Chương 24: Ăn tôi nghĩa là sao hả?
Hạ Tường Lam
21/09/2023
Tôn Tử Hàn nhìn thấy mấy đứa con trai vây quanh làm quen xin thông tin của Kỳ Liên Tuyết Vũ như thế liền cau mày tỏ vẻ khó chịu đi tới cởi áo vest ngoài ra khoác lên người của Kỳ Liên Tuyết Vũ vì váy áo của cô hôm nay trông quá gợi cảm đi: “Chúng ta về thôi Tiểu Vũ, đừng có uống nữa”.
Sinh viên của Trường Đại học O ai cũng biết Tôn Tử Hàn là nhị thiếu gia của Tôn gia là người thừa kế thứ 2 của tập đoàn Tôn Thị, người mà anh đã nhắm đến thì bọn họ tốt nhất là không day dưa nên liền đứng dậy chào rồi rời đi.
Kỳ Liên Tuyết Vũ say quên cả lối về liền đẩy Tôn Tử Hàn ra: “Anh là ai vậy hả? Đang vui mà uống tiếp thôi”.
Tôn Tử Hàn không nói không rằng bế thốc Kỳ Liên Tuyết Vũ ra khỏi hội trường tiệc Prom đang diễn ra rồi đi vào thang máy đi lên tầng 88, 89 là căn penthouses của anh để cô có chỗ nghỉ ngơi, với lại tối nay anh uống cũng hơi nhiều nên không tiện lái xe về biệt thự thường sống nữa.
Tôn Tử Hàn đẩy cửa căn penthouses của mình đi vào trong, nội thất bên trong toàn là hàng hiệu nhìn vô cùng đẳng cấp, sang trọng, tinh tế, view của căn hộ này thì khỏi phải bàn cãi đẹp đến không có từ ngữ nào để diễn tả được hết.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liên tục cựa quậy mè nheo lên tiếng: “Anh là ai vậy? Tôi đang chơi vui lắm mà”.
Tôn Tử Hàn liền nhíu mày: “Không ngờ có ngày lại nhìn em trông bộ dạng này nếu em không ngoan tôi sẽ “ăn” em đó”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ bày ra vẻ mặt ngây ngô lên tiếng hỏi lại: “Anh nói…ăn tôi nghĩa là sao hả?”.
Tôn Tử Hàn nhếch môi mỏng mỉm cười khẽ lắc đầu thầm nghĩ “Con bé này lúc say trông cũng đáng yêu đó chứ nhưng mà vẫn hỏi mấy câu hốc búa khó trả lời”.
Lý Mỹ Dung thấy Tôn Tử Hàn bế Kỳ Liên Tuyết Vũ ra khỏi hội trường thì vội đuổi theo nhưng lúc cô ta chạy ra chỗ thang máy thì thang đã di chuyển rồi, cô ta thấy thang máy dừng lại ở tầng 89 nên cũng vào thang máy nhấn 89 nhưng không hề được nên vô cùng bức bối.
Vừa lúc đó có một nhân viên phục vụ 2.PM Lounge đi ngang qua chỗ thang máy nên Lý Mỹ Dung vội vàng lên tiếng hỏi: “Này em ơi cho chị hỏi chị muốn lên tầng 89 thì phải làm sao vậy hả?”.
Cô nhân viên phục vụ liền lên tiếng đáp: “Vị tiểu thư này không lên tầng 88 và 89 được đâu ạ, phải có thẻ mới quét được thang máy để lên 2 tầng đó ạ”.
Lý Mỹ Dung nhíu mày: “Tại sao vậy hả?”.
Cô nhân viên liền giải thích thêm: “Dạ tại vì tầng 88 và 89 là penthouses của Tôn nhị thiếu gia nên không ai được lên hết ạ”.
Lý Mỹ Dung nghệch mặt ra thật không ngờ Tôn Tử Hàn lại sở hữu penthouses đắc đỏ trong tòa nhà 2.PM này, giá trị cũng phải hàng nghìn tỷ đồng chứ không đùa được.
“Sao có thể như thế được chứ?”.
Cô nhân viên kia nhìn Lý Mỹ Dung bằng ánh mắt kỳ lạ rồi nói: “Cả toàn nhà 2.PM này là sở hữu của tập đoàn Tôn Thị vì vậy chuyện nhị thiếu của chúng tôi sở hữu một căn penthouses ở đây thì cũng hết sức bình thường thôi mà”.
Sắc mặt của Lý Mỹ Dung như tắc kè hoa liền đổi màu, cô ta tức giận cắn môi đến bật cả máu cô ta đã toan tính hạ thuốc kéo Tôn Tử Hàn lên giường cùng mình nhưng ai ngờ bây giờ Tôn Tử Hàn lại đi cùng Kỳ Liên Tuyết Vũ.
Ánh mắt của Lý Mỹ Dung hằn lên tia máu thể hiện sự độc ác thầm nghĩ “Tức thật bao nhiêu tâm huyết tính kế của mình con nhỏ đó lại ngang nhiên được hưởng đúng là đồ tiện nhân mà”.
Lúc tan tiệc, Lạc Vy Vy tìm mãi không thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ đâu nên vô cùng lo lắng, cô vội tìm Hàn Trì nhờ giúp đỡ.
“Em không thấy Tiểu Vũ đâu hết bây giờ phải làm sao đây anh Hàn Trì?”.
Hàn Trì biết chuyện Tôn Tử Hàn và Kỳ Liên Tuyết Vũ có hôn ước, anh cũng nhìn thấy Tôn Tử Hàn đưa người đi nên nói với Lạc Vy Vy: “Tiểu Vũ đi cùng Tử Hàn rồi nên em yên tâm đi, cũng trễ rồi để anh đưa em về nha Vy Vy”.
Lạc Vy Vy nhíu mày: “Tiểu Vũ đi với anh Tử Hàn có an toàn hay không?”.
Hàn Trì nhướng mày: “Gì mà không an toàn chứ, giữa bọn họ còn có hôn ước với nhau cơ mà, thôi anh đưa em về, mà nói này Tiểu Vũ đi với Tử Hàn là an toàn tuyệt đối rồi nên em đừng lo lắng nữa”.
“Dạ được ạ”.
Tôn Tử Hàn từ lúc uống ly rượu của Lý Mỹ Dung được khoảng nửa tiếng thì đã cảm thấy hơi bất thường rồi, có chút buồn ngủ nhẹ nhưng anh nghĩ là do hôm nay uống nhiều nên say thôi không để ý.
Lúc Tôn Tử Hàn đặt Kỳ Liên Tuyết Vũ nằm xuống chiếc giường kingsize ở phòng ngủ thì cô nóng quá nên tùy tiện cởi bỏ chiếc áo vest mà Tôn Tử Hàn đã khoác hờ lên vai mình xuống.
Khi nhìn thấy nhan sắc thuần khiết ngây thơ có nét giống với Hạ Tiểu Vũ cùng kiểu ăn mặc gợi cảm của Kỳ Liên Tuyết Vũ thì Tôn Tử Hàn đột nhiên không kìm lòng được mà nảy sinh ham muốn.
Qua mấy giây Tôn Tử Hàn tự trấn an mình: “Không được, tự nhiên nghĩ linh tinh cái gì vậy không biết”.
Tôn Tử Hàn tính đứng dậy thì đột nhiên Kỳ Liên Tuyết Vũ đột nhiên nắm lấy tay anh kéo lại, do mất đà nên anh ngã xuống nằm áp trụ lên người cô, khoảng cách gần đến nỗi nghe thấy rõ từng nhịp tim của đối phương thế này khiến Tôn Tử Hàn bị dao động, lại thêm thuốc mà Lý Mỹ Dung bỏ vào rượu đang phát huy tác dụng nên anh cảm thấy cả người nóng ran lên.
“Đừng có đi mà” giọng điệu mè nheo của Kỳ Liên Tuyết Vũ vang lên.
Sinh viên của Trường Đại học O ai cũng biết Tôn Tử Hàn là nhị thiếu gia của Tôn gia là người thừa kế thứ 2 của tập đoàn Tôn Thị, người mà anh đã nhắm đến thì bọn họ tốt nhất là không day dưa nên liền đứng dậy chào rồi rời đi.
Kỳ Liên Tuyết Vũ say quên cả lối về liền đẩy Tôn Tử Hàn ra: “Anh là ai vậy hả? Đang vui mà uống tiếp thôi”.
Tôn Tử Hàn không nói không rằng bế thốc Kỳ Liên Tuyết Vũ ra khỏi hội trường tiệc Prom đang diễn ra rồi đi vào thang máy đi lên tầng 88, 89 là căn penthouses của anh để cô có chỗ nghỉ ngơi, với lại tối nay anh uống cũng hơi nhiều nên không tiện lái xe về biệt thự thường sống nữa.
Tôn Tử Hàn đẩy cửa căn penthouses của mình đi vào trong, nội thất bên trong toàn là hàng hiệu nhìn vô cùng đẳng cấp, sang trọng, tinh tế, view của căn hộ này thì khỏi phải bàn cãi đẹp đến không có từ ngữ nào để diễn tả được hết.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liên tục cựa quậy mè nheo lên tiếng: “Anh là ai vậy? Tôi đang chơi vui lắm mà”.
Tôn Tử Hàn liền nhíu mày: “Không ngờ có ngày lại nhìn em trông bộ dạng này nếu em không ngoan tôi sẽ “ăn” em đó”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ bày ra vẻ mặt ngây ngô lên tiếng hỏi lại: “Anh nói…ăn tôi nghĩa là sao hả?”.
Tôn Tử Hàn nhếch môi mỏng mỉm cười khẽ lắc đầu thầm nghĩ “Con bé này lúc say trông cũng đáng yêu đó chứ nhưng mà vẫn hỏi mấy câu hốc búa khó trả lời”.
Lý Mỹ Dung thấy Tôn Tử Hàn bế Kỳ Liên Tuyết Vũ ra khỏi hội trường thì vội đuổi theo nhưng lúc cô ta chạy ra chỗ thang máy thì thang đã di chuyển rồi, cô ta thấy thang máy dừng lại ở tầng 89 nên cũng vào thang máy nhấn 89 nhưng không hề được nên vô cùng bức bối.
Vừa lúc đó có một nhân viên phục vụ 2.PM Lounge đi ngang qua chỗ thang máy nên Lý Mỹ Dung vội vàng lên tiếng hỏi: “Này em ơi cho chị hỏi chị muốn lên tầng 89 thì phải làm sao vậy hả?”.
Cô nhân viên phục vụ liền lên tiếng đáp: “Vị tiểu thư này không lên tầng 88 và 89 được đâu ạ, phải có thẻ mới quét được thang máy để lên 2 tầng đó ạ”.
Lý Mỹ Dung nhíu mày: “Tại sao vậy hả?”.
Cô nhân viên liền giải thích thêm: “Dạ tại vì tầng 88 và 89 là penthouses của Tôn nhị thiếu gia nên không ai được lên hết ạ”.
Lý Mỹ Dung nghệch mặt ra thật không ngờ Tôn Tử Hàn lại sở hữu penthouses đắc đỏ trong tòa nhà 2.PM này, giá trị cũng phải hàng nghìn tỷ đồng chứ không đùa được.
“Sao có thể như thế được chứ?”.
Cô nhân viên kia nhìn Lý Mỹ Dung bằng ánh mắt kỳ lạ rồi nói: “Cả toàn nhà 2.PM này là sở hữu của tập đoàn Tôn Thị vì vậy chuyện nhị thiếu của chúng tôi sở hữu một căn penthouses ở đây thì cũng hết sức bình thường thôi mà”.
Sắc mặt của Lý Mỹ Dung như tắc kè hoa liền đổi màu, cô ta tức giận cắn môi đến bật cả máu cô ta đã toan tính hạ thuốc kéo Tôn Tử Hàn lên giường cùng mình nhưng ai ngờ bây giờ Tôn Tử Hàn lại đi cùng Kỳ Liên Tuyết Vũ.
Ánh mắt của Lý Mỹ Dung hằn lên tia máu thể hiện sự độc ác thầm nghĩ “Tức thật bao nhiêu tâm huyết tính kế của mình con nhỏ đó lại ngang nhiên được hưởng đúng là đồ tiện nhân mà”.
Lúc tan tiệc, Lạc Vy Vy tìm mãi không thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ đâu nên vô cùng lo lắng, cô vội tìm Hàn Trì nhờ giúp đỡ.
“Em không thấy Tiểu Vũ đâu hết bây giờ phải làm sao đây anh Hàn Trì?”.
Hàn Trì biết chuyện Tôn Tử Hàn và Kỳ Liên Tuyết Vũ có hôn ước, anh cũng nhìn thấy Tôn Tử Hàn đưa người đi nên nói với Lạc Vy Vy: “Tiểu Vũ đi cùng Tử Hàn rồi nên em yên tâm đi, cũng trễ rồi để anh đưa em về nha Vy Vy”.
Lạc Vy Vy nhíu mày: “Tiểu Vũ đi với anh Tử Hàn có an toàn hay không?”.
Hàn Trì nhướng mày: “Gì mà không an toàn chứ, giữa bọn họ còn có hôn ước với nhau cơ mà, thôi anh đưa em về, mà nói này Tiểu Vũ đi với Tử Hàn là an toàn tuyệt đối rồi nên em đừng lo lắng nữa”.
“Dạ được ạ”.
Tôn Tử Hàn từ lúc uống ly rượu của Lý Mỹ Dung được khoảng nửa tiếng thì đã cảm thấy hơi bất thường rồi, có chút buồn ngủ nhẹ nhưng anh nghĩ là do hôm nay uống nhiều nên say thôi không để ý.
Lúc Tôn Tử Hàn đặt Kỳ Liên Tuyết Vũ nằm xuống chiếc giường kingsize ở phòng ngủ thì cô nóng quá nên tùy tiện cởi bỏ chiếc áo vest mà Tôn Tử Hàn đã khoác hờ lên vai mình xuống.
Khi nhìn thấy nhan sắc thuần khiết ngây thơ có nét giống với Hạ Tiểu Vũ cùng kiểu ăn mặc gợi cảm của Kỳ Liên Tuyết Vũ thì Tôn Tử Hàn đột nhiên không kìm lòng được mà nảy sinh ham muốn.
Qua mấy giây Tôn Tử Hàn tự trấn an mình: “Không được, tự nhiên nghĩ linh tinh cái gì vậy không biết”.
Tôn Tử Hàn tính đứng dậy thì đột nhiên Kỳ Liên Tuyết Vũ đột nhiên nắm lấy tay anh kéo lại, do mất đà nên anh ngã xuống nằm áp trụ lên người cô, khoảng cách gần đến nỗi nghe thấy rõ từng nhịp tim của đối phương thế này khiến Tôn Tử Hàn bị dao động, lại thêm thuốc mà Lý Mỹ Dung bỏ vào rượu đang phát huy tác dụng nên anh cảm thấy cả người nóng ran lên.
“Đừng có đi mà” giọng điệu mè nheo của Kỳ Liên Tuyết Vũ vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.