Chương 64: Chúng ta từ từ tận hưởng ‘cuộc chơi’ (cao H)
Ái Cật Đích Miên Hoa Đường
17/11/2022
Convertor: Vespertine – Editor: An Devy
Ngón tay người đàn ông gõ nhẹ lên bàn từng nhịp, Sở Mộ nghiêng đầu nhìn anh.
“Làm sao vậy?”
“Tự cậu chủ trì cuộc họp đi.”
Sở Mộ liếc nhìn biểu cảm và đũng quần hơi phồng của anh.
“Mẹ khiếp! Ngày mai tôi không đi làm nữa!”
Phó Thanh Hành đứng dậy, “Mọi người tiếp tục.”
Nguyễn Nhuyễn thấy anh không trả lời, tưởng anh đang bận, cô đi đến trước giá sách nhìn ngắm đống sách trên đó. Tên sách nhiều phần là tiếng anh, từ đơn cô biết nhưng ghép lại thành cụm thì không hiểu.
Cửa bất ngờ bị đẩy ra, cô quay đầu lại nhìn, đập vào mắt là hình ảnh người cô đang mong nhớ.
“Ơ??? Chú?? Sao anh lại quay lại?”
Phó Thanh Hành kéo cô đến trước bàn làm việc, tay cô chống lên bàn, ngạc nhiên quay đầu lại.
“Chú??? Từ từ…”
Người phía sau cởi bỏ đai lưng, kéo khóa quần, móc ra dương vật, vén váy cô đến bên hông, quần lót ren gợi cảm làm chói mắt anh.
“Roẹt!” Quần lót mỏng mang bị xé làm đôi.
“Phó Thanh Hành!” Cô lắc mông.
“Bốp!” Mông nhỏ bị một cái đánh.
Chống đầu gối vào chân cô gái, Phó Thanh Hành trực tiếp dùng côn thịt ép vào.
“A… chú… chờ…” Lỗ nhỏ chảy ra không nhiều nước, gậy thịt bị kẹp chặt, người đàn ông điên cuồng đâm vật đang cứng rắn đi vào.
“Đau… chú… Từ từ thôi…” Nguyễn Nhuyễn giãy giụa, tay anh bóp ngực cô.
“Tiểu tao hóa, không phải muốn anh ‘yêu’ em sao?” Phó Thanh Hành đâm tàn nhẫn, cả người cô mềm nhũn dựa vào bàn.
“A… chú… sâu…” Phó Thanh Hành thúc mạnh hông, người con gái không thể kiềm được tiếng rên rỉ.
“Tiểu tao hóa.” Anh bóp eo cô, nóng lòng va chạm, mỗi nhịp lại nhanh và mạnh thêm.
“Ưm… chú… quá nhanh… quá… A…” Cơ thể cô run rẩy, cô cắn môi nhỏ bật từng từ đứt quãng.
“Tiểu tao hóa, buổi sáng baba đã tha cho em, thế mà còn to gan dám câu dẫn baba… Có phải muốn baba xiên em đến khóc mới thôi không… Buổi tối chúng ta từ từ tận hưởng ‘cuộc chơi’…” Quy đầu nhiều lần chào hỏi đến tận hoa tâm, điểm mẫn cảm bị ma sát, cơ thể cô giật lên, huyệt nhỏ chảy ra dâm dịch.
Miệng huyệt phấn nộn khép khép mở mở liên tục nuốt vào cây gậy màu đỏ tím, tay anh đặt trên mông cô ấn chặt, hung hãn xỏ xuyên cô.
“Hức… baba… baba… sâu quá… A… Tới rồi… Tới rồi!” Cực khoái truyền đến cơ thể cô cũng không khiến tốc độ của anh chậm lại.
Tay anh nhào nặn cánh mông mềm để lại vô số dấu tay đậm nhạt, lỗ nhỏ căng ra. Côn thịt được phía bên trong mút chặt. Phần hông của người đàn ông di chuyển mạnh mẽ, người con gái nằm rạt trên mặt bàn, quy đầu đụng vào miệng tử cung mềm mại, dâm dịch chảy ra không ngừng.
Khối cơ mặt lẫn cơ bụng trên người anh căng chặt, từng cú nghiền mạnh mẽ rơi xuống, lông mu của anh cọ vào mông cô, từng cái đâm đều cố gắng chạm đến điểm sâu nhất.
“A… baba… em sai rồi… A…” Lỗ nhỏ điên cuồng mút lấy côn thịt, người đàn ông hít thở hổn hển, đè lên người cô, dùng cẳng tay chống trước ngực cô.
Nguyễn Nhuyễn kiễng chân lên, không kìm được mà run rẩy co quắp chân, hai túi tinh hoàn đập mạnh vào má đùi cô, anh nhét hai ngón tay vào trong miệng cô, cô ngậm lấy nó rồi dùng sức cắn. Cảm giác sung sướng do tình dục mang lại tràn khắp cơ thể khiến cô run rẩy không ngừng, tay nhỏ cào lên mặt bàn.
“Bảo bối nhỏ, baba ‘chơi’ em thoải mái không?”
“Ưm… A… Baba thoải mái… Nhanh hơn… Em… A…” Hai chân cô sắp mất hết cảm giác, khoái cảm ập đến như cơn sóng làm cô muốn kẹp chặt âm hộ, từ miệng xinh chỉ toàn lời gợi tình.
“Cục cưng lẳng lơ, còn không phải muốn baba ‘chơi’ em? Tối nay đừng hòng ngủ…” Người phía sau cắn lên vành tai cô, thấp giọng nỉ non.
Cô hụt hơi, “Anh… A… Rõ ràng là anh… Ưm… Em biết lỗi… A… Baba…” Cô nào chịu nổi những cú thúc như vũ bão, rên rỉ đứt quãng, trước mắt cảnh vật như mờ đi.
“Anh làm sao? Buổi sáng đã tha cho em rồi… Tiểu tao hóa, người câu dẫn baba không phải em, hở?”
Hoa tâm co rút kịch liệt rồi phun ra một dòng mật dịch, cô gái nhỏ nức nở nằm trên mặt bàn, không kìm được tiếng khóc.
“Bảo bảo, là em làm chuyện xấu, lại còn khóc…” Phó Thanh Hành nắm lấy cằm cô, hôn lên môi cô, bên dưới chạy nước rút.
Nguyễn Nhuyễn bấu lên cánh tay anh, đầu lưỡi quyện cùng lưỡi anh. Một cơn sóng tình mạnh ập tới làm cơ thể cô cong lên, tiểu huyệt co lại. Người đàn ông rên rỉ, bóp eo cô, đâm mạnh. Sóng tình ập tới khiến cô không thể thốt lên lời, chỉ có thể ngửa cổ run lên, mật dịch nóng hổi ứa ra thành vũng bước, hoa huyệt mềm mại ngậm chặt lấy vật dũng mãnh.
Người đó vuốt ve sườn mặt cô, áp má lên má cô, “Cô bé, thời gian vui chơi còn dài…”
Ngón tay người đàn ông gõ nhẹ lên bàn từng nhịp, Sở Mộ nghiêng đầu nhìn anh.
“Làm sao vậy?”
“Tự cậu chủ trì cuộc họp đi.”
Sở Mộ liếc nhìn biểu cảm và đũng quần hơi phồng của anh.
“Mẹ khiếp! Ngày mai tôi không đi làm nữa!”
Phó Thanh Hành đứng dậy, “Mọi người tiếp tục.”
Nguyễn Nhuyễn thấy anh không trả lời, tưởng anh đang bận, cô đi đến trước giá sách nhìn ngắm đống sách trên đó. Tên sách nhiều phần là tiếng anh, từ đơn cô biết nhưng ghép lại thành cụm thì không hiểu.
Cửa bất ngờ bị đẩy ra, cô quay đầu lại nhìn, đập vào mắt là hình ảnh người cô đang mong nhớ.
“Ơ??? Chú?? Sao anh lại quay lại?”
Phó Thanh Hành kéo cô đến trước bàn làm việc, tay cô chống lên bàn, ngạc nhiên quay đầu lại.
“Chú??? Từ từ…”
Người phía sau cởi bỏ đai lưng, kéo khóa quần, móc ra dương vật, vén váy cô đến bên hông, quần lót ren gợi cảm làm chói mắt anh.
“Roẹt!” Quần lót mỏng mang bị xé làm đôi.
“Phó Thanh Hành!” Cô lắc mông.
“Bốp!” Mông nhỏ bị một cái đánh.
Chống đầu gối vào chân cô gái, Phó Thanh Hành trực tiếp dùng côn thịt ép vào.
“A… chú… chờ…” Lỗ nhỏ chảy ra không nhiều nước, gậy thịt bị kẹp chặt, người đàn ông điên cuồng đâm vật đang cứng rắn đi vào.
“Đau… chú… Từ từ thôi…” Nguyễn Nhuyễn giãy giụa, tay anh bóp ngực cô.
“Tiểu tao hóa, không phải muốn anh ‘yêu’ em sao?” Phó Thanh Hành đâm tàn nhẫn, cả người cô mềm nhũn dựa vào bàn.
“A… chú… sâu…” Phó Thanh Hành thúc mạnh hông, người con gái không thể kiềm được tiếng rên rỉ.
“Tiểu tao hóa.” Anh bóp eo cô, nóng lòng va chạm, mỗi nhịp lại nhanh và mạnh thêm.
“Ưm… chú… quá nhanh… quá… A…” Cơ thể cô run rẩy, cô cắn môi nhỏ bật từng từ đứt quãng.
“Tiểu tao hóa, buổi sáng baba đã tha cho em, thế mà còn to gan dám câu dẫn baba… Có phải muốn baba xiên em đến khóc mới thôi không… Buổi tối chúng ta từ từ tận hưởng ‘cuộc chơi’…” Quy đầu nhiều lần chào hỏi đến tận hoa tâm, điểm mẫn cảm bị ma sát, cơ thể cô giật lên, huyệt nhỏ chảy ra dâm dịch.
Miệng huyệt phấn nộn khép khép mở mở liên tục nuốt vào cây gậy màu đỏ tím, tay anh đặt trên mông cô ấn chặt, hung hãn xỏ xuyên cô.
“Hức… baba… baba… sâu quá… A… Tới rồi… Tới rồi!” Cực khoái truyền đến cơ thể cô cũng không khiến tốc độ của anh chậm lại.
Tay anh nhào nặn cánh mông mềm để lại vô số dấu tay đậm nhạt, lỗ nhỏ căng ra. Côn thịt được phía bên trong mút chặt. Phần hông của người đàn ông di chuyển mạnh mẽ, người con gái nằm rạt trên mặt bàn, quy đầu đụng vào miệng tử cung mềm mại, dâm dịch chảy ra không ngừng.
Khối cơ mặt lẫn cơ bụng trên người anh căng chặt, từng cú nghiền mạnh mẽ rơi xuống, lông mu của anh cọ vào mông cô, từng cái đâm đều cố gắng chạm đến điểm sâu nhất.
“A… baba… em sai rồi… A…” Lỗ nhỏ điên cuồng mút lấy côn thịt, người đàn ông hít thở hổn hển, đè lên người cô, dùng cẳng tay chống trước ngực cô.
Nguyễn Nhuyễn kiễng chân lên, không kìm được mà run rẩy co quắp chân, hai túi tinh hoàn đập mạnh vào má đùi cô, anh nhét hai ngón tay vào trong miệng cô, cô ngậm lấy nó rồi dùng sức cắn. Cảm giác sung sướng do tình dục mang lại tràn khắp cơ thể khiến cô run rẩy không ngừng, tay nhỏ cào lên mặt bàn.
“Bảo bối nhỏ, baba ‘chơi’ em thoải mái không?”
“Ưm… A… Baba thoải mái… Nhanh hơn… Em… A…” Hai chân cô sắp mất hết cảm giác, khoái cảm ập đến như cơn sóng làm cô muốn kẹp chặt âm hộ, từ miệng xinh chỉ toàn lời gợi tình.
“Cục cưng lẳng lơ, còn không phải muốn baba ‘chơi’ em? Tối nay đừng hòng ngủ…” Người phía sau cắn lên vành tai cô, thấp giọng nỉ non.
Cô hụt hơi, “Anh… A… Rõ ràng là anh… Ưm… Em biết lỗi… A… Baba…” Cô nào chịu nổi những cú thúc như vũ bão, rên rỉ đứt quãng, trước mắt cảnh vật như mờ đi.
“Anh làm sao? Buổi sáng đã tha cho em rồi… Tiểu tao hóa, người câu dẫn baba không phải em, hở?”
Hoa tâm co rút kịch liệt rồi phun ra một dòng mật dịch, cô gái nhỏ nức nở nằm trên mặt bàn, không kìm được tiếng khóc.
“Bảo bảo, là em làm chuyện xấu, lại còn khóc…” Phó Thanh Hành nắm lấy cằm cô, hôn lên môi cô, bên dưới chạy nước rút.
Nguyễn Nhuyễn bấu lên cánh tay anh, đầu lưỡi quyện cùng lưỡi anh. Một cơn sóng tình mạnh ập tới làm cơ thể cô cong lên, tiểu huyệt co lại. Người đàn ông rên rỉ, bóp eo cô, đâm mạnh. Sóng tình ập tới khiến cô không thể thốt lên lời, chỉ có thể ngửa cổ run lên, mật dịch nóng hổi ứa ra thành vũng bước, hoa huyệt mềm mại ngậm chặt lấy vật dũng mãnh.
Người đó vuốt ve sườn mặt cô, áp má lên má cô, “Cô bé, thời gian vui chơi còn dài…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.