhà ngoài cung, tuy chưa từng đến đó nhưng đó đã là nhà của ta rồi.
Đương nhiên đây là chuyện tốt, ta vốn không ngờ mình có thể làm tốt đến vậy, nên khi ta được độc sủng hậu cung thì ta lại bắt đầu lo lắng Hoàng hậu sẽ bất mãn về mình, ta càng thêm cung kính, phục tùng, Hoàng hậu càng thêm thương xót, rộng lượng, chủ tớ hòa thuận.
Mức sống trong cung của ta dần dần vượt xa Hoàng hậu, bọn nô tài trong cung thường hay nịnh bợ kẻ mạnh khinh bỉ kẻ yếu, cũng đã bắt đầu truyền tin ta sẽ thay thế Hoàng hậu, nhưng ta chưa từng lo lắng Triệu Bình sẽ ra tay với ta, cho đến khi ta lại có thai.
Ta không chắc chắn, nhưng ta nghi ngờ ta lại mang thai đứa con của Cao Thành.
Hoàng hậu có thể chấp nhận ta, là vì Tiết Thường Khiết vẫn chưa ch*t trong tay chúng ta, hơn nữa vì ta không sinh được con nữa.
Cao Thành là kẻ điên, khi hắn ta chán ghét ngươi, sẽ coi ngươi như heo chó, khi hắn ta thích ngươi, lại nâng niu ngươi như trăng sao.
Hắn ta vì một câu nói của ta mà trồng đầy hoa anh đào trong hậu cung; cũng vì một nụ cười của ta mà trước mặt Hữu Tướng ôm ta lên ngai vàng.
Hắn ta sẽ ôm ta vào lòng cẩn thận chăm sóc khi ta nhiễm phong hàn, hắn ta sẽ dịu dàng dỗ dành khi ta không chịu uống thuốc, hắn ta sẽ nhìn ta đầy sủng ái khi ta cười đùa. Triệu Bình ghét Cao Thành, nhưng nàng ta vẫn ghen tị với ta, nhiều khoảnh khắc, ánh mắt nàng ta nhìn ta đầy ghen tị chẳng khác gì khi nhìn Tiết Thường Khiết.
Nhưng Triệu Bình khác với Tiết Thường Khiết, nàng ta đã gần ba mươi tuổi, thủ đoạn tâm cơ của nàng ta vượt xa Tiết Thường Khiết trong lòng chỉ chứa Cao Thành kia. Nàng ta không tiếc nâng đỡ ta cũng muốn chèn ép Tiết Thường Khiết không chỉ vì chuyện tình cảm nam nữ, nàng ta còn có nhiều tính toán cho gia tộc.
Tiết Tướng đang ở độ tuổi sung sức, còn Triệu Tướng đã già yếu. Vì Tiết Tướng đang nắm giữ Lại bộ, dòng tộc Triệu thị lại chưa con cháu đảm nhiệm chức vụ quan trọng trong triều, một khi Triệu Tướng qua đời, thế lực của dòng tộc Triệu thị sẽ nhanh chóng bị nuốt chửng, không còn ngày phục hưng.
Hoàng thượng và Tả Tướng cũng đang đánh chủ ý này, dù sao năm nay Triệu Tướng đã bị bệnh nặng nhiều lần, có lẽ không thể cầm cự đến mùa xuân năm sau.
Nếu Tiết Thường Khiết được sủng ái sinh con trong cung, e rằng ngôi vị Hoàng hậu này của Triệu Bình sẽ nhanh chóng bị thay thế.
Vì vậy Triệu Bình có thể dễ dàng chấp nhận bất kỳ nữ tử nào được sủng ái thậm chí là độc sủng, ngoại trừ Tiết Thường Khiết.
Hoàng hậu nương nương vốn có tiếng là hiền đức, vào cung bảy năm, Cao Thành gần như d. â. m l. o. ạ. n khắp hậu cung nhưng chỉ có ba công chúa, mẹ đẻ của ba công chúa đều xuất thân là tỳ nữ của Hoàng hậu, có thể thấy được thủ đoạn của Hoàng hậu nương nương cỡ nào.
Nhưng sắc đẹp của Tiết Thường Khiết quá xuất chúng, Cao Thành lại là loại cả thèm chóng chán, dưới tay Hoàng hậu không có người nào đắc lực, ít nhất là không có ai có thể ngang bằng với Tiết Thường Khiết. Vì vậy Hoàng hậu rất coi trọng ta, đối xử với ta cũng cực kỳ tốt, tốt đến mức ngay cả cha mẹ họ hàng của ta cũng muốn thay ta chiếu cố.
Đáng tiếc ta mang mệnh tiện, không cha không mẹ, cô độc một mình, chẳng có cha mẹ hay họ hàng.
Tuy nhiên, ta vẫn sẵn lòng nhận số bạc mà Hoàng hậu ban thưởng.
Ta cười nói với Hoàng hậu rằng, mỗi phi tần trong cung đều có nhà mẹ đẻ, vậy nên ta cũng phải có. Ta sẽ mua một viện tư ngoài cung, thuê vài người hầu để quét dọn, như thế chẳng phải ta cũng có nhà mẹ đẻ rồi sao?
Nghe vậy, Hoàng hậu bật cười, lắc đầu nuông chiều nói: "Vậy thì cứ làm theo ý ngươi đi." Thế là ta có được một ngôi nhà ngoài cung, tuy chưa từng đến đó nhưng đó đã là nhà của ta rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.