Chương 95: Cuộc họp cổ đông diễn ra
Hạ Tường Lam
21/09/2023
Báo chí lại giật tít bác sĩ trẻ nghiên cứu sinh đến kiệt sức rồi chết ngay tại phòng thí nghiệm khiến cho người nhiều không khỏi thương tiếc.
Lúc lướt tin thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ liền nói với Hoàng Kỳ Long: “Đây là người bác sĩ đã giám định AND cho em và Hạ Tiểu Vũ năm đó nè”.
Hoàng Kỳ Long nhíu mày: “Cái chết của hắn liệu có bình thường không để anh bảo A Cung đi điều tra một chút”.
Hạ Tiểu Vũ dạo này tâm trạng không tốt tính đến hầm tối để hành hạ Thương Thiên Vân, ba năm trước Thương Thuyết đến tìm cô ta nói rằng cô ta là kẻ giả mạo ông cho cô ba ngày để tự nói ra sự thật để ông ta đưa tiểu thư thật trở về.
Hạ Tiểu Vũ đã nhờ Tống Minh xử lý hết võ đường Thương gia trong một đêm, cô ta hành hạ Thương Thiên Vân nhìn thấy tộc hiệu thì cũng đủ biết Thương Thiên Vân mới là tiểu thư thật nhưng cô ta lại không cho Tống Minh giết chết Thương Thiên Vân mà từ từ hành hạ giày vò người ta cho hả dạ.
Lần này Hạ Tiểu Vũ đến đó thì chưng hững vì phòng giam trống không, cô ta vẫn chưa biết người của Hoàng Kỳ Long đã lấy lại căn biệt thự rồi nên lớn giọng hỏi: “Thương Thiên Vân đâu rồi hả?”.
Lúc này Qúy Trì Cung mới lên tiếng đáp: “Hạ tiểu thư à, Kỳ Liên tiểu thư thật sự sắp trở về Kỳ Liên rồi đó, tôi mắt lên xem nếu người bên Kỳ Liên gia biết cô đã đối xử như thế nào với tiểu thư thật thì cô chết sẽ khó coi như thế nào đây”.
Hạ Tiểu Vũ nghe thấy liền nhíu mày: “A Cung mày nói vậy là có gì hả?”.
Quý Trì Cung cười nhếch môi rồi đáp: “Tiểu thư giả mạo thì sớm muộn gì cũng bại lộ thôi cô hết thời rồi Hạ Tiểu Vũ à”.
Hạ Tiểu Vũ hậm hực quát: “Qùy Trì Cung mày dám ăn nói với tao như thế sao? Tao sẽ nói Tống Minh tiễn mày một đoạn”.
“Lo cho bản thân mình trước đi đã, tôi đã điều tra được cái chết của Từ Lý là do Tống Minh gây ra rồi, còn truy suất được hình ảnh hắn tống tiền cô nữa, xem ra cái chết của Từ Lý không phải là làm việc quá sức mà bị giết mới đúng”.
Sắc mặt của Hạ Tiểu Vũ liền trở nên xám nghéc: Nếu mày còn nói lung tung thì tao sẽ thưa mày tội vu khống đó”.
Qúy Trì Cung lên tiếng thách thức: “Thưa đi, tôi chống mắt lên xem kẻ nào bị bắt, à mà nói cho cô biết là anh Long đã trở về Đông Đô rồi, người là do anh Long cứu đi cô làm sao thì liệu mà làm nha”.
Quý Trì Cung rời đi trước để lại một mình Hạ Tiểu Vũ đứng ngơ ngác như trời trồng, sau đó cô ta liền chạy đến chỗ ở mới của Tống Minh.
Tống Minh nhìn thấy Hạ Tiểu Vũ đến liền cau mày: “Tôi đã nói là cô đừng tùy tiện đến đây rồi mà”.
“Hoàng Kỳ Long trở về rồi đó anh biết chưa hả? Chẳng những vậy hắn còn cứu Kỳ Liên Tuyết Dao thật sự đi rồi? Chúng ta sắp chết rồi đó anh còn nhãn nhã được sao?”.
Tống Minh nhướng mày: “Tôi biết Hoàng Kỳ Long đã trở về nên mới chuyển đến chỗ ở mới đây, còn Thương Thiên Vân bị thương nặng như thế chắc gì đã qua khỏi đâu mà cô làm quá lên”.
Hạ Tiểu Vũ gào lên: “Nhưng nó là Kỳ Liên Tuyết Dao thật sự, nó mà trở về nhận thân thì tôi biết làm sao đây?”.
“Tôi cũng đã lấy lại số tiền mà Từ Lý tống tiền cô đưa cho cô rồi, dù có mất đi thân phận thì cũng có tiền mà sống hết phần đời còn lại”.
Hạ Tiểu Vũ nghe vậy thì liền tức giận: “Cmn, anh đạt được ý định rồi muốn phủi tay hay sao hả?”.
Tống Minh lạnh lẽo quát: “Ai bảo cô tham lam tự ý đi tranh giành Tôn Tử Hàn với Kỳ Liên Tuyết Vũ gây ra một đống rắc rối cho tôi chứ”.
“Anh muốn chấm dứt hợp tác đúng không?”.
Tống Minh liền gật đầu: “Cô nhìn lại bản thân mình xem có thứ gì để hợp tác trao đổi với tôi nữa chứ, Hạ Tiểu Vũ tôi nói cho cô biết năm đó cô nhẫn tâm giết con tôi thì tôi đã muốn băm vằm cô ra thành trăm mảnh rồi, tôi nhẫn nhịn vì cổ phần mà thôi bây giờ thì cô cút cho khuất mắt tôi”.
Hạ Tiểu Vũ đến tìm Tống Minh đúng ý của Hoàng Kỳ Long vì anh đã bố trí người theo dõi cô ta để tiện đánh úp tên khốn đó lần nữa.
Buổi họp hội đồng quản trị của tập đoàn Hòa Kỳ Liên mà cả Đông Đô mong đợi cuối cùng cũng diễn ra hết sức căng thẳng.
Tống Minh tự tin đi vào cùng các vị cổ đông theo phe hắn rồi hênh hoang: “Để xem sau ngày hôm nay Kỳ Liên Thời Cung có còn ngồi trên cái ghế chủ tịch nữa được hay không?”.
Một tên cổ đông nhỏ lên tiếng xu nịnh: “Kỳ Liên gia hết thời rồi bây giờ tôi cảm thấy Tống tổng ngồi vào cái ghế chủ tịch thì mới vực dậy được công ty mà thôi”.
Một tên khác lại hùa theo: “Phải đó, phải đó, Kỳ Liên Thời Cung bất tài sao có thể ngồi vào vị trí lãnh đạo được chứ”.
Hầu hết tất cả các cổ đông đều theo phe của Tống Minh yêu cầu bỏ phiếu bầu lại chức danh Chủ tịch của tập đoàn làm cho nội bộ lục đục.
Liên Cẩm Hoa cũng có mặt tại cuộc họp lời nói của bà xưa nay vốn có giá trị rất lớn nên bà liền bày tỏ quan điểm của mình: “Các vị xưa nay tập đoàn Hoa Kỳ Liên đều do người của Kỳ Liên gia chúng tôi lãnh đạo, người sáng lập nên Hoa Kỳ Liên cũng là người nhà Kỳ Liên, bao nhiêu năm nay chúng tôi lăn lộn trên thương trường kiếm tiền về cho các vị bây giờ công ty gặp khó khăn các vị không thể cạn tàu ráo máng như vậy được sao có thể ép chủ tịch đương nhiên nhường lại chức vị này cho người khác chứ”.
Dương tổng: “Cựu đổng sự trưởng tình hình công ty đang ngày một tệ hại bà cũng nhìn thấy mà chúng tôi muốn tìm một người lãnh đạo mới để cải cách công ty thôi, bà cũng đã lớn tuổi không nên tiếp tục quan tâm đến chuyện của công ty ở tuổi này bà nên ở nhà trông cháu thì tốt hơn”.
Hà tổng liền tán đồng: “Phải đó tại Kỳ Liên Thời Cung bất tài lãnh đạo công ty không thành đâu thể trách chúng tôi được, ai cũng cần kiếm tiền để lo cho gia đình mà lão phu nhân, chuyện đi đến bước đường này không ai mong muốn nhưng mà nếu cứ để cháu trai bà làm chủ tịch thì e rằng ngày mà tập đoàn Hoa Kỳ Liên đi đến phá sản không còn xa nữa đâu”.
Mấy người khác liền xì xầm bàn tán với nhau: “Phải đó nếu cứ tiếp tục thế này e rằng sẽ phá sản mất”.
Tống Minh đứng dậy tỏ vẻ cao cao tại thượng làm người đại diện cho tất cả các cổ đông khác mà lên tiếng: “Chúng tôi đều theo chủ nghĩa dân chủ đâu ai ép ai thưa lão phu nhân chúng ta bỏ phiếu là công bằng nhất mà, người kiểm phiếu của công ty cũng là người nhà Kỳ Liên chúng tôi muốn gian lận cũng đâu có được”.
Kỳ Liên Thời Cung thấy nói nhiều cũng không được gì nên đành đồng ý cho bỏ phiếu kín bầu lại chức danh chủ tịch nhưng mà anh lại không hề biết trong tay của Kỳ Liên gia hiện tại chỉ có 15% cổ phần mà thôi, trong đó anh nắm giữ 10% cổ phần gồm 5% cỉa anh và 5% do Kỳ Liên Thời Nhân chuyển nhượng, Liên Cẩm Hoa có 5%, số cổ phần của Mộ Dĩ Mai đã cho Hạ Tiểu Vũ và hiện tại cô ta không có lấy một cắc cổ phần trong tay.
Tống Minh có 15% cổ phần lấy được từ Hạ Tiểu Vũ, 10% của Dương tổng, 8% của Hà tổng, 5% Cố tổng, và các cổ đông nhỏ lẻ khác đều bỏ phiếu cho hắn nên tổng cộng là 49% cổ phần.
Có một cổ đông bí ẩn nắm giữ trong tay đến 36% cổ phần của tập đoàn Hoa Kỳ Liên nhưng lại chưa bao giờ xuất hiện nên thường để phiếu trắng, lần này vị cổ đông đó cũng đã nhận được thư mời triệu tập nhưng vẫn chưa xuất hiện nên kết quả cuộc họp vẫn còn là một ẩn số.
Kết quả tạm thời được báo là số phiếu bầu chọn cho Tống Minh vào vị trí Chủ tịch cao hơn hẳn Kỳ Liên Thời Cung, 49% só với 15% quả là quá chênh lệch rồi.
Lúc lướt tin thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ liền nói với Hoàng Kỳ Long: “Đây là người bác sĩ đã giám định AND cho em và Hạ Tiểu Vũ năm đó nè”.
Hoàng Kỳ Long nhíu mày: “Cái chết của hắn liệu có bình thường không để anh bảo A Cung đi điều tra một chút”.
Hạ Tiểu Vũ dạo này tâm trạng không tốt tính đến hầm tối để hành hạ Thương Thiên Vân, ba năm trước Thương Thuyết đến tìm cô ta nói rằng cô ta là kẻ giả mạo ông cho cô ba ngày để tự nói ra sự thật để ông ta đưa tiểu thư thật trở về.
Hạ Tiểu Vũ đã nhờ Tống Minh xử lý hết võ đường Thương gia trong một đêm, cô ta hành hạ Thương Thiên Vân nhìn thấy tộc hiệu thì cũng đủ biết Thương Thiên Vân mới là tiểu thư thật nhưng cô ta lại không cho Tống Minh giết chết Thương Thiên Vân mà từ từ hành hạ giày vò người ta cho hả dạ.
Lần này Hạ Tiểu Vũ đến đó thì chưng hững vì phòng giam trống không, cô ta vẫn chưa biết người của Hoàng Kỳ Long đã lấy lại căn biệt thự rồi nên lớn giọng hỏi: “Thương Thiên Vân đâu rồi hả?”.
Lúc này Qúy Trì Cung mới lên tiếng đáp: “Hạ tiểu thư à, Kỳ Liên tiểu thư thật sự sắp trở về Kỳ Liên rồi đó, tôi mắt lên xem nếu người bên Kỳ Liên gia biết cô đã đối xử như thế nào với tiểu thư thật thì cô chết sẽ khó coi như thế nào đây”.
Hạ Tiểu Vũ nghe thấy liền nhíu mày: “A Cung mày nói vậy là có gì hả?”.
Quý Trì Cung cười nhếch môi rồi đáp: “Tiểu thư giả mạo thì sớm muộn gì cũng bại lộ thôi cô hết thời rồi Hạ Tiểu Vũ à”.
Hạ Tiểu Vũ hậm hực quát: “Qùy Trì Cung mày dám ăn nói với tao như thế sao? Tao sẽ nói Tống Minh tiễn mày một đoạn”.
“Lo cho bản thân mình trước đi đã, tôi đã điều tra được cái chết của Từ Lý là do Tống Minh gây ra rồi, còn truy suất được hình ảnh hắn tống tiền cô nữa, xem ra cái chết của Từ Lý không phải là làm việc quá sức mà bị giết mới đúng”.
Sắc mặt của Hạ Tiểu Vũ liền trở nên xám nghéc: Nếu mày còn nói lung tung thì tao sẽ thưa mày tội vu khống đó”.
Qúy Trì Cung lên tiếng thách thức: “Thưa đi, tôi chống mắt lên xem kẻ nào bị bắt, à mà nói cho cô biết là anh Long đã trở về Đông Đô rồi, người là do anh Long cứu đi cô làm sao thì liệu mà làm nha”.
Quý Trì Cung rời đi trước để lại một mình Hạ Tiểu Vũ đứng ngơ ngác như trời trồng, sau đó cô ta liền chạy đến chỗ ở mới của Tống Minh.
Tống Minh nhìn thấy Hạ Tiểu Vũ đến liền cau mày: “Tôi đã nói là cô đừng tùy tiện đến đây rồi mà”.
“Hoàng Kỳ Long trở về rồi đó anh biết chưa hả? Chẳng những vậy hắn còn cứu Kỳ Liên Tuyết Dao thật sự đi rồi? Chúng ta sắp chết rồi đó anh còn nhãn nhã được sao?”.
Tống Minh nhướng mày: “Tôi biết Hoàng Kỳ Long đã trở về nên mới chuyển đến chỗ ở mới đây, còn Thương Thiên Vân bị thương nặng như thế chắc gì đã qua khỏi đâu mà cô làm quá lên”.
Hạ Tiểu Vũ gào lên: “Nhưng nó là Kỳ Liên Tuyết Dao thật sự, nó mà trở về nhận thân thì tôi biết làm sao đây?”.
“Tôi cũng đã lấy lại số tiền mà Từ Lý tống tiền cô đưa cho cô rồi, dù có mất đi thân phận thì cũng có tiền mà sống hết phần đời còn lại”.
Hạ Tiểu Vũ nghe vậy thì liền tức giận: “Cmn, anh đạt được ý định rồi muốn phủi tay hay sao hả?”.
Tống Minh lạnh lẽo quát: “Ai bảo cô tham lam tự ý đi tranh giành Tôn Tử Hàn với Kỳ Liên Tuyết Vũ gây ra một đống rắc rối cho tôi chứ”.
“Anh muốn chấm dứt hợp tác đúng không?”.
Tống Minh liền gật đầu: “Cô nhìn lại bản thân mình xem có thứ gì để hợp tác trao đổi với tôi nữa chứ, Hạ Tiểu Vũ tôi nói cho cô biết năm đó cô nhẫn tâm giết con tôi thì tôi đã muốn băm vằm cô ra thành trăm mảnh rồi, tôi nhẫn nhịn vì cổ phần mà thôi bây giờ thì cô cút cho khuất mắt tôi”.
Hạ Tiểu Vũ đến tìm Tống Minh đúng ý của Hoàng Kỳ Long vì anh đã bố trí người theo dõi cô ta để tiện đánh úp tên khốn đó lần nữa.
Buổi họp hội đồng quản trị của tập đoàn Hòa Kỳ Liên mà cả Đông Đô mong đợi cuối cùng cũng diễn ra hết sức căng thẳng.
Tống Minh tự tin đi vào cùng các vị cổ đông theo phe hắn rồi hênh hoang: “Để xem sau ngày hôm nay Kỳ Liên Thời Cung có còn ngồi trên cái ghế chủ tịch nữa được hay không?”.
Một tên cổ đông nhỏ lên tiếng xu nịnh: “Kỳ Liên gia hết thời rồi bây giờ tôi cảm thấy Tống tổng ngồi vào cái ghế chủ tịch thì mới vực dậy được công ty mà thôi”.
Một tên khác lại hùa theo: “Phải đó, phải đó, Kỳ Liên Thời Cung bất tài sao có thể ngồi vào vị trí lãnh đạo được chứ”.
Hầu hết tất cả các cổ đông đều theo phe của Tống Minh yêu cầu bỏ phiếu bầu lại chức danh Chủ tịch của tập đoàn làm cho nội bộ lục đục.
Liên Cẩm Hoa cũng có mặt tại cuộc họp lời nói của bà xưa nay vốn có giá trị rất lớn nên bà liền bày tỏ quan điểm của mình: “Các vị xưa nay tập đoàn Hoa Kỳ Liên đều do người của Kỳ Liên gia chúng tôi lãnh đạo, người sáng lập nên Hoa Kỳ Liên cũng là người nhà Kỳ Liên, bao nhiêu năm nay chúng tôi lăn lộn trên thương trường kiếm tiền về cho các vị bây giờ công ty gặp khó khăn các vị không thể cạn tàu ráo máng như vậy được sao có thể ép chủ tịch đương nhiên nhường lại chức vị này cho người khác chứ”.
Dương tổng: “Cựu đổng sự trưởng tình hình công ty đang ngày một tệ hại bà cũng nhìn thấy mà chúng tôi muốn tìm một người lãnh đạo mới để cải cách công ty thôi, bà cũng đã lớn tuổi không nên tiếp tục quan tâm đến chuyện của công ty ở tuổi này bà nên ở nhà trông cháu thì tốt hơn”.
Hà tổng liền tán đồng: “Phải đó tại Kỳ Liên Thời Cung bất tài lãnh đạo công ty không thành đâu thể trách chúng tôi được, ai cũng cần kiếm tiền để lo cho gia đình mà lão phu nhân, chuyện đi đến bước đường này không ai mong muốn nhưng mà nếu cứ để cháu trai bà làm chủ tịch thì e rằng ngày mà tập đoàn Hoa Kỳ Liên đi đến phá sản không còn xa nữa đâu”.
Mấy người khác liền xì xầm bàn tán với nhau: “Phải đó nếu cứ tiếp tục thế này e rằng sẽ phá sản mất”.
Tống Minh đứng dậy tỏ vẻ cao cao tại thượng làm người đại diện cho tất cả các cổ đông khác mà lên tiếng: “Chúng tôi đều theo chủ nghĩa dân chủ đâu ai ép ai thưa lão phu nhân chúng ta bỏ phiếu là công bằng nhất mà, người kiểm phiếu của công ty cũng là người nhà Kỳ Liên chúng tôi muốn gian lận cũng đâu có được”.
Kỳ Liên Thời Cung thấy nói nhiều cũng không được gì nên đành đồng ý cho bỏ phiếu kín bầu lại chức danh chủ tịch nhưng mà anh lại không hề biết trong tay của Kỳ Liên gia hiện tại chỉ có 15% cổ phần mà thôi, trong đó anh nắm giữ 10% cổ phần gồm 5% cỉa anh và 5% do Kỳ Liên Thời Nhân chuyển nhượng, Liên Cẩm Hoa có 5%, số cổ phần của Mộ Dĩ Mai đã cho Hạ Tiểu Vũ và hiện tại cô ta không có lấy một cắc cổ phần trong tay.
Tống Minh có 15% cổ phần lấy được từ Hạ Tiểu Vũ, 10% của Dương tổng, 8% của Hà tổng, 5% Cố tổng, và các cổ đông nhỏ lẻ khác đều bỏ phiếu cho hắn nên tổng cộng là 49% cổ phần.
Có một cổ đông bí ẩn nắm giữ trong tay đến 36% cổ phần của tập đoàn Hoa Kỳ Liên nhưng lại chưa bao giờ xuất hiện nên thường để phiếu trắng, lần này vị cổ đông đó cũng đã nhận được thư mời triệu tập nhưng vẫn chưa xuất hiện nên kết quả cuộc họp vẫn còn là một ẩn số.
Kết quả tạm thời được báo là số phiếu bầu chọn cho Tống Minh vào vị trí Chủ tịch cao hơn hẳn Kỳ Liên Thời Cung, 49% só với 15% quả là quá chênh lệch rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.