Chương 55: Tấm ảnh cũ
Hạ Tường Lam
21/09/2023
Tôn Tử Hàn vì áy náy chuyện lần trước xảy ra quan hệ ngoài ý muốn với Hạ Tiểu Vũ nên lúc cô cần anh nhất định sẽ xuất hiện chỉ muốn giúp đỡ cô mà thôi, tình cảm đã hết anh chỉ là thấy có lỗi nên mới làm vậy cho lòng mình nhẹ nhàng hơn.
Kỳ Liên Tuyết Vũ dọn dẹp lại kho đồ cũ trong nhà thì phát hiện ra một chiếc hộp gỗ khá đẹp vì hiếu kỳ nên cô đã mở ra bên trong là hình ảnh mà Tôn Tử Hàn chụp cùng một cô gái, tuy là gương mặt non choẹt nhưng vẫn có thể nhìn ra đó là Kỳ Liên Tuyết Dao của hiện tại.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cau mày lẩm bẩm: “Tử Hàn và chị Tuyết Dao đã quen biết nhau từ lúc nào chứ?”.
Có một tấm ảnh Tôn Tử Hàn và Hạ Tiểu Vũ chụp chung ở Hà Lan vào buổi chiều hoàng hôn, phía sau còn đề một dòng chữ [Tôn Tử Hàn yêu Hạ Tiểu Vũ một đời một kiếp mãi không quên].
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt Tôn Tử Hàn anh còn nhận nhầm cô là người yêu cũ của anh, hình như cô ấy tên là Hạ Tiểu Vũ.
Tấm ảnh trên tay của Kỳ Liên Tuyết Vũ rơi xuống đất kính bị vỡ ra, nước mắt cô rơi xuống lẩm bẩm: “Lẽ nào chị Tuyết Dao chính là Hạ Tiểu Vũ, cũng chính là mối tình đầu của Tử Hàn, chuyện lần trước anh Tử Hàn ở cùng chị không phải ngẫu nhiên mà còn có ẩn tất phía sau”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền chạy đến tìm Hàn Trì nói chuyện, Hàn Trì đến điểm hẹn liền lên tiếng càu nhàu: “Bà cô của tôi ơi có chuyện gì mà cô gọi tôi ra đây gấp vậy hả?”.
“Nói cho tôi biết người yêu cũ của Tử Hàn có phải là chị Tuyết Dao của tôi hiện thời hay không hả?”.
Hàn Trì đần thối mặt ra: “Nói vậy là cô vẫn chưa biết chuyện đó hả? Tôi tưởng Tử Hàn nói cô nghe từ lâu rồi chứ?”.
Nét mặt của Kỳ Liên Tuyết Vũ thoáng lên vẻ thật vọng: “Không có, anh ấy không hề nói cho tôi biết mối quan hệ giữa anh ấy và chị Tuyết Dao trước đó, anh ấy hoàn toàn giấu tôi, hèn gì mà hai người họ lại có thể thân thiết tình tứ với nhau như vậy”.
Hàn Trì nhíu mày: “Sao cơ? Cô nói Tử Hàn và Tuyết Dao tình tứ chẳng lẽ hai người bọn họ nối lại tình xưa”.
Sau khi gặp Hàn Trì trở về nhà, Kỳ Liên Tuyết Vũ cứ như người mất hồn cô cứ mãi suy nghĩ về câu nói của Hàn Trì, Tôn Tử Hàn và Hạ Tiểu Vũ là người yêu cũ cô ấy lại là mối tình đầu của anh nhưng anh chưa bao giờ nói cô biết chị gái của mình hiện tại là bạn gái cũ của anh.
Buổi tối, Tôn Tử Hàn và Kỳ Liên Tuyết Vũ vừa lên giường nằm chuẩn bị đi ngủ thì anh nhận được điện thoại, thấy số của Hạ Tiểu Vũ gọi đến nên anh ra ngoài nghe một cách thần bí không muốn Kỳ Liên Tuyết Vũ biết.
“Anh nghe đây Tuyết Dao”.
Giọng nói nghẹn ngào của Hạ Tiểu Vũ vang lên ở đầu dây bên kia: “Tử Hàn anh đến chỗ em một chút được không chân em đau quá”.
Tôn Tử Hàn nhíu mày: “Em đang ở đâu”.
“Dạ khách sạn Xuân Hoa trên đường X”.
Cúp máy Tôn Tử Hàn vội vàng thay quần áo rồi ra ngoài, Kỳ Liên Tuyết Vũ cảm thấy dạo gần đây anh rất lạ vì sao không thể nghe điện thoại trước mặt cô nên lén lút đi theo xem rốt cuộc là anh gặp ai là phải bí mật như thế.
Kỳ Liên Tuyết Vũ đi theo Tôn Tử Hàn vào một khách sạn cửa phòng cũng không khóa cô đứng bên ngoài nhìn vào thì thấy anh đang lo lắng ngồi xuống dở váy của Hạ Tiểu Vũ lên xem trên chân cô ta bị trầy một mảng lớn.
Kỳ Liên Tuyết Vũ thật sự hy vọng nếu Tôn Tử Hàn có ngoại tình thì với người phụ nữ khác để cô dễ xử đằng này điều cô lo sợ nhất cuối cùng đã xảy ra, người thứ ba bí mật của anh lại chính là chị gái của cô.
Giọng của Tôn Tử Hàn lo lắng quan tâm: “Sao chân em lại bị trầy xước như vậy hả? Có đau lắm không?”.
Hạ Tiểu Vũ liền khóc lóc lên tiếng đáp: “Lúc nãy em bị trật chân ngã nên bị trầy ở đầu gối”.
“Để anh giúp em băng vết thương lại”.
Hạ Tiểu Vũ liền bày ra vẻ mặt áy náy: “Tử Hàn trễ như vậy rồi mà còn phiền anh phải đi đến đây chăm sóc cho em thật là ngại quá, chắc là Tuyết Vũ sẽ không để ý đâu nhỉ?”.
“Cô ấy…chắc là không để ý đâu”.
Vừa lúc đó Kỳ Liên Tuyết Vũ đẩy cửa phòng đi vào với vẻ mặt rất là không vui, cô tức giận lên tiếng: “Em có để ý đó”.
Tôn Tử Hàn vừa nhìn thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ liền giật mình đứng dậy: “Tiểu Vũ sao em lại ở đây vậy hả?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhíu mày nhìn Tôn Tử Hàn: “Tại sao em lại ở đây hả? Nếu em không ở đây thì sao tận mắt chứng kiến được hai người tình tứ với nhau như thế này hả?”.
Tôn Tử Hàn liền lên tiếng giải thích: “Tuyết Vũ em bình tĩnh lại một chút được không chuyện không phải như em đang nghĩ đâu, Tuyết Dao bị thương ở chân nên mới nhờ anh đến chăm sóc mà thôi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn Hạ Tiểu Vũ bằng ánh mắt tức giận rồi lên tiếng quát: “Lý do chính đáng quá nhỉ, nếu chị ấy có bị thương thì bên Kỳ Liên gia thiếu gì người chăm sóc cần gì phải gọi anh lúc nửa đêm nửa hôm chứ”.
Hạ Tiểu Vũ liền bày ra vẻ mặt ủy khúc lên tiếng: “Tuyết Vũ chị xin lỗi, chị không ngờ là chuyện nhỏ như vầy mà em lại hiểu lầm to như thế, bọn chị thật sự trong sạch mà”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền hừ nhẹ một tiếng: “Chuyện nhỏ sao? Bấy lâu nay chị ở sau lưng em thường xuyên hẹn hò với Tử Hàn vô số lần rồi, rốt cuộc là chị có ý đồ gì với chồng em đây hả?”.
Hạ Tiểu Vũ nước mắt ngắn nước mắt dài khóc lóc: “Tuyết Vũ chị chưa bao giờ có ý nghĩa sẽ tranh giành Tử Hàn với em, bọn chị bây giờ chỉ như những người bạn mà thôi”.
“Bạn kiểu gì mà nửa đêm nửa hôm còn gọi cho chồng người khác chứ?”.
Hạ Tiểu Vũ liền lên tiếng phân trần: “Chị không muốn ông bà nội, ba mẹ lo lắng nên mới gọi cho Tử Hàn mà thôi chị không có ý gì hết, nếu em không thích thì sau này chị xin hứa chị sẽ không bao giờ làm phiền anh ấy nữa hết”.
Hạ Tiểu Vũ đứng dậy tỏ vẻ đau khổ rồi chạy ra khỏi phòng: “Tử Hàn em xin lỗi đã làm phiền anh rồi”.
Sau khi Hạ Tiểu Vũ chạy đi Tôn Tử Hàn liền cau mày nhìn sang Kỳ Liên Tuyết Vũ rồi lên tiếng: “Em tin anh được không hả Tiểu Vũ, anh chỉ giúp đỡ Tuyết Dao như một người bạn mà thôi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền trừng mắt nhìn Tôn Tử Hàn rồi lên tiếng hỏi: “Bạn gái cũ có đúng không hả?”.
Sắc mặt của Tôn Tử Hàn liền có sự thay đổi lớn: “Em đang nói cái gì vậy hả Tiểu Vũ?”.
“Em biết hết mối quan hệ giữa anh và chị ấy rồi, chị ấy chính là Hạ Tiểu Vũ bạn gái cũ của anh, người từng làm anh đau khổ nhận nhầm em còn tính báo thù em, có phải bấy lâu nay anh vẫn luôn xem em là người thay thế của chị ấy có đúng không hả?”.
Tôn Tử Hàn liền giải thích: “Không có Tiểu Vũ, em nghe anh nói đi mà anh thật sự không còn tình cảm gì với cô ấy nữa hết, bây giờ chúng ta đã là vợ chồng rồi còn cô ấy chỉ là quá khứ mà thôi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ tức giận lên tiếng đáp: “Qúa khứ sao? Qúa khứ mà chỉ cần chị ấy gọi là anh sẵn sàng bỏ hết tất cả mọi việc để chạy đến bên cạnh chị ấy sao? Anh có để ý đến cảm nhận của em không hả?”.
Tôn Tử Hàn luôn cảm thấy có lỗi áy náy vì mình lấy đi lần đầu tiên của Hạ Tiểu Vũ mà không thể chịu trách nhiệm với cô ấy được nên luôn muốn làm cái gì đó để bù đắp cho cô ấy còn Hạ Tiểu Vũ lại lợi dụng điểm yếu này để thường xuyên tìm đến anh, gây ra cục diện rối rắm như hiện tại.
Kỳ Liên Tuyết Vũ dọn dẹp lại kho đồ cũ trong nhà thì phát hiện ra một chiếc hộp gỗ khá đẹp vì hiếu kỳ nên cô đã mở ra bên trong là hình ảnh mà Tôn Tử Hàn chụp cùng một cô gái, tuy là gương mặt non choẹt nhưng vẫn có thể nhìn ra đó là Kỳ Liên Tuyết Dao của hiện tại.
Kỳ Liên Tuyết Vũ cau mày lẩm bẩm: “Tử Hàn và chị Tuyết Dao đã quen biết nhau từ lúc nào chứ?”.
Có một tấm ảnh Tôn Tử Hàn và Hạ Tiểu Vũ chụp chung ở Hà Lan vào buổi chiều hoàng hôn, phía sau còn đề một dòng chữ [Tôn Tử Hàn yêu Hạ Tiểu Vũ một đời một kiếp mãi không quên].
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhớ lại lần đầu tiên gặp mặt Tôn Tử Hàn anh còn nhận nhầm cô là người yêu cũ của anh, hình như cô ấy tên là Hạ Tiểu Vũ.
Tấm ảnh trên tay của Kỳ Liên Tuyết Vũ rơi xuống đất kính bị vỡ ra, nước mắt cô rơi xuống lẩm bẩm: “Lẽ nào chị Tuyết Dao chính là Hạ Tiểu Vũ, cũng chính là mối tình đầu của Tử Hàn, chuyện lần trước anh Tử Hàn ở cùng chị không phải ngẫu nhiên mà còn có ẩn tất phía sau”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền chạy đến tìm Hàn Trì nói chuyện, Hàn Trì đến điểm hẹn liền lên tiếng càu nhàu: “Bà cô của tôi ơi có chuyện gì mà cô gọi tôi ra đây gấp vậy hả?”.
“Nói cho tôi biết người yêu cũ của Tử Hàn có phải là chị Tuyết Dao của tôi hiện thời hay không hả?”.
Hàn Trì đần thối mặt ra: “Nói vậy là cô vẫn chưa biết chuyện đó hả? Tôi tưởng Tử Hàn nói cô nghe từ lâu rồi chứ?”.
Nét mặt của Kỳ Liên Tuyết Vũ thoáng lên vẻ thật vọng: “Không có, anh ấy không hề nói cho tôi biết mối quan hệ giữa anh ấy và chị Tuyết Dao trước đó, anh ấy hoàn toàn giấu tôi, hèn gì mà hai người họ lại có thể thân thiết tình tứ với nhau như vậy”.
Hàn Trì nhíu mày: “Sao cơ? Cô nói Tử Hàn và Tuyết Dao tình tứ chẳng lẽ hai người bọn họ nối lại tình xưa”.
Sau khi gặp Hàn Trì trở về nhà, Kỳ Liên Tuyết Vũ cứ như người mất hồn cô cứ mãi suy nghĩ về câu nói của Hàn Trì, Tôn Tử Hàn và Hạ Tiểu Vũ là người yêu cũ cô ấy lại là mối tình đầu của anh nhưng anh chưa bao giờ nói cô biết chị gái của mình hiện tại là bạn gái cũ của anh.
Buổi tối, Tôn Tử Hàn và Kỳ Liên Tuyết Vũ vừa lên giường nằm chuẩn bị đi ngủ thì anh nhận được điện thoại, thấy số của Hạ Tiểu Vũ gọi đến nên anh ra ngoài nghe một cách thần bí không muốn Kỳ Liên Tuyết Vũ biết.
“Anh nghe đây Tuyết Dao”.
Giọng nói nghẹn ngào của Hạ Tiểu Vũ vang lên ở đầu dây bên kia: “Tử Hàn anh đến chỗ em một chút được không chân em đau quá”.
Tôn Tử Hàn nhíu mày: “Em đang ở đâu”.
“Dạ khách sạn Xuân Hoa trên đường X”.
Cúp máy Tôn Tử Hàn vội vàng thay quần áo rồi ra ngoài, Kỳ Liên Tuyết Vũ cảm thấy dạo gần đây anh rất lạ vì sao không thể nghe điện thoại trước mặt cô nên lén lút đi theo xem rốt cuộc là anh gặp ai là phải bí mật như thế.
Kỳ Liên Tuyết Vũ đi theo Tôn Tử Hàn vào một khách sạn cửa phòng cũng không khóa cô đứng bên ngoài nhìn vào thì thấy anh đang lo lắng ngồi xuống dở váy của Hạ Tiểu Vũ lên xem trên chân cô ta bị trầy một mảng lớn.
Kỳ Liên Tuyết Vũ thật sự hy vọng nếu Tôn Tử Hàn có ngoại tình thì với người phụ nữ khác để cô dễ xử đằng này điều cô lo sợ nhất cuối cùng đã xảy ra, người thứ ba bí mật của anh lại chính là chị gái của cô.
Giọng của Tôn Tử Hàn lo lắng quan tâm: “Sao chân em lại bị trầy xước như vậy hả? Có đau lắm không?”.
Hạ Tiểu Vũ liền khóc lóc lên tiếng đáp: “Lúc nãy em bị trật chân ngã nên bị trầy ở đầu gối”.
“Để anh giúp em băng vết thương lại”.
Hạ Tiểu Vũ liền bày ra vẻ mặt áy náy: “Tử Hàn trễ như vậy rồi mà còn phiền anh phải đi đến đây chăm sóc cho em thật là ngại quá, chắc là Tuyết Vũ sẽ không để ý đâu nhỉ?”.
“Cô ấy…chắc là không để ý đâu”.
Vừa lúc đó Kỳ Liên Tuyết Vũ đẩy cửa phòng đi vào với vẻ mặt rất là không vui, cô tức giận lên tiếng: “Em có để ý đó”.
Tôn Tử Hàn vừa nhìn thấy Kỳ Liên Tuyết Vũ liền giật mình đứng dậy: “Tiểu Vũ sao em lại ở đây vậy hả?”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhíu mày nhìn Tôn Tử Hàn: “Tại sao em lại ở đây hả? Nếu em không ở đây thì sao tận mắt chứng kiến được hai người tình tứ với nhau như thế này hả?”.
Tôn Tử Hàn liền lên tiếng giải thích: “Tuyết Vũ em bình tĩnh lại một chút được không chuyện không phải như em đang nghĩ đâu, Tuyết Dao bị thương ở chân nên mới nhờ anh đến chăm sóc mà thôi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ nhìn Hạ Tiểu Vũ bằng ánh mắt tức giận rồi lên tiếng quát: “Lý do chính đáng quá nhỉ, nếu chị ấy có bị thương thì bên Kỳ Liên gia thiếu gì người chăm sóc cần gì phải gọi anh lúc nửa đêm nửa hôm chứ”.
Hạ Tiểu Vũ liền bày ra vẻ mặt ủy khúc lên tiếng: “Tuyết Vũ chị xin lỗi, chị không ngờ là chuyện nhỏ như vầy mà em lại hiểu lầm to như thế, bọn chị thật sự trong sạch mà”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền hừ nhẹ một tiếng: “Chuyện nhỏ sao? Bấy lâu nay chị ở sau lưng em thường xuyên hẹn hò với Tử Hàn vô số lần rồi, rốt cuộc là chị có ý đồ gì với chồng em đây hả?”.
Hạ Tiểu Vũ nước mắt ngắn nước mắt dài khóc lóc: “Tuyết Vũ chị chưa bao giờ có ý nghĩa sẽ tranh giành Tử Hàn với em, bọn chị bây giờ chỉ như những người bạn mà thôi”.
“Bạn kiểu gì mà nửa đêm nửa hôm còn gọi cho chồng người khác chứ?”.
Hạ Tiểu Vũ liền lên tiếng phân trần: “Chị không muốn ông bà nội, ba mẹ lo lắng nên mới gọi cho Tử Hàn mà thôi chị không có ý gì hết, nếu em không thích thì sau này chị xin hứa chị sẽ không bao giờ làm phiền anh ấy nữa hết”.
Hạ Tiểu Vũ đứng dậy tỏ vẻ đau khổ rồi chạy ra khỏi phòng: “Tử Hàn em xin lỗi đã làm phiền anh rồi”.
Sau khi Hạ Tiểu Vũ chạy đi Tôn Tử Hàn liền cau mày nhìn sang Kỳ Liên Tuyết Vũ rồi lên tiếng: “Em tin anh được không hả Tiểu Vũ, anh chỉ giúp đỡ Tuyết Dao như một người bạn mà thôi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ liền trừng mắt nhìn Tôn Tử Hàn rồi lên tiếng hỏi: “Bạn gái cũ có đúng không hả?”.
Sắc mặt của Tôn Tử Hàn liền có sự thay đổi lớn: “Em đang nói cái gì vậy hả Tiểu Vũ?”.
“Em biết hết mối quan hệ giữa anh và chị ấy rồi, chị ấy chính là Hạ Tiểu Vũ bạn gái cũ của anh, người từng làm anh đau khổ nhận nhầm em còn tính báo thù em, có phải bấy lâu nay anh vẫn luôn xem em là người thay thế của chị ấy có đúng không hả?”.
Tôn Tử Hàn liền giải thích: “Không có Tiểu Vũ, em nghe anh nói đi mà anh thật sự không còn tình cảm gì với cô ấy nữa hết, bây giờ chúng ta đã là vợ chồng rồi còn cô ấy chỉ là quá khứ mà thôi”.
Kỳ Liên Tuyết Vũ tức giận lên tiếng đáp: “Qúa khứ sao? Qúa khứ mà chỉ cần chị ấy gọi là anh sẵn sàng bỏ hết tất cả mọi việc để chạy đến bên cạnh chị ấy sao? Anh có để ý đến cảm nhận của em không hả?”.
Tôn Tử Hàn luôn cảm thấy có lỗi áy náy vì mình lấy đi lần đầu tiên của Hạ Tiểu Vũ mà không thể chịu trách nhiệm với cô ấy được nên luôn muốn làm cái gì đó để bù đắp cho cô ấy còn Hạ Tiểu Vũ lại lợi dụng điểm yếu này để thường xuyên tìm đến anh, gây ra cục diện rối rắm như hiện tại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.