Chương 58: Em không muốn ở đây (cao H)
Ái Cật Đích Miên Hoa Đường
17/11/2022
Convertor: Vespertine – Editor: An Devy
Cơ thể cô run run được anh ôm đi vào phòng, mắt mờ đi, bật khóc thút thít.
“Cô bé, mới được một hiệp, sao đã khóc như vậy rồi? Hử?” Người nào đó mê chết bộ dáng cô khóc, côn thịt lại rục rịch thức tỉnh.
“Không cần… Anh đừng đến đây… Baba…” Nguyễn Nhuyễn đẩy anh ra.
“Đưa em đi tắm rửa…” Anh hôn lên sườn mặt cô.
“Anh… tắm đi… Để em xuống…” Cô nắm lấy tay anh, không dám nhúc nhích.
“Ừ… một lúc thôi…” Phó Thanh Hành hôn cổ cô.
“Ưm… chú…” Người bị hôn cũng không thể từ chối được anh.
Lưng cô áp lên mặt tường ốp gạch men lạnh lẽo trái ngược với dòng nước ấm nóng từ vòi hoa sen chảy ra.
“Hự… không được, chú…” Người đàn ông chậm rãi thọc vào rút ra, côn thịt nhét trong tiểu huyệt làm bụng nhỏ phình lên, Nguyễn Nhuyễn khó khăn hít thở.
“Bảo bảo… chỗ nào không được…” Giọng anh khàn khàn vì vương dục vọng.
“Ư… chú…” Cảm giác sung sướng lan ra khắp cơ thể, cô gái hưng phấn bám chặt vào eo anh.
Tiểu huyệt căng chặt, mật dịch ấm nóng, tất cả âu yếm lấy côn thit, Phó Thanh Hành mỉm cười nhẹ, “Bảo bảo dâm đãng, kẹp dương vật như vậy, còn dối miệng nói không cần? Hử?”
“A… ư… baba…”
“Thả lỏng nào.” Phó Thnh Hành véo mông mềm của cô, côn thịt càng đâm càng sâu.
“Ự… baba… sâu…” Nguyễn Nhuyễn không khỏi rùng mình.
Người đàn ông cao lớn ôm cô như đang che chở một thiếu nữ xinh đẹp ngọt ngào, gậy thịt được bao bọc trong lỗ nhỏ, vách thit mút lấy cây gậy, bàn tay anh vuốt ve lưng người con gái.
“Baba… Em… Hức… Không thể… Sâu quá…” Bụng dưới chuyển động lên xuống, run rẩy mãnh liệt, cô ghé vào vai anh, rên rỉ lớn hơn.
Hông anh chuyển động nhịp nhàng, côn thịt xuyên qua thịt non chạm đến hoa tâm, hai túi tinh hoành vỗ ‘bạch bạch’ vào miệng huyệt, Nguyễn Nhuyễn mở miệng cầu xin, “Baba… em chết mất… Chậm một chút…”
“Cô bé lẳng lơ, tiểu huyệt thèm khát như vậy, ai cho em chết hửm?” Phó Thanh Hành đâm từ dưới lên, cơ thể cô theo chuyển động của anh bị đẩy lên liên tục, bầu ngực rung rinh trước mắt, anh cúi xuống mút lấy chụt, âm thanh ái muội cứ thế lan ra.
Đáy mắt ngậm nước, phản ứng sinh lý làm cô không kiềm chế được, vừa khóc vừa rên “Chú… baba… Qúa sâu… A… Ô… Hức… Em không muốn ở đây…”
Người đó ‘hự’ một tiếng, vẫn đâm mạnh, cô gái nhỏ run rẩy trong vòng tay anh và đạt đỉnh. Anh rút côn thịt ra, tạm xa tiểu huyệt chặt chẽ.
Từ miệng nhỏ phấn nộn chất dịch trắng rỉ ra không ngừng, cả người cô giật giật co lại. Phó Thanh Hành đặt cô lên mặt sàn, lấy sữa tắm, xoa lên người cho cô.
“Ưm… Chú…” Tay chân bủn rủn, cô dựa vào người anh.
“Không muốn ở đây phải không, tắm rửa xong vào phòng chiến tiếp.”
Cô gái nhỏ nuốt nuốt nước bọt, “Chú…” rồi lại nhìn cự vật vô cùng dữ tợn bên dưới, cô biết… đêm nay xong đời rồi.
Phó Thanh Hành không đợi cô phản bác, nhanh chóng thấm nước rửa sạch bọt cho cô.
Sau khi làm sạch người, cô nhìn về phía người đàn ông đang dùng xoa sữa tắm lên người, giữa háng anh, nơi nào đó vẫn ngạo nghễ hiên ngang ngẩng đầu, cô nhìn chằm chằm đến đỏ cả mặt.
“Chú… em ra ngoài trước.”
Nào dám đợi anh trả lời, cô đã quay người, cầm lấy khăn tắm khoác lên người, chậm rãi bước lên thảm để lau khô chân rồi chạy vọt ra ngoài, không dám nhìn vẻ mặt của người đó.
Cơ thể cô run run được anh ôm đi vào phòng, mắt mờ đi, bật khóc thút thít.
“Cô bé, mới được một hiệp, sao đã khóc như vậy rồi? Hử?” Người nào đó mê chết bộ dáng cô khóc, côn thịt lại rục rịch thức tỉnh.
“Không cần… Anh đừng đến đây… Baba…” Nguyễn Nhuyễn đẩy anh ra.
“Đưa em đi tắm rửa…” Anh hôn lên sườn mặt cô.
“Anh… tắm đi… Để em xuống…” Cô nắm lấy tay anh, không dám nhúc nhích.
“Ừ… một lúc thôi…” Phó Thanh Hành hôn cổ cô.
“Ưm… chú…” Người bị hôn cũng không thể từ chối được anh.
Lưng cô áp lên mặt tường ốp gạch men lạnh lẽo trái ngược với dòng nước ấm nóng từ vòi hoa sen chảy ra.
“Hự… không được, chú…” Người đàn ông chậm rãi thọc vào rút ra, côn thịt nhét trong tiểu huyệt làm bụng nhỏ phình lên, Nguyễn Nhuyễn khó khăn hít thở.
“Bảo bảo… chỗ nào không được…” Giọng anh khàn khàn vì vương dục vọng.
“Ư… chú…” Cảm giác sung sướng lan ra khắp cơ thể, cô gái hưng phấn bám chặt vào eo anh.
Tiểu huyệt căng chặt, mật dịch ấm nóng, tất cả âu yếm lấy côn thit, Phó Thanh Hành mỉm cười nhẹ, “Bảo bảo dâm đãng, kẹp dương vật như vậy, còn dối miệng nói không cần? Hử?”
“A… ư… baba…”
“Thả lỏng nào.” Phó Thnh Hành véo mông mềm của cô, côn thịt càng đâm càng sâu.
“Ự… baba… sâu…” Nguyễn Nhuyễn không khỏi rùng mình.
Người đàn ông cao lớn ôm cô như đang che chở một thiếu nữ xinh đẹp ngọt ngào, gậy thịt được bao bọc trong lỗ nhỏ, vách thit mút lấy cây gậy, bàn tay anh vuốt ve lưng người con gái.
“Baba… Em… Hức… Không thể… Sâu quá…” Bụng dưới chuyển động lên xuống, run rẩy mãnh liệt, cô ghé vào vai anh, rên rỉ lớn hơn.
Hông anh chuyển động nhịp nhàng, côn thịt xuyên qua thịt non chạm đến hoa tâm, hai túi tinh hoành vỗ ‘bạch bạch’ vào miệng huyệt, Nguyễn Nhuyễn mở miệng cầu xin, “Baba… em chết mất… Chậm một chút…”
“Cô bé lẳng lơ, tiểu huyệt thèm khát như vậy, ai cho em chết hửm?” Phó Thanh Hành đâm từ dưới lên, cơ thể cô theo chuyển động của anh bị đẩy lên liên tục, bầu ngực rung rinh trước mắt, anh cúi xuống mút lấy chụt, âm thanh ái muội cứ thế lan ra.
Đáy mắt ngậm nước, phản ứng sinh lý làm cô không kiềm chế được, vừa khóc vừa rên “Chú… baba… Qúa sâu… A… Ô… Hức… Em không muốn ở đây…”
Người đó ‘hự’ một tiếng, vẫn đâm mạnh, cô gái nhỏ run rẩy trong vòng tay anh và đạt đỉnh. Anh rút côn thịt ra, tạm xa tiểu huyệt chặt chẽ.
Từ miệng nhỏ phấn nộn chất dịch trắng rỉ ra không ngừng, cả người cô giật giật co lại. Phó Thanh Hành đặt cô lên mặt sàn, lấy sữa tắm, xoa lên người cho cô.
“Ưm… Chú…” Tay chân bủn rủn, cô dựa vào người anh.
“Không muốn ở đây phải không, tắm rửa xong vào phòng chiến tiếp.”
Cô gái nhỏ nuốt nuốt nước bọt, “Chú…” rồi lại nhìn cự vật vô cùng dữ tợn bên dưới, cô biết… đêm nay xong đời rồi.
Phó Thanh Hành không đợi cô phản bác, nhanh chóng thấm nước rửa sạch bọt cho cô.
Sau khi làm sạch người, cô nhìn về phía người đàn ông đang dùng xoa sữa tắm lên người, giữa háng anh, nơi nào đó vẫn ngạo nghễ hiên ngang ngẩng đầu, cô nhìn chằm chằm đến đỏ cả mặt.
“Chú… em ra ngoài trước.”
Nào dám đợi anh trả lời, cô đã quay người, cầm lấy khăn tắm khoác lên người, chậm rãi bước lên thảm để lau khô chân rồi chạy vọt ra ngoài, không dám nhìn vẻ mặt của người đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.