Chương 70: Giấy đăng ký kết hôn
Hạ Tường Lam
21/09/2023
Kỳ Liên Thời Cung nhíu mày rồi rời đi, anh vừa lái xe vừa suy nghĩ trong đầu là trước giờ ngoài việc học chung lớp thì hình như Kỳ Liên Tuyết Vũ và Hoàng Kỳ Long rất ít qua lại, hơn nữa gần đây tên nhóc kia lại vướn scandal ăn chơi sử dụng chất cấm khiến Hoàng lão gia sốc đến độ lên cơn đau tim qua đời.
Kỳ Liên Thời Cung lẩm bẩm: “Không được, không thể để Tuyết Vũ giao du với loại người xấu như Hoàng Kỳ Long được phải mau chóng tìm con bé về sớm nhất có thể”.
Kỳ Liên Thời Cung đã vận dụng toàn bộ mối quan hệ quen biết để tìm Kỳ Liên Tuyết Vũ nhưng mà hình như mọi dấu vết về cô đều biến mất không chút tâm hơi nào hết.
Mộ Dĩ Mai lại đến tìm Tôn Tử Hàn ném lên bàn làm việc của anh một tờ báo mới nhất rồi tỏ thái độ khó chịu lên tiếng: “Cậu tính sao thì tính nhanh đi tôi không muốn nhìn thấy những bài viết như thế này về con gái của tôi nữa đâu nha”.
Tôn Tử Hàn cầm tờ báo lên xem thì thấy tiêu đề là [Thời buổi loạn lạc chị gái cướp chồng em gái không biết liêm sĩ là gì].
Nội dung bài viết này chỉ trích một tiểu thư có thân thế giàu có hàng đầu Đông Đô lại đi giành giật chồng với em gái, mặc dù không chỉ đích danh nhưng mà độc qua liền biết là đang ám chỉ Hạ Tiểu Vũ.
Tôn Tử Hàn tỏ vẻ sốt sắn: “Con sẽ làm việc với bên tòa soạn này để thu hồi những bài báo không hay như thế này ạ”.
“Cậu thu hồi được một bài liệu có thu hồi được một trăm bài hay không? Cái tôi cần là cậu công khai cho Tuyết Dao danh phận để mọi người không nói nó cướp chồng của người khác”.
Tôn Tử Hàn cau mày thở dài: “Mẹ à, chuyện của con, Tuyết vũ và Tuyết Dao đang rầm rộ bên truyền thông, bây giờ mà con công khai quan hệ tình cảm với Tuyết Dao thì khác nào là khẳng định mấy bài báo này là đúng”.
“Tôi không cần biết nếu cậu không thể cho Tuyết Dao danh phận thì tôi sẽ không để yên đâu”.
Mộ Dĩ Mai liên tục gây sức ép bắt Tôn Tử Hàn phải cho Hạ Tiểu Vũ danh phận nên anh đành nhờ luật sư riêng của mình làm giấy đăng ký kết hôn giả cho hai người.
Lúc Tôn Chí và Ngộ Dĩnh Phi nghe Tôn Tử Hàn nói sẽ cưới Hạ Tiểu Vũ thì cả hai người đều sửng sốt.
Tôn Chí phản đối ngay lập tức: “Không đời nào ba đem sính lễ qua nhà đó hỏi cưới Kỳ Liên Tuyết Dao cho con đâu, con dâu của ba chỉ có Tuyết Vũ mà thôi”.
Ngô Dĩnh Phi cũng tỏ vẻ bất bình: “Phải đó, làm sào con có thể cưới cả hai chị em nhà người ta được chứ? Mọi người nhìn vào sẽ nói sao đây”.
Tôn Tử Hàn nhíu mày lên tiếng: “Ba mẹ cũng thấy rồi đó, là Tuyết Vũ độc ác hãm hại Tuyết Dao sảy thai đó, đứa bé trong bụng Tuyết Dao là máu thịt của Tôn gia chúng ta đó hơn nữa vì con mà bây giờ Tuyết Dao không có cơ hội trở thành mẹ nữa danh dự cũng bị hủy trong tay con rồi, nếu con không chịu trách nhiệm với cô ấy thì sao xứng đáng làm người”.
Tôn Tử Mặc thở dài lên tiếng hỏi: “Em cưới Tuyết Dao còn Tuyết Vũ phải tính sao? Hơn nữa ngay từ đầu là em không đúng đã có vợ rồi thì nên tránh xa cô gái khác ra chính em là người làm cho hai người họ tổn thương hết đó”.
Tôn Tử Hàn cúi đầu rủ mắt: “Em biết trong chuyện này lỗi của em rất lớn em sẽ tìm cách bù đắp vật chất tinh thần cho Tuyết Vũ nhưng em cũng không thể bỏ mặc Tuyết Dao được”.
Tôn Chí kiên định đáp: “Ba nói trước con muốn cưới thì cưới nhưng mà ba không tham dự đâu, ba cũng không con nhận Kỳ Liên Tuyết Dao làm con dâu đâu”.
Ngô Dĩnh Phi tỏ vẻ tán đồng: “Cái loại trà xanh phá hoại gia đình người khác mẹ không bao giờ chấp nhận là con dâu đâu”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ về biệt thự của Kỳ Liên gia lấy chút đồ lại vô tình chứng kiến Hạ Tiểu Vũ và Tôn Tử Hàn khoe giấy đăng ký kết hôn với cả nhà.
Mộ Dĩ Mai và Kỳ Liên Thời Nhân thì vui mừng trông thấy rõ: “Hai đứa mau chuẩn bị đi là vừa còn có một tuần nữa hôn lễ diễn ra rồi mẹ sợ là không kịp đó”.
Tôn Tử Hàn lên tiếng: “Mẹ cứ an tâm đi mọi thứ con đã lo xong hết rồi”.
Kỳ Liên Thời Nhân gật đầu: “Vậy là tốt rồi”.
Chứng kiến một màn này xong Kỳ Liên Tuyết Vũ liền nhân cơ hội không ai nhìn thấy mình mà bỏ đi ra ngoài, lúc đó cô vô tình gặp má Tô người gia nhân lâu năm thân cận của lão phu nhân và là người chăm sóc cô từ lúc nhỏ.
Má Tô thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ liền vui mừng nắm lấy tay cô: “Tam tiểu thư cô gầy đi rồi cả tuần nay cô ở đâu vậy sao không chịu về nhà lão gia lớn mà biết cô sống vất vả bên ngoài chắc sẽ đau lòng lắm, cả cậu Thời Cung nữa”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ khẽ cười nhạt hỏi: “Má Tô sao bà vẫn quan tâm con, bây giờ nhìn thấy con người ta né tránh còn không kịp đó chứ”.
Má Tô vẫn nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ bằng đôi mắt tràn ngập sự yêu thương: “Tam tiểu thư tôi một tay nuôi nấng cô từ nhỏ tính tình của cô rất lương thiện tôi tin là cô không có làm cái chuyện độc ác kia đâu, cái cô nhị tiểu thư mới về đó đúng là rất có vấn đề nhưng không ai chịu tin cô cả”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cảm thấy ấm lòng hơn nhưng cô lo lắng má Tô đứng về phía mình e là khó sống tiếp ở Kỳ Liên gia đành lên tiếng nhắc nhở: “Má Tô nếu những lời này để người ta nghe được thì rất phiền phức, chống đối lại họ má Tô không có lợi ích gì đâu con hiện tại còn không thể lo nỗi cho mình nên không thể nào giúp đỡ má Tô như lúc trước nữa rồi”.
“Tam tiểu thư bây giờ cô sống ở đâu có tốt không?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cho má Tô một ánh mắt trấn an rồi đáp: “Má Tô yêu tâm con sống rất tốt mà con bây giờ cũng đâu còn là tam tiểu thư của cái nhà này nữa nên má Tô cứ gọi con là Tuyết Vũ đi đừng gọi là tam tiểu thư nữa”.
Má Tô nước mắt lưng tròng: “Trong lòng tôi cô mãi mãi là tam tiểu thư của tôi”.
“Thôi con đi đây, má Tô ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe bao tử của bà nội không tốt nhớ đừng cho bà ăn đồ cay và đồ chua nha, mỗi tối bà nội rất hay khó ngủ má Tô nhớ pha sữa nóng cho bà nha”.
Má Tô quyến luyến buông tay của Kỳ Liên Tuyết Vũ ra: “Tôi nhớ rồi nhất định chăm sóc cho lão phu nhân thật tốt, tam tiểu thư phải ráng sống thật tốt đó nha”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ lên xe Land Pover, Hoàng Kỳ Long liền hỏi: “Không phải em bảo về nhà lấy đồ sao, bây giờ em đi ra tay không là sao?”.
“Không có, là em nhớ nhầm món đồ đó không để ở nhà này chúng ta mau rời khỏi đây đi, em không muốn ở lại đây thêm giây phút nào nữa đâu”.
Sau khi Kỳ Liên Tuyết Vũ rời đi thì Kỳ Liên Thời Cung về đến nhà, anh nhìn thấy Tôn Tử Hàn và Kỳ Liên Tuyết Dao khoe giấy đăng ký kết hôn thì liền nổi nóng lên nắm cổ áo của Tôn Tử Hàn đứng dậy rồi đấm thẳng vào mặt anh một cái.
“Thằng khốn sao mày có thể làm vậy với em gái tao hả? Mày phản bội nó đã đành bây giờ con dám kết hôn với người khác”.
Hạ Tiểu Vũ vội vàng đứng dậy đỡ Tôn Tử Hàn với vẻ mặt lo lắng: “Tử Hàn anh có sao không hả?”.
Mộ Dĩ Mai liền nhíu mày lên tiếng: “Thời Cung con đang làm cái gì vậy hả?”.
Kỳ Liên Thời Cung lẩm bẩm: “Không được, không thể để Tuyết Vũ giao du với loại người xấu như Hoàng Kỳ Long được phải mau chóng tìm con bé về sớm nhất có thể”.
Kỳ Liên Thời Cung đã vận dụng toàn bộ mối quan hệ quen biết để tìm Kỳ Liên Tuyết Vũ nhưng mà hình như mọi dấu vết về cô đều biến mất không chút tâm hơi nào hết.
Mộ Dĩ Mai lại đến tìm Tôn Tử Hàn ném lên bàn làm việc của anh một tờ báo mới nhất rồi tỏ thái độ khó chịu lên tiếng: “Cậu tính sao thì tính nhanh đi tôi không muốn nhìn thấy những bài viết như thế này về con gái của tôi nữa đâu nha”.
Tôn Tử Hàn cầm tờ báo lên xem thì thấy tiêu đề là [Thời buổi loạn lạc chị gái cướp chồng em gái không biết liêm sĩ là gì].
Nội dung bài viết này chỉ trích một tiểu thư có thân thế giàu có hàng đầu Đông Đô lại đi giành giật chồng với em gái, mặc dù không chỉ đích danh nhưng mà độc qua liền biết là đang ám chỉ Hạ Tiểu Vũ.
Tôn Tử Hàn tỏ vẻ sốt sắn: “Con sẽ làm việc với bên tòa soạn này để thu hồi những bài báo không hay như thế này ạ”.
“Cậu thu hồi được một bài liệu có thu hồi được một trăm bài hay không? Cái tôi cần là cậu công khai cho Tuyết Dao danh phận để mọi người không nói nó cướp chồng của người khác”.
Tôn Tử Hàn cau mày thở dài: “Mẹ à, chuyện của con, Tuyết vũ và Tuyết Dao đang rầm rộ bên truyền thông, bây giờ mà con công khai quan hệ tình cảm với Tuyết Dao thì khác nào là khẳng định mấy bài báo này là đúng”.
“Tôi không cần biết nếu cậu không thể cho Tuyết Dao danh phận thì tôi sẽ không để yên đâu”.
Mộ Dĩ Mai liên tục gây sức ép bắt Tôn Tử Hàn phải cho Hạ Tiểu Vũ danh phận nên anh đành nhờ luật sư riêng của mình làm giấy đăng ký kết hôn giả cho hai người.
Lúc Tôn Chí và Ngộ Dĩnh Phi nghe Tôn Tử Hàn nói sẽ cưới Hạ Tiểu Vũ thì cả hai người đều sửng sốt.
Tôn Chí phản đối ngay lập tức: “Không đời nào ba đem sính lễ qua nhà đó hỏi cưới Kỳ Liên Tuyết Dao cho con đâu, con dâu của ba chỉ có Tuyết Vũ mà thôi”.
Ngô Dĩnh Phi cũng tỏ vẻ bất bình: “Phải đó, làm sào con có thể cưới cả hai chị em nhà người ta được chứ? Mọi người nhìn vào sẽ nói sao đây”.
Tôn Tử Hàn nhíu mày lên tiếng: “Ba mẹ cũng thấy rồi đó, là Tuyết Vũ độc ác hãm hại Tuyết Dao sảy thai đó, đứa bé trong bụng Tuyết Dao là máu thịt của Tôn gia chúng ta đó hơn nữa vì con mà bây giờ Tuyết Dao không có cơ hội trở thành mẹ nữa danh dự cũng bị hủy trong tay con rồi, nếu con không chịu trách nhiệm với cô ấy thì sao xứng đáng làm người”.
Tôn Tử Mặc thở dài lên tiếng hỏi: “Em cưới Tuyết Dao còn Tuyết Vũ phải tính sao? Hơn nữa ngay từ đầu là em không đúng đã có vợ rồi thì nên tránh xa cô gái khác ra chính em là người làm cho hai người họ tổn thương hết đó”.
Tôn Tử Hàn cúi đầu rủ mắt: “Em biết trong chuyện này lỗi của em rất lớn em sẽ tìm cách bù đắp vật chất tinh thần cho Tuyết Vũ nhưng em cũng không thể bỏ mặc Tuyết Dao được”.
Tôn Chí kiên định đáp: “Ba nói trước con muốn cưới thì cưới nhưng mà ba không tham dự đâu, ba cũng không con nhận Kỳ Liên Tuyết Dao làm con dâu đâu”.
Ngô Dĩnh Phi tỏ vẻ tán đồng: “Cái loại trà xanh phá hoại gia đình người khác mẹ không bao giờ chấp nhận là con dâu đâu”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ về biệt thự của Kỳ Liên gia lấy chút đồ lại vô tình chứng kiến Hạ Tiểu Vũ và Tôn Tử Hàn khoe giấy đăng ký kết hôn với cả nhà.
Mộ Dĩ Mai và Kỳ Liên Thời Nhân thì vui mừng trông thấy rõ: “Hai đứa mau chuẩn bị đi là vừa còn có một tuần nữa hôn lễ diễn ra rồi mẹ sợ là không kịp đó”.
Tôn Tử Hàn lên tiếng: “Mẹ cứ an tâm đi mọi thứ con đã lo xong hết rồi”.
Kỳ Liên Thời Nhân gật đầu: “Vậy là tốt rồi”.
Chứng kiến một màn này xong Kỳ Liên Tuyết Vũ liền nhân cơ hội không ai nhìn thấy mình mà bỏ đi ra ngoài, lúc đó cô vô tình gặp má Tô người gia nhân lâu năm thân cận của lão phu nhân và là người chăm sóc cô từ lúc nhỏ.
Má Tô thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ liền vui mừng nắm lấy tay cô: “Tam tiểu thư cô gầy đi rồi cả tuần nay cô ở đâu vậy sao không chịu về nhà lão gia lớn mà biết cô sống vất vả bên ngoài chắc sẽ đau lòng lắm, cả cậu Thời Cung nữa”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ khẽ cười nhạt hỏi: “Má Tô sao bà vẫn quan tâm con, bây giờ nhìn thấy con người ta né tránh còn không kịp đó chứ”.
Má Tô vẫn nhìn Kỳ Liên Tuyết Vũ bằng đôi mắt tràn ngập sự yêu thương: “Tam tiểu thư tôi một tay nuôi nấng cô từ nhỏ tính tình của cô rất lương thiện tôi tin là cô không có làm cái chuyện độc ác kia đâu, cái cô nhị tiểu thư mới về đó đúng là rất có vấn đề nhưng không ai chịu tin cô cả”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cảm thấy ấm lòng hơn nhưng cô lo lắng má Tô đứng về phía mình e là khó sống tiếp ở Kỳ Liên gia đành lên tiếng nhắc nhở: “Má Tô nếu những lời này để người ta nghe được thì rất phiền phức, chống đối lại họ má Tô không có lợi ích gì đâu con hiện tại còn không thể lo nỗi cho mình nên không thể nào giúp đỡ má Tô như lúc trước nữa rồi”.
“Tam tiểu thư bây giờ cô sống ở đâu có tốt không?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cho má Tô một ánh mắt trấn an rồi đáp: “Má Tô yêu tâm con sống rất tốt mà con bây giờ cũng đâu còn là tam tiểu thư của cái nhà này nữa nên má Tô cứ gọi con là Tuyết Vũ đi đừng gọi là tam tiểu thư nữa”.
Má Tô nước mắt lưng tròng: “Trong lòng tôi cô mãi mãi là tam tiểu thư của tôi”.
“Thôi con đi đây, má Tô ở lại nhớ giữ gìn sức khỏe bao tử của bà nội không tốt nhớ đừng cho bà ăn đồ cay và đồ chua nha, mỗi tối bà nội rất hay khó ngủ má Tô nhớ pha sữa nóng cho bà nha”.
Má Tô quyến luyến buông tay của Kỳ Liên Tuyết Vũ ra: “Tôi nhớ rồi nhất định chăm sóc cho lão phu nhân thật tốt, tam tiểu thư phải ráng sống thật tốt đó nha”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ lên xe Land Pover, Hoàng Kỳ Long liền hỏi: “Không phải em bảo về nhà lấy đồ sao, bây giờ em đi ra tay không là sao?”.
“Không có, là em nhớ nhầm món đồ đó không để ở nhà này chúng ta mau rời khỏi đây đi, em không muốn ở lại đây thêm giây phút nào nữa đâu”.
Sau khi Kỳ Liên Tuyết Vũ rời đi thì Kỳ Liên Thời Cung về đến nhà, anh nhìn thấy Tôn Tử Hàn và Kỳ Liên Tuyết Dao khoe giấy đăng ký kết hôn thì liền nổi nóng lên nắm cổ áo của Tôn Tử Hàn đứng dậy rồi đấm thẳng vào mặt anh một cái.
“Thằng khốn sao mày có thể làm vậy với em gái tao hả? Mày phản bội nó đã đành bây giờ con dám kết hôn với người khác”.
Hạ Tiểu Vũ vội vàng đứng dậy đỡ Tôn Tử Hàn với vẻ mặt lo lắng: “Tử Hàn anh có sao không hả?”.
Mộ Dĩ Mai liền nhíu mày lên tiếng: “Thời Cung con đang làm cái gì vậy hả?”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.